Thẩm Tường nhìn lấy Hoa Hương Nguyệt, cười mắng: "Vậy mà câu dẫn ta ở ngay trước mặt phu nhân ngươi, ngươi nha hoàn này quá làm càn." Nói xong, hắn đã dùng lực lớn bóp vào cái mông tròn trịa rất có lực đàn hồi kia của Hoa Hương Nguyệt, để Hoa Hương Nguyệt phát ra một tiếng yêu kiều.
Liễu Mộng Nhi khẽ hừ một tiếng, nghiêm túc hỏi: "Tiểu bại hoại, tạo sao ngươi không cho Tiên Tiên và U Lan trở lại Hàng Ma học viện?"
Thẩm Tường đã để cho Long Tuyết Di thay hắn đưa tin cho Cổ Đông Thần, để Cổ Đông Thần nghĩ biện pháp thông báo cho Liễu Mộng Nhi, để nàng ta ngăn cản hai nữ không trở về Hàng Ma học viện.
"Ở bên trong Hàng Ma học viện đối với các nàng mà nói là không an toàn, sau này ta sẽ nói chi tiết tình huống bên trong cho các ngươi, tóm lại rất phức tạp." Vẻ mặt của Thẩm Tường trở nên hết sức nghiêm túc, hắn bây giờ cũng không muốn để cho Liễu Mộng Nhi phải lo lắng, cho nên không có nói rõ ràng cho nàng biết.
Tuy rằng như thế, nhưng Liễu Mộng Nhi và Hoa Hương Nguyệt vẫn không thể không lo lắng.
"Không cần lo lắng cho ta, bản lãnh của ta các ngươi còn không biết sao?" Thẩm Tường mỉm cười, lấy một cái hộp ra, ném cho Liễu Mộng Nhi, đây chính là cái hộ mà hắn đoạt được từ chỗ của Trịnh Sở, ở trên đầy cấm chế trận pháp mà trong hộp nhưng lại có đan dược Thiên cấp.
Thẩm Tường bây giờ không có năng lực đi giải khai những trận pháp này, cũng không dám làm loạn, sợ hộp này sẽ bị hủy đi.
Liễu Mộng Nhi nhận lấy hộp này kiểm tra, sắc mặt hơi đổi một chút, sau đó rất nghiêm túc nhìn lấy cái hộp này, nàng ta dùng thần thức đi phân tích những trận pháp kia.
Hoa Hương Nguyệt nhíu mũi một cái, hiển nhiên đã ngửi ra được mùi thơm rất nhạt của đan dược, dựa vào nàng ta hiểu rõ đối với đan dược, lập tức đã phân biệt ra được bên trong cái hộp này chắc chắn là có đan dược Thiên cấp.
Nàng ta giật ngón tay Thẩm Tường một cái, thấp giọng hỏi: "Cái hộp này từ đâu tới? Bên trong thế nhưng là cất giữ đan dược Thiên cấp."
"Không nói cho ngươi biết!" Thẩm Tường cười lém lỉnh mà nói, không thể không đưa tay vuốt ve gương mặt quyến rũ kia của Hoa Hương Nguyệt một chút.
"Hừ, đoán chắc là ngươi đoạt được, ở bên trong Phàm Võ giới này, người có thể luyện chế ra được đan dược Thiên cấp không nhiều." Hoa Hương Nguyệt vểnh cái miệng nhỏ lên, nũng nịu thấp giọng nói.
Liễu Mộng Nhi nói ra: "Trận pháp ở trên ta đều chưa từng thấy qua, chắc là đến từ thế giới khác, tuy nhiên ta muốn phá vỡ cũng không khó, những trận pháp cấm chế này nhìn nghiêm cẩn, nhưng với ta mà nói lại không chịu nổi một kích."
Nói xong, trên tay ngọc của nàng ta đột nhiên hiện ra ánh sáng màu trắng thánh khiết, chỉ thấy nàng ta hừ nhẹ một cái, ở trên hộp ngọc kia tuôn ra một cơn gió nhẹ, kèm theo đó là một cỗ năng lượng, hiển nhiên là những trận pháp cấm chế kia ở mới vừa rồi đã bị Liễu Mộng Nhi phá vỡ.
