"Đại tiểu thư Đỗ gia, thuần khiết như ngọc, cao cao tại thượng, là mỹ nhân lạnh lùng nổi danh Thánh Đan giới, không nghĩ tới hôm nay sẽ rơi vào trong tay ta, hắc hắc, ta an vị ở chỗ này, để chính ngươi tới tìm ta, ha ha..." Đỗ Bằng cười lớn.
Đỗ Yên Dao cũng không hẳn hoàn toàn mất đi ý thức, hỏi: "Tại sao ngươi ngươi không trúng trúng độc?"
"Ta đã tu luyện ra Độc Ma chi thể, bách độc bất xâm, tự nhiên không sợ bị trúng độc? Ngươi đừng nghĩ tới việc kéo dài thời gian, không có ai có thể cứu được ngươi, ngoan ngoãn phục thị bản đại gia đi! Đại tiểu thư a đại tiểu thư, ngươi không nghĩ tới mình sẽ có ngày hôm nay phải không!" Đỗ Bằng cười gằn nói ra: "Chẳng mấy chốc sẽ để cho ngươi nếm được mùi vị của nam nhân, mau tới đi, ta ngay ở chỗ này, ta biết ngươi rất cần nam nhân!"
Trong lòng Đỗ Yên Dao phẫn hận tới cực điểm, nổi giận không thôi, nàng ta không nghĩ tới mình bây giờ vậy mà lại đói khát giống như một dâm phụ vậy, cái này nhưng nàng ta hận không thể cắt cổ mà tự vẫn, nhưng nàng bây giờ căn bản không có cách nào khống chế thân thể của mình.
"Đại tiểu thư, sau khi ta giúp ngươi giải độc, ngươi chính là người của ta, đừng nghĩ lấy đồng quy vu tận với ta, bằng không coi như chúng ta chết rồi ta cũng có biện pháp để chuyện ngày hôm nay truyền khắp toàn bộ Thánh Đan giới, đừng coi thường ta, ta thực sự tìm được Tử Diễm Long hoa ở bên trong, chỉ cần ta có thể hái được thì ta sẽ trở thành nhân vật giàu có một phương." Đỗ Bằng có chút kích động mà nói.
"Mơ tưởng, cho dù ta có chết cũng sẽ không cùng ngươi..." Đỗ Yên Dao lại phát ra một tiếng rên rỉ mê hồn,t hân thể không tự chủ được từ từ bò về phía Đỗ Bằng.
Thẩm Tường ở phía trên nhìn, giật mình vô cùng, hắn đương nhiên sẽ không nhẫn tâm nhìn lấy một mỹ nhân như vậy lại bị loại người như Đỗ Bằng này làm bẩn, hắn chẳng qua là cảm thấy chưa tới lúc, cho nên vẫn không có động thủ.
"Nhanh đi cứu nàng ta đi, chờ lát nữa nàng ta tự sát thì phải làm sao bây giờ?" Tô Mị Dao có chút nhìn không được, nàng ta cũng là nữ nhân, rất căm hận loại cách làm độc ác bẩn thỉu của Đỗ Bằng này, nếu như có thể mà nói, nàng ta chắc chắn sẽ tự mình xuất thủ, khiến cho Đỗ Bằng muốn chết không được, muốn sống cũng chẳng xong.
Thẩm Tường từ trên không trung hạ xuống, đáp xuống sau lưng tên Đỗ Bằng kia, sau đó hóa thành hình người, tung ra một quyền mạnh mẽ vào phần lưng của Đỗ Bằng.
Ầm ầm!
Một quyền Thẩm Tường đánh ra này, vang vọng thiên địa, phong vân biến sắc, không gian giống như bị bóp méo, trong nháy mắt chân khí nổ vang, kèm theo đó là mười tiếng nổ vang liên tục, hóa thành Hàng Ma kình càng khủng bố hơn, sấm sét vang dội, khai thiên tích địa, đập nện ở phần lưng kia của Đỗ Bằng.
"Phốc" Phần lưng của Đỗ Bằng giống như rơi vào vạn quân lôi đình oanh kích, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, như là sương máu tràn ngập trên không trung, mà trong thân thể của hắn cũng bởi một quyền cuồng bạo vừa rồi của Thẩm Tường, đánh ra một cái động lớn, vông cùng thê thảm.
