Thẩm Tường bị Đỗ Yên Dao ôm từ phía sau, cảm nhận được loại ma sát thoải mái của thân thể mềm mại ấm áp kia, nghe tiếng kêu mị hoặc mê người kia của Đỗ Yên Dao, trong đầu quanh quẩn lấy từng tiếng kêu mê hồn kia của nàng ta, trong đầu của Thẩm Tường đã từng có rất nhiều lần muốn làm nữ nhân này, nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn xuống được.
Đỗ Yên Dao tuy rằng không thể hoan ái cùng nam nhân, nhưng nàng có thể ôm một người nam nhân mà chính mình không ghét, ma sát thân thể với hắn, điều này làm cho nàng ta không nhiều thì ít cũng cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, bằng không nàng ta cũng sẽ không phát ra loại rên rỉ để cho người ta mơ tưởng viển vông kia.
Trong chớp mắt, nửa canh giờ trôi qua, trên người Thẩm Tường tràn đầy mồ hôi của Đỗ Yên Dao, hai má của hắn đều bị nàng hôn sạch, trên cổ còn bị nàng ta cắn ra mấy cái dấu răng, hắn chưa bao giờ cũng không bao giờ nghĩ tới chính mình sẽ lại bị nữ nhân đùa giỡn như vậy, chuyện này đối với hắn mà nói thế nhưng là một sự sỉ nhục lớn lao.
"Tiểu bại hoại, chịu đựng a, đừng ở cuối cùng đánh tơi bời a!" Tô Mị Dao cười nói ha ha.
"Xong rồi!" Thẩm Tường thở dài một hơi, mở cái nắp lò luyện đan ra, lấy ra một viên đan dược màu trắng, vội vàng nhét vào trong cái miệng nhỏ nhắn của Đỗ Yên Dao, sau đó nhanh chóng né qua một bên, lẳng lặng nhìn lấy.
Trông thấy Đỗ Yên Dao đột nhiên dừng tiếng rên rỉ lại, Thẩm Tường thở dài một hơi: "Cuối cùng tốt rồi, thật có tính tra tấn người a!"
Đỗ Yên Dao chẳng mấy chốc đã khôi phục lại, nàng ta đưa lưng về phía Thẩm Tường, sửa sang lại quần áo, chuyện vừa mới xảy ra vừa rồi, nàng ta vẫn còn nhớ rõ, hơn nữa còn in thật sâu vào trong tâm trí của nàng, nàng ta cảm thấy chính mình cho dù chết cũng không quên được những gì mình vừa làm với Thẩm Tường.
Mà Thẩm Tường có một hình ảnh rất cao và tích cực trong tâm trí của nàng ta tại thời điểm này, cùng với Đỗ Bằng động thủ đối với nàng ta có sự chênh lệch rõ ràng, nàng ta không nghĩ tới trong thiên hạ lại có nam nhân có thể chống cự lại sự dụ hoặc vừa rồi của nàng ta, hơn nữa sau đó còn ổn định tâm thầm luyện đan giải độc cho nàng, hơn nữa còn không chiếm nàng ta một chút tiện nghi nào.
"Khụ khụ, không sau, chuyện vừa rồi coi như là chưa từng xảy ra đi, ta tuyệt sẽ không nói ra ngoài." Thẩm Tường cảm thấy có chút xấu hổ cho nên nói.
"Cảm ơn!" Đỗ Yên Dao nhẹ giọng nói, ở trong trí nhớ của nàng, nàng ta chưa từng nói lời cảm ơn đối với một người xa lạ.
"Không khách khí, ngươi bây giờ đã khôi phục chân khí chưa? Muốn ta đưa ngươi về thành không?" Thẩm Tường quan tâm mà hỏi, điều này làm cho Đỗ Yên Dao ấm áp trong lòng, xoay người lại, dùng một loại ánh mắt ôn nhu nhìn lấy hắn.
Điều này làm cho toàn thân Thẩm Tường như bị điện giật, giật mình thon thót, hắn không nghĩ tới nữ nhân này còn muốn lạnh lùng hơn so với Bạch U U, vậy mà lại toát ra bộ dáng nhu tình như nước này.
