Trong đêm tối, Thẩm Tường nhìn về phía nơi phiêu tán ra khí tức kỳ dị ở phía trước kia, hắn nghi ngờ chỗ đó chính là Độc Tiên Ma lâm, tiên nhân đi vào đều có thể sẽ bị dính độc mà chết, có thể thấy được vùng rừng rậm này là khủng bố cỡ nào.
Nhưng Thẩm Tường lại không sợ, hắn tu luyện ra Trấn Ma kim thân, có thể bách độc bất xâm, mà hắn ngược lại muốn nhìn xem Đỗ Bằng kia làm sao có thể đưa Đỗ Yên Dao vào bên trong Độc Tiên Ma lâm này, nếu như bọn họ thật sự có biện pháp chống độc, đi vào rừng rậm, hắn sẽ quyết định đi vào trước bọn họ cướp Tử Diễm Long hoa kia đi.
"Nếu là Độc Tiên Ma lân, ngươi trúng độc còn có thể sống, chắc chắn là ăn thứ gì đó giải độc, bằng không một khi trúng độc ở bên trong, thần tiên cũng không cứu nổi ngươi!" Đỗ Yên Dao nhìn thẳng vào Đỗ Bằng, để Đỗ Bằng cảm nhận được một cỗ áp bách không hiểu.
Đỗ Bằng gật đầu nói: "Đại tiểu thư quả nhiên có kiến thức rộng rãi, ta đúng là sử dụng một loại hoa, cho nên mới có thể để cho ta giữ được tính mạng, nếu như sớm ăn vào mà nói, ta nghĩ có thể chống cự được độc trong Độc Tiên Ma lâm một đoạn thời gian."
Đỗ Yên Dao hơi kinh hãi, hỏi: "Ồ? Là hoa gì vậy? Ngươi bây giờ có còn nữa không?"
Đỗ Bằng cười nói: "Loại hoa này ngay ở bên ngoài Độc Tiên Ma lâm, cái gọi là vật cực tất phản, loại kia có thể hấp thu khí độc lâu dài cho nên mới sinh ra năng lực kháng độc, tuy nhiên ta không thể xác định là có phải như vậy không, còn xin đại tiểu thư tự mình đi giám định."
Đỗ Yên Dao gật nhẹ đầu, sau đó cùng Đỗ Bằng lao nhanh, hướng về phía Độc Tiên Ma lâm kia mà chạy tới.
Thẩm Tường bay lượn ở trên không trung cũng âm thầm tính toán, tiếp tục đi theo hai người bọn họ, vân là chạy lên trước cướp Tử Diễm Long hoa kia đi.
"Trước tiên cứ đi theo bọn họ nhìn xem như thế nào, ta cảm thấy tiểu tử gọi là Đỗ Bằng này có chút cổ quái, thân thể của hắn có chút kỳ lạ, nhưng ta nhìn không ra được là cái gì, tóm lại rất quái lạ là được rồi." Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường đi theo, trên đường đi Đỗ Yên Dao đều không nói chuyện với Đỗ Bằng.
Sáng sớm, ánh mặt trời chiếu xuống mặt đất, Thẩm Tường nhìn thấy có một khu rừng rậm được sương mù màu xanh bao phủ ở phía trước, những sương mù chứa kịch độc kia bốc lên trên cao, ở ánh mặt trời chiếu xuống, lộ ra âm trầm quỷ dị.
Đó chính là Độc Tiên Ma lâm, Thẩm Tường ở trên không trung liếc mắt nhìn lại, nơi đó giống như một hải dương khói độc màu xanh, vô biên vô hạn, khó có thể tưởng tượng, năm đó trên người con Độc Long kia mang theo kịch độc là đáng sợ tới cỡ nào, cho dù chết đi, nhưng nhiều năm qua máu thịt của nó tạo thành ô nhiễm từ xưa tới nay đều không có biến mất.
