Trước đây không lâu Thẩm Tường ở bên ngoài đấu giá hội lúc phóng xuất ra cây đao này đã để cho những lão tiên nhân kia cảm thấy vô cùng hứng thú, hiện tại bọn hắn có thể trông thấy ở khoảng cách gần, càng bị thanh Thần đao này làm cho rung động lòng người, những lão tiên nhân kia đều là người biết hàng, liếc mắt đã nhìn ra cây đao này có phẩm cấp ở phía trên Tiên khí!
Một người có số tuổi còn nhỏ, thực lực còn chưa tới Niết Bàn cảnh, có thể cầm một thanh đao lợi hại như vậy đi hành tẩu giang hồ, rất dễ dàng để cho người ta cho là hắn có bối cảnh thâm hậu.
"Long giáp Thánh cấp sao? Ta ngược lại muốn xem xem có bao nhiêu lợi hại!" Thẩm Tường trong khi nói chuyện, giơ cao Thần đao, càn khôn chân khí trong cơ thể thiêu đốt bừng bừng, hóa thành càn khôn chi hỏa, tràn vào bên trong Thần đao, phun ra hỏa diễm hừng hực, để cây đao này nhìn càng khiếp người hơn.
Cỗ sóng khí nóng rực vô cùng kia, theo lúc Thanh Long Đồ Ma đao phun ra hỏa diễm, bao phủ ở bên trong phòng đấu giá, làm nguòi ta vô cùng kinh ngạc, đặc biệt là những Luyện đan sư kia, bọn họ đều là người vô cùng hiểu rõ đối với hỏa diễm, nhưng loại hỏa diễm này giống như hỏa diễm bình thường, tuy nhiên lại có hỏa diễm lợi hại như thế thì bọn họ vẫn là lần đầu tiên trông thấy.
Nếu có màu sắc, ngược lại là có thể thấy được Thẩm Tường có được Hỏa Hồn hay không, nhưng càn khôn chi hỏa lại không có gì khác biệt với hỏa diễm bình thường.
Mà ngay cả Quách Hoa Khanh người từ Hỗn Độn sơn đi ra cũng bị loại hỏa diễm kỳ lạ này của Thẩm Tường làm cho khiếp sợ, tuy rằng đối bọn hắn người có thực lực cấp bậc này không tạo thành uy hiếp gì, nhưng nếu như trưởng thành, đây chính là hỏa diễm so với của hỏa diễm của bọn họ thì mạnh hơn rất nhiều.
Lâm Ngọc Sĩ quỳ gối trên mặt đất, trên mặt sợ hãi nhìn lấy thanh đao lớn liệt hỏa bừng bừng chém vào mà tới, thân thể của hắn cũng tỏa ra một trận ánh sáng màu đỏ rực, trên thân thể đột nhiên hiện ra một bộ lớp vảy màu đỏ, đây chính là Long giáp Thánh cấp mà hắn nói!
"Phá cho ta!" Lúc Thẩm Tường vung đao chém xuống, cảm nhận được lực kháng cự không nhỏ, bị Long giáp Thánh cấp thả ra năng lượng màu đỏ ngăn cản lại, chân khí của hắn xoay một cái, hóa thành Long lực, bàn đấu giá lập tức bị loại lực lượng cuồng bạo kinh khủng này đánh rách tả tơi.
Rầm rầm rầm...
Tiếng vang vọng liên tục truyền đến, theo đó tuôn ra một trận ánh sáng đỏ, chỉ nghe thấy Thẩm Tường quát lên một tiếng, một đạo máu tươi bắn mạnh ra ngoài, một cái đầu máu me đầm đìa đang lăn lộn trên đấu giá đài, lúc Lâm Ngọc Sĩ sắp chết, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi và tuyệt vọng, hai mắt lồi lên, chết cực kỳ khó coi, mà trên thân thể của hắn cũng bởi vì Long giáp Thánh cấp bị phá hỏng phòng ngự, chấn động đến vỡ nát.
Tay Thẩm Tường cầm Thanh Long Đồ Ma đao đang khẽ run lên, vừa rồi Long giáp Thánh cấp kia sinh ra lực lượng kháng cự, chấn động đến tay của hắn tê dại đau nhức không thôi.
