Mãn Phú Thiên dẫn theo Thẩm Tường đi về phía một tòa có kiến trúc rất cao, chậm rãi ung dung bước trên bậc thang.
"Thẩm Tường, Bát Tí Kim Viên kia không dễ đối phó sao? Làm sao ngươi đi lâu như vậy?" Mãn Phú Thiên hỏi, hắn muốn từ câu trả lời của Thẩm Tường nhìn ra được một điểm gì đó, Đông Phương Diệu kia thế nhưng là một cây hạt giống tốt, hiện tại đi lâu như vậy rồi mà còn chưa trở về, mà Thẩm Tường lại trở về, để cho người ta không thể không nghi ngờ là gặp phải cái gì bất trắc.
"Ta tổng cộng tấn công nó tám lần, bảy lần trước đều là bị đánh thương, một lần cuối cùng ta tìm được cơ hội, đánh lén thành công, một chiêu đã giết chết, cho nên ta mới có thể mất thời gian lâu như vậy." Thẩm Tường nói đến, tự mô tự dạng, để cho người ta nhìn không ra được thật giả.
Mấy tên trưởng lão ở bên trong Hàng Ma học viện đã phái người đi ra ngoài tìm kiếm Đông Phương Diệu, Thẩm Tường đối với chuyện này cũng chẳng có gì lo lắng, chỉ cần Hàng Ma học viện không có chứng cứ chứng minh là hắn giết thì hắn không sợ.
Đi tới phía trên, Mãn Phú Thiên mở ra một cái trận pháp, truyền tống Thẩm Tường vào trong một căn phòng rộng rãi to lớn, Thẩm Tường có thể cảm nhận được chính mình ở vào bên trong một không gian riêng biệt, không có bất kỳ kết nối gì với bên ngoài cả.
Căn phòng này ở trên vách tường bốn phía đều là giá sách, ở trên trưng bày một số quyển sách thật dày, mà ở giữa lại có rất nhiều cái bàn, có hơn hai mươi người đang toàn tâm toàn ý chuyên tâm lật xem một số cuốn sách thật dày, nghiêm túc nhớ kỹ nội dung ở trong đó, ngay cả Thẩm Tường được truyền tống tới, bọn họ cũng không có đi để ý.
Trong này rất yên tĩnh, mỗi người đều vùi đầu vào đọc thuộc lòng lấy những khẩu quyết tâm pháp của những võ công kia, chỉ có thể nghe thấy tiếng sàn sạt của lật sách, lúc này Thẩm Tường trông thấy một lão giả tóc trắng đi về phía hắn.
"Ta là Vương Uyên quản sự ở nơi này, xem ra ngươi là lần đầu tiên vào đây a, có cái gì muốn hỏi không?" Lão giả này mang theo nụ cười mỉm mà hỏi.
Thẩm Tường thấy ở trên kệ sách kia có rất nhiều cuốn sách thật dày, quả thực rất mơ màng: "Nơi này lại có nhiều võ công hàng ma cao giai như vậy a! Có cái mục lục hay là giới thiệu vắn tắt nào không, để cho ta nhìn xem giới thiệu của mỗi một môn võ công hàng ma."
Vương Uyên cười ha hả nói: "Sách nơi này thìn tuy rằng rất nhiều, nhưng tổng cộng chỉ có ba môn võ công hàng ma, chỉ có điều mỗi một môn cũng đều có mười phần, cho nên mới có nhiều như vậy!"
Khóe miệng Thẩm Tường co giật, ba môn võ công hàng ma vậy mà lại nhiều như vậy, thật sự là quá dọa người, hắn cảm thấy khả năng đây đều là Thần võ, cũng chỉ có loại võ vông lợi hại có thể tiến hóa mới có nhiều nội dung như vậy.
