Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 663 - Chương 663 - Hỏa Hồn Thí Nghiệm

Chương 663 - Hỏa Hồn thí nghiệm
Chương 663 - Hỏa Hồn thí nghiệm

Nhan Tử Lan đối với Thẩm Tường cũng không có loại thái độ rất dịu dàng rất lễ phép, đây là bởi vì nàng ta thật coi Thẩm Tường làm bằng hữu đến để đối đãi, cho nên mới sẽ trở nên tùy tiện như vậy.

"Đây là bí mật của ta!" Thẩm Tường cười thần bí, tiếp tục nói: "Hiện tại chúng ta trước tiên buôn bán đi."

Nhan Tử Lan đưa cho Thẩm Tường một chiếc nhẫn trữ vật, nói ra: "Hai trăm viên Hoàn Mệnh đan, ba trăm viên Ngũ Hành Huyền Nguyên đan, ba trăm viên Huyền Nguyên Tôi Thể đan, một trăm viên Trú Nhan đan, một ức một viện, tổng cộng là chín trăm ức, ta cho ngươi đánh nửa giá, bốn trăm năm mươi ức, nếu như ở bên ngoài chít ít đều phải 1,5 ức một viên mới có thể mua được, hơn nữa còn là phẩm chất tầm thường, ta đưa cho ngươi đều là phẩm chất thượng thừa."

Khó mắt khóe môi Thẩm Tường đều giật giật, nếu như là mười mấy viên hắn quả thực không đáng kể, nhưng bây giờ hắn nghe được cái giá cả này lại giật nảy cả mình, nhưng mà này vẫn là giá ưu đãi của người quen a.

"Quá rẻ, loại vật này ở Thiên giới bán, còn phải đảo lộn một cái, ở Phàm giới, ngươi biết." Tô Mị Dao cười duyên nói: "Hiện tại xem sức hấp dẫn của ngươi có thể để cho mỹ nhân đệ nhất Thánh Đan giới này giảm bớt một chút cho ngươi hay không."

"Ta bán cho ngươi giá cả thấp như vậy, ta còn phải ứng ra một chút cho Thánh Đan môn, ngươi có ân với ta, cho nên đây không tính là cái gì." Nhan Tử Lan nở ra nụ cười ngọt ngào, nhưng ánh mắt lại hết sức quyến rũ, nếu như Thẩm Tường có đầy đủ tinh thạch thì chắc chắn sẽ lập tức thành giao, nhưng bây giờ hắn chỉ có thể tính toán lấy cái đồ vật gì để đưa ra.

Nhan Tử Lan trông thấy vẻ mặt lúc này của Thẩm Tường thì không thể không cười khanh khách: "Ngươi có bao nhiêu tinh tạch?"

"Chỉ có hai mươi ức!" Thẩm Tường thở dài nói.

"Đưa cho ta, còn lại ta giúp ngươi ứng ra, coi như ta báo đáp ngươi." Nhan Tử Lan duỗi bàn tay ngọc ra, híp mắt cười ngọt ngào.

Thẩm Tường cảm thấy mình cho nàng những công pháp kia cũng rất trân quý, cho nên bây giờ cũng không cảm thấy ái ngại, hắn biết mỹ nhân hại nước hại dân trước mắt này căn bản không để những tinh thạch này vào trong lòng.

Nhan Tử Lan lúc này nhìn Vân Châu một chút, sau đó nói với Thẩm Tường: "bạch Tinh và ta đều chiếm được sự trợ giúp của ngươi, thu hoạch được rất nhiều chỗ tốt, ngươi thật là một đại quý nhân, Vân Châu cũng là tỷ muội tốt của ta, ngươi xem có thể để cho nàng ta dính một chút quý khí của ngươi có được hay không?"

Vân Châu vẫn luôn ở bên cạnh lẳng lặng nhìn lấy, thực lực của Thẩm Tường so sánh với nàng tuy rằng rất chi là yếu, nhưng toàn thân lại tràn ngập sức hấp dẫn và thần bí, để nàng ta rất tò mò về nam nhân như vậy, lúc này mặt của nàng hơi đỏ, có chút mong đợi nhìn lấy Thẩm Tường, trên mặt cũng treo một loại nụ cười ngọt ngào dịu dàng.

