Thẩm Tường không nghĩ tới lại có manh mối của Trấn Ma huyết mạch nhanh như vậy.
"Chuyện di tích của Trấn Ma Thiên Tôn ngươi từng nghe nói qua sao?" Thẩm Tường bình phục lại tâm tư kích động, hỏi.
"Không có, ai cũng chưa nghe nói qua, chúng ta chỉ biết chuyện của Trấn Ma Thiên Tôn, hắn ở rất nhiều năm trước tới Thánh Đan giới một chuyến, khi đó hắn tới làm cái gì, ai cũng không biết." Đỗ Yên Dao lắc đầu nói.
Đỗ Yên Dao trông thấy Thẩm Tường cảm thấy hứng thú đối với di tích Trấn Ma Thiên Tôn kia như vậy thì càng cảm thấy tò mò về lai lịch của Thẩm Tường, tuy nhiên nàng ta không có hỏi nhiều.
"Thẩm công tử, ngươi thật sự có thê tử sao? Nàng ta rất xuất sắc đi!" Giọng nói của Đỗ Yên Dao có chút sa sút.
Thẩm Tường thở dài trong lòng, vò đầu nói: "Thật ra thì ta cũng không phải người tốt lành gì, cho đến trước mắt nữ nhân có danh phận với ta chỉ có một người, ngoài ra...ngoài ra còn có hai tình nhân."
Đỗ Yên Dao thở dài nói: "Nam nhân cường đại, nữ nhân bên cạnh nhiều một chút cũng rất bình thường, mẹ ta chính là nữ nhân thứ mười tám của cha ta!"
"Không nói tới chuyện này, ta sẽ nghĩ biện pháp đi vào chỗ sâu của Độc Tiên Ma lâm, tìm được gia gia của ngươi, đến lúc đó ngươi cũng không cần gả cho cái tên quỷ đáng ghét kia." Thẩm Tường mỉm cười nói.
"Không cần, đến lúc đó ta trốn đi là được, ngươi không thể mạo hiểm đi vào trong đó, ai biết gia gia của ta có phải thật sự là ở bên trong hay không!" Đỗ Yên Dao lắc đầu nói.
Thẩm Tường không còn nói chuyện này, hắn là chắc chắn phải đi, ở trong đó có Trấn Ma huyết mạch, bất kể như thế nào đều phải vào xem.
"Đúng rồi, Hội Thánh đan tỷ thí có ban thường gì không?" Thẩm Tường hỏi.
"Đương nhiên là có, đó là ban thưởng thần bí mà Thánh Đan môn cung cấp, sẽ được công bố ở lúc đại hội được tổ chức, đại hội này cứ trăm năm tổ chức một lần, có rất nhiều Luyện đan sư tham gia, ban thưởng chắc sẽ không kém!" Trên mặt Đỗ Yên Dao nở ra nụ cười ngọt ngào khó có được: "Thẩm công tử, ngươi cũng đừng nghĩ lấy được phần thưởng kia, ngươi còn phải thắng ta!"
Sau đó, Thẩm Tường hỏi rất nhiều chuyện có liên quan tới Thánh Đan giới, Đỗ Yên Dao đều rất kiên nhẫn giải đáp, cuối cùng nàng ta còn bàn luận trao đổi một số tâm đắc luyện đan với Thẩm Tường, để cho hai người đều có được rất nhiều thu hoạch.
Sắc trời dần dần tối, Đỗ Yên Dao nói ra: "Ngươi ở lại tại phủ thành chủ đi, Tạ Đông Hạo kia còn không dám làm loạn ở chỗ này, ngươi ở chỗ này là tuyệt đối an toàn."
Cứ như vậy, Thẩm Tường ở lại trong phủ thành chủ, Đỗ Yên Dao biết Thẩm Tường là Luyện đan sư, cho nên cung cấp một nơi ở rất sâu và bí mật rất yên tĩnh cho hắn.
