Thẩm Tường lo lắng Đỗ Yên Dao sẽ bị loại người không rõ lai lịch này ám toán, hắn vội vàng đi tới, đứng ở sau lưng Đỗ Yên Dao.
Nam tử ngồi cưỡi Cuồng Nộ Hỏa Sư màu lam có dáng dấp rất yêu diễm, tóc dài tung bay theo gió, làn da trắng nõn như ngọc, lông mày trải qua chăm sóc tỉ mỉ, bờ môi còn bôi một thứ gì đó trơn bóng, khuôn mặt này rất quỷ dị, cằm thật nhọn, gương mặt xinh đẹp này sinh ra ở trên người hắn quả thực chính là uống phí.
Nếu như hắn trang điểm thêm một chút nữa tuyệt đối có thể ngụy trang thành một nữ tử tuyệt thế khunh thành.
Một tên nam tử như vậy đẹp đến mức mà khiến nữ nhân cũng phải ghen tỵ, chẳng mấy chốc dẫn tới sự chú ý của rất nhiều người, tại cửa Đấu Giá hội không thiếu một số đệ tử danh môn, đặc biệt là một số nữ tử trông thấy nam tử đẹp trai này đôi mắt cũng không thể không bốc lên ánh sao, mà một số nam tử có đam mê đặc thù cũng âm thầm động tâm.
Nhưng là, Đỗ Yên Dao lại không bởi vì khuôn mặt đó mà bị mệ hoặc một chút nào.
"Ta bây giờ còn là thành chủ Thánh Đan thành, chẳng lẽ ngươi không biết phép tắc của Thánh Đan thành sao? Ngươi cưỡi thứ nguy hiểm này lao nhanh ở trong thành làm phá hủy cả một con đường!" Đỗ Yên Dao lạnh lùng nói.
"Ta đương nhiên biết như vậy là không đúng, nhưng là ta muốn làm như thế thì ngươi có thể làm gì được ta?" Nam tử kia khẽ cười nói, cười đến rất mê người, nhưng lại để Thẩm Tường nhìn thấy mà muốn ói.
"Cái tên ẻo lả quái gở này có lẽ là nên hung hăng đánh cho hắn một trận, đánh cho mẹ cha hắn cũng không nhận ra được hắn!" Long Tuyết Di cũng cảm thấy rất khó chịu.
Đỗ Yên Dao tức giận nói: "Đã như vậy, ngươi ngoan ngoãn ở lại bên trong địa lao đi!"
Nói xong, trong tay nàng đột nhiên xuất hiện một cái roi, quật về phía nam tử kia, cùng lúc đó, con Cuồng Nộ Hỏa Sư màu lam to như con voi kia phát ra một tiếng gầm rú rung trời, há ra cái miệng to như chậu máu, hướng Đỗ Yên Dao phun ra một luồng hỏa diễm màu lam.
"Hừ!"
Đỗ Yên Dao hừ lạnh một tiếng, ngọc thủ vung lên, một luồng hỏa diễm màu tím từ tay ngọc của nàng bay vụt ra ngoài, hướng về phía hỏa diễm màu lam ở đối diện đang phun tới xung kích mà đi, giống như thôn phệ toàn bộ hỏa diễm màu lam, tiến vào trong cái miệng rộng kia, hơn nữa còn kích thích ra một trận bạo tạc, miệng của con Cuồng Nộ Hỏa Sư kia tràn đầy máu tươi, răng như đao toàn bộ vỡ vụn.
Mà trên cái roi dài bọc lấy một đám sương màu tím, đó là cỗ nóng bức khiến cho toàn thân người ta phải đổ mồ hôi, Đỗ Yên Dao có được Tử Hỏa Hồn, hơn nữa có mấy cái hỏa mạch lợi hại, hỏa diễm rất bá đạo, vừa quật ra, để nhiệt độ xung quanh đột nhiên tăng lên nhanh chóng.
