Bốn người của Hỗn Độn sơn, hiện tại một chết một bị thương, còn lại hai tên, cũng không có tâm tư tiếp tục chiến đấu, bởi vì bọn hắn đều biết Hỗn Độn Hỏa lệnh trong tay Thẩm Tường kia, chỉ cần rơi vào trên người bọn họ thì bọn họ sẽ giống như nam tử vừa rồi, hận không thể chết đi cho thống khoái, nghĩ đến điểm này, bọn họ không rét mà run.
Lâm Hi Di đi tới bên người nam tử mặc áo hông kia, lạnh như băng nói ra: "Trưởng lão đã nói rồi, không được có hành động thiếu suy nghĩ đối với hắn." Sau đó vẫy tay gọi hai người tới, đỡ nam tử mặc áo hồng này đi.
Nàng ta cảnh giác nhìn lấy Thẩm Tường, nàng ta lo lắng Thẩm Tường sẽ động thủ đối với nàng ta, tuy nhiên Thẩm Tường chỉ mỉm cười nhìn nàng, không có ý định động thủ.
Thẩm Tường cũng cảm thấy đã đủ rồi, nhưng nếu như người của Hỗn Độn sơn còn giám động thủ đối với hắn thì hắn sẽ không khách khí.
"Khụ khụ, chúng ta còn phải tiến hành khảo thí, ân oán giữa các ngươi, còn xin chuyển sang nơi khác giải quyết." Một ông lão nói.
Thẩm Tường cất Hỗn Độn Hỏa lệnh đi, đi tới bên người Phạm Á Khôn, đập hắn một cái, cái này dọa đến toàn thân Phạm Á Khôn run lên, suýt chút nữa không tự chủ được mà té đái ra quần.
"Ngươi đang sợ cái gì?" Thẩm Tường nhịn không được cười lên.
"Sợ hỏa diễm của ngươi a, hỏa diễm của ngươi cái tên này chắc chắn mạnh hơn rất nhiều lần người có hỏa diễm màu tím, bằng không hỏa Kỳ Lân đỏ tím của tên kia không có khả năng không có chút tác dụng nào đối với ngươi!" Phạm Á Khôn nói ra: "Ta đoán thân thể của ngươi chắc chắn là có thể tiếp nhận hỏa diễm vô cùng lợi hại đốt cháy, hỏa diễm của bản thân ngươi cũng rất mạnh."
Thẩm Tường chỉ là cười cười, không nói gì.
Phạm Á Khôn cảm thấy may mắn lúc trước chính mình ở Phàm Võ giới không có đùa nghịch uy phong công tử ca đối với Thẩm Tường, bằng không hắn chỉ sợ chính mình sớm cũng đã biến thành một đống bụi rồi.
Khảo thí hỏa diễm đã có kết quả, chỉ có một trăm tám mươi người thông qua, tiếp theo chính là vòng khảo thí thứ hai.
"Người thông qua khảo thí đều có hỏa diễm không tệ, mà bây giờ tranh tài mới thật sự bắt đầu!" Một ông lão nói ra: "Tiếp theo, ta sẽ tháo xuống màn che ban thưởng thần bí kia."
Điều này làm cho mọi người lập tức phát ra một trận reo hò, có người đã thu được phong thanh, nói ban thưởng lần tranh tài này rất trân quý.
"Nếu như hái được vòng nguyệt quế của cuộc tranh tài lần này sẽ đạt được một bình Càn Dương thánh thủy!" Sau khi lão giả kia tuyên bố ra, trong đám người lập tức bộc phát đi ra một tràng thốt lên.
Phạm Á Khôn sợ hãi than nói: "Thánh Đan môn có một cái Càn Dương thánh trì khô cạn, khí tức thần thánh nổi quanh năm, đây là một loại năng lượng còn muốn lợi hại hơn cả Tiên khí, mà bây giừo Thánh Đan môn có thể lấy ra được Càn Dương thánh thủy, có thể thấy được Càn Dương thánh ao bắt đầu xuất hiện Càn Dương thánh thủy, nghe nói năng lượng ẩn chứa bên trong một giọt Càn Dương thánh thủy tương đương với việc một người thu lấy tiên khí trong một trăm năm."
"Một bình nhỏ, nói ra ít nhất cũng có mấy chục giọt, đó tương đương với trong nháy mắt đã thu lấy mấy ngàn năm tiên khí, đối với chúng ta loại thực lực cấp bậc này mà nói thì coi như là chí bảo."
Sau khi đám người kia yên tĩnh lại lão giả kia mới nói: "Bình Càn Dương thánh thủy này có một trăm giọt, nếu như muốn đạt được thì các vị phải cố gắng nhiều hơn a!"
"Tiếp theo là vòng thứ hai, giống với trước đây, luyện chế Ngũ Hành Chân Nguyên đan, dược liệu và đan lô đều phải dùng thứ chúng ta cung cấp!"
Thẩm Tường biết ở đây có không sai biệt lắm gần hai trăm luyện đan sư, trong đó chắc chắn không thiếu một số thiên tài, mà theo hắn biết, Đỗ Yên Dao chính là một luyện đan sư có thể luyện chế ra đan dược Địa cấp trung phẩm, mà Phạm Á Khôn cũng có thể luyện chế ra Địa cấp hạ phẩm, mà hắn bây giờ cũng chỉ có thể luyện chế ra một loại đan dược Huyền cấp thượng phẩm mà thôi.
Cho nên, nếu như hắn muốn đạt được đệ nhất, hắn không chỉ phải nắm giữ quen thuộc đối với việc luyện chế đan dược Huyền cấp thưởng phẩm mà còn phải luyện chế ra Địa cấp hạ phẩm hoặc trung phẩm, bằng không hắn không cách nào chống lại với những gia hỏa lợi hại kia.