"Khôi phục rồi, ngươi không trở về thành sao?" Đỗ Yên Dao hơi cúi đầu xuống, có chút ngượng ngùng mà hỏi.
Thẩm Tường hít sâu một hơi, hắn đột nhiên cảm thấy nhân cách của mình lại có sức hấp dẫn lợi hại như vậy, có thể để cho thái độ của một nữ nhân như vậy chuyển biến long trời lở đất đối với hắn.
"Không được, ta còn có việc!" Hắn còn muốn đi vào tìm kiếm Tử Diễm Long hoa kia.
"Có phải ngươi theo dõi ta hay không?" Đỗ Yên Dao ngẩng đầu lên, khôi phục mấy phần lạnh lùng, nhìn thẳng vào Thẩm Tường mà hỏi.
"Không có, cái tên Đỗ Bằng này có thù với ta, ta vẫn luôn đi theo hắn, tìm cơ hội xuống tay với hắn." Thẩm Tường tùy tiện lấy ra một cái cớ mà nói.
Đỗ Yên Dao cũng cho rằng là thật, nhắc tới Đỗ Bằng, trên mặt nàng tràn đầy hận ý: "Vừa rồi thật sự là cảm ơn ngươi, nếu như không có ngươi..."
"Hắc hắc, đã nói không cần phải khách khí mà!" Thẩm Tường vội vàng cắt ngang lời nòi của nàng ta, cười nói.
"Ngươi muốn đi tìm kiếm Tử Diễm Long hoa sao?" Đỗ Yên Dao nhíu mày hỏi, tuy rằng giọng nói mang theo một chút lạnh lùng, nhưng ánh mắt nàng ta nhìn lấy Thẩm Tường lúc này tràn đầy nhu tình, để trong lòng Thẩm Tường có chút chịu không được.
"Bên trong rất nguy hiểm, vì Tử Diễm Long hoa kia mà mạo hiểm thật không đáng." Đỗ Yên Dao vội vàng khuyên can.
"Ta không sợ độc, hoa kia rất quan trọng đối với ta." Thẩm Tường mỉm cười nói.
Đỗ Yên Dao khẽ thở dài một tiếng: "Ngươi đến cùng là một người như thế nào? Ngươi đã có lòng tin, như vậy ta chỉ có thể chúc ngươi thành công, ta ở phủ thành chủ chờ ngươi, nếu như ngươi lấy được Tử Diễm Long hoa, còn xin đến gặp mặt với ta một lần!"
Thẩm Tường cười nói: "Ta còn muốn ở lại Thánh Đan thành một đoạn thời gian, đến lúc đó ta chắc chắn sẽ mặt này mày dạn đi làm khách."
Trên mặt Đỗ Yên Dao nở ra nụ cười ngọt ngào, điều này làm cho Thẩm Tường nhìn đến xuất thần, nụ cười xinh đẹp kia của nàng ta giống như có thể hòa tan băng tuyết ngập trời, tuy rằng ngắn ngủi, nhưng lại khắc thật sâu vào trong tâm trí của Thẩm Tường.
"Ta đi, ngươi cẩn thận một chút!" Đỗ Yên Dao bay lượn liên tục mấy cái, biến mất ở trong tầm mắt của Thẩm Tường.
Thẩm Tường giã đầu một cái, thở dài một hơi, hướng Độc Tiên Ma lâm kia mà đi tới.
"Làm sao? Có phải cảm thấy hối hận khi vừa rồi không có ăn sạch nàng ta hay không?" Bạch U U trêu chọc nói.
"Dĩ nhiên không phải, ta không có hối hận đâu, ta muốn một nữ nhân thì nữ nhân đó phải cam tâm tình nguyện đi với ta, vừa rồi vậy coi là cái gì? Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn sao? Ta không phải loại người này!" Thẩm Tường hiên nang lẫm liệt mà nói.
"Phi, tiểu bại hoại ngươi thật sự biết làm ra vẻ!" Long Tuyết Di nũng nịu nói.