"Hàng Ma kình cũng bởi vì quá ít, cho nên mới học rất khó, một số lão tiền bối vì để cho hậu nhân có thể học được những võ công hàng ma này được dễ dàng hơn, cho nên mới tăng thêm rất nhiều phương pháp học tập, hơn nữa có rất nhiều loại phương pháp học tập, đây đều là suy tính các loại trường hợp người mà đi vào, mà võ công tâm pháp lại không phải là quá nhiều, chỉ có một quyển!" Vương Uyên giải thích.
Thẩm Tường hơi thở dài một hơi, hắn học được Trấn Ma thần công kia, khi đó để cho hắn học được quá sức.
"Không nói ngươi mà ngay cả Viện trưởng mà nói, hắn chỉ dựa vào tâm pháp là căn bản không cách nào nắm giữ được ba môn võ công hàng ma này, bằng không những lão tiền bối kia cũng không dùng thêm chí thích tới giải thích cũng không cần phải khi chép nhiều loại phương pháp tu luyện kỹ càng tới như vậy." Vương Uyên lại nói, rất nhiều học sinh ở lần đầu tiên tiến vào, cũng giống như Thẩm Tường, cho là mình chỉ xem tâm pháp là có thể học được, tuy nhiên đến cuối cùng vẫn là đàng hoàng mà đến xem đống văn kiện kia.
Thẩm Tường gật đầu nói: "Ta biết rồi, tuy nhiên ta cảm thấy trước tiến vẫn là nhớ kỹ võ công tâm pháp cái đã rồi lại đi xem những kinh nghiệm mà tiền nhân lưu lại thì tu luyện sẽ có hiệu suất cao hơn."
Vương Uyên đưa cho Thẩm Tường một trang giấy, nói ra: "Phía trên này là giới thiệu vắn tắt của một loại võ công trong đó."
Thẩm Tường tiếp nhận xem xét, lông mày chậm rãi nhăn lại, môn võ công đầu tiên mà hắn nhìn thấy tên là "Trấn Ma khí trận", căn cứ nội dung giới thiệu vắn tắ phía trên đến xem, đây là một loại võ công hàng ma có liên quan với trận pháp, là chuyên môn dạy người bày trận và sử dụng chân khí nhanh chóng ngưng tụ khí trận công kích hoặc là phòng ngự.
"Không nghĩ tới thật sự có thể kết hợp trận pháp cùng võ công với nhau!" Thẩm Tường có chút mong đợi, bản thân hắn đối với trận đạo cũng có hiểu biết, sau khi thôn phệ ký ức của bốn tên Trận pháp đại sư hắn đã có được bản lĩnh không kém.
"Còn hai môn võ công hàng ma khác nữa đâu?" Thẩm Tường lại hỏi.
"Trấn Ma khí trận này là môn dễ học được nhất, tuy nhiên ngươi muốn nhập môn, vậy cũng đủ để ngươi học thật lâu nha." Vương Uyên bất đắc dĩ, đành phải đưa cho Thẩm Tường hai trang giấy khác.
Nhìn thấy hai môn võ công hàng ma khác, Thẩm Tường có chút buồn bực, bởi vì một võ công trong đó cũng có một cái tên là "Trấn Ma nguyên khí", ở sau khi hắn học được Trấn Ma thần công thì có thể sử dụng.
Mà một loại võ công hàng ma khác tên là "Phục Ma quyền", môn võ công hàng ma này cần phối hợp Hàng Ma kình với Trấn Ma nguyên khí đến sử dụng, bằng không hiệu quả sẽ không lớn, Hàng Ma kình là tăng cường Trấn Ma nguyên khí, Trấn Ma nguyên khí thì có lực sát thương cường đại với yêu ma, ba loại võ công dung hợp lại quả thực chính là khắc tinh của yêu ma.
"Trước tiên ta phải ghi nhớ Trấn Ma khí trận, xin hỏi ở nơi nào?" Thẩm Tường trả lại ba tờ giấy kia cho Vương Uyên.
