Thẩm Tường vừa mới đi ra tòa nhà cao tầng kia, đang định trở về chỗ ở của mình đi tu luyện võ công, nhưng lại đột nhiên được Mãn Phú Thiên cho gọi lại.
"Thẩm Tường, người Đan Hương Đào Nguyên tới tìm ngươi, hình như có chuyện rất quan trọng, chỉ là người kia không chịu nói cho ta." Mãn Thiên Phú nói, trước đó hắn đã biết rõ Thẩm Tường là thủ tịch Luyện đan sư vinh dự của Đan Hương Đào Nguyên, thuật luyện đan rất cao siêu, rất được chưởng môn Đan Hương Đào Nguyên yêu thích.
Mà Đan Hương Đào Nguyên ở bên trong toàn bộ Phàm Võ giới đều là tồn tại rất nổi danh, bởi vì đây là một trong không nhiều môn phái lấy đan dược làm cơ sở, hơn nữa chưởng môn còn là Luyện đan sư đỉnh tiêm số một số hai trong Phàm Võ giới, rất nhiều Niết Bàn cảnh nổi danh đều phải nhượng bộ ba phần với Luyện đan sư như vậy.
"Người tới là ai?" Thẩm Tường vừa đi theo Mãn Phú Thiên vừa nói.
"Hắn nói hắn là Đại trưởng lão của Đan Hương Đào Nguyên." Mãn Phú Thiên bây giờ cũng không dám xem nhẹ Thẩm Tường, có thể để cho một tên đại trưởng lão đích thân đến tìm, có thể thấy được Thẩm Tường có được địa vị không thấp ở bên trong Đan Hương Đào Nguyên.
Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường đã gặp được đại trưởng lão kia, đó là một lão hán cao to mặc áo bào đen, lông mày trắng rậm, tóc trắng tung bay, nhìn qua rất bưu hãn, hơn nữa trên người hắn còn mang theo một cỗ khí tức khiến cho người ta cảm thấy rất ngột ngạt, đây là một người vô cùng cường hãn.
"Thẩm Tường, ta là Vân Diễm đại trưởng lão của Đan Hương Đào Nguyên!" Giọng nói già nua của lão hán rất hùng hồn, tràn ngập lực lượng.
"Ừm, ta nghe Hoa chưởng môn nói qua chuyện của tiền bối, xin hỏi tiền bối tới tìm ta có chuyện gì?" Thẩm Tường làm một cái lễ rồi nói.
Vân Diễm này nhìn qua tuy rằng già, nhưng tuổi thật của hắn ít hơn so với Cổ Đông Thần, hơn nữa hắn cũng là một người vượt qua Niết Bàn bát kiếp, là một cường giả đáng sợ được cất giấu ở bên trong Đan Hương Đào Nguyên, rất nhiều người chỉ cho rằng người mạnh nhất bên trong Đan Hương Đào Nguyên là Hoa Hương Nguyệt nhưng kỳ thật không phải.
Ngay cả Mãn Phú Thiên người từ trên Thiên giới xuống này cũng phải có ba phần cố kỵ với Vân Diễm này, bởi vì cỗ khí thế kia ở trên người lão nhân bưu hãn này để hắn cảm thấy rất áp lực.
"Có người đến Đan Hương Đào Nguyên gây sự, đó là một tên tiểu tử, hắn nói hắn là từ Thánh Đan giới tới, hắn đã liên tục đánh bại mười tên Luyện đan sư tuổi trẻ của Đan Hương Đào Nguyên chúng ta!"
Thẩm Tường rung động trong lòng, Mãn Phú Thiên kia cũng kinh ngạc không thôi, lại có người của Thánh Đan giới tới Phàm Võ giới, đây chính là chuyện rất hiếm thấy.
"Ngươi là thủ tịch Luyện đan sư vinh dự của Đan Hương Đào Nguyên, chức trách của ngươi chính là phải giữ gìn vinh dự của Đan Hương Đào Nguyên, là chưởng môn bảo ta tới tìm ngươi!" Vân Diễm nói tới chuyện này, trên mặt vậy mà tràn đầy lửa giận: "Tiểu tử từ Thánh Đan giới tới này rất càn rỡ, thuật luyện đan cũng rất cao minh, hơn nữa hắn chỉ cần thắng được người khác thì đề sẽ đánh cho người đó thành tàn phế!"
