Thẩm Tường cũng không có thất bại, nhưng lại ở biên giới thất bại, đối với hắn loại nhẫn nại này, những luyện đan sư đã từng luyện chế qua Định Hồn đan đều cảm thấy vô cùng bội phục, bởi vì bọn hắn biết muốn vừa nhẫn nhịn loại đau đớn kia vừa ổn định lò luyện đan tiếp tục luyện đan thì căn bản là không có cách nào làm đến.
Nhưng là bây giờ lại có người làm được, Thẩm Tường nhiều năm qua từng bước một đi tới, chỗ chịu đựng qua đau đớn, đã tạo ra cho hắn có sự nhẫn nại kinh người, linh hồn đau đớn hắn cũng chịu đựng được, mà bây giờ sư thống khổ do lực lượng của dược liệu phản phệ so với những thống khổ mà trước kia hắn phải chịu đựng mà nói thì không đáng kể chút nào.
"Hoa thảo nho nhỏ cũng muốn thôn tính linh hồn của ta, muốn chết!" Thẩm Tường giận dữ trong lòng, Thần hồn bên trong thức hải đột nhiên mở mắt, một cỗ lực lượng linh hồn kỳ lạ du tẩu toàn thâ, thôn phệ toàn bộ lực lượng tiến vào trong cơ thể hắn công kích linh hồn hắn.
Trông thấy vẻ mặt Thẩm Tường trở nên hòa hoãn, mọi người lại giật mình, bởi vì không có đan dược là rất khó khu trừ loại đau khổ này.
Nhưng Thẩm Tường chỉ là cách xa không bao lâu đã làm được, cái này để cho người ta nghĩ mãi mà vẫn không thể nào hiểu nổi, nhưng Nhan Tử Lan lại đoán ra một chút gì đó, nàng ta biết Thẩm Tường giống như nàng, có một cái Thần hồn cường đại, hơn nữa Thẩm Tường lại biết phương pháp tu thần, hoa thảo công kích linh hồn tự nhiên không thể làm gì hắn.
"Hừ, chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi!" Thẩm Tường phóng thích pháp lực rót vào trong lò đan, ngăn chặn toàn bộ những lực lượng muốn công kích linh hồn hắn, chỉ cần đối phó những lực lượng biết được phản phệ công kích linh hồn này thì tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Phạm Á Khôn đột nhiên nói ra: "Rốt cuộc hoàn thành."
Hắn cầm ba loại đan dược Huyền cấp thượng phẩm đi tới trước mặt Nhan Tử Lan, trao đổi đến dược liệu Cửu Khiếu Thối Thể đan, đây là dược liệu hoàn hảo, cho nên lúc bình phán thắng thua, là phải xem chất lượng và số lượng xuất đan, mà đây chính là ưu thế của Thẩm Tường.
Ba phần dược liệu Cửu Khiếu Thối Thể đan giờ chỉ còn lại hai phần, mà Lâm Hi Di và Tạ Nam Phong đều dẫn trước Thẩm Tường một chút, mặc dù bây giờ bọn họ còn chưa luyện ra Định Hồn đan, nhưng tất cả mọi người đều cho rằng hai phần dược liệu kia là của bọn họ, có lẽ Thẩm Tường không kịp!
Sau khi khắc phục Định Hồn thảo và An Thần hoa phản phệ, tốc độ của Thẩm Tường đột nhiên trở nên nhanh chóng, lúc này hắn đã cảm thấy nhẹ nhõm giống như chính mình đang luyện chế đan dược sở trường vậy, mọi người ở đây không có trông thấy biến hóa trong lò luyện đan của hắn, bằng không nhất định sẽ rất kinh ngạc về tốc độ của hắn.
"Hoàn thành!" Giọng nói của Tạ Nam Phong mang theo vẻ kích động, vội vàng cầm đan dược đi tới chỗ của Nhan Tử Lan trao đổi dược liệu Cửu Khiếu Thối Thể đan.