Thẩm Tường lập tức kích động không thôi, đi tới, hôn một cái lên trên má của Liễu Mộng Nhi, sau đó mở hộp ra.
Lúc hộp mở ra, một vòng ánh sáng màu bạch kim bỗng nhiên bùng lên ra ngoài, để Thẩm Tường và hai nữ trợn mắt há hốc mồm, đặc biệt là cỗ mùi thuốc nồng đậm tập kích người, càng làm cho người cảm thấy rung động.
Trong lúc ba người khiếp sợ đều ngưng mắt nhìn vào trên năm viên đan dược ở trong cái hộp kia, năm viên đan dược này tỏa ra ánh màu bạch kim mãnh liệt, ánh sáng bạch kim thay nhau lóe ra, chói mắt như ánh nắng mặt trời vậy.
Thẩm Tường đậy nắp lại, hít mạnh một hơi mới bình tĩnh trở lại.
"Đây là đan dược gì vậy?" Thẩm Tường nhìn thấy mặt mũi tràn đầy vẻ khiếp sợ của Hoa Hương Nguyệt mà hỏi.
"Sinh Sinh Bất Tức đan, Thiên cấp trung phẩm, phẩm chất thượng thừa!" Hoa Hương Nguyệt lập tức trả lời, khắp khuôn mặt là vẻ hoảng sợ: "Dược liệu của Sinh Sinh Bất Tức đan chỉ ở trên Thiên giới mới có, bởi vì trong đó có một loại dược liệu mà không có cách nào sinh trưởng ở bên trong phàm giới, cái hộp này là ngươi lấy được từ nơi nào?"
"Ta xử lý một tên gia hỏa từ trên Thiên giới xuống, từ trên người hắn đoạt được." Thẩm Tường nói rất tùy ý, khắp khuôn mặt đều là vẻ hưng phấn, đây chính là đan dược Thiên cấp trung phẩm, bảo vật vô giá a.
Tô Mị Dao nói ra: "Đúng là Sinh Sinh Bất Tức đan, đây là một loại đan dược đồng thời có thể chữa thương và khôi phục chân khí và tăng cao tu vi, đặc biệt là ở lúc độ kiếp, nếu như bị trọng thương, ăn viên Sinh Sinh Bất Tức đan này, chân khí trong cơ thể sẽ trở nên vô cùng vô tận, khó mà tiêu hao hết được, hơn nữa nhục thân bị thương, sẽ ở trong thời gian rất ngắn mà khôi phục lại, nhục thân nếu như tiếp tục bị thương lại sẽ tiếp tục khôi phục, tiếp tục cho đến khi dược lực hết mới thôi."
"Coi như ở Thiên giới, loại đan dược này cũng rất đắt đỏ, một viên khó cầu, không nghĩ tới Trịnh Sở này vậy mà thoáng cái có tới năm viên!"
Hoa Hương Nguyệt và Liễu Mộng Nhi đều chuẩn bị độ kiếp rồi, Thẩm Tường đều không hy vọng hai mỹ nhân này đều hương tiêu ngọc tổn ở lúc độ niết bàn kiếp, cho nên hắn cực kỳ hào phóng cho các nàng mỗi người một viện, dù sao đây chính là nữ nhân của hắn.
"Chúng ta sẽ cố gắng không dùng đến, đây chính là đna dược rất khó có được." Liễu Mộng Nhi nói, trong tay nàng ta và Hoa Hương Nguyệt còn có không ít dược liệu của Tạo Hóa đan và Hoàn Mệnh đan, tuy rằng những thứ này cũng rất trân quý, nhưng lại xa xa không sánh kịp với Sinh Sinh Bất Tức đan này.
