Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 587 - Chương 587 - Thành Chủ

Chương 587 - Thành chủ
Chương 587 - Thành chủ

Chỉ ba ngày trôi qua, Thẩm Tường đã thôn phệ hoàn toàn những năng lượng kia, dung luyện thành chân khí tinh thuần, áp súc vào bên trong hạt chân nguyên trong đan điền của hắn, để hạt chân nguyên tăng lên bốn ngàn hạt, hiện tại có tổng cộng tám mươi tư ngàn hạt (tám vạn bốn ngàn hạt), hắn còn phỉa áp súc lượng lớn chân khí nữa làm sáng lên bốn ngàn hạt nữa thì mới có thể đột phá, sau đó thu hoạch được lực lượng mà võ đạo ban cho.

Hắn từ trong núi rừng đi ra ngoài, hướng Thánh Đan thành kia chạy vội tới, hắn phải nắm chắc thời gian, nhanh chóng tìm được Trấn Ma huyết mạch kia, sau đó trở về Phàm Võ giới, ở bên trong Thánh Đan giới này cũng có rất nhiều nguy hiểm, chỉ cần bên trong này tồn tại thế lực cường đại, hắn sẽ nắm giữ lượng lớn tài nguyên linh dược sớm muộn gì cũng xảy ra xung đột cùng với những thế lực đó.

Ở bên trong Thánh Đan thành, sau khi Thẩm Tường đi vào thì lập tức cảm nhận trên mặt của mỗi một người đều thấy được một chút nặng nề, hiển nhiên là bọn họ biết ở ngoài thành cách đây không xa xuất hiện một cái khe hở không gian, rất nhiều ma tu và ma thú của Ma giới đều từ cái khe hở kia mà tới, điều này làm cho bọn họ không nhiều thì ít đều có chút lo lắng.

Mà Thẩm Tường thì lại không để ở trong lòng chút nào, ở cái thế giới có sự tồn tại của tiên nhân này, cái khe hở kia chẳng mấy chốc sẽ được chặn lại, huống hồ coi như không chặn lại được thì những ma tu và ma thú kia cũng chẳng làm được cái gì.

Thẩm Tường đi dạo ở bên trong Thánh Đan thành đã hơn nửa ngày, thăm dò được không ít chuyện liên quan tới Thánh Đan giới này càng rõ ràng hơn, ví dụ như phân bố thế lực ở bên trong Thánh Đan giới này cùng với một số chuyện trọng đại khác.

Đỗ Yên Dao thành chủ Thánh Đan thành này chính là người của Đỗ gia, Đỗ gia là một cái gia tộc rất lớn, đều có phân bố ở trong mười tám tầng của Thánh Đan giới, Đỗ Yên Dao chưởng quản tòa Thánh Đan thành này, chính là một cái thành phố lớn nhất bên trong Thánh Đan giới.

"Tiểu bại hoại, ngươi được để mắt tới!" Long Tuyết Di nhắc nhở.

"Thực lực còn không mạnh!" Thẩm Tường cũng vừa mới phát hiện, hắn hơi chú ý một chút, phát hiện có tám người đang theo dõi mình, thực lực đều trên Bách Luyện cảnh, những người này nhìn đều rất bình thường, nhưng một thân chân khí lại hết sức hùng hậu tinh thuần, chỉ có tu luyện võ công cao cấp hoặc là dùng đan dược lâu dài mới có thể có được chân khí loại trình độ này.

"Chẳng lẽ là bởi vì lần trước ta đắc tội nữ thành chủ kia?" Thẩm Tường thầm nghĩ, tiếp tục đi dạo ở trên đường mà những tên đang theo dõi hắn kia cũng đều chậm rãi đi theo.

Chẳng mấy chốc, Thẩm Tường đã bị tám người này vây lại.

"Chúng ta là người của Phủ thành chủ, nhị thành chủ có mệnh lệnh, phải dẫn ngươi đi tới phủ thành chủ một chuyến." Một đại hán lạnh lùng nói.

Thánh Đan thành này có ba bị thành chủ, đại thành chủ chính là Đỗ Yên Dao kia, nhị thành chủ và tam thành chủ cũng đều là người của Đỗ gia, nhưng không có huyết mạch của Đỗ gia, bọn họ đều là người mà Đỗ gia bồi dưỡng lên, trung thành tuyệt đối đối với Đỗ gia, hơn nữa thực lực bản thân cũng không tệ.

"Đừng động thủ động cước, ta đi với các ngươi là được rồi!" Thẩm Tường trầm thấp nói, bên trong giọng nói mang theo một cỗ lạnh lùng, để toàn thân cái tên nắm lấy cánh tay của hắn run lên, có chút hoảng sợ nhìn lấy Thẩm Tường.

Cứ như vậy, Thẩm Tường bị tám người này vây vào giữa đi về phía phủ thành chủ.

Nhị thành chủ kia là nam, hơn nữa từ nhỏ lớn lên ở bên trong Đỗ gia, trước đó Thẩm Tường thăm dò được một số tin đồn, nói chính là nhị thành chủ này và tam thành chủ đều muốn lấy được Đỗ Yên Dao, chỉ có điều vô luận là thực lực hay là địa vị của bọn hắn đều kém xa Đỗ Yên Dao cho nên chắc chắn sẽ không lấy được.

Phủ thành chủ rất lớn, được bảo vệ rất nghiêm ngặt, có một cái đại trận bảo vệ lấy phủ thành chủ, Thẩm Tường bây giờ đang đứng ở bên trong một tòa nhà sang trọng, một nam tử tuấn tiếu mặc quần áo sang trọng đang cầm ba viên hạt châu từ bên trong chậm rãi đi tới, sau đó có mấy người vội vàng bê ra một cái ghế sang trọng, để nam tử này ngồi xuống.