Nhìn lấy cái đầu trên mặt đất kia, Thẩm Tường nói ra: "Ta giết chết hắn, bây giờ thì thế nào?"
Quách Hoa Khanh mặt không đổi sắc nói ra: "Hỗn Độn Hỏa lệnh là của ngươi, nhưng ... chỉ cần không phải là người của Hỗn Độn sơn mà có được Hỗn Độn Hỏa lệnh thì chính là tử địch của Hỗn Độn sơn chúng ta, cho nên..."
Vẻ mặt Thẩm Tường đột biến, cầm Thanh Long Đồ Ma đao lui về phía sau mấy bước.
"Cho nên nếu như ngươi có thể giao Hỗn Độn Hỏa lệnh ra thì như vậy có thể xóa bỏ!" Quách Hoa Khanh cười lạnh nói.
Thẩm Tường nghiến chặt răng, Quách Hoa Khanh này thế nhưng là một vị tiên nhân, còn là người đến từ Hỗn Độn sơn thần bí kia, thực lực cường đại, là hắn không cách nào tưởng tượng được, hắn đương nhiên không cách nào chống lại Quách Hoa Khanh.
Mọi người cũng đều yên tĩnh nhìn lấy, đều âm thầm bội phục thủ đoạn của Quách Hoa Khanh này, chính mình chỉ là dăm ba câu sẽ để cho Thẩm Tường giết chết một tên tội phạm của Hỗn Độn sơn, nếu như người sau lưng Lâm Ngọc Sĩ truy cứu tới, Quách Hoa Khanh hắn cũng có thể đẩy trách nhiệm lên trên người Thẩm Tường.
Thẩm Tường không muốn giao Hỗn Độn Hỏa lệnh này cho Quách Hoa Khanh một chút nào, tuy rằng hắn tạm thời còn không biết Hỗn Độn Hỏa lệnh này có diệu dụng gì, nhưng Hỗn Độn sơn lại xuất động một nhân vật như vậy đuổi theo thì có thể thấy được Hỗn Độn Hỏa lệnh này rất quan trọng.
Tuy rằng không tình nguyện, nhưng Thẩm Tường vẫn là lấy ra, hắn nắm chặt Hỗn Độn Hỏa lệnh vào trong tay, cắn răng nhìn lấy những linh văn được điêu khắc huyền ảo kia, cảm nhận được ở trên đó có một loại khí tức tang thương thời viễn cổ, điều này làm cho hắn càng không bỏ được.
"Lấy ra!" Quách Hoa Khanh trông thấy Thẩm Tường không nỡ lấy ra, vung tay lên hư không, một đạo khí kình bay vụt tới đánh vào trên phần bụng của Thẩm Tường.
Thẩm Tường phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi vẩy lên trên Hỗn Độn Hỏa lệnh, chỉ thấy Hỗn Độn Hỏa lệnh vốn là màu xám đột nhiên toát ra một ánh sáng trắng mãnh liệt, sau khi mọi người bị cỗ ánh sáng trắng này chiếu vào, làn da nóng bỏng đau nhức, mà ngay cả những lão tiên nhân có thực lực cường đại kia cũng không ngoại lệ.
Đỗ Yên Dao ở ngay sau lưng Thẩm Tường cũng cảm thấy rất khó chịu, loại nhiệt lượng này, dường như thể muốn sấy khô máu tươi (huyết dịch) trong cơ thể của nàng, nàng ta chỉ cảm thấy trong cơ thể tràn ngập năng lượng bạo ngược nóng rực, cảm thấy thân thể mình lập tức muốn nổ tung.
Ngoại trừ Thẩm Tường ra, những lão tiên nhân trong phòng khách quý cũng là như thế, cái này vậy mà để bọn hắn mất đi lực lượng phản kháng!
Mà Thẩm Tường vào lúc này, lượng lớn tin tức tràn vào trong đầu của hắn, là tin tức có liên quan với Hỗn Độn Hỏa lệnh, hắn bây giờ biết vì sao Hỗn Độn sơn lại coi trọng Hỗn Độn Hỏa lệnh như vậy.
