Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 647 - Chương 647 - Sơ Luyện Địa Cấp Đan

Chương 647 - Sơ luyện địa cấp đan
Chương 647 - Sơ luyện địa cấp đan

Nhan Tử Lan hôn một cái trên khuôn mặt của Lâm Hi Di, mà Thẩm Tường cũng phải làm một việc như vậy mới có thể thắng Lâm Hi Di.

Khóe miệng Thẩm Tường hơi giật giật, hắn nhìn thoáng qua những người ở xung quanh, cả đám đều hung thần ác sát, thật giống như Nhan Tử Lan chỉ cần hôn hắn một cái thì đám người này sẽ xông tới đánh hội đồng hắn vậy.

Thẩm Tường thở dài một hơi, và nhìn Nhan Tử Lan với mộ nụ cười xấu hổ trên mặt, Nhan Tử Lan bây giừo cũng là nhịp tim nhảy loạn, nàng ta âm thầm hối hận vừa rồi đi hôn Lâm Hi Di, bởi vì như vậy, Thẩm Tường muốn thắng được chỉ có thể hướng nàng ta mở miệng.

"Tử Lan tiên cơ, ngươi có thể hôn ta một cái được không?" Thẩm Tường lấy dũng khí nói, lúc này hắn đã cảm nhận được vô số đôi mắt chứa sát khí, đang gắt gao nhìn chằm chằm vào hắn.

Quan hệ giữa Nhan Tử Lan và Thẩm Tường cũng chỉ có chính bọn hắn biết, ở trong mắt Nhan Tử Lan, Thẩm Tường thế nhưng là đồng loại của nàng, cho là bọn họ đều tu luyện Thần đạo, hơn nữa Thẩm Tường còn đưa cho nàng ta trợ giúp rất lớn, đưa cho nàng ta rất nhiều công pháp tu Thần hồn trân quý, chuyện này đối với nàng mà nói là rất quan trọng.

Hiện tại Thẩm Tường cần nàng ta giúp một tay, điểm ấy đối với nàng mà nói chẳng qua chỉ là tiện tay mà thôi, nàng ta chỉ suy tính trong nháy mắt đã chậm rãi đi về phía Thẩm Tường, trông thấy cảnh tượng này, mọi người giống như nín thở lại.

Khi nhìn thấy đôi môi đỏ hồng kia của Nhan Tử Lan nhẹ nhàng hôn một cái trên khuôn mặt của Thẩm Tường, tất cả mọi người như bị sét đánh, sau đó xoa xoa mắt, khó mà tin nổi Nhan Tử Lan vậy mà đi hôm mặt một nam nhân ở trước mặt nhiều người như vậy.

Lâm Hi Di càng là há to cái miệng ra, nàng ta càng khó mà tin được, vốn nàng ta thế nhưng là cho là mình chắc thắng, nhưng nàng ta không nghĩ tới Nhan Tử Lan vậy mà lại đáp ứng thỉnh cầu của Thẩm Tường nhanh chóng như vậy.

Nhan Tử Lan vừa rồi cũng không có đi hôn Lâm Hi Di dứt khoát như vậy, đây là chuyện để cho người ta khó hiểu nhất, bọn họ còn lâu mới tin bởi vì dáng dấp đẹp mắt của Thẩm Tường.

Thẩm Tường cười hì hì nói ra: "Cảm ơn Tử Lan tỷ tỷ."

Khuôn mặt của Nhan Tử Lan hơi ửng đỏ, nở nụ cười xinh đẹp nói: "Nếu không phải nể mặt Yên Dao thì ta còn lâu, đừng thua!"

Nói xong, Nhan Tử Lan lấy ra một phần dược liệu Cửu Khiếu Thối Thể đan cuối cùng đưa cho Thẩm Tường, lúc này mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ, bọn họ âm thầm suy đoán Đỗ Yên Dao và Nhan Tử Lan có giao tình, cho nên Thẩm Tường mới có thể đi được gần với Nhan Tử Lan như vậy.

