Hoa Thu Hà rất chán ghét Thẩm Tường, nguyên nhân có lẽ là bởi vì ghen tỵ, đương nhiên, cũng bởi vì loại thái độ mà Thẩm Tường đối với nàng ta trong Diễn Võ hội lần trước, điều này làm cho nàng ta canh cánh trong lòng.
"Có chuyện ngươi nhất định phải làm, đây là cấp trên của Hàng Ma học viện giao phó xuống." Sắc mặt của Hoa Thu Hà càng trở nên lạnh lùng.
"Nếu ta không làm thì sao đây?" Giọng nói của Thẩm Tường cũng trở thành lạnh lùng, nếu như không phải ở bên cạnh Hoa Thu Hà có một võ giả Niết Bàn cảnh, hắn chắc chắn sẽ không nói nhảm với nàng ta nhiều như vậy.
Hoa Thu Hà không trực tiếp trả lời hắn, tiếp tục nói: "Lúc ngươi tỷ thí luyện đan với ngươi kia, phải cố ý thua hắn, tranh thủ hảo cảm của hắn, sau đó ngươi giao Địa Ngục Linh Chi trong tay ngươi cho hắn, nói cho hắn biết Hàng Ma học viện chúng ta có người muốn gặp hắn."
Thẩm Tường cười: "Các ngươi không cảm thấy chuyện này rất hoang đường sao? Ta nói cho các ngươi biết, lão tử nhất định phải thắng hắn, còn muốn để cho hắn thua rất khó coi! Để cho ta cố ý thua hắn, còn cho hắn Địa Ngục Linh Chi quý giá, đây quả thực là mơ tưởng hão huyền, các ngươi cho là ta giống loại cẩu nô tài như các ngươi cái gì cũng phải ngoan ngoãn làm theo lời người khác sao?"
Nghe thấy lời này của Thẩm Tường, trưởng lão kia và Hoa Thu Hà lập tức giận dữ, ngay vào lúc bọn hắn muốn phất tay công kích Thẩm Tường thì trên cổ họng của lão giả kia đột nhiên bị đầu thương bạch ngọc sắc nhọn chĩa vào, trên cổ họng của Hoa Thu Hà cũng xuất hiện một cái trường kiếm rất mỏng.
Hoa Hương Nguyệt và Liễu Mộng Nhi cùng lúc xuất hiện, cái này dóa đến sắc mặt của Hoa Thu Hà lập tức trắng bệch, cái tràn tràn đầy mồ hôi, nàng ta sớm đã nghe nói Thẩm Tường đạt được sự che chở của hai nữ nhân mạnh nhất trên Thần Võ đại lục, nhưng không nghĩ tới các nàng sẽ theo Thẩm Tường như hình với bóng, thời khắc mấu chốt vậy mà xuất hiện.
"Hừ, dám ở trên địa bàn của Đan Hương Đào Nguyên ta động thủ đối với thủ tịch Luyện đan sư vinh dự của ta, các ngươi chán sống rồi phải không?" Hoa Hương Nguyệt lạnh lùng nói, trong giọng nói lộ ra cỗ uy nghiêm, so với mỹ nhân có dáng vẻ yểu điệu phong tình giống như ngày thường thì hoàn toàn khác biệt.
"Các ngươi muốn thế nào? Nếu như các ngươi dám động thủ đối với chúng ta, Hàng Ma học viện sẽ không bỏ qua cho các ngươi!" Trưởng lão kia vội vàng nói, chính hắn cũng là người vượt qua Niết Bàn cảnh thất kiếp, nhưng sau khi hắn cảm ứng được khí tức của Hoa Hương Nguyệt và Liễu Mộng Nhi thì cũng không thể không đến toàn thân đổ mồ hôi lạnh, hắn cảm thấy mình không địch nổi hai nữ nhân này.
"Vân Diễm trưởng lão, bắt bọn hắn lại, nhốt vào bên trong tử lao, chờ xử lý."
