Bở vì là Thẩm Tường tranh tài luyện đan, mà người trà trộn ở bên trong Phiêu Hương thành, không nhiều thì ít đều hiểu một số chuyện về mặt đan dược, lúc này đã hấp dẫn rất nhiều người vây tới quan sát.
"Quyết định thắng bại không liên quan tới phẩm giai, số lương đan dược luyện ra, mà là xem ai có thể luyện chế ra được đan dược mà chính mình chưa bao giờ luyện chế, ta cảm thấy hiện tại chúng ta luyện chế những đan dược chưa bao giờ luyện chế qua là đứng ở cùng một dạng độ khó, chúng ta tỷ thí từng vòng, mỗi một vòng đều đi luyện chế những đan dược mà chính mình chưa từng luyện chế qua, một khi có người không cách nào luyện chế ra được thì coi như thua!" Phạm Á Khôn mỉm cười: "Ngươi dự định trước tiên luyện chế đan dược gì? Ta có thể cung cấp dược liệu cho ngươi."
Lông mày Thẩm Tường nhíu lại, từ quy tắc tỷ thí mở ra, yêu cầu cực cao đối với phương pháp diễn luyện, bằng không một khi phạm phải sai lầm, vậy thì mang ý nghĩa thua, một khi thua, nhưng là phải trả một cái giá cao thảm trọng, đây quả thật là cuộc tỷ thí rất có tính khiêu chiến.
"Ta dùng dược liệu của chính mình là được rồi!" Thẩm Tường lắc đầu cự tuyệt, hắn hiểu rõ nhất đối với dược liệu của mình, ở lúc vận dụng phương pháp diễn luyện, đối với việc hiểu rõ về dược liệu chính là một chỗ cực tốt.
"Ồ? Ngươi là lo lắng ta không có sao? Dược liệu đan dược Huyền cấp thượng phẩm ta còn có mấy loại!"
Nghe được lời nói này của Phạm Á Khôn, Thẩm Tường biết được dược liệu ở bên trong Thánh Đan giới này là rất phong phú, nếu như ở loại nơi như Phàm Võ giới này, môn phái không phải nắm giữ một cái lịch sử lâu đời là rất khó nắm giữ lượng lớn tài nguyên dược liệu trân quý, đương nhiên ngoại trừ Thẩm Tường loại kỳ hoa này.
"Ta muốn luyện chế đan dược Huyền Dương Hỏa đan, ngươi có không?" Thẩm Tường cười hỏi.
Phạm Á Khôn lắc đầu: "Ta không có, loại đan dược Huyền cấp thượng phẩm này thế nhưng là có độ khó rất lớn, ta cũng muốn nhìn một chút."
Nói xong, hắn lại lấy ra hai cái lò luyện đan rất thấp kém.
"Để cho công bằng, chúng ta đều dùng một loại lò luyện đan, hơn nữa ở bên trong quá trình luyện chế, chỉ cần không luyện chế ra được đan dược thì coi như thua."
Thẩm Tường nhận lấy cái lò luyện đan kia, sau khi kiểm tra, chân mày hơi nhíu laij, cái lò luyện đan này quả thực rất thấp kém, là loại lò luyện đan này rất dễ dàng nổ, phải dùng đến để luyện chế đan dược Huyền cấp trung phẩm, hơn nữa còn là lần đầu tiên luyện chế, độ khó đã lớn lại càng lớn hơn.
Phạm Á Khôn cầm Chân Thoại thạch, nói ra: "Ta muốn luyện chế Trú Nhan đan, ta chưa từng luyện chế loại đan dược này!"
Chân Thoại thạch này không tỏa ra ánh sáng màu đỏ, chứng minh lời nói của Phạm Á Khôn là lời nói thật, hiện tại đến lượt Thẩm Tường.