Chỉ còn lại một phần, mọi người lúc này cũng nín thở chờ đợi chủ nhân của phần dược liệu Cửu Khiếu Thối Thể đan cuối cùng kia.
Toàn trường rơi vào hoàn toàn yên tĩnh, bầu không khí ngột ngạo vô cùng khẩn trương bao phủ toàn bộ trên quảng trường, trong lòng mọi người đều nghĩ người có được hy vọng nhất đạt được phần dược liệu Cửu Khiếu Thối Thể đan cuối cùng kia đương nhiên sẽ là Lâm Hi Di và một số người khác của Hỗn Độn sơn.
Một lát đi qua, hai giọng nói cùng lúc nói ra.
"Xong!" Lâm Hi Di hô.
"Rốt cuộc xong!" Thẩm Tường cũng mở lò luyện đan ra.
Vậy mà cùng lúc luyện xong, kết quả như vậy vượt qua dự kiến của mọi người, Thẩm Tường và Lâm Hi Di nhìn nhau, sau đó vội vàng cầm lấy ba loại đan dược Huyền cấp thượng phẩm, lách mình đi tới trước người Nhan Tử Lan, tốc độ đều rất nhanh, hơn nữa còn là cùng lúc đến.
Loại tình huống này lúc người làm định chế quy tắc không có nghĩ tới, Nhan Tử Lan cũng là trở tay không kịp, hắn nhìn về phía Tạ Thế Long, hướng Tạ Thế Long xin giúp đỡ.
"Nếu như không phải tình huống không cho phép thì các ngươi có lẽ đọ sức thật tốt một phen, luận võ hoặc là đọ sức hỏa diễm, nhưng cái này rất ảnh hưởng tới thời gian của các ngươi, hơn nữa nhỡ đâu đả thương sẽ còn ảnh hưởng tới các ngươi phát huy." Tạ Thế Long cũng cảm thấy có chút khó xử, hiện tại trời đã tối, khoảng cách ngày hôm nay kết thúc thời gian chỉ còn khoảng ba canh giờ.
Đôi mắt của Lâm Hi Di đảo một cái, nói ra: "Tạ chưởng môn, ta có một cái biện pháp, chính là tại mặt đất vẽ hai cái vòng, để một người trong đó làm một việc, nếu như một người khác không thể làm theo được thì coi như thua, trái lại coi như thắng, cái này muốn đơn giản nhanh chóng, không được đi ra khỏi cái vòng này."
"Cũng có thể nói, nếu như ta làm một chuyện, hắn không thể làm theo coi như ta thắng, dược liệu Cửu Khiếu Thối Thể đan liền cho ta, nếu như hắn có thể làm theo ta được vậy coi như ta thua, dược liệu Cửu Khiếu Thối Thể đan sẽ thuộc về hắn."
Thẩm Tường bĩu môi nói ra: "Ý tưởng là tốt, nhưng là ngươi nghĩ ra được, ngươi khẳng định sớm đã nghĩ ra được nên làm chuyện gì đó để cho ta không làm theo được, nếu để cho ta tới làm trước, thì như vậy mới công bằng."
Tạ Thế Long tuy rằng cảm thấy cái này có chút ngây thơ, chẳng qua nếu như hai người đồng ý, vậy thì do bọn họ, mọi người hiện tại cũng cảm thấy thú bị, muốn nhìn một chút Thẩm Tường sẽ làm ra chuyện gì để Lâm Hi Di không thể làm theo được.
Lâm Hi Di khinh bỉ khẽ nói: "Ngươi là một đại nam nhân, lại còn muốn ta nhường ngươi, tốt a, sẽ để cho ngươi làm trước!"
Vẽ lên hai cái vòng trên mặt đất, cách xa nhau một trượng, Thẩm Tường và Lâm Hi Di đều đứng ở bên trong.