Trông thấy cảnh tượng này, Đỗ Yên Dao đột nhiên tỉnh táo lại rất nhiều, theo Đỗ Bằng ngã xuống, khuôn mặt ánh tuấn kia của Thẩm Tường khắc sâu vào trong đầu của nàng, nàng ta không nghĩ tới vậy mà lại nhìn thấy Thẩm Tường, lần này lại là Thẩm Tường cứu được nàng ta, điều này làm cho nàng ta ở trong tuyệt vọng thấy được hy vọng, tuy nhiên lúc này dâm độc của nàng ta càng ngày càng nặng, để nàng ta muốn ngừng không được, nàng ta mặc dù có vẻ tỉnh táo nhưng vẫn như cũ không khống chế được thân thể.
"Ngươi...Ngươi là ai?" Trên người Đỗ Bằng mặc dù xuất hiện một cái lỗ lớn, nhưng vẫn chưa chết đi, trên mặt hắn tràn đầy căm hận, loại hận ý này giống như có thể xuyên qua chín tầng trời vậy, bởi vì Thẩm Tường phá hỏng chuyện tốt của hắn.
"Hỏi nhị thành chủ đi thôi!" Thẩm Tường cười lạnh một tiếng, đi tới, đối thân thể của hắn chính là đánh tới một quyền, một đám hỏa diễm phun trào ra ngoài, để Đỗ Bằng này ở trước khi chết chịu đủ sự thống khổ khi bị thiêu sống, từ từ mà chết đi.
Thẩm Tường thi triển Nhiếp Hồn ma chú, sau khi từ trong linh hồn của Đỗ Bằng tìm kiếm được vị trí của Tử Diễm Long hoa kia thì tăng lớn thế lửa, đốt hắn cháy thành tro bụi!
Bên ngoài Độc Tiên Ma lâm này, có thể nghe rõ tiếng thở dốc gấp rút của Đỗ Yên Dao, nàng ta thỉnh thoảng phát ra một tiếng rên rỉ câu hồn đoạt phách, để Thẩm Tường có chút không nhịn được.
"Ngươi muốn làm gì?" Đỗ Yên Dao trông thấy Thẩm Tường đi tới, loại đói khát trong lòng kia càng mãnh liệt hơn, bởi vì ở trong đáy lòng của nàng ta, Thẩm Tường còn tốt hơn so với tên Đỗ Bằng kia nhiều, chí ít nàng ta cảm thấy Thẩm Tường rất thuận mắt, chính vì vậy, điều này làm cho phần thận trọng của nàng ta từ từ tiêu tán đi.
Thẩm Tường đột nhiên dừng bước, nhìn Đỗ Yên Dao lúc này giống như thể là muốn ăn thịt người vậy, loại khí chất lạnh lùng cách xa người ngoài ngàn dặm của nàng ta trước đó giờ đã hoàn toàn không còn, còn chỉ là ham muốn rất mãnh liệt, mà loại mị thái câu người của nàng ta lúc này quả thực rất có sức hấp dẫn đối với nam nhân.
"Đừng sợ, ta là người tốt!" Thẩm Tường vội vàng nói, lúc này hắn chính là rơi vào tình thế khó xử, nếu như Đỗ Yên Dao này không cách nào giải trừ dâm độc trong cơ thể thì rất có thể sẽ chết đi, nhưng muốn giải độc thì hắn phải bỏ ra hy sinh rất lớn.
Đỗ Yên Dao cũng không biết khí lực ở đâu ra, đột nhiên bay nhào một cái xô ngã Thẩm Tường vào trên mặt đất, ôm chặt lấy Thẩm Tường, phát ra tiếng rên rỉ mê hồn người, mồ hôi nhễ nhại trên người nàng ta đổ ra thấm ướt thân thể mềm mại của nàng ngọ nguậy trên người của Thẩm Tường, bên trong đôi mắt đẹp của nàng ta tràn ngập mị thái đói khát, tràn đầy vẻ phức tạp.
"Ta thật khó chịu a!" Đỗ Yên Dao khẽ nói một tiếng, hôn lấy cổ Thẩm Tường, trên người nàng chỉ còn lại một tấm vải tơ mỏng bao chùm lấy bộ ngực của nàng ta, đôi núi tuyết đầy đặn mà mềm mại kia không ngưng cọ xát vào trên lồng ngực của Thẩm Tường.
Thẩm Tường nuốt nước bọt tới ực một cái, hắn cảm thấy cái thứ đồ của quý kia của mình bắt đầu thay đổi, đang bị bụng dưới của Đỗ Yên Dao mài cọ lấy, hành động này đối với hắn tới mà nói là rất muốn mạng a, hắn bây giờ không muốn làm là chuyện không thể nào, hắn cũng hận không thể giải quyết Đỗ Yên Dao ngay tại chỗ, giúp nàng giải độc thật tốt.