Thẩm Tường ở trong gian phòng đá sâu dưới lòng đất, vừa mới tắm rửa đi ra đã nhìn thấy Tô Mị Dao nằm ở trên giường đá, quần áo màu trắng thật mỏng, mọi thứ bên trong lớp áo mỏng như ẩn như hiện, ở bên trong lớp áo mỏng kia vậy mà nàng ta cái gì cũng không mặc, càng chết hơn nữa là, vưu vật tuyệt thế này còn bài ra tư thái quyến rũ chọc người, mị nhãn như tơ, miệng nhỏ khẽ nhếch, nhẹ nhàng cười híp mắt, khiến Thẩm Tường cảm thấy thiếu chút nữa thì linh hồn bay mất.
"Mị Dao tỷ, tỷ cũng đừng đùa với lửa a!" Thẩm Tường hít sâu vài hơi, bước nhanh tới.
"Tỷ tỷ ta đây chỉ muốn nhìn xem ta so với Yên Dao kia có sức hấp dẫn lớn bao nhiêu, cũng thuận tiện kiểm nghiệm định lực của ngươi một chút!" Tô Mị Dao nở ra nụ cười quyến rũ.
Thẩm Tường đi tới giường đá, đè lên Tô Mị Dao, cười tà nói: "Tỷ thế nhưng là tiểu nương tử của ta, ta cần gì tới định lực? Ta coi như ăn sạch tỷ, cũng sẽ cảm thấy không đủ đi"
Nói xong, một bàn tay của hắn cách váy tơ trong suốt mỏng manh, nhẹ nhàng xoa một con thỏ tuyết của Tô Mị Dao.
"Tiểu bại hoại, tỷ tỷ ta chỉ là lo lắng ngươi nhịn gần chết, mới cho ngươi nếm thử một chút ngon ngọt, đừng quá mức! Thân thể bây giờ của ta thế nhưng là rất yếu đuối, chịu không được sự giày vò của ngươi!" Tô Mị Dao thân mật nói, loại giọng nũng nịu kia khiến Thẩm Tương tê dại cả xương cốt, hắn xoay người một cái, để Tô Mị Dao ghé vào trên người hắn.
"Mị Dao tỷ thật biết quan tâm a!" Thẩm Tường nói xong, đưa miệng tới, hôn môi nồng nhiệt với Tô Mị Dao, một bàn tay cũng du tẩu ở trên thân thể mềm mại hoàn mỹ không tì vết của nàng ta, cách tấm vải lụa mỏng vuốt ve thân thể mềm mại của nàng ta khiến hắn có cảm giác khác.
Cảm xúc mạnh mẽ qua đi, Thẩm Tường ôm mỹ nhân ngủ say, Tô Mị Dao cũng dựa vào trong ngực của hắn, lắng nghe nhịp tim tiểu nam nhân của chính mình, ôm thân thể Thẩm Tường cũng ngủ một giấc ngon lành.
Ngày hôm sau, Thẩm Tường và Đỗ Yên Dao lên tiếng chào hỏi, nói hắn muốn bế quan luyện đan, chuẩn bị tham gia đại hội kia, sau đó vội vàng trở về tầng hầm, lấy Viêm Long bảo lộ ra, bắt đầu luyện đan.
Hắn bây giờ phải luyện chế Huyền Dương Hỏa đan, hắn muốn quen thuộc với việc luyện chế đan dược này, lần trước có thể thành công đều bởi vì đó là lúc tỷ thí, ở dưới loại tình huống này, phát huy siêu trình độ cũng là chuyện không quá bình thường.
Chờ hắn sau khi hắn quen thuộc với việc luyện chế Huyền Dương Hỏa đan thì hắn mới có thể bắt đầu luyện chế đan dược Huyền cấp thượng phẩm khác, chỉ cần nắm giữ ba loại, coi như trên cơ bản nắm giữ luyện chế đan dược một cái cấp bậc.