"Xem ra đồ vật bên trong đều là rất độc, vô luận là thực vật hay là yêu thú, rất khó để cho người ta cho rằng bên trong sẽ có rất nhiều kỳ hoa dị thảo luyện đan." Thẩm Tường nói.
"Chuyện này không kỳ quái đi, con Độc Long kia rất mạnh, trên thân thể nó ẩn chứa năng lượng kỳ dị, có thể đủ sinh sôi mộ mảng lớn kỳ hoa dị thảo, hơn nữa còn có thể để cho những kỳ hoa dị thảo này chống lại độc tố." Long Tuyết Di nói.
Đỗ Yên Dao đi theo Đỗ Bằng đi tới dưới một gốc cây nhỏ, nơi này tuy rằng không phải ở trong Độc Tiên Ma lâm, nhưng lại có thể cảm nhận được khí độc bức người, Đỗ Yên Dao và Đỗ Bằng đều phải ngậm và trong miệng viên đan dược kháng độc.
Bởi vì nơi này có kịch độc trí mạng, cho nên có rất ít người đi vào tìm chết, nếu như không phải biết được bên trong có Tử Diễm Long hoa, Đỗ Yên Dao chắc chắn sẽ không tới gần nơi này.
"Đại tiểu thư, chính là loại hoa màu đỏ này, ngươi giám định một chút, xem có phải có năng lực kháng độc rất mạnh hay không?" Đỗ Bằng nói.
Đỗ Yên Dao ngồi xổm xuống, đeo vào một cái bao tay màu đen, cẩn thận lấy xuống một đóa hoa, sau đó bóp hoa đỏ này ra nước, nhỏ vào bên trong một cái hộp ngọc, trộn vào một chút chất lỏng màu trắng ở bên trong.
"Hoa này không có độc, thật khó mà tin nổi, ở bên ngoài Độc Tiên Ma lâm lại có đóa hóa sinh trưởng lên lại không có độc." Đỗ Yên Dao nói xong, tay giơ lên, hái xuống láy cây của cây nhỏ bên cạnh, sau đó nắm thạt chặt lại, chỉ thấy trong lá cây nhỏ này chảy ra chất lỏng màu đen, loại chất lỏng này nhỏ xuống một hộp ngọc khác lập tức tỏa ra từng khói độc màu đen, toàn bộ hộp ngọc trong nháy mắt biến thành màu đen, vừa nhìn đã biết đó là chất kịch độc.
Thẩm Tường cũng là giật nảy mình, chỉ là một gốc cây nhỏ ở bên ngoài Độc Tiên Ma lâm đã ẩn chứa độc tố khủng bố như thế.
Đỗ Yên Dao nhỏ chất lỏng hoa đỏ ở bên trong cái hộp ngọc kia vào bên trong hộp ngọc biến thành màu đen này, chỉ trong chớp mắt, hộp ngọc đã biến thành màu đen kia bắt đầu có biến hóa, chẳng mấy chốc dã biến trở thành bộ dáng như lúc trước, có thể thấy được hoa đỏ kia có năng lực giải độc rất mạnh.
"Quả nhiên có thể giải độc!" Đỗ Yên Dao lại hái xuống một cái lá độc, sau đó nhỏ độc trong cái lá đó vào bên trong cái hộp ngọc có chất lỏng giải độc kia, cho nên độc lần này cũng không để cho hộp ngọc biến thành màu đen.
Loại hoa đỏ kia không chỉ có năng lực giải độc, còn có thể phòng độc.
Đỗ Yên Dao sau khi trải qua mấy lần thử nghiệm lặp đi lặp lại mới có thể chắc chắn rằng hoa đỏ kia thật có thể phòng độc, có thể để cho bọn họ an toàn tiến vào trong Độc Tiên Ma lâm, đây chính là phát hiện trọng đại, bởi vì nhiều năm qua, cho dù là tiên nhân cũng không dám tiến vào sâu bên trong chỗ này, bởi vì càng vào sâu, độc càng lợi hại.