Bởi vì bên trong Hỗn Độn Hỏa lệnh ẩn giấu đi bí mật của Hỗn Độn thế giới, mà tin tức trong đầu Thẩm Tường chính là loạn thất bát tao, hắn chỉ biết thu thập đủ bảy khối Hỗn Độn Hỏa lệnh, nhỏ long huyết vào mới có thể kích hoạt Hỗn Độn Hỏa lệnh!
Mà lúc Thẩm Tường dung hợp Trấn Ma huyết mạch đã dung nhập lượng lớn máu của Độc Long vào bên trong, cho nên trên người của hắn cũng có bộ phận long huyết, mới có thể kích hoạt Hỗn Độn Hỏa lệnh này!
Hỗn Độn Hỏa lệnh ngoại trừ ẩn tàng bí mật của Hỗn Độn thế giới ra, còn có thể hoạt động như một binh khí đến sử dụng, có thể phóng xuất ra ngoài một loại tia sáng kỳ dị, đồ vật bị loại ánh sáng này chiếu vào đều sẽ hóa thành nhiệt lượng!
Mà bây giờ Hỗn Độn Hỏa lệnh vừa mới kích hoạt, bạo phát đi ra tia sáng kỳ dị rất cường liệt, ngay cả tiên nhân có thực lực cường đại cũng không chịu nổi!
"Nhanh dùng Thanh Long Đồ Ma đao chém lão gia hỏa kia!" Bạch U U hô.
Thẩm Tường sững sờ, vận chuyển tất cả chân khí trong cơ thể hóa thành Long lực, toàn bộ rót vào bên trong Thanh Long Đồ Ma đao.
"Lấy máu trả máu!" Thẩm Tường nổi giận gầm lên một tiếng, bước chân như sét đánh, nhảu đến trước người Quách Hoa Khanh kia, chém ngang một đao, mười tiếng sét đánh nổ vang như là vô số cuồng lôi vang lên, sau khi Thần đao tiếp nhận lấy cỗ lực lượng này, thân đao trở nên rất nặng, lúc bay chém tới bao gồm cả lực lượng, nặng tới ức vạn cân, thúc giục lưỡi đao sắc bén, hung mãnh chém vào trên cổ của Quách Hoa Khanh kia.
Ánh sáng trắng mà Hỗn Độn Hỏa lệnh thả ra biến mất, mọi người khôi phục lại thị giác thì lập tức sợ ngây người, cái miệng đều há to ra, khó có thể tin nổi mà nhìn lấy cảnh tượng để cho người ta cảm thấy hít thở không thông.
Đầu của Quách Hoa Khanh rơi xuống mặt đất, chạm vào đầu của Lâm Ngọc Sĩ, mà thân thể không đầu kia của Quách Hoa Khanh còn đứng nghiêm ở nơi đó, phun tung tóe máu nóng ra ngoài.
Nhìn lấy thanh đao lớn trong tay Thẩm Tường đang nhỏ máu, mọi người nuốt nước miếng tới ực một cái, Thẩm Tường lại giết chết Hình phạt trưởng lão thiết diện vô tư của Hỗn Độn sơn, mà ngay cả những lão gia hỏa kia cũng không dám tin tường mình nhìn thấy chính là thật!
Uy danh của Quách Hoa Khanh chấn nhiếp Thánh Đan giới, nhưng bây giờ lại chết ở trong tay tên tiểu quỷ ngay cả Niết Bàn cảnh cũng chưa tới, mọi người khó mà tiếp nhận sự thực này!
"Đây chính là kết quả muốn giết ta!" Thẩm Tường hất cự đao lên, hất sạch vết máu trên đó, ngay vào lúc hắn muốn mang thi thể đi, lại bị Đỗ Khang Thịnh ngăn lại.
"Nếu như ta là ngươi, bây giờ liền lập tức rời xa nơi này, ở nơi nào an toàn thì trốn về nơi đó đi!" Đỗ Khang Thịnh lớn tiếng nói.
Thẩm Tường nám vào trong hư không một cái, lấy xuống hai cái trữ vật giới chỉ trên đầu ngón tay của Quách Hoa Khanh, nhanh chóng rời khỏi phòng đấu giá.
P/S: Ta thích nào...chương 1.