Vân Châu mặc dù là một con Hỏa Lang Tiên thú có thực lực cường đại, nhưng nàng ta hiện tại cho Thẩm Tường cảm giác, chính là một con Tiên thú hiền lành điềm đạm, con cừu nhỏ xinh đẹp động lòng người, nhìn còn có một chút đơn thuần, đôi mắt thanh thuần kia tràn đầy vẻ ngây thơ, rất làm cho người ta yêu thích.

Trông thấy Thẩm Tường một mặt suy tư, Nhan Tử Lan gắt giọng: "Ngươi có phải cảm thấy Vân Châu không có giúp ngươi một tay, cho nên ngươi liền..."

Nhan Tử Lan kéo tay của Thẩm Tường, bĩu môi dùng một loại ánh mắt u oán có lực sát thương rất cường đại đối với nam nhân, trông thấy thái độ của mỹ nhân đệ nhất Thánh Đan giới này, nhịp tim Thẩm Tường đập rộn ràng, mà ngay cả Vân Châu cũng âm thầm kinh ngạc, nàng ta vẫn là lần đầu tiên trông thấy tỷ tỷ này làm nũng, mà nghĩ đến Nhan Tử Lan vì nàng ta tranh thủ một chỗ tốt, trong lòng Vân Châu đột nhiên trở nên ấm áp.

Thẩm Tường rút tay về, gượng cười nói: "Tử Lan tử, ngươi cùng với lúc lần đầu tiên ta gặp được không có giống a, không có phong phạm của đệ nhất mỹ nhân Thánh Đan giới a! Ngươi thế nhưng là Tử Lan tiên cơ, một nữ tiên nhân có thực lực cường đại, đối với ta một tiểu tử phàm phu tục tử nho nhỏ này khẩn cầu như vậy, thật sự là gấp chết ta mất."

"Dung mạo của Vân Châu không kém hơn so với ta, ngươi có phải cảm thấy nàng ta tương đối thanh thuần ngây thơ không biết được cách tiếp cận nam nhân cho nên mới không có..."

Thẩm Tường bây giờ thế nhưng là biết ba tỷ muội các nàng Nhan Tử Lan có tình cảm sâu tới bao nhiêu.

"Sau này ta nhất định sẽ còn trở lại Thánh Đan giới, ta đương nhiên phỉa nịnh bợ ba vị tỷ tỷ, đến lúc đó khi ta tới cũng có hậu thuẫn kiên cố, ta chỉ là đang suy nghĩ có nên đưa vật kia cho nàng hay không." Thẩm Tường đối với phát triển nhân mạch phương diện này, xưa nay sẽ không keo kiệt, mà bảo bối trân quý nắm trong tay của hắn cùng một số thủ đoạn nghịch thiên, coi như tiên nhân cũng không cách nào sánh bằng.

Trông thấy Thẩm Tường nói như vậy, Nhan Tử Lan nhoẻn miệng cười, loại tư thái phong tình vạn chủng chọc người, để trong lòng Thẩm Tường rên rỉ một tiếng, hận không thể bổ nhào tới lột sạch y phục trên người mỹ nhân này xuống.

"Không nghĩ tới ngươi thật đúng là có rất nhiều bảo bối a, tại sao còn đang cân nhắc? Rốt cuộc là thứ gì?" Nhan Tử Lan truy vấn, một mặt cười ngọt ngào.

Vân Châu lúc này thấp giọng nói: "Vẫn là không cần...ta không có giúp ngươi một tay, đồ vật rất quý giá ta không thể nhận."

Đêm khuya, Bạch Tinh còn trôi nổi ở trên trận pháp thức tỉnh kia, nằm ngửa, vẻ mặt an tĩnh không màng danh lợi, phảng phất như đang hưởng thụ vậy.

Nhưng lúc này, Thẩm Tường lại lấy ra một cỗ thi thể, là thi thể của một lão giả, bề ngoài đều là bị đóng băng, hơn nữa ở trên lớp băng còn có một cấm chế, là cấm chế phòng ngừa năng lượng bên trong trôi đi.

