Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 605 - Chương 605 - Gia Sản Nhỏ

Chương 605 - Gia sản nhỏ
Chương 605 - Gia sản nhỏ

Trấn Ma huyết mạch đã tới tay, nhưng Thẩm Tường vẫn không thể lập tức trở về, bởi vì hắn còn chưa về được, nhưng hắn vẫn có thể trở về, chỉ là thực lực bây giờ của hắn còn chưa đủ, không cách nào sử dụng La Thiên Môn mở ra một cái cánh cửa không gian thông tới Phàm Võ giới.

Hắn có thể thông qua La Thiên Môn cảm ứng được tọa độ bên trong Phàm Võ giới, đây là chuyện để hắn phấn chấn nhất, dù sao Phàm Võ giới chỉ là một cái thế giới bậc thấp, không gian rất yếu kém, từ thế giới bậc cao đi qua vẫn là rất dễ dàng, chỉ có điều La Thiên Môn này vẫn là để cho Thẩm Tường cảm thấy kinh ngạc, có thể vượt qua không gian cùng cấp bậc còn chưa tính, bây giờ còn có thể từ thế giới bậc cao tiến về thế giới bậc thấp, điều này làm cho hắn hoài nghi La Thiên Môn này không phải là sản phẩm của Phàm giới.

Đi ra khỏi Độc Tiên Ma lâm, Thẩm Tường đã vội vàng đuổi về Thánh Đan thành, hắn vốn định sử dụng La Thiên Môn, nhưng lại phát hiện không gian nơi này rất kiên cố, muốn mở ra một cánh cửa không gian thì rất khó khăn, tiêu hao rất lớn, hơn nữa rất cần thời gian, sẽ còn tạo ra động tĩnh rất lớn, đây chính là chuyện mà hắn chưa từng gặp qua.

Cho nên hắn chỉ có thể chạy trở về.

"Vội vàng như thế để làm gì? Có phải muốn nói cho mỹ nữ thành chủ kia ngươi đã mang gia gia cả nàng trở về hay không, để cho nàng ta cảm kích ngươi, thanh thủ hảo cảm của nàng?" Tô Mị Dao trêu chọc mà nói, mang theo ghen tuông nồng đậm.

"Chớ nói lung tung, ta chỉ là muối nhanh chóng trở về để tham gia Thánh Đan hội, ta nhưng phải nắm chặt thời gian này, luyện chế ra đan dược Địa cấp, sau đó tăng thực lực lên, trở về Phàm Võ giới." Thẩm Tường nói, hắn luôn cảm thấy chút thực lực này của hắn, ở bên trong cái thế giới có thật nhiều tiên nhân này, một chút cảm giác an toàn cũng không có, trở lại Phàm Võ giới, hắn cho dù đánh không lại thì cũng có thể chạy trốn được.

Bên trong Thánh Đan thành đã bắt đầu trở nên rất náo nhiệt, người đi đường trên đường phố so với thường ngày nhiều hơn rất nhiều, dù sao Thánh Đan hội là nơi hội tụ của một số Luyện đan sư có thiên phú cực cao, những Luyện đan sư này ở bên trong Thánh Đan giới thì có tồn tại tương đương với tinh anh, chi phố lấy võ giả, gia tộc môn phái bên trong thế giới này, Luyện đan sư đều được tạo điều kiện.

Hiện tại Thẩm Tường hiểu, vì sao lại cần phải có một tên tùy tùng Niết Bàn cảnh, bởi vì bên trong Thánh Đan giới này đây là chuyện rất thường gặp.

Đại viện Phủ thành chủ.

Thẩm Tường vừa mới đi vào thì đã nhìn thấy một nam tử áo trắng, nam tử áo trắng tuấn mỹ này có một mái tóc đen làm cho nhiều nữ tử phải hâm mộ, ở sau lưng nam tử mặc áo trắng này còn đứng đó một số tùy tùng có thực lực không kém.

