Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 593 - Chương 593 - Thánh Đan Môn

Chương 593 - Thánh Đan môn
Chương 593 - Thánh Đan môn

Vị trí hiện tại của Thẩm Tường cũng không phải là chỗ sâu nhất, nhưng lại gặp được yêu thú lợi hại như thế, chỗ càng sâu hơn nữa thì còn tới mức nào?

"Đi nhanh lên đi, yêu thú trong này đều rất lợi hại, nói không chừng còn có loại tồn tại cấp bậc Tiên thú kia!" Long Tuyết Di thúc giục nói, nàng ta lo lắng đột nhiên lại có một sô gia hỏa lợi hại bay ra, bởi vì nơi này cũng không giống như Phàm Võ giới, nơi này là một cái thế giới bậc cao giống với Thiên giới!

Thẩm Tường bây giờ đã đắc thủ, chỉ cần rời khỏi loại địa phương này sớm một chút, tuy rằng độc trong này đối với hắn không có lực tổn thương nào, nhưng thực lực của yêu thú trưởng thành trong này chắc chắn đều không yếu, đặc biệt là yêu thú trông coi Tử Diễm Long hoa vừa rồi.

Trời gần sáng, hắn đi ra khỏi Độc Tiên Ma lâm âm trầm mà kinh khủng này, hắn biết bên trong chắc chắn còn có rất nhiều dược liệu quý giá sinh trưởng, từ hắn đạt được Tử Diễm Long hoa này tới xem, bên trong chắc chắn sẽ không thiếu tiên dược.

Cổng Thánh Đan thành găng đèn kết hoa, cửa thành được trang trí đến rất long trọng, giống như thể là hoan nghênh nhân vật lớn nào đến vậy.

Sau khi Thẩm Tường đi vào cổng thành, chỉ thấy một cái thảm đỏ thật dài, trải ở trên đường cái, thẳng tới một tòa kiến trúc xa hoa ở đằng xa, điều này làm cho hắn âm thầm lấy làm kỳ, chỉ một ngày, cái Thánh Đan thành này đã có biến hóa to lớn như thế.

Hai bên thảm đỏ đầu kia đều có một số võ giả bưu hãn uy phong lẫm liệt, eo treo đại đao, trang trọng nghiêm túc, không cho phép những người khác bước vào trên thảm đỏ, điều này làm cho rất nhiều người đều hết sức bất mãn, nhưng bọn họ cũng không thể làm gì khác, chỉ cần không ngu ngốc đều biết người sắp tới chắc chắn là một người có địa vị rất cao.

Con đường này cũng không phải là đi về phủ thành chủ, hiển nhiên người tới cũng không phải là đi Thánh Đan thàn, Đỗ Yên Dao kia có địa vị cũng rất cao, nhưng bây giờ lại có người còn cao hơn nàng, điều này làm cho Thẩm Tường tò mò không thôi, hắn đi ở trên đường cái cũng không thám thính được cái gì, rất nhiều người đều giống như hắn, đối với người sắp tới này cảm thấy rất tò mò.

Trước đó Đỗ Yên Dao từng nói, chỉ cần hắn trở về an toàn thì đi phủ thành chủ tìm nàng một chuyến, Thẩm Tường bây giờ đã trên đường đi tới phủ thành chủ.

Đỗ Yên Dao ở bên trong Thánh Đan giới này có địa vị rất cao, kiến thức rộng rãi, Thẩm Tường sớm đã muốn tìm một người như vậy tới thám thính hiểu rõ chuyện về Thánh Đan giới này.

Đi tới cổng phủ thành chủ, hộ vệ trông coi ở cổng cũng không ngăn hắn lại, bọn họ đều nhận được mệnh lệnh của Đỗ Yên Dao, cho phép để Thẩm Tường đi vào.