"Mị Dao tỷ, ta phải làm như thế nào đây?" Thẩm Tường đột nhiên xoay người một cái giữ chặt Đỗ Yên Đao tại mặt đất, mặc cho nàng ta giãy dụa rên rỉ.
"Tiểu bại hoại, định lực của ngươi không tệ lắm!" Tô Mị Dao tùy tâm tán thưởng một tiếng, cười duyên nói: "Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà thịt nàng ta."
"Ta trông giống loại người này sao?" Thẩm Tường tức giận nói ra: "Nhanh nghĩ biện pháp đi a, nếu không giải độc, nàng ta sẽ phải chết!"
"Luyện mất đi dâm độc bên trong loại hoa đỏ kia, sau đó dùng bộ phận còn lại luyện thành đan dược sau đó cho nàng ăn vào, về phần luyện chế như thế nào thì phải xem kinh nghiệm của ngươi! Tốt nhất nhanh một chút." Tô Mị Dao nói.
Thẩm Tường buông Đỗ Yên Dao được hắn giữ ở trên mặt đất kia ra, sau đó chạy chở về bên cây hoa đỏ kia, nhanh chóng hái đi mấy bông, ném vào bên trong Viêm Long bảo lô, phóng xuất ra hỏa diễm, thi triển phương pháp diễn luyện, bắt đầu thiêu đốt những hoa đỏ này, chẳng mấy chốc hắn đã phát hiện bên trong hoa đỏ này có dược khí một đỏ một trắng, bộ phận màu đỏ kia chính là mang theo dâm độc, hắn tách bộ phận này ra, để lại dược khí màu trắng và dược bột màu trắng ở trong lò luyện đan.
Loại hoa đỏ này xem như luyện chế rất dễ dàng, chỉ có điều cần rất nhiều mới có thể ngưng tụ thành viên đan dược, hắn đành phải hái một nắm lớn ném vào trong lò luyện đan đi luyện chế.
Hắn nghiêm túc luyện đan, đột nhiên cảm nhận được một bộ thân thể mềm mại nằm sấp ở trên lưng hắn, sau lưng của hắn bị hai ngọn núi tuyết giàu sức co giãn kia mài cọ vào, điều này làm cho tâm thần của hắn rung động, thiếu chút nữa thì nổ lô, hắn không nghĩ tới dục vọng của nữ nhân này vậy mà lớn như vậy, có thể bò tới quấn lấy hắn.
"Thật là khó chịu!" Đỗ Yên Dao nằm nhoài trên lưng Thẩm Tường, hai tay ôm lấy Thẩm Tường, nắm lấy cơ cực của Thẩm Tường để cho thân thể mềm mại của mình áp sát vào Thẩm Tường, sau đó lại là công cuộc mài cọ, nàng ta còn điên cuồng hôn lấy gương mặt của Thẩm Tường.
"Đỗ cô nương, cố ngắng nhẫn nhịt một chút, ta sắp luyện chế xong rồi!" Thẩm Tường cắn răng mà nói, lúc này hắn bị một nữ nhân xinh đẹp tuyệt luân, hơn nữa còn ăn xuân dược quấn lấy hắn, nói hắn không muốn là không thể nào, hắn bây giờ cũng đang khắc chế chính mình.
Đỗ Yên Dao cũng duy trì một chút lý trí, nhưng chính là bởi vì Thẩm Tường không có động thủ đối với nàng, điều này làm cho trong nội tâm của nàng rất thất lạc, bởi vậy càng phóng đại dục vọng của nàng lên, càng cần phát tiết hơn.
"Ta nhịn không được, cho ta...ta thật là khó chịu!" Đỗ Yên Dao phun ra u lan ở bên tai Thẩm Tường, giọng nói tràn ngập mị hoặc để cho người ta muốn ngừng mà không được.
Thẩm Tường chính là suýt chút nữa thì cướp cò, nhưng tính nguyên tắc của hắn rất mạnh, lại trải qua Liễu Mộng Nhi và Tô Mị Dao hai nữ thần tuyệt thế này chăm sóc dạy bảo, đối với phương diện này có sức chúng cự rất mạnh, cho nên hắn bây giờ vẫn có thể tĩnh tâm luyện đan.
Đây chính là một loại tôi luyện đối với hắn, không phải mỗi một Luyện đan sư nào cũng có loại cơ hội này đến ma luyện định lực!
P/S: Ta thích nào...chương 7