Nam tử nhìn có thân phận tôn quý này chính là Tạ Đông Hạo kia, là thủ tịch đại đệ tử trong tầng thứ nhất Thánh Đan giới của Thánh Đan môn, cũng chính là cháu trai của chưởng môn Thánh Đan môn

Thẩm Tường còn trông thấy trong đại viện trưng bày rất nhiều cái rương bạch ngọc, vừa nhìn đã biết Tạ Đông Hạo này là đến cầu hôn, tuy rằng Tạ Đông Hạo có thể đi vào Phủ thành chủ, nhưng hắn cũng không dám tự tiện xông vào tòa nhà của Đỗ Yên Dao, mà Đỗ Yên Dao lại không gặp hắn, cho nên hắn chỉ có thể chờ ở nơi này.

Trông thấy Thẩm Tường đi tới, trong mắt Tạ Đông Hạo tràn đầy vẻ chán ghét, lúc nhìn Thẩm Tường, trong ánh mắt thi thoảng lóa ra vẻ âm độc.

"Ngươi tới đây làm gì?" Tạ Đông Hạo lạnh lùng hỏi, nhìn vẻ mặt của hắn thật giống như hận không thể giết chết Thẩm Tường vậy.

"Ta ở bên trong, ngươi nói ta tới đây làm gì?" Thẩm Tường bĩu môi nói, sải bước đi về phía tòa nhà của Đỗ Yên Dao, điều này làm cho Tạ Đông Hạo hận đến nghiến chặt hàm răng, có thể ở cùng một tòa nhà với Đỗ Yên Dao, cái này không chỉ để Tạ Đông Hạo ghen ghét mà ngay cả những tên tùy tùng sau lưng Tạ Đông Hạo cũng là như thế.

Cửa đang đóng chặt lại, Thẩm Tường gõ cửa, khẽ nói: "Yên Dao, là ta!"

Chuyện để cho Tạ Đông Hạo hận tới nhỏ máu đã xảy ra, chỉ thấy Đỗ Yên Dao chẳng mấy chốc đã mở cửa ra.

"Yên Dao, không phải ngươi đang bế quan sao?" Nắm đấm của Tạ Đông Hạo nắm thật chặt, tức giận đến trừng mắt nhìn Thẩm Tường.

"Ta vừa mới xuất quan! Ngươi có chuyện gì không?" Đỗ Yên Dao trả lời rất lạnh lùng, sau đó nhìn về phía Thẩm Tường, bên trong ánh mắt toát ra một loại ôn nhu quan tâm, để Tạ Đông Hạo thiếu chút nữa ghen ghét tới bùng nổ.

Tạ Đông Hạo kiềm chế lửa giận trong lòng, tuy rằng đây không phải Thẩm Tường sai, nhưng hắn lại hận Thẩm Tường tới thấu xương, điều này làm cho Thẩm Tường cảm thấy không hiểu ra sao cả.

"Ta là tới cầu hôn với ngươi, đây là lễ cầu hôn!" Tạ Đông Hạo tỉnh táo lại, nói.

Sau khi mở năm cái rương bạch ngọc kia, chỉ thấy bên trong mùi thuốc bay ra, ánh sáng lập lòe, vừa nhìn đã biết là linh dược rất trân quý.

"Đây là năm trái Tạo Hóa quả, Yên Dao ngươi chắc là biết được giá trị trong đó đi!" Tạ Đông Hạo thấy Thẩm Tường nhìn chằm chằm vào năm cái rương bạch học thì âm thầm đắc ý, hơi ngẩng đầu, một mặt kiêu ngạo nhìn lấy Thẩm Tường, hắn cảm thấy mình cuối cùng ở trước mặt Thẩm Tường còn chiếm được một chút thượng phong.

Đỗ Yên Dao trông thấy năm trái Tạo Hóa quả thì cũng hơi kinh hãi, nhưng mặt vẫn phủ băng như cũ, lạnh lùng nói ra: "Ta hiểu về đan dược, nhưng ta không có cảm giác đối với ngươi, ta nói qua rất nhiều lần rồi, hơn nữa hôn nhân không phải một món đồ giao dịch, ta sẽ không vì năm trái Tạo Hóa quả này mà bán đi chính mình, mời trở về đi!"

