Đối với quá trình dung hợp, Thẩm Tường sớm đã có chuẩn bị, dựa vào những kinh nghiệm mà hắn nhiều lần dung hợp Hỏa Hồn, dung hợp Trấn Ma huyết mạch này chắc chắn sẽ rất thống khổ là được rồi.
Ngay từ đầu, sau khi những huyết dịch kia tiến vào trong cơ thể của hắn, hắn cũng không có cảm thấy có cái gì, chỉ là cảm nhận được một cỗ năng lượng lạnh giá tiến vào trong thân thể hắn.
Đỗ Hải ở một bên xem khóe mắt nhảy lên, bởi vì loại máu này chỉ cần một giọt đã có thể hòa tan thân thể của hắn, mà Thẩm Tường bây giờ lại hấp thu đi hơn phân nửa, hắn tò mò chính là, huyết dịch của Thẩm Tường có phải cũng có được kịch độc hay không?
"Tiểu tử, ngươi có thể trở thành một người độc hay không? Đến lúc đó ngươi là có thể xông pha a!" Đỗ Hải trêu ghẹo nói.
"Sẽ không, những độc tố kia sau khi tiến vào thân thể của ta đều bị luyện hóa biến mất không thấy gì nữa." Thẩm Tường trước đó cũng có cái nghi vấn này, nhưng bây giờ hắn lại có thể khẳng định điểm này.
Chẳng mấy chốc, máu tươi bên trong cái rương kỳ lạ này toàn bộ đã tiến vào trong thân thể của Thẩm Tường, rất khó tưởng tượng, thân thể của Thẩm Tường vậy mà có thể chứa đựng được nhiều như vậy, để Thẩm Tường hoài nghi là, hắn bây giờ cũng không có cảm nhận được thân thể có thay đổi gì, cũng không cảm thấy đau đớn.
Chẳng được bao lâu thì hắn đã phát hiện nguyên nhân, bởi vì Trấn Ma huyết mạch không có dung hợp với thân thể của hắn, chỉ là thay thế huyết dịch trong thân thể của hắn, thẩm thấu đến xương cốt, cơ bắp, trong lục phủ ngũ tạng, nhưng hắn lại có thể cảm nhận được, Trấn Ma huyết mạch này cũng không hề hoàn toàn thuộc về hắn.
"Ở dưới đáy cái rương này có cái gì!" Long Tuyết Di hô, Thẩm Tường cúi đầu kiểm tra, quả nhiên nhìn thấy đồ vật mà Long Tuyết Di nói, đó là một bộ khung xương màu vàng kim, một bộ xương người hoàn chỉnh, hơn nữa xương cốt rất to thô tráng kiện, được đám sương mù màu vàng kim lượn quanh, rất mỹ lệ.
"Tiền bối, ngươi đến xem, cái này hình như là vừa mới xuất hiện!" Thẩm Tường vội vàng gọi Đỗ Hải tới.
"Đồ vật kỳ quái, đó không tính là đồ vật thực chất, cũng không phải trạng thái khí ngưng tụ mà thành, mà là...mà là một hồn thể cực kỳ cường đại!" Đỗ Hải đột nhiên kinh hô lên.
Tô Mị Dao và Bạch U U cũng đồng thời hô lên hai chữ: "Cốt Hồn!"
"Cốt Hồn, đây chắc chắn là Cốt Hồn, khi xương cốt đủ cường đại, sẽ sinh ra Cốt Hồn!" Khắp khuôn mặt của Đỗ Hải đều là vẻ không thể nào tưởng tượng nổi nói ra: "Cái Cốt Hồn này là của ai? Chẳng lẽ ngươi phải dung hợp cái Cốt Hồn này mới coi như là hoàn toàn dung hợp Trấn Ma huyết mạch?"
"Cốt Hồn này rốt cuộc là thứ gì?" Thẩm Tường nghi ngờ mà hỏi.