Người hiểu một chút về Trú Nhan đan, sau khi nghe được ba chữ này thì đều phát ra từng tiếng sợ hãi thán phục, bởi vì bọn họ biết rõ loại đan dược này là thứ mà rất nhiều nữ tử cần, đặc biệt là những nữ nhân đang càng ngày càng già đi kia, có loại đan dược này thì có thể tạm thời để cho dung mạo của các nàng bảo trì xuống.
Thẩm Tường nắm chặt cục đá kia: "Ta chưa từng luyện chế Huyền Dương Hỏa đan."
Cục đá không phát sáng, Thẩm Tường đưa cục đá này cho Phạm Á Khôn.
Huyền Dương Hỏa đan là đan dược Huyền cấp thượng phẩm, đối với Thẩm Tường mà nói, hoàn toàn là một cái lĩnh vực xa lạ, mà Phạm Á Khôn muốn luyện chế Trú Nhan đan chính là một loại đan dược Địa cấp trung phẩm, đan dược mà hai người lựa chọn đều là chưa từng luyện chế qua.
"Cục đá kia thật sự là đồ tốt, nếu như ta có một khối, ta chắc chắn sẽ để cho tiểu bại hoại này cả ngày cầm để nói chuyện với ta." Hoa Hương Nguyệt cười hì hì nói.
Liễu Mộng Nhi bây giờ nhưng không có thoải mái giống như Hoa Hương Nguyệt, nàng ta rất lo lắng cho Thẩm Tường.
"Nếu như một vòng này không thể phân ra thắng bại thì phải thi tiếp một vòng, nếu như hai người nắm giữ phương pháp diễn luyện có năng lượng chưởng khống lực lượng ngang nhau, như vậy thì so đấu sức chịu đựng." Hoa Hương Nguyệt nói ra: "Ngươi không cần lo lắng hắn, hắn đối với phương pháp diễn luyện nắm giữ được rất chắc, tiến bộ rất nhanh, ta nghĩ hắn chính là đang lợi dụng cuộc tỷ thí này tới đề thăng chính mình, hắn rất có lòng tin với bản thân hắn."
Nếu như thua, Thẩm Tường phải cho Phạm Á Khôn lò luyện đan, loại tổn thất này là vô cùng lớn, bởi vì Thẩm Tường biết rõ chỗ trân quý của Viêm Long bảo lô này.
Thẩm Tường và Phạm Á Khôn hai người đều hết sức chuyên tâm xử lý dược liệu.
"Nếu như chúng ta đều luyện đan thất bại ở trong cùng một vòng, vậy một vòng này bỏ qua, có thể tiếp tục luyện chế thêm lần nữa." Phạm Á Khôn nói.
Thẩm Tường gật nhẹ đầu, lúc này Cửu Dương Liệt Diễm quả và Hỏa Hồn thảo trong tay hắn vô cùng chói mắt, đặc biệt là đối với những người tu luyện hỏa diễm mà nói, hai loại linh dược này đều giống như bảo bối vậy, coi như trực tiếp ăn vào đều có trợ giúp rất lớn đối với người tu luyện hỏa diễm.
Mà dược liệu Phạm Á Khôn đang xử lý thì không bắt mắt chút nào, Thẩm Tường tuy rằng không nhìn, nhưng hắn biết những cái kia là dược liệu gì, bởi vì chính hắn cũng có.
Phạm Á Khôn cũng bị dược liệu trong tay của Thẩm Tường thu hút, Huyền Dương Hỏa đan hắn từng thấy qua, nhưng dược liệu xưa này chưa từng nhìn thấy, Luyện đan sư đối với những thứ mình không biết thì luôn luôn tràn ngập sự tò mò, chỉ là hắn hơi nghi hoặc một chút, Thẩm Tường vậy mà không bị dược liệu Trú Nhan đan trong tay hắn hấp dẫn chút nào, hắn suy đoán Thẩm Tường cũng có loại dược liệu này.