Thẩm Tường đột nhiên cười nói: "Tạ công tử, ngươi đến là đưa cái rương này a, năm quả nho nhỏ này vậy mà dùng một cái rương miệng lớn tới chứa!"

"Ngậm miệng, ngươi biết năm trái Tạo Hóa quả này có thể để cho bao nhiêu Luyện đan sư phải tranh đoạt tới bể đầu không?" Tạ Đông Hạo đột nhiên quát lớn lên, trên tràn nổi đầy gân xanh, hắn lại bị Đỗ Yên Dao từ chối một lần nữa, hơn nữa còn là ở trước mặt Thẩm Tường, điều này làm cho hắn tức giận không thôi.

Thẩm Tường bây giờ đã hiểu rõ, tại sao lúc trước Tô Mị Dao và Bạch U U muốn để hắn cố gắng hết sức đoạt Tạo Hóa quả này tới tay, loại vật này cho dù ở trên thế giới phong phú tài nguyên này cũng là đắt đỏ như thế.

"Cái đồ chơi này ta có cả một cái sọt!" Thẩm Tường bĩu môi nói, tuy nói tiền tại không lộ ra ngoài, nhưng có đôi khi cần phải lộ một chút.

"Nói mạnh miệng cũng phải phù hợp với thực tế mới được, ngươi nếu có cả một cái sọt thì ta cắt đầu ta ra cho ngươi làm cái bô!" Tạ Đông Hạo cười lạnh nói.

Thẩm Tường gãi đầu một cái, nói ra: "Một cái sọt quả thực không có, nhưng gần một nửa cái sọt thì ta còn có!"

Ngay vào lúc Tạ Đông Hạo muốn nói ra lời châm chọc thì chỉ thấy Thẩm Tường lấy ra một cái sọt, bên trong phát ra ánh sáng, so với năm cái rương bạch ngọc kia còn phát sáng mạnh hơn, loại mùi thơm kia càng là vô cùng nồng đậm, để cho người ta thở cũng khó khăn.

Lời của Tạ Đông Hạo vừa mới đến cổ họng, bên trong nén trở về, hắn trợn lớn mắt lên, ngơ ngác nhìn Tạo Hóa quả trong cái sọt cũ nát kia, quả thực chỉ có gần một nửa cái sọt, nhưng lại có hai ba mươi trái, nhìn tương đối rung động, loại xung kích thị giác kia để cho người ta kinh ngạc.

"Cầm loại đồ chơi này tới làm lễ cầu hôn cũng quá đơn giản đi, ở nơi ta chí ít cũng phải là đồ vật loại hình linh dược Thiên cấp thượng phẩm hoặc là tiên đan." Thẩm Tường bĩu môi nói, thu cái sọt kia lại.

Cái này không chỉ để cho Tạ Đông Hạo và tùy tùng của hắn vô cùng chấn động mà ngay cả Đỗ Yên Dao cũng khó có thể tin, nàng ta rất muốn biết Thẩm Tường là lấy từ đâu tới.

Tạ Đông Hạo lúc này cũng mềm mỏng đi rất nhiều, ở bên trong Thánh Đan giới này, thế nhưng là rất coi trọng tài nguyên luyện đan, bởi vì cái đó có thể mua được một số Luyện đan sư, có thể tạo mối quan hệ với một số luyện đan sư cao giai.

Tuy rằng trông thấy Thẩm Tường có không ít Tạo Hóa quả, nhưng Tạ Đông Hạo vẫn là ghen ghét châm chọc vài câu, sau đó thì rời đi.

Trông thấy Tạ Đông Hạo xám xịt rời đi, Thẩm Tường lắc đầu thở dài nói: "Cái tên này cũng chỉ là lấn yếu sợ mạnh mà thôi."

P/S: Ta thích nào...chương 13

Bình Luận (0)
Comment