"Ngươi phải biết khung xương chính là chỗ căn cơ của nhục thân, huyết nhục chính là căn cứ vào khung xương mới có thể trở nên rắn chắc, mà Cốt Hồn chính là hồn của khung xương, nếu như có một ngày sau khi nhục thân của mình bị phá hủy hoàn toàn mà linh hồn và Cốt Hồn còn ở đó thì có thể tái tạo nhục thân rất dễ dàng, phục sinh lần nữa!"
Đỗ Hải nói xong, chỉ vào cái cánh tay bị đứt của mình nói ra: "Ví dụ như ta bây giờ, không có một cánh tay, cần thông qua một số đan dược mới có thể để cho cánh tay trùng sinh lại, nhưng nếu có Cốt Hồn, xương cốt coi như không có cũng có thể thông qua hấp thu thiên địa linh khí, nhanh chóng sinh trưởng ra xương cốt, lại tạo ra huyết nhục, mà xương cốt và cường độ huyết nhục cùng trước đó như nhau, không có ảnh hưởng!"
"Nếu như ngươi có Cốt Hồn lại có linh hồn cường đại, thì có thể bất tử bất diệt!"
Lúc này Long Tuyết Di nói bổ sung: "Bình thường người có Cốt Hồn, thân thể của hắn cũng được gọi là thần thể, giống Thần tử của Hàng Ma học viện kia, nói không chừng đã có Cốt Hồn, tuy nhiên linh hồn của hắn không đủ mạnh, có Cốt Hồn cũng không làm nên chuyện gì! Muốn thành Thần, Cốt Hồn và Thần Hồn đều phải có!"
Ngay vào lúc Thẩm Tường nhìn chằm chằm vào Cốt Hồn tỏa ra màu vàng kim đang nằm trong cái rương kia, một trân ánh sáng màu vàng kim đột nhiên lóe lên, Cốt Hồn kia hóa thành một luồng ánh sáng chui vào trong thân thể của Thẩm Tường.
Thẩm Tường chỉ cảm thấy những huyết dịch kỳ lạ ở trong cơ thể của mình kia giống như là được một đám lửa nấu, đột nhiên sôi trào lên, đau đớn nóng rực, tràn ngập trên dưới toàn thân hắn, để hắn đau đến gào thét điên cuồng.
Đây là chuyện mà hắn sớm đã dự liệu, nhưng cái này lại không có cách nào để hắn làm giảm đi sự đau đớn, hắn chỉ có thể chịu đựng, hơn nữa nhiều năm qua hắn cũng có quá nhiều lần loại kinh nghiệm này, sẽ không bởi vì loại đau đớn này mà chết đi.
Đỗ Hải cũng lui tới một bên, hắn biết Thẩm Tường không phải một người bình thường, có thể tự mình ứng đối loại tình huống này, hắn bây giờ cần phải làm là cam đoan Thẩm Tường sẽ không bị quấy nhiễu.
Hiện tại mới là quá trình dung hợp Trấn Ma huyết mạch của Thẩm Tường, quá trình này là sự thống khổ trong thời gian dài, Thẩm Tường không ngưng quay cuồng trên mặt đất, run rẩy, giãy dụa, mặt đất tràn đầy vết cào của hắn, mà nhục thể của hắn khi thì bành trướng, khi thì thít chặt, lại tiếp tục phủ đầy tia máu màu đỏ trông rất dọa người.
Mười ngày trôi qua, tình huống chuyển biến tốt hơn nhiều, Thẩm Tường bây giờ chỉ còn đau nhức, thân thể cũng không có phát sinh biến hóa dọa người nào.
Đạt được Trấn Ma huyết mạch cũng không để cho chân khí của hắn tăng lên, nhưng lại để nhục thể của hắn trở nên cường đại khác thường, có thể so sánh với lực lượng chân khí của hắn, hơn nữa còn để hắn có được Trấn Ma lực mạnh hơn!