Một người bên trong Phàm Võ giới, có thể có được dược liệu trân quý như thế, đó đúng là một chuyện để cho người ta rất kinh ngạc, Phạm Á Khôn nếu như biết Thẩm Tường nắm giữ một số dược liệu Thiên cấp thì chắc chắn sẽ càng kinh ngạc hơn, bởi vì những vật này ngay cả bên trong Thánh Đan giới cũng vô cùng ít ỏi, mà Thẩm Tường lại có thể làm ra lượng lớn nha.
Sở dĩ dược liệu trân quý, đó là bởi vì hi hữu, nguyên nhân dẫn đến hi hữu chính là khoảng thời gian dược liệu thành thục là rất dài rất dài, có loại phải cần tới mấy vạn năm mới thành thục, coi như trồng trọt thì cũng cần có thời gian rất dài.
"Lò luyện đan này đúng là con mẹ nhà nó nát, thật lo lò sẽ nổ!" Thẩm Tường cẩn thận từng li từng tí bỏ dược liệu vào trong lò luyện đan, hiện tại hắn rất căng thẳng, hắn cũng không muốn thua mất cái lò luyện đan quý giá của mình.
Chủ dược tài của Huyền Dương Hỏa đan đều có tính chất thuộc tính Hỏa, năng lực kháng hỏa rất cường hãn, hơn nữa còn ngẫu nhiên thôn phệ hỏa diễm đến tẩm bổ chính mình, thế lửa quá yếu thì sẽ biến tướng thành uẩn dưỡng dược liệu mà quá mạnh thì sẽ rất dễ làm hỏng năng lượng bên trong dược liệu, đối với điểm này, Thẩm Tường phải nắm bắt rất chuẩn xác.
Cho nên hắn phải thi triển phương pháp diễn luyện tới cực hạn, muốn diễn luyện được chính xác thì phải dùng hỏa diễm có mức độ nào mới phù hợp.
"Ta phải giữ lại thủ đoạn mới được, loại lò luyện đan này ta xem ngay cả hắn cũng không khống chế được bao lâu, căn bản cũng không phải là dùng để luyện đan!"
Thẩm Tường nhướng mày, lặng lẽ phóng xuất pháp lực ra ngoài, Huyền pháp bảo lô hình thành, bao vây lấy lò luyện đan thấp kém kia, mà Thẩm Tường lúc nào cũng chuẩn bị sắn tinh thần ở trong nháy mắt gặp phải sai lầm di chuyển hỏa diễm và dược liệu trong lò luyện đan đến trong Huyền pháp bảo lô, cái này yêu cầu cực cao đối với thần thức và pháp lực, hơn nữa còn dễ dàng thất bại.
Phạm Á Khôn lúc này cũng âm thầm khẩn trương lên, hắn luyện cế đan dược Địa cấp trung phẩm, yêu cầu về hỏa diễm còn cao hơn so với Thẩm Tường nhiều, lúc này hắn cũng ý thức được năng lực chịu đựng của lò luyện đan này rất kém, loại lò luyện đan này là hắn tùy tiện mua ở bên đường, hắn đánh giá cao những lò luyện đan thấp kém này.
Ở giữa quảng trường, tất cả mọi người đứng cách xa Thẩm Tường và Phạm Á Khôn, bởi vì bọn họ trông thấy lò luyện đan kia vốn màu xám, hiện tại đã từ từ đỏ lên, hơi nóng bức người từ lò luyện đan thấp kém tràn ra ngoài, nhìn giống như là lúc nào cũng có thể nổ lò, rất dọa người.
"Hai gia hỏa bọn họ đối với việc nắm giữ phương pháp diễn luyện đều rất mạnh, vậy mà có thể sử dụng loại lò luyện đan rác rưởi này chống đỡ được hơn nửa canh giờ!" Hoa Hương Nguyệt ở trên tháp cao, nhìn chằm chằm vào hai cái lò luyện đan giống như sắp muốn hòa tan, đôi mắt đẹp léo lên.
P/S: Ta thích nào...chương 4