"Hì hì, không hổ là tiểu nam nhân của ta, tỷ tỷ ta càng ngày càng thích ngươi rồi đó!" Tô Mị Dao cười hì hì mà nói, nàng ta nói thế nhưng là lời nói thật lòng, từ sau khi nàng ta đã định tình cảm với Thẩm Tường, nàng ta cảm thấy trong lòng mình đạt được thỏa mãn rất lớn, không có loại trống rỗng không hiểu trước đó, điều này làm cho nàng ta sống ở trong giới chỉ rất vui vẻ.
Thẩm Tường đi vào bên trong Độc Tiên Ma lâm, nói ra: "Mị Dao tỷ, Tử Diễm Long hoa kia có chỗ lợi gì sao?"
"Tác dụng rất lớn, cái này có thể luyện chế tiên đan hạ phẩm, Long Nguyên đan, ăn nhiều còn có thể để cho người ta có được hỏa diễm màu tím, có thể ngưng tụ ra Hỏa Hồn màu tím, như loại người có được Hỏa Hồn như ngươi còn có thể để cho Hỏa Hồn tiến hóa." Tô Mị Dao nói.
"Nói như vậy, cái này ở Thánh Đan giới mà nói chính là chí bảo rồi? Có cái đồ chơi này, ta muốn để những tiên nhân kia làm việc cho ta cũng không khó đi." Thẩm Tường vô cùng kích động.
Trong Độc Tiên Ma lâm, phiêu tán nồng nặc khói độc màu xanh lá, hắn dựa theo ký ức của tên Đỗ Bằng kia, tìm kiếm một số kỳ hiệu ở trong này.
Căn cứ vào ký ức của Đỗ Bằng tới xem, thứ tương đối nguy hiểm ở bên trong Độc Tiên Ma lâm này chính là những khói độc màu xanh lá này, mà yêu thú cũng rất ít, tuy nhiên hắn vẫn cẩn thân từng chút một tiến lên, vì lý do an toàn, hắn còn hóa thành chim bay đi, như vậy sẽ tránh bị một số yêu thú đột nhiên công kích.
Ban đêm, Thẩm Tường đã xâm nhập vào bên trong Độc Tiên Ma lâm này, hắn bây giờ có thể từ xa trông thấy có một chùm sáng màu tím, nhìn giống như là hỏa diễm màu tím thiêu đốt lên tỏa ra ánh sáng vậy.
Thấy vậy, Thẩm Tường vội vàng bay tới, mà khí độc ở trong đó lại càng nồng nặc hơn, hắn suy đoán coi như Đỗ Bằng này tu luyện ra Độc Ma chi thể cũng khó mà tiếp nhận loại kịch độc này, bằng không hắn chắc chắn sớm đã lấy đi Tử Diễm Long hoa kia.
Độc nơi này tuy rằng rất mạnh, nhưng Thẩm Tường lại một bị một chút việc nào cả, lúc này hắn đã có thể nhìn thấy một đóa hoa màu tím to bằng cái chậu rửa mặt, đóa hoa này nở rộ, nhìn giống như một con Long đang há to cái miệng ra, cả đóa hoa đều thiêu đốt lên hỏa diễm màu tím, trong đêm tối rất lóa mắt.
"Không sai, đây chính là Tử Diễm Long hoa!" Tô Mị Dao nói.
Thẩm Tường biến thành hình người, nhanh chóng hái đóa hoa này xuống, để vào trong giới chỉ, sau đó lại hóa thành một con chim nhỏ, dùng tốc độ nhanh nhất bay khỏi chỗ đó, hắn vừa mới bay đi không được bao lâu thì đã nghe thấy một tiếng rống rít gào kinh thiên, nghe như là hùng sư phẫn nộ, vang vọng cả khu Độc Tiên Ma lân này!
"Quả nhiên là có yêu thú trông coi, nguy hiểm thật!" Trong lòng Thẩm Tường còn sợ hãi, loại khí thế vừa rồi để hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi, đó tuyệt đối không phải là yêu thú bình thường có thể có được.
P/S: Ta thích nào...chương 8.