Nam tử kia bởi vì Cuồng Nộ Hỏa Sư phát cuồng mà nhảy xuống, nhưng roi của Đỗ Yên Dao lại giống như mọc ra mắt, còn dài ra, chuẩn xác đánh vào trên người nam tử đang bay xuống kia.
"Ngươi nữ nhân này, cần phải nằm ở trên giường phục thị nam nhân cho thật tốt!" Nam tử kia cười lạnh nói, tay như thiểm điện, ngăn cản roi mà Đỗ Yên Dao đánh tới.
Nam tử này chính là vung tay lên như vậy đã nhẹ nhõm ngăn cản công kích của Đỗ Yên Dao, để cho người ta khiếp sợ là, roi trong tay Đỗ yên Dao vậy mà đột nhiên hóa thành tro tàn!
Vừa nhìn đã biết là bị thiêu hủy, nhưng mọi người lại không cảm nhận được một chút nhiệt lượng và chân khí thuộc tính Hỏa nào cả!
Đỗ Yên Dao nhìn thấy roi của mình bị đốt thành tro tàn chỉ trong nháy mắt, sắc mặt thay đổi lớn, cái roi kia của nàng ta chính là bảo khí không tệ, cũng không phải tùy tiện là có thể đốt thành tro, nàng ta vội vàng lui về phía sau mấy bước.
"Ngươi vậy mà hủy binh khí của ta, ngươi đây là đang khiêu khích phép tắc của Thánh Đan thành!" Đỗ Yên Dao tức giận nói, trong tay lại xuất hiện thêm một thanh trường kiếm, vừa nhìn đã biết nàng ta sẽ không bỏ qua.
Nam tử kia mỉm cười nói: "Phép tắc? Có thực lực thì có thể thay đổi phép tắc, ngươi không đánh lại ta, ta không giết nữ nhân!"
"Nhưng ta giết nam nhân! Đặc biệt là nam nhân có một thê tử xinh đẹp, ta thích nhất là hủy đi những nam nhân đó!"
Nam tử kia nở ra nụ cười âm hiểm nhìn lấy Thẩm Tường, thuận tay vung lên, một cỗ lực lượng nóng rực khiến người sợ hãi đột nhiên đánh tới, mọi người chỉ nhìn thấy một đám sương mù đột nhiên hướng về phía Đỗ Yên Dao bay vụt đi qua.
Dưới sự kinh hãi Đỗ Yên Dao vội vàng lách mình né tránh, đám sương mù tỏa ra nhiệt lượng cường đại mà quỷ dị như là mũi tên bay vụt tới, lại là công kích Thẩm Tường.
Thẩm Tường vẫn đang nhìn xem, đồng thời cũng đang cảnh giác, vừa rồi hắn nghe thấy lời nói của nam tử kia thì đã làm xong phòng bị, đôi lông mày của hắn nhíu lại, vậy mà đưa tay ra ngăn cản.
Trên bàn tay của hắn bọc thấy đôi bao tay da hổ, đó là Sát Thần chi thủ, hơn nữa ở bên trong da thịt còn có Huyền Vũ Kim Cương giáp, hắn không e ngại loại lực lượng quỷ dị này.
Nhưng là hắn vẫn bị loại lực lượng này làm cho rung động, đó là một loại nóng khó mà hình dung, phải biết hắn dung hợp Càn Khôn Hỏa Hồn, sau khi từ trong địa tâm đi ra, cũng rất ít có hỏa diễm nào có thể uy hiếp được hắn, nhưng bây giờ loại hơi nóng kinh khủng này, chính là một loại hỏa diễm quỷ dị, nếu như không phải hắn sớm đã làm ra chuẩn bị thì chỉ sợ hắn cũng sẽ bị hỏa diễm này kích thương!
"Đỗ Yên Dao là của ta, thức thời một chút liền ngoan ngoãn nhường nàng ta lại, nàng ta ở trong tay ngươi sẽ chỉ bị ngươi chà đạp!" Nam tử kia nhàn nhạt nói, nhưng bên trong ánh mắt lại toát ra vẻ vô cùng kinh ngạc, bởi vì Thẩm Tường có thể dễ dàng đón lấy loại hỏa diễm quỷ dị này.