Phẩm chất lò luyện đan cũng tạm được, điều này làm cho Thẩm Tường cảm thấy ngoài ý muốn, nếu như loại lò luyện đan quá nát không thể nát hơn được nữa đến luyện chế thì không được mấy lần đã nổ lò, như thế sẽ khiến cho người ta rất buồn bực.
"Nếu chúng ta dùng đan lô tốt hơn một chút nữa thì nói không chừng ta có thể thắng." Phạm Á Khôn thấp giọng nói.
Thẩm Tường cười nói: "Hắc hắc, như vậy chúng ta bây giờ lại có thể so một lần nữa, ai có thể cầm được bình Càn Dương thánh thủy kia thì coi như thắng."
Phạm Á Khôn lắc đầu nói: "Luyện đan tranh tài này đến đằng sau, có thể sẽ không công bằng đối với ngươi, đến lúc đó nói không chừng phải luyện chế mấy loại đan dược Địa cấp hạ phẩm."
Phạm Á Khôn rất rõ ràng nội tình luyện đan của Thẩm Tường, tuy rằng hắn thừa nhận thiên phú luyện đan của Thẩm Tường rất cao, cao hơn nhiều so với hắn, nhưng Thẩm Tường bay giờ cũng chỉ có thể luyện chế một loại đan dược Huyền cấp thượng phẩm, cho nên tranh tài luyện đan này sẽ có những bất lợi cho Thẩm Tường.
Trong quảng trường, một trăm tám mươi tên Luyện đan sư trẻ bày lò luyện đan ra ở mặt đất, sau đó xếp bằng ngồi ở trên nệm êm, chờ người của Thánh Đan môn lấy ra dược liệu luyện chế Ngũ Hành Chân Nguyên đan.
Ngũ Hành Chân Nguyên đan đối với những Luyện đan sư này mà nói, đều coi như là đan dược có cấp bậc tương đối thấp, rất nhiều người nghe được phải luyện chế loại đan dược này đến quyết định tiến vào vòng tiếp theo, đều khịt mũi coi thường, xem thường, nhưng khi bọn họ lấy được dược liệu thì không ngừng phàn nàn, hơn nữa áp lực không nhỏ.
Sau khi Thẩm Tường lấy được những dược liệu kia cũng là sững sờ, bởi vì những dược liệu này rất kém, thậm chí có một số còn chưa thành thục đã chết héo, ví dụ như Ngũ Diệp thảo, chỉ có bốn cái lá, ví dụ như Vô Sắc linh chi, ở trên có một cái dấu răng, hiển nhiên đã bị yêu thú cắn qua.
Nhưng là, những dược liệu này sau khi trải qua hỏa diễm đốt cháy, đều có thể sinh ra dược khí và dược bột, vẫn có thể ngưng đan như cũ, Thẩm Tường cũng không nhớ rõ chính mình đã luyện chế qua bao nhiêu lò Ngũ Hành Chân Nguyên đan, cho nên bây giờ hắn đối với cái này cũng chỉ là cười nhạt một tiếng mà thôi.
"Nhìn ít nhất có thể xuất ra bảy viên đan dược, tuy nhiên phải mất chút thời gian!" Thẩm Tường nhìn lấy những dược liệu kia, âm thầm tính toán, bây giờ còn chưa bắt đầu, còn không thể xử lý dược liệu.
Chờ sau khi tất cả mọi người lấy được dược liệu, lão giả kia mới tuyên bố bắt đầu.
"Tranh tài bắt đầu, ta nghĩ các vị cũng nghe nói, ở cửa này, chúng ta sẽ cho các ngươi gia tăng một chút khảo nghiệm, mọi người mời chuẩn bị tâm lý cho thật tốt."
Thẩm Tường vừa xử lý dược liệu, vừa mong đợi khảo nghiệm thần bí kia, trước đó Phạm Á Khôn cũng từng nói qua.
Tranh tài ngay từ đầu, tất cả mọi người bắt đầu bận rộn xử lý dược liệu, loại bỏ đi một số đã không có tác dụng, bởi vì đều có một số dược liệu nát, hơn nữa vì cam đoan đạt được càng nhiều dược khí và dược bột, tất cả mọi người rất cẩn thận, không dám tùy ý loại bỏ.
Thẩm Tường ở lần đầu tiên trông thấy những dược liệu này, trong đầu đã bắt đầu diễn luyện xử lý những dược liệu kia như thế nào, cho nên lúc này động tác của hắn như nước chảy mây trôi, liền mạch mà thành, người sử dụng tới lò luyện đan nhanh nhất chính là hắn.
"Thẩm Tường có lai lịch bí ẩn này không nghĩ tới ở phương diện luyện đan cũng lợi hại như vậy, hắn là người đầu tiên sử dụng tới lò luyện đan!" Ông lão chủ trì tranh tài kia lớn tiếng nói, hắn vậy mà đang tiến hành bình luận.
"Thực lực hung tàn của hắn đều để cho người ta nghe thấy ác danh đã sợ mất mật, các vị đều là rõ như ban ngày, hiện tại chúng ta xem trình độ luyện đan của hắn như thế nào? Hắn đã là người đầu tiên sử dụng lò luyện đan, như vậy chúng ta nhất định phải đưa tặng hắn một món lễ lớn!"
Lông mày Thẩm Tường nhảy một cái, hắn dự cảm có chuyện không tốt sắp rơi vào trên người của hắn!
Nghe được lời lão giả kia, mọi người lập tức chờ mong không thôi, bọn họ đều nghe ra được có chuyện bên trong lời nói của lão giả kia, cái gọi là đại lễ kia, rất có thể chính là khảo nghiệm thần bí kia.
P/S: Ta thích nào...chương 6