Trong phủ thành chủ, Đỗ Yên Dao cầm trong tay một thanh kiếm nhỏ dài, múa kiếm ở trong một tòa đình viện, Thẩm Tường từ đằng xa đã nhìn thấy dáng người duyên dáng kia của nàng ta, tuy rằng kiếm pháp của nàng rất lăng lệ hơn nữa mang theo sát khí, nhưng không làm ảnh hưởng một chút nào tới vẻ đẹp của nàng, còn để cho người ta cảm thấy có một loại đẹp kỳ lạ.

"Có thể xem Đỗ thành chủ múa kiếm, thật đúng là một loại hưởng thụ!" Thẩm Tường vỗ tay cười nói, hắn nói thực sự là nói thật.

Đỗ Yên Dao trông thấy Thẩm Tường đi tới, trong lòng vui mừng, nhưng không có thể hiện ra bên ngoài, vẫn duy trì khí chất lãnh đạm vốn có của nàng ta, nàng ta không muốn để cho Thẩm Tường trông thấy tâm tình không ổn định của nàng ta.

"Vị công tử này, đến bây giờ ta còn chưa biết tên của ngươi, có thể nói ra hay không?" Đỗ Yên Dao cất thanh kiếm kia đi, Thẩm Tường bây giờ ở trong mắt nàng thế nhưng rất thần bí, nhưng làm người lại hết sức chính trực, đặc biệt là trải qua chuyện lần trước, Thẩm Tường có ấn tượng cực kỳ tốt trong lòng nàng.

Chuyện này đối với nàng mà nói là rất khó được, bởi vì nhiều năm qua, nam nhân có thể được nàng ta để ở trong mắt không nhiều.

"Ta tên là Thẩm Tường, Đỗ thành chủ chẳng lẽ không mời ta đi vào ngồi một chút, uống chén trà chẳng hạn sao?" Thẩm Tường mỉm cười nói.

Trong phòng của Đỗ Yên Dao được bố trí rất đơn giản, nhìn ra được nàng ta không thích trang trí giống những nữ nhân khác, nàng ta sau khi nhìn thấy Thẩm Tường uống hết trà mà nàng ta pha thì trông thấy vẻ mặt hài lòng của Thẩm Tường, trong lòng mới hơi thở dài một hơi, nàng ta không biết vì sao mình lại khẩn trương như vậy, đây là cảm giác mà trước nay nàng ta chưa từng có.

"Thẩm công tử, ngươi lấy được Tử Diễm Long hoa rồi sao?" Đỗ Yên Dao thấp giọng hỏi.

Thẩm Tường gật nhẹ đầu: "Lấy được, tuy nhiên còn xin Đỗ thành chũ giữ bí mật giúp ta."

Trong đôi mắt của Đỗ Yên Dao hiện lên vẻ kinh ngạc, nói ra: "Ừm, yên tâm đi! Thẩm công tử đã giúp ta nhiều như vậy, ta sẽ không hại ngươi!"

Thẩm Tường cười nhạt một tiếng, nhìn chăm chú vào Đỗ Yên Dao, nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp mà lạnh lùng kia, để hắn không thể không nhớ tới tư thái tràn ngập mị hoặc khi mà nàng ta trúng độc trước đó.

Đỗ Yên Dao không biết Thẩm Tường đang suy nghĩ gì, tuy nhiên trông thấy Thẩm Tường nhìn chằm chằm vào nàng ta như vậy, khiến trái tim của nàng ta như là con nai tơ xông loạn vậy, nàng ta vẫn là lần đầu tiên có loại cảm giác này, lúc này nàng ta hận chính mình ăn nói vụng về, cũng hung ác chính mình tại sao sinh ra đã lạnh như băng vậy, không biết cách hấp dẫn nam nhân, nhưng nàng ta lại không biết, nàng ta như vậy cũng rất hấp dẫn nam nhân.

Đỗ Yên Dao đột nhiên trầm mặc, nàng ta không biết nên nói cái gì, tuy rằng khắp khuôn mặt là vẻ lạnh lùng, nhưng trong lòng nàng ta lại rất gấp gáp hơn nữa còn thẹn thùng.