"Gia hỏa này thật ác độc, ta đi chăm sóc hắn! Hắn tới một mình sao?" Thẩm Tường nhướng mày, hỏi.
"Không phải, ở bên cạnh hắn còn có một người rất mạnh."
Thẩm Tường đi theo Vân Diễm rời khỏi Hàng Ma học viện, biết được có người của Thánh Đan giới tới phàm giới, Mãn Phú Thiên đương nhiên trước tiên phải báo tin này cho Thánh tử.
Bên trong quảng trường tỷ thí luyện đan của Phiêu Hương thành, có rất nhiều người vây quanh, Thẩm Tường đi theo Vân Diễm vừa đến, chỉ nghe thấy một tiếng hét thảm, Vân Diễm vội vàng bay tới trong đám người, Thẩm Tường theo sát ở phía sau, hắn chỉ nhìn thấy trong tay Vân Diễm ôm một nam tử miệng phun máu đỏ tươi đang thoi thóp.
Thẩm Tường thấy vậy, vội vàng lấy ra hai hộp Bách Ngọc tán, lắc hai cái hộp một cái để thuốc bột ở bên trnog bay lả tả trên không trung, sau đó vung tay áo, phóng xuất ra một cỗ năng lượng nóng rực kỳ dị, bọc hai hộp thuốc kia lại, sau đó ngưng tụ thuốc bột vào một chỗ cùng lúc đó tiến hành đốt luyện để dược lực của Bạch Ngọc tán cường hãn hơn.
"Để hắn ăn vào!" Thẩm Tường đưa cho Vân Diễm một viên đan dược tỏa ra ánh sáng trắng, mà loại mùi thuốc tràn ngập bốn phía kia, sau khi để mọi người ngửi được thì thần thanh khí sảng, nhịn không được mà hít vào điên cuồng.
Lúc này, Thẩm Tường chú ý tới một bên cách đó không xa, một tên nam tử có khuôn mặt tuấn lãng mày kiếm mắt sáng, mặc trang phục sang trọng đang dùng một loại ánh mắt kỳ lạ nhìn lấy Thẩm Tường.
"Ngươi chính là Thẩm Tường?" Nam tử này giống như thể là tìm được con mồi vậy, nhìn chằm chằm vào Thẩm Tường, như thể sợ Thẩm Tường chạy trốn mất vậy.
Mà bên cạnh tên nam tử này, còn có một người trung niên có vẻ mặt không thay đổi, toàn thân bộc lộ ra khí tức bức người, lại là một tên võ giả Niết Bàn cảnh.
"Không sai, ngươi là ai?" Thẩm Tường mang trên mặt vẻ mặt tức giận.
"Ta gọi là Phạm Á Khôn, là tới từ Thánh Đan giới, trùng hợp đi qua Phàm Võ giới này tìm kiếm được nơi lấy đan dược làm cơ sở này, khiếu chiến mười tên gia hỏa, tuy nhiên bọn hắn đều quá kém." Nam tử này cười nhạt một tiếng.
"Đùng nóng giận, nếu như ta luyện đan thua ta cũng sẽ bị bọn họ phế bỏ, đây là quy tắc lúc ta tỷ thí với bọn họ đã thỏa thuật tốt! Cái này khôn oán được người a, chẳng qua nếu như so với ngươi mà nói, quy tắc này cũng quá không có giá trị!"
Vừa rồi Phạm Á Khôn trông thấy Thẩm Tường lộ ra thủ đoạn như vậy đã biết Thẩm Tường không đơn giản, hắn cho rằng người có loại trình độ này, coi như ở Thánh Đan giới cũng không thấy nhiều.
Phạm Á Khôn là từ Thánh Đan giới tới, Thẩm Tường tự nhiên cũng muốn đọ sức với Luyện đan sư của thế giới thần bí này một phen, nếu như thắng, nói không chừng có thể có được một số chỗ tốt.