Giọng nói của Hoa Hương Nguyệt vừa roi xuống, lão giả cao to hung hãn đột nhiên xuất hiện, sau lưng còn có mấy lão giả và lão phụ đi theo tới, khí tức trên thân mọi người đều rất cường hãn, đều là người có thực lực đỉnh tiêm bên trong Đan Hương Đào Nguyên, bọn họ tuy rằng không biết luyện đan, nhưng lại dựa vào đan dược của Hoa Hương Nguyệt mà có được thực lực cường hãn, cho nên bọn họ đều trung thành tuyệt đối đối với Đan Hương Đào Nguyên.
Thẩm Tường thế nhưng là chủ nhân của Hoa Hương Nguyệt, Hoa Hương Nguyệt đương nhiên phải bảo đảm an nguy của Thẩm Tường ở bên trong Phiêu Hương thành, thời khắc đều phái cao thủ theo sát mà lần này nàng ta muốn cùng Liễu Mộng Nhi đi quan sát Thẩm Tường tỷ thí luyện đan với người của Thánh Đan giới kia, cho nên mới đi theo sau lưng Thẩm Tường, không nghĩ tới lại phát hiện người của Hàng Ma học viện lại muốn động thủ đối với Thẩm Tường.
"Lá gan của bọn gia hỏa này cũng quá lớn." Hoa Hương Nguyệt hừ lạnh một tiếng.
Thẩm Tường mỉm cười đối với các nàng rồi tiếp tục đi về phía quảng trường.
Phạm Á Khôn sớm đã chờ Thẩm Tường ở chỗ này, trông thấy Thẩm Tường một mặt tự tin đi tới, hắn mỉm cười nói ra: "Ta còn tưởng rằng ngươi không dám tới a!"
"Nói gì vậy? Tuy rằng ta bây giờ còn không thể luyện chế đan dược cấp cao gì, nhưng ta đối với trình độ luyện đan của mình vẫn là vô cùng có lòng tin, không biết phương pháp so tài như thế nào?" Thẩm Tường hỏi.
"Ta tới Phàm Võ giới này cũng có một đoạn thời gian, ta nghe qua chuyện của ngươi, người giống như ngươi thật đúng là vạn năm khó gặp một lần a! Ta biết ngươi chắc chắn biết được phương pháp diễn luyện, mà ở lúc tỷ thí, phương pháp diễn luyện bình thường có thể phát huy đến cực hạn, cái này cũng tương đương với khiêu chiến cực hạn." Phạm Á Khôn cười nói.
Thẩm Tường cũng đồng ý với cách nói của Phạm Á Khôn, hắn lúc lần đầu tiên sử dụng phương pháp diễn luyện, bởi vì lửa sém lông mày, cho nên một lần thành công, mà sau đó bởi vì không phải ở tranh tài, hắn sử dụng phương pháp diễn luyện đều sẽ có thất bại rất nhiều lần.
"Vì tăng thêm chút áp lực, ta cảm thấy chúng ta tốt nhất là cược chút gì đó." Đôi mắt của Phạm Á Khôn lóe lên, nói ra: "Nếu như ta thắng, ngươi cho ta lò luyện đan của ngươi có được không?"
Thẩm Tường giật mình, hắn không nghĩ tới Phạm Á Khôn này vậy mà biết lò luyện đan của hắn là loại mặt hàng gì, hắn chau mày, suy tư một chút, sau đó dùng thần thức truyền âm cho Phạm Á Khôn: "Nếu như ta thắng ngươi, ngươi phải đưa ta đi Thánh Đan giới!"
"Không thành vấn đề, chỉ cần có thể so đấu luyện đan tỷ thí công bằng, chỉ cần có thể thắng thì có tư cách bước vào Thánh Đan giới, bằng không mặc kệ hắn mạnh đến mức nào, mặc kệ hắn là Thần tử hay là tiên nhân đều đừng có mơ tiến vào Thánh Đan giới!" Phạm Á Khôn cũng dùng thần thức trả lời Thẩm Tường, hắn đương nhiên biết tiến vào Thánh Đan giới là mộng tưởng của mỗi một tên Luyện đan sư.