Hiện tại hắn có manh mối Trấn Ma huyết mạch, cũng không có khẩn trương như vậy, hắn đang tính có nên tiến vào bên trong Độc Tiên Ma lâm tìm kiếm gia gia của Đỗ Yên Dao vào lúc này hay không.
"Luyện hai lò Huyền Dương Hỏa đan nữa thì xuất phát, chỉ mong có thể nhanh chóng trở về để tham gia Thánh Đan hội."
Thẩm Tường luyện đan ở trong mật thất, mà lúc này bên trong Thánh Đan thành lại có rất nhiều người đang nghe ngóng về chuyện của hắn, muốn biết lai lịch của hắn, nhưng lại không thu hoạch được gì.
Đỗ Yên Dao cũng đã báo danh tham gia Thánh Đan hội giúp Thẩm Tường, tuy rằng đến lúc đó sẽ so đấu với Thẩm Tường, nhưng nàng lại cảm thấy rất chờ mong, nàng ta cũng không biết tại sao chính mình lại càng ngày càng muốn thân cận với Thẩm Tường.
Ba ngày trôi qua, Thẩm Tường từ mật thất dưới lòng đất đi lên, hắn đã luyện chế thành công ra năm lò Huyền Dương Hỏa đan, tuy rằng thất bại ba lần, nhưng lại để hắn nắm giữ được cách luyện chế Huyền Dương Hỏa đan được tốt hơn.
Lúc này là buổi tối, Thẩm Tường đứng ngoài cửa phòng Đỗ Yên Dao, sau khi Đỗ Yên Dao mở cửa, hắn vội vàng nói: "Yên Dao, ta có việc phải rời đi một chuyến, nếu như ta không kịp trở về tham gia tranh tài luyện đan của Thánh Đan hội thì cũng không cần chờ ta."
Đỗ Yên Dao không hỏi nhiều thêm cái gì, chỉ là khẽ thở dài một hơi rồi gật đầu: "Cẩn thận một chút."
Thẩm Tường mỉm cười đối với nàng ta thì vội vàng rời đi, hắn ở một nơi không có người nhìn thấy ở trong phủ thành chủ biến thành một con bướm màu đen, trong đêm tối bay ra khỏi phủ thành chủ, ở ngoài cổng phủ thành chủ hắn có thể trông thấy có mấy người phụ trách theo dõi, hắn suy đoán vậy chắc chắn là dùng để theo dõi hắn.
Không bao lâu sau, hắn đã rời khỏi Thánh Đan thành, để hắn cảm thấy rất giật mình chính là ở xung quanh bên ngoài phủ thành chủ lại có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào, hắn cảm thấy đây chắc chắn là người mà Tạ Đông Hạo phái tới.
Lúc trước lúc hắn chống đối Tạ Đông Hạo, Tạ Đông Hạo đã coi hắn giống như là người muốn chết để đối đãi, một khi hắn tìm được cơ hội thì hắn chắc chắn sẽ không buông tha Thẩm Tường, đặc biệt là mỗi khi hắn nghĩ tới ánh mắt ôn nhu của Đỗ Yên Dao mỗi khi nhìn lấy Thẩm Tường, thì trong lòng hắn ghen ghét tới nhỏ máu, hận không thể chém Thẩm Tường thành muôn mảnh.
"Có tra được lai lịch của hắn ra sao không?" Tạ Đông Hạo trầm giọng hỏi.
"Trước mắt chỉ tra được hắn từng động thủ giết chết nhị thành chủ ở trong phủ thành chủ cùng với mấy tùy tùng của tên nhị thành chủ kia, hơn nữa xuất thủ rất hung tàn, thực lực cũng không yếu, thế nhưng mà lâu như vậy rồi, chúng ta ngay cả tên của hắn cũng không điều tra ra được, hắn giống như là đột nhiên xuất hiện vậy!" Một ông lão nói.
P/S: Ta thích nào...chương 3