Lâm Hi Di một mặt u oán nhìn Nhan Tử Lan một chút, sau đó nhìn Thẩm Tường một chút, thở dài một hơi, đi tới bên ngoài đấu trường.

Thẩm Tường lấy được dược liệu Cửu Khiếu Thối Thể đan thì vội vàng bắt đầu xử lỹ những dược liệu này, đây là dược liệu hoàn hảo, hơn nữa hắn cũng có, cho nên đối với mấy dược liệu này cũng có sự hiểu biết nhất định, hiện tại hắn càng trở nên nghiêm túc hơn, bởi vì đây là đan dược Địa cấp.

Hắn tuy rằng có thể luyện chế ra ba loại đan dược Huyền cấp thượng phẩm, nhưng cũng còn chưa tính là quen thuộc, hiện tại đã phải luyện chế đan dược Địa cấp hạ phẩm, vẫn là có rất lớn khó khăn, cho tới bây giờ, hắn cũng chỉ có thể dốc hết toàn lực đi luyện chế, mặc kệ thất bại hay là thành công, hắn ở bên trong trận đấu này đều sẽ thu hoạch được lớn nhất.

Phạm Á Khôn và Tạ Nam Phong biết được là Thẩm Tường thu hoạch được phần dược liệu cuối cùng kia thì vẻ mặt càng ngưng trọng hơn, nếu như là Lâm Hi Di, coi như bọn họ thua thì cũng sẽ không sao cả, dù sao thực lực đều là tương đương.

Nhưng lại thua bởi Thẩm Tường cái người một đường luyện chế đan dược chưa bao giờ luyện chế đi lên thì mặt của bọn hắn sẽ nhịn không được rồi, chuyện này đối với bọn hắn tới mà nói sẽ là một loại đả kích rất to lớn.

Trên sàn thi đấu chỉ còn ba người, Lâm Hi Di và một người khác của Hỗn Độn sơn vậy mà đều không tiến vào vòng cuối cùng, điều này làm cho rất nhiều luyện đan sư cảm thấy có chút ngoài ý muốn, bởi vì thuật luyện đan của Hỗn Độn sơn đều rất mạnh, vượt xa những thế lực khác của Thánh Đan giới, nhưng bây giờ ở trận chung kết cuối cùng này lại không có một chỗ cắm dùi.

Thẩm Tường không nghĩ tới Phạm Á Khôn vẫn luôn tự giễu vậy mà có thể đánh tới cuối cùng, mà hắn sớm đã biết Phạm Á Khôn không đơn giản, lần trước lúc hắn và Phạm Á Khôn tỷ thí, chỉ là bởi vì vấn đề lò luyện đan mới dẫn tới Phạm Á Khôn thua trận, nhưng bây giờ có thể so tài thêm một lần nữa, đều để hai người bọn họ có vẻ hưng phấn.

Dược liệu chính của Cửu Khiếu Thối Thể đna thì có ba loại, Dung Nham quả, Hoàng Ngọc Liên tử và Kim Cương linh chi, mà trong đó Dung Nham quả là sinh ra một loại lực lượng thối thể kỳ lạ, sau khi dung hợp với dược lực của Kim Cương linh chi thì có thể đạt tới tác dụng cường thân thối thể, nhưng là ở lúc cường thân thối thể lại sẽ tổn thương thân thể, cho nên cần Hoàng Ngọc Liên tử loại dược tài chữa thương này, dung luyện ba loai này vào cùng một chỗ luyện chế thành đan, sau khi ăn vào thì có thể nhanh chóng cường hóa nhục thân.

"Độ khó luyện chế chủ yếu là ba loại dược liệu này rất bài xích, ví dụ như Dung Nham quả, rất dễ sẽ làm hư hao dược hiệu của Hoàng Ngọc Liên tử, mà Kim Cương linh chi và Dung Nham quả thả ra dược khí là đối lập nhau, đặc biệt là ở lúc dung hợp sẽ sinh ra phản ứng vô cùng lớn." Tô Mị Dao giải thích chỗ khó và yếu lĩnh luyện chế đan dược này.