Thẩm Tường lại không nghĩ tới Phạm Á Khôn này lại sẽ đáp ứng dứt khoát như vậy, điều này làm cho hắn lập tức kích động lên, tuy nhiên hắn phải thắng được Phạm Á Khôn này mới được.
Nghe thấy Phạm Á Khôn nhắc lên Thần tử, Thẩm Tường đã biết Thần tử thần bí bên trong Hàng Ma học viện này đã đi tìm Phạm Á Khôn này, tuy nhiên Phạm Á Khôn không đồng ý.
"Chân Thoại thạch, chỉ cần ngươi cầm lấy cục đá này, nói thật ra, tàng đá sẽ không sáng lên còn nếu như nói dối thì sẽ nhấp nhoáng ánh sáng đỏ! Đây chính là bảo bối trong Thánh Đan giới chúng ta, tiếp theo ta và ngươi phân biệt cầm lấy cục đá này, để chứng minh chính mình không có luyện qua những đan dược kia."
Phạm Á Khôn nắm một cục đá trong suốt vào trong tay, nói ra: "Ta chưa từng luyện chế Càn Nguyên Huyền Hoàng đan."
Chỉ thấy tảng đá này lập tức phát sáng lên, Phạm Á Khôn mỉm cười: "Như vậy nói rõ là ta nói dối, thật ra thì ta biết luyện chế Càn Nguyên Huyền Hoàng đan!"
Nhịp tim Thẩm Tường bỗng nhiên nhảy một cái, những người vây xem ở xung quanh quảng trường cũng phát ra từng tiếng sợ hãi thán phục, bởi vì Càn Nguyên Huyền Hoàng đan này thế nhưng là đan dược Địa cấp trung phẩm là một loại đan dược rất hữu dụng.
Phạm Á Khôn này nhìn còn trẻ như vậy, vậy mà đã biết cách luyện chế đan dược Địa cấp trung phẩm!
"Ha ha, đừng có đánh giá ta quá cao, ta chỉ là ở dưới tình huống tình cờ mà luyện chế ra được, ngoại từ lần đó ra, ta thử lại mấy lần đều không thành công, trình độ của ta cũng chỉ Địa cấp hạ phẩm mà thôi." Phạm Á Khôn nói, tảng đá trong tay hắn cũng không sáng lên ánh sáng đỏ, chứng minh hắn không nói sai.
Phạm Á Khôn ném cục đá này cho Thẩm Tường, nói ra: "Ngươi thử một chút!"
Thẩm Tường cầm tảng đá, nói ra: "Ta không biết cách luyện chế Thuần Nguyên Kim đan."
Cục đá này lập tức nhấp nhoáng ánh sáng đỏ, nói rõ hắn nói dối.
Thẩm Tường cười nói: "Trình độ của ta bây giờ cũng chỉ có thể luyện chế ra được đan dược Huyền cấp trung phẩm, ta muốn khiêu chiến đan dược Huyền cấp thượng phẩm!"
Phạm Á Khôn cũng không có chế giễu Thẩm Tường mà là gật đầu nói ra: "Ngươi tuổi đời còn trẻ vậy mà có thể đi tới loại tình trạng này, ở bên trong Thánh Đan giới cũng được coi là thiên tài hiếm có, ngươi muốn luyện chế đan dược Huyền cấp thượng phẩm? Ta có dược liệu liền cho ngươi luyện đi."
Thẩm Tường lúc này cũng phải lau mắt mà nhìn đối với Phạm Á Khôn, ấn tượng trước đó hắn đối với Phạm Á Khôn còn rất ác liệt, nhưng bây giờ từ cử chỉ lời nói của Phạm Á Khôn tới xem, hắn cũng không phải loại người ngông cuồng tự đại.
P/S: Ta thích nào...chương 3