Hiện tại Trấn Ma nguyên khí của hắn đã là vô hình vô sắc, đây mới là trạng thái lợi hại nhất, hơn nữa hắn đã không cần tận lực đi vận chuyển Trấn Ma thần công thúc giục Trấn Ma nguyên khí, nguyên nhân là bởi vì hắn dung hợp Trấn Ma huyết mạch, chỉ cần hắn sử dụng bất kỳ lực lượng nào, trong đó đều kèm theo Trấn Ma nguyên khí rất lợi hại, có lực sát thương tăng lên nhiều lần đối với yêu ma!
"Đây mới thật sự là Trấn Ma kim thân!" Thẩm Tường nhìn chăm chú vào loại năng lượng màu vàng óng bên trong thân thể của mình, loại năng lượng này một khi xuất thể thì sẽ hóa thành năng lượng trong suốt nhưng lại hết sức lợi hại.
"Lực lượng của thân thể với lực lượng chân khí hoàn toàn đồng đều, đây chính là chỗ tốt của Trấn Ma huyết mạch sao?" Đỗ Hải bây giờ chỉ là rất hâm mộ, mặc dù hắn không đạt được, nhưng lại để cho hắn được mở rộng tầm mắt.
Lực lượng nhục thân và lực lượng chân khí dung hợp lại với nhau, như vậy uy lực không cách nào suy đoán, Thẩm Tường ngẫm lại thì toàn thân sôi trào, hắn chỉ đi ra hai bước, cả vùng đất đã khẽ run rẩy, hắn bây giờ còn chưa thích ứng với nhục thân ẩn chứa lực lượng kinh khủng này của mình.
"Làm quen cho thật tốt đi, bằng không ngươi nắm tay với người khác đều có thể nắm nát bàn tay của người ta!" Đỗ Hải cười nói.
"Từ nơi này đi ra ngoài, chắc là đã có thể thích ứng!" Thẩm Tường đột nhiên chạy như bay, nhìn giống như một con cự thú phát cuồng, mỗi một cái bộ pháp, đều ẩn chứa lực lượng vô cùng kinh khủng, mỗi lần chân của hắn rơi xuống đất, đều có thể in ra một cái dấu chân thật sâu ở dưới mặt đất, mà cỗ lực lượng kia lại xuyên vào trong lòng đất, dẫn đến trong lòng đất lại phát ra từng đợt run rẩy.
Coi như hiện tại không sử dụng chân khí, tốc độ của Thẩm Tường cũng trở nên rất nhanh, lúc chạy nhanh, hắn thỏa thích phát tiết thực lực nhục thân, thân thể phóng xuất ra một loại khí thế tràn ngập uy hiếp, những nơi hắn chạy qua đều sẽ bị lún xuống rất sâu, hắn chạy được một đoạn chỉ biết, trong Độc Tiên Ma lâm sẽ xuất hiện một cái giống như sông lớn khô cạn, đây chính là vết tích mà sau khi Thẩm Tường chạy qua lưu lại.
"Tiểu tử này khiêm tốn một chút sẽ chết sao? Trong này thế nhưng là còn có không ít gia hỏa lợi hại a!" Đỗ hải vừa đi theo vừa thấp giọng mắng, hắn đương nhiên biết Thẩm Tường phải chạy trở về để tham gia Thánh Đan hội kia.
Qua nửa ngày, Đỗ Hải trông thấy Thẩm Tường đã hoàn toàn quen thuộc với lực lượng nhục thân mạnh mẽ vừa mới đạt được kia, liền lôi kéo hắn, dùng tốc độ nhanh nhất bay khỏi Độc Tiên Ma lân này!
Tốc độ của Đỗ Hải rất nhanh, không bao lâu sau thì đã rời khỏi Độc Tiên Ma lâm, hắn đi tới trên một ngọn núi, thả Thẩm Tường xuống mặt đất, cười nói: "Ta mất tích nhiều năm như vậy, có không ít chuyện cần phải xử lý, ta đi trước một bước, chúng ta sau này sẽ còn gặp lại, nhớ kỹ phải đối thật tốt với Yên Dao!"
P/S: Ta thích nào...chương 12