"Hừ, ta có chết cũng sẽ không theo ngươi! Chẳng cần biết ngươi là ai, hôm nay ta phải bắt ngươi lại!" Đỗ Yên Dao nổi giận, toàn thân hừng hực bốc lên hỏa diễm màu tím, tóc xanh tung bay, bởi vì nam tử kia lại muốn giết Thẩm Tường, địa vị Thẩm Tường ở trong lòng của nàng quan trọng tới cỡ nào.
"Xem ra ta cần phải tự giới thiệu một phen mới được, ta gọi là Lâm Ngọc Sĩ, đến từ Hỗn Độn sơn, hôm nay ta chỉ là muốn đến xem Thánh Đan Đấu Giá hội này như thế nào!" Lời nói của nam tử kia làm cho tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.
Người này lại là người của Hỗn Độn sơn, Hỗn Độn sơn thế nhưng là tất cả thế lực ở bên trong Thánh Đan giới đều rất cố kỵ!
Đỗ Yên Dao tuy rằng kinh ngạc, nhưng nàng cũng không để ý nhiều như vậy: "Coi như Hỗn Độn sơn, ngươi khiêu khích ta thì phải chịu sự trừng phạt!"
Vừa mới bước ra một bước, đã nghe thấy một tiếng quát đi ra: "Yên Dao, dừng tay!"
Người quát lên lại là Đỗ Khang Thịnh, phụ thân của Đỗ Yên Dao!
Đỗ Yên Dao nhướng mày, khắp khuôn mặt là vẻ giận dữ, thân thể mềm mại tức giận đến run rẩy, nhưng nàng vẫn là dừng lại.
Đỗ Yên Dao tuy rằng dừng lại, nhưng Thẩm Tường lại một cái bước xa bay lên, tốc độ tuyệt luân, để nam tử kia trở tay không kịp, mặc dù biết có người đánh tới nhưng lại không kịp ngăn cản.
Một tiếng vang ầm ầm!
Thẩm Tường ở trong nháy mắt, thúc giục Long lực, một chiêu Chấn Thiên chưởng giống như lôi đình, trực kích ở trên phần bụng của Lâm Ngọc Sĩ kia, lực lượng chấn động vô cùng cường hãn, từ trong thân thể của Lâm Ngọc Sĩ bạo phát đi ra, xuyên qua tới mặt đất, gạch đá ở mặt đất xung quanh nứt ra đến giống như là mạng nhện.
Thẩm Tường một chưởng không xong, chưởng vừa rồi kia còn mang theo một cỗ hấp lực, không cho Lâm Ngọc Sĩ bay ngược ra ngoài, ngay vào lúc hắn muốn đánh ra một quyền nữa, một cỗ áp lực hào hùng đánh tới, để Thẩm Tường thiếu chút nữa quỳ xuống đất.
Lại là Đỗ Khang Thịnh ngăn cản hắn!
"Dừng tay cho ta!" Đỗ Khang Thịnh dùng giọng nói uy nghiêm, quát.
Lâm Ngọc Sĩ vừa rồi muốn giết hắn, chỉ bằng điểm ấy, Thẩm Tường đã có đầy đủ lý do không chết không thôi với hắn.
Hắn tuyệt không thể đển cho Lâm Ngọc Sĩ diễu võ giương oai, mặc kệ hắn là từ nơi nào tới, chỉ cần người nào muốn chà đạp tính mạng của hắn thì phải chết!
"Ngươi phải chết!" Cái trán Thẩm Tường nổi lên gân xanh, cánh tay trái đột nhiên tuôn ra một trận ánh sáng trắng, tiếng rống giận dữ của hắn vang vọng toàn bộ Thánh Đan thành, chân khí trong thân thể dâng trào đi ra, như là vô số nộ long gào thét, vô cùng dọa người.
P/S: Ta thích nào...chương 4