Nam tử này chính là nhị thành chủ, tên là Cống Sâm Lương, làm người cao ngạo, hơn nữa bụng dạ hẹp hòi, thủ đoạn tàn nhẫn, là một người cực kỳ âm hiểm, có thể ở trong Đỗ gia cái thế lực lớn này đi tới một bước này, không có chút thủ đoạn là không được, lúc này hắn được Đỗ gia trọng dụng, trở thành nhị thành chủ của cái Thánh Đan thành này, hơn nữa lại không ở bên trong Đỗ gia, hắn đương nhiên sẽ không chịu đến quá nhiều ràng buộc, hiển lộ tất cả bản tính của hắn ra.

"Nhìn thấy nhị thành chủ còn không nhanh hành lễ?" Một đại hán quát, đột nhiên một cước đá vào trên đầu gối của Thẩm Tường, nhưng Thẩm Tường lại bất động như núi, vững vàng đứng ở nơi đó, tuy rằng một cước của đại hắn kia dùng lực rất lớn, đủ đạp nát một khối đá, nhưng đối với Thẩm Tường thật giống như người không có việc gì vậy.

Thẩm Tường nhìn thẳng vào nhị thành chủ Cống Sâm Lương kia, lạnh giọng nói ra: "Gọi ta đến có chuyện gì? Không có chuyện gì thì đừng làm mất thời gian của ta!"

Cống Sâm Lương nhướng mày, mặt hiện vẻ giận dữ, chỉ thấy một gã đại hán chợt quát một tiếng: "Làm càn, nhị thành chủ triệu kiến ngươi, đó là vinh hạnh của ngươi, ngươi chẳng những không hành lễ còn vô lễ đối với nhị thành chủ, muốn chết!"

Nói xong, đại hán kia vung bàn tay đánh về phía Thẩm Tường.

"Quá chậm!" Thẩm Tường cười lạnh nói, chưởng như nhanh như chớp, mang theo uy lực của sâm sét, một chưởng vỗ vào trên cổ tay của tên đại hán kia, chỉ thấy một trận ánh lửa bùng lên, đại hán kia đau nhức kêu lên một tiếng, trên cổ tay kia vậy mà bốc lên một đám khói, một cỗ mùi thịt nướng phát tán trong đại viện.

Sau khi một chưởng của Thẩm Tường phế bỏ cánh tay của đại hán kia, trên chân bao vây lấy một đám hỏa diễm mãnh liệt, phun ra khí tức nóng rực, đá lên nhanh như chớp, đá từ thấp tới cao đá vào cằm của đại hán kia, người ở xung quanh chỉ nghe thấy một tiếng xương cốt vỡ vụn giòn tan vang lên, đại hán kia đã bay ngược ra ngoài, rơi xuống mặt đất phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.

"Hừ!" Thẩm Tường cả giận hừ một tiếng.

"Vô pháp vô thiên, lên cho ta, bắt tên vương bát đản này lại cho ta!" Một đại hán muốn xông đi lên.

"Chậm đã!" Cống Sâm Lương kia rốt cuộc nói chuyện, giọng nói vẻ lười biếng, Thẩm Tường xuất thủ vừa rồi quả thật làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc, nhưng hắn lại không sợ Thẩm Tường chút nào.

Cống Sâm Lương lười biếng đứng lên, hai tay chắp sau lưng, vênh váo đắc ý đi về phía Thẩm Tường đi về phía Thẩm Tường, giọng nói của hắn nói ra lạnh như băng: "Ta làm nhị thành chủ này đã ba mươi năm rồi, vẫn là lần đầu tiên có người dám ra tay như vậy ở trước mặt ta!"

"Người không để ta vào trong mắt, ta bình thường đều không để tính mạng của hắn vào trong mắt!'

Giọng nói của Cống Sâm Lương đột nhiên trở nên vô cùng dữ tợn, toàn thân đằng đằng sát khí, xòe năm ngón tay, uốn lượn có lực, như là diều hâu bắt thỏ, mang theo chân khí mạnh mẽ đánh thẳng vào không khí hướng đầu của Thẩm Tường đánh tới.

Thẩm Tường sớm đã chuẩn bị, há miệng vừa hô, một tiếng long khiếu thanh thúy đột nhiên nổ vang, tiếng hô chấn bát phương, trong miệng hắn một đạo chân khí lập lòe ánh sáng xanh hóa thành một cơn gió mang theo lôi điện, xen lẫn một đạo nộ lôi cuồng bạo, trong nháy mắt đánh vào trên bàn tay của Cống Sâm Lương, bạo khởi một trận cuồng lôi nổ vang, mà trận gió mang theo lôi điện vô cùng cuồng bạo cũng thổi tới Cống Sâm Lương tóc tai đang rối bời toàn thân rách tả tơi.

Thẩm Tường chỉ vận dụng Thanh Long chân khí mạnh nhất, gào thét ra Thanh Long Bào Hao mà thôi, nhưng chính một tiếng gào thét như vậy chẳng những hóa giải công kích ác độc kia của Cống Sâm Lương, còn làm cho Cống Sâm Lương trở tay không kịp.

"Nhị thành chủ!"

Sau khi mấy tên đại hán ở xung quanh nhìn thấy thì hô lớn lên, thi nhau xông tới, rút lợi đao ra, hướng Thẩm Tường chém mạnh lung tung xuống dưới, từng đao mang theo chân khí mạnh mẽ, như thể hận không thể chặt Thẩm Tường thành thịt vụn.

P/S: Ta thích nào...chương 3.

Bình Luận (0)
Comment