"Ta thật không có nhận lầm chủ nhân a, đời ta vẫn là lần đầu tiên được nhìn thấy Sinh Sinh Bất Tức đan này." Hoa Hương Nguyệt cười đến ngọt ngào mà nói, mị nhãn như tơ nhìn lấy Thẩm Tường, sau đó nở ra nụ cười khanh khách duyên dáng nói: "Có muốn ta tránh một chút để cho phu nhân và lão gia thân mật một chút hay không?"
"Không cần." Khuôn mặt của Liễu Mộng Nhi đỏ lên, vội vàng nói.
Thẩm Tường có chút thất lạc, tuy nhiên hắn vẫn là cười đùa tí tửng, lấy ra ba quyển sách thật dày, để lên mặt bàn: "Bên trong là võ công hàng ma lợi hại nhất, tuy nhiên có chút thâm ảo, các ngươi từ từ mà học đi."
"Trấn Ma Khí Trận?" Liễu Mộng Nhi lập tức bị môn võ công này hấp dẫn lấy, vội vàng lạt xem, sau đó thì dán mắt vào trong đó, đặc biệt là lúc nhìn thấy trận pháp kia, Thẩm Tường cảm thấy bây giờ coi như lột y phục của nàng, nàng ta khả năng cũng sẽ không để ý tới hắn.
"Tiểu Hoa yêu, an bài cho lão gia ta một chỗ, ta cũng phải điều chỉnh trạng thái tốt một chút, ba ngày sau đó đánh cho tên gia hỏa tới từ Thánh Đan gới kia tơi bời hoa lá." Thẩm Tường cười nói, cười đến rất mập mờ.
Hoa Hương Nguyệt xì một cái, kéo lấy cánh tay của Thẩm Tường, xuyên qua trong động, cuối cùng đi tới một gian nhà đá rất lịch sự tao nhã, đya chính là phòng của Hoa Hương Nguyệt, hơn nữa Thẩm Tường ở nơi này còn ngửi được mùi thơm cơ thể của Liễu Mộng Nhi và nàng ta, Liễu Mộng Nhi chính là ở nơi này với nàng.
Hoa Hương Nguyệt đưa Thẩm Tường tới nơi này, đang muốn rời đi, chỉ thấy Thẩm Tường kéo nàng lại, sau đó ôm nàng ta vào, không nói hai lời, trực tiếp đưa bờ môi tiến tới, cưỡng hôn Hoa Hương Nguyệt.
"Ơ tiểu bại hoại...ô...ô..." Hoa Hương Nguyệt giãy giụa mắng vài tiếng, nhưng cuối cùng vẫn để đầu lưỡi của Thẩm Tường tiến vào trong miệng của nàng, chuyện cho tới lúc này, nàng ta cũng không còn phản kháng nữa, Thẩm Tường đối tốt với nàng, chính nàng rõ ràng nhất, bây giờ tiểu bại hoại này nếm chút ngon ngọt cũng không tính là chuyện gì, chứ đừng nói nàng ta còn là nha hoàn của Thẩm Tường.
Hoa Hương Nguyệt hơi lạ lẫm đối với việc hôn môi, tuy nhiên ở dưới sự dẫn dắt của Thẩm Tường thì chẳng mấy chốc đã thành thạo, chiếc lưỡi thơm tho điên cuồng quấn quanh lấy lưỡi của Thẩm Tường, mút vào, một cảm giác kỳ lạ và thoải mái chảy khắp toàn bộ thân thể mềm mại của nàng, để nàng ta có loại cảm giác sảng khoái mỹ diệu không nói ra được, điều này làm cho nàng ta không thể không ôm chặt Thẩm Tường lại.
Bất tri bất giác, Thẩm Tường quấn lấy yêu tinh Hoa Hương Nguyệt kia lên trên giường, hôn nhau say đắm, y phục của hai người lúc này đều lộn xộn không chịu nổi, Hoa Hương Nguyệt càng lộ ra bờ vai xinh đẹp và xương đòn tinh xảo trắng như tuyết, một nửa trần trụi, chói mắt dụ người.
P/S: Ta thích nào...chương 1.