Vương Uyên chẳng mấy chốc đã lấy ra một cuốn sách rất dày, đưa cho Thẩm Tường, nói ra: "Đừng lãng phí thời gian, ngươi tới lần này chỉ có thời gian khoảng ba ngày."
Sau khi Thẩm Tường tiếp nhận cuốn sách này, tùy tiện tìm một chỗ rồi ngồi xuống, sau đó bắt đầu nhanh chóng lật xem, dựa vào tinh thần bây giờ của hắn, trên cơ bản là liếc mắt đã có thể ghi lại nội dung của một trang, Tô Mị Dao và Bạch U U cũng là như thế, tinh thần của các nàng đều rất cường đại, đây cũng là bởi vì đầu óc của các nàng được khai phát tới cực hạn, có thể có được trí nhớ rất mạnh.
Tô Mị Dao và Bạch U U không chỉ ghi tạc trong đầu, còn nhanh chóng sao chép lại, bởi vì Thẩm Tường muốn truyền những võ công hàng ma này cho Tiết Tiên Tiên các nàng.
"Mộng Nhi tỷ chắc là sẽ cảm thấy rất hứng thú đối với Trấn Ma khí trận này đi." Thẩm Tường chẳng mấy chốc đã nhìn thấy rất nhiều trận pháp, đều là từ một số linh văn thâm ảo tạo thành, điều này cũng làm cho hắn mất rất nhiều thời gian để đi ghi nhớ.
Hắn dùng trọn vẹn khoảng thời gian một ngày rưỡi mới ghi nhớ cuốn Trấn Ma khí trận này, hắn đối với môn võ công trận pháp này đã có thể nhận biết được đại khái, đầu tiên mang đến cho hắn một loại cảm giác cũng không phải là rất khó, đây là bởi vì hắn có cơ sở trận pháp, hơn nữa bên trong có rất nhiều khẩu quyết tâm pháp, hắn đều có khả năng tìm hiểu được rất dễ dàng, này chủ yếu là bởi vì hắn học xong Hàng Ma kình và Trấn Ma thần công.
Sau đó hắn lại từ chỗ Vương Uyên mượn tới Phục Ma quyền, quyển sách này tương đối mỏng, ở trên chủ yếu là một số tư thế ra quyền, động tác võ thuật, phương pháp vận khí cùng với một số tâm pháp thâm ảo, hắn chỉ cần nửa ngày đã ghi nhớ toàn bộ, dù sao ở trên cuốn sách này cũng không có nhiều trận pháp như quyển trước đó, tuy nhiên độ khó của Phục Ma quyền này so với Trấn Ma khí trận kia lớn hơn.
Sau đó hắn vẫn còn thời gian, hắn cũng ghi nhớ luôn cả bộ Trấn Ma nguyên khí, đồng thời để Tô Mị Dao và Bạch U U ở trong giới chỉ sao chép lại, bởi vì Tiết Tiên Tiên các nàng cũng không hiểu được Trấn Ma nguyên khí này.
Trấn Ma nguyên khí chỉ là một bộ phận bên trong Trấn Ma thần công, nội dung tự nhiên không có nhiều như Trấn Ma thần công vậy, tuy nhiên cũng không phải là ít, giống với Phục Ma quyền, độ khó cũng rất lớn.
Ba ngày trôi qua, Thẩm Tường được đưa ra khỏi căn phòng này, tuy rằng hắn còn chưa có nhìn qua những phương pháp tu luyện tâm đắc của các lão tiền bối Trấn Ma thần điện kia sáng tác ra, tuy nhiên hắn có lòng tin mình có thể tự học được, bởi vì hắn ở vào lúc này đã hiểu rõ đại khái về cái gọi là độ khó của những võ công này, dựa vào hắn quen thuộc nhiều loại thần công làm cơ sở, hắn cảm thấy không khó.
P/S: Ta thích nào...chương 8