Thẩm Tường ghi nhớ lại, thả một đống lớn dược liệu vào trong lò luyện đan, bắt đầu luyện chế.

Dưới bầu trời đêm, Tạ Thế Long thả một cây cột có một viên màu trắng vào không trung, tỏa ra ánh sáng trắng nhu hòa, chiếu sáng cả quảng trường, để cho người ta có thể nhìn thấy rõ ràng những gì ba người kia làm trong lúc luyện đan.

Trong lò luyện đan tỏa ra từng đợt hơi nóng, nếu như cẩn thận đi cảm thụ thì có thể phát hiện những hơi nóng này đều đang biến hóa, tuy rằng rất vi diệu, nhưng ở trên sàn thi đấu lại có rất nhiều luyện đan sư đều có thể cảm nhận được

Lúc Thẩm Tường bắt đầu luyện đan thì đã vận chuyển phương pháp diễn luyện, dược liệu đan dược địa cấp này, khó luyện lạ thường, thế lửa quá một chút sẽ hủy đi dược khí bên trong dược liệu, quá nhỏ thì tốc độ đốt cháy chậm nhạp, chất lượng dược khí cũng sẽ nhận ảnh hường, tuy nhiên sau khi hắn thông qua phương pháp diễn luyện trong đầu trải qua hơn trăm lần diễn luyện và uốn nắn thì cuối cùng nắm giữ được thế lửa thích hợp.

Nhưng hắn chỉ vừa mới nắm chắc được thế lửa thích hợp thì dược liệu lại tiến vào một giai đoạn đốt cháy khác, lại cần điều chỉnh thế lửa, hứn chỉ có thể vì thế tiến hành diễn luyện, hơn nữa ba loại dược liệu cần thế lửa đều không giống nhau, ở lúc đốt cháy, hắn còn phải dùng pháp lực ngăn cách ba loại dược liệu kia, đơn độc đốt luyện ba loại chủ dược tài này.

Cho nên, hắn cần số lần diễn luyện và uốn nắn sẽ càng trở nên nhiều hơn, hơn nữa khoảng thời gian cũng rất ngắn, hắn đột nhiên phát hiện trên đời này tốc độ nhanh nhất chính là tốc độ vận chuyển của đầu óc, khoảnh khắc ngắn ngủi, trong đầu của hắn đã diễn luyện nhiều lần thế lửa tăng cường hay là giảm bớt.

Theo khoảng thời gian trôi qua từng chút xíu một, một ngày này chẳng mấy chốc sẽ kết thúc, lò luyện đan của Thẩm Tường tuy rằng một mực lay động, trên mặt hắn cũng không ngừng trượt xuống những giọt mồ hôi, nhưng hắn cũng không có nổ lò, có thể thấy được hắn coi như thuận lợi.

Chỗ tốt của phương pháp diễn luyện chính là có thể khiến người ta ở lúc luyện chế đan dược chưa bao giờ luyện qua có thể thành công, nhưng là vậy cũng chỉ là căn cứ vào dưới tình huống nắm giữ được phương pháp diễn luyện rất tốt, mà Thẩm Tường luôn thành công mấy lần, cũng có thể thấy được phương pháp diễn luyện cơ sở của hắn rất vững chắc.

"Phanh" một tiếng nổ vang truyền đến, Thẩm Tường khẽ cau mày, mở mắt kiểm tra, chỉ thấy trước người Phạm Á Khôn có mảnh vỡ của lò luyện đan, ở trên hỏa diễm còn đang đốt cháy, mùi thuốc nồng nặng trôi nổi ở trong quảng trường, để cho người ta sau khi ngửi được mà thần thanh khí sảng.

Phạm Á Khôn vậy mà thất bại, trông thấy bộ dáng không cam lòng của hắn, tất cả mọi người đều âm thầm tiếc hận không thôi, bởi vì chỉ thiếu một chút nữa thôi là thành công.

P/S: Ta thích nào...chương 2

Bình Luận (0)
Comment