"Bắt đầu!" Tạ Thế Long không nghĩ tới chính mình tuổi đã cao, lại còn phải cùng bọn tiểu quỷ này chơi loại trò chơi ngây thơ này.
Thẩm Tường mỉm cười, nhanh chóng cởi sạch quần áo trên người.
"Hắc hắc, Lâm cô nương, nếu như ngươi có thể cởi sạch giống như ta thì coi như ngươi thắng!" Thẩm Tường cười to nói, một đám nam nhân cũng cười lên ha hả, nam nhân cởi trần đó là chuyện rất bình thường, mà nữ nhân cởi sạch vậy mọi người liền có thể mở rộng tầm mắt.
Lâm Hi Di trong lòng chửi mắng không ngừng, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng lên, một bộ dáng vẻ đáng thương.
"Oa!" một tiếng, mũ nhân nũng nịu này đột nhiên khóc lớn lên, bộ dáng điềm đạm đáng yêu kia khiến Thẩm Tường cảm thấy chính mình có chút vô sỉ.
Nhữ nhân khóc lên là chuyện mà rất nhiều nam nhân cảm thấy đau đầu, Thẩm Tường cũng cảm thấy rất đau đầu, vội vàng an ủi: "Được rồi, vừa rồi không tính, lần này để ngươi làm trước!"
Nghe được lời này của Thẩm Tường, tiếng khóc Lâm Hi Di dừng lại, nhưng vẫn nhẹ nhàng khóc sụt sùi, để Thẩm Tường đột nhiên thầm mắng chính mình quá mềm lòng, nếu như hung ác một chút thì hắn bây giờ đã lấy được dược liệu Cửu Khiếu Thối Thể đan kia rồi.
"Đây chính là ngươi nói!" Lâm Hi Di lau khô nước mắt.
"Không sai, tất cả mọi người đều nghe thấy được, coi như ta thua ta cũng sẽ không khóc, càng sẽ không chơi xấu!" Thẩm Tường bĩu môi nói: "Muốn khóc ta cũng phải trốn khỏi đây mới khóc."
Điều này làm cho mọi người cười vang, bọn họ ngược lại là rất muốn nhìn bộ dáng khóc lóc của Thẩm Tường, mà Lâm Hi Di cũng cảm thấy có chút xấu hổ.
"Tử Lan tiên cơ, ngươi có thể tới đây hôn một cái vào trên mặt của ta hay không?" Lâm Hi Di ôn nhu mà nói, dùng một đôi ánh mắt long lanh như nước mà nhìn lấy Nhan Tử Lan.
Thẩm Tường âm thầm mắng trong lòng một tiếng, nếu như Nhan Tử Lan thật tới hôn Lâm Hi Di một cái, như vậy hắn nói không chừng sẽ thất bại, tuy rằng Nhan Tử Lan có quan hệ với hắn không tệ, nhưng để nàng ta ở trước mặt mọi người hôn một nam nhân, vậy đó là chuyện rất khó làm được.
Mà Lâm Hi Di là một nữ tử xinh đẹp, hôn vào mặt nàng một cái cũng không sao, nếu như Nhan Tử Lan không hôn sẽ có người nói nàng bất cận nhân tình, hơn nữa tất cả mọi người vô cùng hiểu Nhan Tử Lan, biết nàng ta là một nữ tử rất dịu dàng tốt bụng.
Nữ nhân đương nhiên là giúp đỡ nữ nhân, cho nên Nhan Tử Lan đi tới, môi đỏ nhẹ nhàng chạm một cái vào trên gương mặt của Lâm Hi Di.
Lâm Hi Di rất là vui vẻ, cười đùa nói: "Tạ ơn Tử Lan tiên cơ."
Sau đó nàng ta nghịch ngợm nhìn về phía Thẩm Tường: "Đến ngươi!"
P/S: Ta thích nào...chương 2.