"Thi thể?" Nhan Tử Lan chân mày hơi nhíu lại tới.

Thẩm Tường cười nói: "Thi thể này đối với rất nhiều người đến mà nói thì chỉ là một cỗ thi thể, nhưng ta có thể để cho cỗ thi thể này trở nên có giá trị, ta bán đi chí ít cũng phải mấy ngàn ức tinh thạch đo, cho dù có còn chưa chắc có thể mua được cỗ thi thể ta sáng tạo ra giá trị này."

Nhan Tử Lan đối với thần thông quảng đại của Thẩm Tường đã không cảm thấy kinh ngạc, lúc trước Thẩm Tường ở trước mắt rất nhiều cường giả đánh cắp Ngọc Long hoa, giết chết Quách Hoa Khanh cái này đại trưởng lão mạnh nhất bên trong Hỗn Độn sơn, sau đó còn cướp đi hai khối Hỗn Độn Hỏa lệnh của một tên cường giả của Hỗn Độn sơn...

"Giá trị gì?" Nhan Tử Lan nhìn kỹ băng phong lấy thi thể, nàng ta cái gì cũng không nhìn ra được.

Thẩm Tường cười hắc hắc: "Thi thể này có tên là gì ta cũng không biết, hắn là một tên Niết Bàn cảnh muốn giết ta, có lẽ là vượt qua bát kiếp gì đó, hơn nữa hắn là một trưởng lão quan trọng của Hỏa Thần điện."

Nghe được Hỏa Thần điện, thân thể mềm mại của Nhan Tử Lan và Vân Châu đều run lên, Thẩm Tường không nghĩ tới tiếng xấu của Hỏa Thần điện vậy mà nổi danh ở Thánh Đan giới như thế.

"Thế lực chuyên môn rút ra Hỏa Hồn từ thân thể người Phàm giới, ở bên trong Thiên giới rất bá đạo, hơn nữa thực lực tổng hợp rất mạnh, không nghĩ tới ngươi cũng dám chọc bọn hắn..." Nói tới chỗ này, Nhan Tử Lan phát hiện chính mình là đang nói nhảm.

Thẩm Tường ngay cả Hỗn Độn sơn cũng dám gây thì còn có cái gì mà không dám?

"Hỏa Hồn của cái tên này còn ở trong thân thể, mà ta có biện pháp rút đi ra ngoài, chắc hẳn hai vị tỷ tỷ cũng biết sự thống khổ khi dung hợp Hỏa Hồn đi, ta có thể để cho Vân Châu tỷ có được Hỏa Hồn, nhưng đến lúc đó nàng ta phải thừa nhận loại đau đớn khi dung hợp Hỏa Hồn." Thẩm Tường hít sâu một hơi: "Cho nên ta mới cân nhắc có nên đưa thứ này cho nàng hay không, Vân Châu tỷ là tu luyện hỏa diễm, Hỏa Hồn đối với nàng có chỗ tốt rất lớn."

Lúc Thẩm Tường ở bên trong huyền cảnh đệ nhất thiên hạ, lúc giết qua mấy tên trưởng lão Hỏa Thần điện có được Hỏa Hồn, thi thể đều được hắn giữ lại.

Hỏa Thần điện có thể rút ra Hỏa Hồn từ bên trong thân thể người cho người khác dung hợp, Thẩm Tường có thể từ trong thân thể rút đi ra cũng không kỳ quái.

Để Thẩm Tường cảm thấy kinh ngạc chính là, Vân Châu vậy mà rất can đảm nói ra: "Ta không sợ, chỉ là thi thể này đối với ngươi mà nói, càng trên quý hơn, ngươi là luyện đan a."

"Ta có Hỏa Hồn, hơn nữa còn rất mạnh, Hỏa Hồn bên trong thi thể này có lẽ là Hỏa Hồn màu tím, cũng xem như không tệ!" Thẩm Tường cười nhạt nói với Vân Châu.

P/S: ta thích nào...chương 9

Bình Luận (0)
Comment