Thẩm Tường trông thấy Đỗ Yên Dao nhập nhẹ đôi môi của mình, khuôn mặt lãnh đạm kia hơi đỏ lên, cảm thấy có chút khó tin, nói ra: "Đỗ thành chủ, lúc ta trở về thành trông thấy bên ngoài làm tới long trọng như vậy, đến cùng là ai sắp tới? Ta vừa mới đi ra từ trong núi, đối với chuyện của Thánh Đan giới này không hiểu rõ lắm, có thể nói với ta một chút hay không?"

Đỗ Yên Dao vội vàng nói: "Đó là thủ tịch đại đệ tử của Thánh Đan môn được thiết lập phân môn ở tầng thứ nhất của Thánh Đan giới, là một tên cháu trai trong hơn một trăm tên cháu trai của chưởng môn Thánh Đan môn, thiên tư trác tuyệt cộng với có thiên phú luyện đan hơn người, đạt được đại lực bồi dưỡng của Thánh Đan môn, tuổi còn trẻ, đã là cao thủ Bách Luyện cảnh đỉnh phong."

Thánh Đan giới này có mười tám tầng, tầng thứ mười tám là lợi hại nhất, mà tầng thứ nhất mặc dù là thấp nhất, nhưng ở chỗ này có thể có một tên thủ tịch đại đệ tử của một thế lực lớn lăn lộn ở trong này thì đây chính là rất lợi hại.

"Khó trách a, đúng, tại sao nhiều Niết Bàn cảnh đột nhiên biến mất như vậy?" Thẩm Tường nghi ngờ hỏi, lần trước lúc hắn tới, ở trên đường đều có thể ngẫu nhiên trông thấy một hai tên, nhưng bây giờ một tên cũng không nhìn thấy.

"Lần trước ngươi cũng trông thấy cái khe hơ giữa Ma giới và Thánh Đan giới kia đi, không chỉ là ở tầng thứ nhất có, từ tầng hai đến tầng thứ mười tám đều có, hiện tại bọn họ đã phong bế khe hở ở tầng thứ nhất lại, tiếp theo chính là tầng thứ hai, tầng thứ ba, tầng thứ tư,...mà ở nơi cao hơn thì càng khó phong bế, hơn nữa còn phải chống lại những ma đầu kia, cho nên thế lực lớn bên trong Thánh Đan giới hiệu triệu rất nhiều Niết Bàn cảnh tiế đến phong bế khe hở không gian." Đỗ Yên Dao nói rất êm tai.

Tình huống giống với Thần Võ đại lục năm đó, khi đó cũng là hiệu triệu rất nhiều cường giả cùng đi phong bế khe hở.

"Cái tên kia tới làm gì? Còn cao điệu như thế, hắn bình thường đều làm như vậy sao?" Thẩm Tường tò mò mà hỏi, hắn đột nhiên rất muốn đi chiếu cố một người như vậy, dù sao đó là một người có thực lực và trình độ luyện đan đều rất mạnh.

"Không sai, cho nên ta rất chán ghét hắn! Đúng, Thẩm công tử, ngươi hình như cũng là Luyện đan sư đi, ta thấy bãn lãnh luyện đan của ngươi cũng không yếu, ở dưới loại tình huống..." Nói tới chỗ này, khuôn mặt của Đỗ Yên Dao đột nhiên bay lên một vệt ánh nắng chiều đỏ, đỏ mặt ở trước mặt nam nhân, đây là chuyện mà trước kia nàng ta căn bản không cách nào tưởng tượng đến.

Thẩm Tường lúc ấy thế nhưng là bị Đỗ Yên Dao phát tình quấn lấy, ở dưới loại tình huống này còn có thể tĩnh tâm luyện đan, phần định lực này không phải ai cũng có thể có được!

"Khụ khụ, tạm được, Đỗ thành chủ cũng là Luyện đan sư, sau này có cơ hội thì chúng ta nhất định phải thảo luôn nghiên cứu thật tốt một phen." Thẩm Tường ho khan hai tiếng, nhớ tới bộ dáng ngày đó Đỗ Yên Dao bị dính dâm độc, trong lòng của hắn không khỏi nhộn nhạo lên.

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment