Nam tử mặc áo hồng đau đến vẻ mặt dữ tợn, hai mắt đỏ bừng, bốc lên lửa giận, để hắn làm mất đi lý trí, hiện tại hắn chỉ muốn chất chấp tất cả giết chết Thẩm Tường.
Ở bên trong Thánh Đan các, người có thể luyện đan, thực lực bình thường đều không yếu, hiện tại mọi người cũng coi như là được mở rộng tầm mắt, mà ngay cả những lão gia hỏa bước vào Niết Bàn cảnh cũng đều cảm thấy mặc cảm không bằng.
"Kỳ Lân, hiện!" Nam tử mặc áo hồng bạo rống một tiếng, chỉ thấy đằng sau hắn đột nhiên xuất hiện một con Kỳ Lân hư tượng rất to lớn, trông thấy con kỳ lân hư tượng to lớn hung mãnh kia, trong lòng mọi người hoảng sợ, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn lấy.
Lúc này Thẩm Tường cũng cảm nhận được áp lực không nhỏ, nhưng là, trong cơ thể hắn Long lực lại càng thêm sôi trào, ở trong thân thể của hắn sôi trào mãnh liệt, giống như biển cả rít gào giận dữ, điều này làm cho toàn thân hắn tràn đầy lực lượng đáng sợ.
"Lực lượng Kỳ Lân!" Kỳ Lân hư tượng ở đằng sau nam tử mặc áo hồng đột nhiên bắn vọt, đột nhiên nấp vào bên trong cánh tay của nam tử mặc áo hồng kia, chỉ thấy cánh tay của nam tử mặc á hồng kia đột nhiên bành trướng, xé rách tay áo, trên cánh tay nổi lên gân xanh dữ tợn đáng sợ, từ trên xuống còn hiện ra một bộ hình xăm Kỳ Lân, đang bốc lên ánh sáng đỏ.
Nhìn thấy nắm đấm mang theo lực lượng Kỳ Lân đánh tới, Thẩm Tường cảm nhận được thân thể của mình bị một cỗ áp lực vô hình thúc giục, để hắn không thể không lui về phía sau mấy bước, nhưng hắn không cam lòng yếu thế, Long lực trong cơ thể đột nhiên từ thân thể của hắn phun ra, chỉ thấy sau lưng của hắn đột nhiên xuất hiện hư tượng của một con cự Long màu hoàng kim.
Trông thấy con Kim Long này, mọi người hoàn toàn bị chấn động, bởi vì con Long này rất to lớn, xuất hiện ở sau lưng Thẩm Tường, bốc lên tia sáng vàng óng ánh lóa mắt, giống như vừa mới từ bên trong mặt trời bay ra vậy, toàn bộ quảng trường đều bởi vì con Long này xuất hiện mà rơi vào bên trong một mảnh khủng hoảng, trong lúc bất tri bất giác, mọi người cảm nhận được cả một vùng đất đều đang hơi rung động.
Thẩm Tường quát lớn một tiếng, đánh ra một quyền, đón lấy quyền Kỳ Lân đang bay thẳng tới của nam tử mặc áo hồng kia, cùng lúc đó, Kim Long hư tượng sau lưng của hắn phát ra một tiếng long khiếu vang vọng trời xanh, hóa thành một vệt kim quang, tràn vào bên trong nắm đấm của Thẩm Tường.
Lực lượng của kỳ lân và Long, mãnh liệt va chạm vào nhau, bùng lên một trận ánh sáng đỏ vàng kim chói mắt, tiếng vang cuồn cuộn như sấm vang vọng ở chân trời!
"A..." Nam tử mặc áo hồng kia phát ra một tiếng rít gào cực kỳ bi thảm, chỉ thấy một cánh tay của hắn đột nhiên rủ xuống, cả người ngã ngồi trên mặt đất, khóe miệng tràn ra huyết dịch nồng đậm, trong đôi mắt phủ đầy tia máu tràn đầy vẻ thống khổ.
"Ngươi...ngươi đã làm gì đối với ta?" Nam tử mặc áo hồng kia khắp khuôn mặt là vẻ sợ hãi và phẫn nộ: "Đan điền của ta...không còn, cánh tay của ta..."
Lực lượng một quyền vừa rồi của Thẩm Tường tràn vào trong đan điền của nam tử mặc áo hồng, xảo diệu xóa đi đan điền của nam tử áo hồng, về phần cánh tay kia là hắn dùng Hóa Cốt ma chưởng trực tiếp hóa xương cốt bên trong đi.
Vừa mới bắt đầu nhìn thực lực của hai người là tương đương, nhưng bây giừo Thẩm Tường lại mặt không đỏ tim không đập đứng ở nơi đó, mà nam tử áo hồng từ Hỗn Độn sơn đo ra lại ngồi liệt tại mặt đất, đan điền và tay chân đều bị phế sạch, thực lực lập tức phân ra cao thấp.
Thẩm Tường cười lạnh nói: "Là ngươi không có bản sự đó, còn diễu võ giương oai, đây là ngươi tự tìm!"
Lời mà nam tử mặc áo hồng vừa mới nói ra lại bị Thẩm Tường đáp trả, đây quả thật là đả kích lớn lao làm cho nhục nhã a!
Nam tử mặc áo hồng tức giận đến phát run, rống lớn một tiếng: "Các ngươi còn đứng ở chỗ đó làm gì, mau bắt lấy hắn, đối phó loại ác đồ này, không cần nói cái gì đạo nghĩa!"
Hai nam tử còn lại liếc mắt nhìn nhau, có hiểu ngầm, trong đố một tên đột nhiên lách mình đi tới sau lưng Thẩm Tường, bọn họ lại còn muốn công kích Thẩm Tường, hơn nữ còn là hai đánh một.
Thẩm Tường cười to nói: "Ta là ác đồ? Ta nhớ được là ngươi động thủ với ta trước tiên, ngươi bây giờ bị ta đánh cho tàn phế thì nổi điên liền có thể mắng ta là ác đồ, sau đó để người các ngươi lấy nhiều địch ít? Hỗn Độn sơn chó má gì, chẳng qua cũng chỉ là người ỷ thế hiếp người mà thôi."
Trong khi nói chuyện, trong tay Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện một khối lệnh bài màu bạc, đường vân ở trên đó có thể nhìn thấy rõ ràng, lóe ra vòng sáng kỳ lạ, mà khối lệnh bài này nhìn qua giống như là một đoàn thiêu đốt lên hỏa diễm màu bạc, giống như là đang hấp thu ánh sáng của mặt trăng đang thiêu đốt vũ động.
Hỗn Độn Hỏa lệnh, hơn nữa còn là Hỗn Độn Hỏa lệnh đã nhận chủ! Điều này làm cho hai người kia đang muốn động thủ thì lập tức dừng lại, bọn họ không biết Thẩm Tường muốn làm gì!
"Hừ, các ngươi không phải là muốn sao? Cho các ngươi là được rồi!" Thẩm Tường hừ lạnh nói, vậy mà thật ném Hỗn Độn Hỏa lệnh này ra ngoài, ném tới trước người nam tử muốn công kích hắn.
Nam tử kia dưới sự kinh hãi giật mình, vội vang đưa tay đón lấy, ngay vào lúc hắn vừa mới chạm vào Hỗn Độn Hỏa lệnh, Hỗn Độn Hỏa lệnh bỗng nhiên nổ tung lên, tuôn ra một đoàn hỏa diễm như ánh trăng, bao trùm lên thân thể của nam tử kia.
"A...cứu mạng a...mau giết ta...mau giết ta, cho ta một cái thống khoái a!" Mọi người nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của nam tử kia, không thể không rùng mình, đây chính là sống không bằng chết a!
Lúc này mọi người nhìn thấy loại hỏa diễm màu ánh bạc mỹ lệ kia đều có một loại sợ hãi thật sâu, vậy mà có thể thiêu người đến sống không bằng chết.