Nếu có loại hoa màu đỏ kỳ lạ này hộ thể, vậy căn bản không cần e ngại.
"Lần trước ta nếm thử một lần, nếu như hoa đỏ này có cái gì đó thì ta chỉ sợ sớm đã bị độc chết." Đỗ Bằng nói xong, hái xuống một đóa thả vào trong miệng nhai nuốt lấy.
Sau đó đi về phía Độc Tiên Ma lâm, Đỗ Yên Dao lúc này cũng yên tâm hái xuống một bông hoa đỏ sau đó nuốt vào trong bụng, vì lý do an toàn, nàng ta còn hái xuống rất nhiều.
Nhưng là, ngay vào lúc nàng ta vừa mới đi không được mấy bước, sắc mặt của nàng ta bỗng nhiên biến đổi, trở nên hết sức khó coi, Thẩm Tường trông thấy gương mặt xinh đẹp kia của nàng ta trở nên trắng bệch như tờ giấy, hơn nữa còn bao phủ vẻ nhăn nhó, thì biết rằng hoa mà vừa rồi nàng ta ăn chắc chắn có vấn đề!
"Ha ha...Đại tiểu thư, co phải ngươi không có cách nào sử dụng chân khí hay không?" Đỗ Bằng đột nhiên xoay người lại, khắp khuôn mặt là nụ cười gian trá, vừa nhìn thì biết là hắn giở trò gì.
"Đỗ Bằng...ngươi, ta bình thường không đối xử tệ bạc với ngươi, Đỗ gia cũng chưa từng bạc đãi ngươi, ngươi vậy mà làm ra loại cử động phản tộc này!" Đỗ Yên Dao tuy rằng tức giận nhưng coi như còn tỉnh táo.
"Nói không sai, nhưng ai bảo ngươi cao ngạo như vậy, hơn nữa lại làm cho nam nhân nhớ như vậy, ta biết đời ta bất kể như thế nào, đều không thể có được ngươi, cho nên chỉ có làm ra hạ sách này! Đại tiểu thư, ta là thật lòng yêu ngươi, vì đạt được ngươi, ta không sợ cái gì cả!" Đỗ Bằng ở trong khi nói chuyện, trong ánh mắt đã tràn đầy vẻ dâm tà.
"Ngươi...ngươi..." Vẻ mặt của Đỗ Yên Dao lại thay đổi, trên khuôn mặt tái nhợt kia vậy mà hiện ra vệt đỏ ửng.
"Ha ha...thật ra thì loại hoa đỏ này là một loại hoa có chứa chất độc kỳ dâm vô cùng, tuy rằng có năng lực giải độc và phòng độc rất mạnh, nhưng người ăn lại thiêu đốt lên ham muốn dục vọng của con người, nếu như không kết hợp với người khác giới thì sẽ bị tà hỏa đốt cháy tới chết, đại tiểu thư, hiện tại hãy để cho ta tới giải độc giúp ngươi đi!" Đỗ Bằng cười tà dữ tợn, vừa đi vừa cởi quần áo ra.
Lúc này Đỗ Yên Dao trở nên yếu đuối, ngay cả nói chuyện cũng không có khí lực, hơn nữa toàn thân vô cùng khô nóng, nàng ta lúc này chỉ muốn tiến hành phát tiết điên cuồng, phát tiết đi ra ngoài loại khổ sở khó chịu giống như vạn trùng cắn xé kia.
Toàn thân nàng ta lúc này vô cùng khó chịu, trong đầu hiện lên các loại chuyện dâm tà, để nàng ta mơ hồ mất đi ý thức bình thường, hơn nữa trong lúc bất tri bất giác, nàng ta đã bắt đầu cởi y phục của mình, phát ra từng tiếng rên rỉ mê hồn.
P/S: Ta thích nào...chương 6.