"Ba ngày sau, nếu như ngươi có hứng thú thì đến nơi này tỷ thí một trận như thế nào? Ta hôm nay còn không ở trạng thái tốt nhất, cho nên hôm nay miễn đi." Phạm Á Khôn lộ ra vô cùng cẩn thận, hắn không xem thường Thẩm Tường chút nào.
Hắn cũng không cần biết Thẩm Tường có đáp ứng hay không, nói xung quay người rời đi.
"Gia hỏa từ Thánh Đan giới tới chính là không tầm thường, hắn liếc mắt đã nhìn ra ngươi có được Hỏa Hồn không tệ, hơn nữa thủ pháp luyện đan không giống bình thường, cho nên hắn phải cẩn thận đối đãi, mới có thể lựa chọn ở ba ngày sau đó, ta dám cam đoan, hắn ở trong ba ngày này, chắc chắn sẽ dùng để điều chỉnh trạng thái! Thánh Đan giới quả nhiên là một thế giới rất chuyên tâm đối với đan dược, người này khả năng chính là càn rỡ một chút, nhưng người vẫn là không tệ, nếu như ngươi có thể kết giao với hắn, nói không chừng có thể nghe được rất nhiều rất nhiều chuyện về Thánh Đan giới." Tô Mị Dao nói.
"Ba ngày sau lại nói!"
Thẩm Tường đi theo Vân Diễm tiến về Đan Hương Đào Nguyên, đi vào, hắn đã được Hoa Hương Nguyệt gọi vào trong cấm địa kia.
Đi vào, hắn đã nhìn thấy Liễu Mộng Nhi đang cùng Hoa Hương Nguyệt xem một quyển sách, cũng chính là Hàng Ma kình kia, các nàng cũng đang học tập võ công lợi hại này, bởi vì cái này có thể để các nàng ở lúc đối phó yêu ma dễ dàng hơn rất nhiều.
Trông thấy Thẩm Tường đi tới, Hoa Hương Nguyệt mặc váy dài màu tím đã bay lượn mà tới, ở trước mặt Thẩm Tường cung cung kính kính hành lễ nói ra: "Lão gia, nô tỳ tỉnh an cho ngài!"
Nói xong liền cười khanh khách, điều này làm cho Thẩm Tường cười đánh vào đầu của nàng một cái: "Nào có nha hoàn nào dám cười ở trước mặt chủ tử tới không tim không phổi như vậy."
Hoa Hương Nguyệt nhìn cao quý mà kiều mị, chỗ nào giống như một nha hoàn, tuy nhiên nàng ta xác thực ký kết khế ước chủ phó với Thẩm Tường, chỉ cần Thẩm Tường chết, nàng ta cũng sẽ chết theo.
Liễu Mộng Nhi nhẹ nói: "Đừng làm rộn, gia hỏa từ Thánh Đan giới tới thật không đơn giản, hơn nữa không biết là có mục đích gì, ngươi đã gặp qua hắn chưa."
"Gặp qua, quả thực không đơn giản, hắn hẹn ta ở ba ngày sau tỷ thí luyện đan." Thẩm Tường nói xong, đi tới bên cạnh Liễu Mộng Nhi, từ phía sau ôm lấy nàng ta, hôn một cái lên má của nàng.
Có Hoa Hương Nguyệt ở chỗ này nhìn thấy, Liễu Mộng Nhi cảm thấy rất thẹn thùng, đỏ mặt tránh thoát Thẩm Tường.
"Nếu không phải ta muốn cho lão gia một cơ hội làm náo động, ta chắc chắn sẽ ra ngoài để tiểu tử kia thật tốt biết thuật luyện đan của ta, để hắn sớm xéo đi." Hoa Hương Nguyệt kéo lấy cánh tay của Thẩm Tường, đôi mắt quyến rũ mê người nháy một cái, nhìn chằm chằm Thẩm Tường.
P/S: Ta thích nào...chương 9...trong ngày....