Mà trên tay Thẩm Tường cũng thiêu đốt lên một đoàn hỏa diễm màu bạc, chậm rãi ngưng tụ thành một tấm lệnh bài, vô cùng kỳ dị, mọi người vừa nhìn đã biết, Hỗn Độn Hỏa lệnh này đã hòa làm một thể với Thẩm Tường, những người khác đụng phải sẽ chỉ bị loại hỏa diễm quỷ dị này thiêu đốt.
"Ở đây nhiều người như vậy đều nhìn thấy, Ta cho các ngươi Hỗn Độn Hỏa lệnh, chỉ là các ngươi không cầm nổi mà thôi, cái này nhưng không liên quan tới chuyện của ta!" Thẩm Tường chuẩn bị ném Hỗn Độn Hỏa lệnh trong tay, chỉ thấy mọi người hãi hùn khiếp vía, hoảng sợ không thôi, bọn họ lo lắng Thẩm Tường lại đột nhiên ném cái thứ như quỷ này về bọn họ.
Nam tử bị hỏa diễm màu bạc đốt cháy đã nằm trên mặt đất, mà hỏa diễm màu bạc cũng chầm chậm biến mất không thấy.
Ở lúc đốt cháy, mọi người cũng chỉ có cảm nhận được khí tức của loại hỏa diễm này, một chút nhiệt lượng cũng không cảm nhận được, nhưng từ tiếng kêu to mà nam tử kia phát ra tới xem, loại hỏa diễm này tuyệt không phải như thế.
Nhưng bây giờ sau khi hỏa diễm màu bạc tắt đi, thâ thể nam tử kia nhìn một chút việc đều không có, chỉ là gương mặt bị thống khổ kia vặn vẹo đến dữ tợn vô cùng, lộ ra vô cùng quỷ dị.
Nam tử mặc áo hồng kia bò tới, nhẹ nhàng đụng vào trên thân thể của nam tử kia một cái, chỉ thấy thân thể kia đột nhiên rơi xuống từng lớp vôi, mọi người thấy cảnh này thì đều tê cả da đầu, người này vậy mà đã bị đốt thành tro.
Thẩm Tường cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, trong lòng của hắn cười lạnh: "Đây chính là kết cục của việc tu luyện Hỗn Độn hỏa diễm một cách qua loa, Hỗn Độn Hỏa lệnh này chẳng qua là nhóm lên Hỗn Độn chi hỏa ẩn giấu ở trong thân thể, để Hỗn Độn chi hỏa trở nên càng mạnh hơn mà thôi."
"Xem ra cái Hỗn Độn Hỏa lệnh này có uy hiếp rất lớn đối với người Hỗn Độn sơn các ngươi, chỉ cần theo tâm ý của ta là có thể dùng Hỗn Độn Hỏa lệnh để quấn quanh Hỗn Độn hỏa diễm trong cơ thể của bọn họ!"
Đây chính là một cái tác dụng của Hỗn Độn Hỏa lệnh, Thẩm Tường chính là sau này đảo qua những tin tức ở trong đầu mới biết được.
"Ngươi giết hắn..." Giọng nói của nam tử mặc áo hồng kia run rẩy nhìn lấy Thẩm Tường.
"Là ngươi giết hắn, Hỗn Độn Hỏa lệnh chỉ là đốt lên Hỗn Độn chi hỏa trong cơ thể hắn, thân thể của hắn cần làm lạnh một đoạn thời gian là có thể khôi phục, ai bảo ngươi động vào hắn!" Thẩm Tường nhún vai, nói, hắn thực sự nói thật.
"Ngươi..." Nam tử mặc áo hồng kia lại ọe ra một ngụm máu lớn, hắn tức giận đến toàn thân phát run, nhưng hắn bây giừo đã trở thành một người tàn phế, ở đây tùy tiện một người nào đó đi ra thì cũng có thể làm thịt hắn.
P/S: Ta thích nào...chương 5...haiz... chẳng thấy ủng hộ gì cả, ngay cả clik ta thích 1 chương truyện cũng ko, hơi bị nản =)). Mọi người ủng hộ ta mới có động lực để dịch chứ a....