Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 664 - Chương 664 - Hỏa Thần Điện Phải Xui Xẻo

Chương 664 - Hỏa Thần điện phải xui xẻo
Chương 664 - Hỏa Thần điện phải xui xẻo

Thẩm Tường làm như thế, một phương diện là có thể để cho tình cảm của ba tỷ muội Nhan Tử Lam càng sâu sắc hơn, các nàng mặc dù là hạng người nữ lưu, nhưng thực lực đều cường đại, địa vị cao thượng, huống hồ đều rất đẹp, sau này hắn lại tới Thánh Đan giới, chắc chắn có thể có được sự chiếu cố của các nàng.

Một phương diện khác, hắn cũng muốn chứng thực, hắn thật sự có thể có năng lực rút ra Hỏa Hồn từ trên thân người chết rồi lại dung nhập vào trên thân người khác hay không.

Nếu như thành công thì sau này hắn có thực lực thì sẽ chuyên môn đi săn giết người của Hỏa Thần điện, từ bên trong thân thể bọn hắn rút ra Hỏa Hồn, lấy đạo của người trả lại cho người, để bọn hắn cảm nhận một chút sau khi Hỏa hồn được rút ra sẽ có tâm tình như thế nào.

"Cầm cái này, chờ một lát nữa lúc cảm thấy thống khổ thì ăn vào, hản là có thể làm dịu đi sự thống khổ." Thẩm Tường lấy ra một miệng quả đỏ tươi xinh đẹp, đây là thịt quả của Địa Tâm thần quả, Thẩm Tường vừa lấy ra, Nhan Tử Lan và Vân Châu đã nhìn ra được chỗ bất phàm ở trong đó.

Nhan Tử Lan quản lý công việc làm ăn của Thánh Đan môn, coi như là một người biết hàng, nàng ta phát hiện thịt quả này có phẩm cấp còn tốt hơn rất nhiều so với Tiên quả mà nàng ta từng nói tới.

Vân Châu không có tiếp nhận, tuy rằng lúc Thẩm Tường cho nàng một mặt không thèm để ý, nhưng nàng lại có chút không dám tiếp nhận, bởi vì quá trân quý!

Nhan Tử Lan khẽ cười một tiếng, nhéo nhéo lên khuôn mặt thanh thuần của Vân Châu: "Tỷ tỷ ta vừa rồi thế nhưng là phí hết không ít khí thực, thu cất đi."

Nghĩ đến vừa rồi Nhan Tử Lan không tiếc hy sinh nhan sắc, làm nũng đối với Thẩm Tường cũng phải vì nàng ta chiếm được chỗ tốt, trong lòng lại là ấm áp, tay ngọc duỗi ra nhận lấy.

"Dùng Thôn Phệ ma công phối hợp pháp lực, có lẽ có thể rút Hỏa Hồn kia ra!" Long Tuyết Di nói, nàng ta sớm đã nghiên cứu thảo luận qua với Tô Mị Dao và Bạch U U ra đủ loại loại phương pháp rút ra Hỏa Hồn, cuối cùng cảm thấy loại phương pháp này là an toàn nhất hữu hiệu nhất.

Thôn Phệ ma công có thể rút ra mọi năng lượng bên trong thân thể người, Thẩm Tường đã dùng phương pháp này thôn phệ Lôi Hồn, chỉ có điều khi đó là tiến vào thân thể hắn, nếu như lại thêm pháp lực mạnh mẽ khống chế thì có thể ở lúc rút ra ngăn cản Hỏa Hồn tiến vào thân thể của hắn.

"Ta sắp bắt đầu, đến lúc đó ta phải tập trung tinh thần, các ngươi phải hộ pháp giúp ta!" Thẩm Tường biến sắc, trở nên vô cùng ngưng trọng: "Còn có, chuyện này tuyệt đối đừng tiết lộ ra ngoài, đến lúc đó khả năng không chỉ có Hỏa Thần điện muốn đối phó ta."

Bởi vì cái này vận dụng đến Thôn Phệ ma công, nếu như bị người khác biết hắn có loại ma công kinh khủng này thì hắn sẽ rất phiền phức, loại ma công này người khác không phải muốn cướp đoạt thì chính là muốn giết chết người hiểu được loại ma công này, miễn cho chính mình có một ngày sẽ bị thôn phệ.

Vân Châu và Nhan Tử Lan đều gật nhẹ đầu.

Thẩm Tường phóng xuất ra pháp lực vô hình, bao bọc ở trên lòng bàn tay, sau đó phóng thích thần thức tiến vào trong thân thể kia, những cái này dung nhập vào khắp nơi trong thân thể kia cảm ứng vị trí Hỏa Hồn.

Trên người hắn vốn là có Càn Khôn Hỏa Hồn lợi hại, lại thêm thần thức hắn cường đại, lập tức đã cảm ứng được, sau đó vận chuyển Thôn Phệ ma công, có mang tính lựa chọn thôn phệ Hỏa Hồn kia.

Nhan Tử Lan cũng muốn xme Thẩm Tường dùng cía thủ đoạn gì để lấy Hỏa Hồn ra, nhưng nàng chỉ cảm ứng được Thẩm Tường phóng thích pháp lực mà thôi, cái khác căn bản cái gì cũng không nhìn ra được.

Thẩm Tường để tay ở trên ngực của cái thi thể kia, một đạo hỏa diễm màu tím yếu ớt đột nhiên từ thi thể kia tràn ra ngoài, sau khi Nhan Tử Lan và Vân Châu nhìn thấy thì đột nhiên trợn lớn đôi mắt xinh đẹp lên, đây quả thật là Hỏa Hồn màu tím, ở bên trong Thánh Đan giới thế nhưng là bảo vật vô giá, đặc biệt là đối với một số lão luyện đan sư mà nói, tuyệt đối có thể để cho một luyện đan sư giàu có phải táng gia bại sản đi đổi lấy.

Trong lòng bàn tay Thẩm Tường chậm rãi ngưng tụ ra một đoàn hỏa diễm màu tím đang nhảy nhót kịch liệt, ánh sáng tím óng ánh rất lóa mắt, ở dưới bầu trời đêm như là một ngôi sao màu tím sáng chói trang tỏa ra ánh sáng.

Nhan Tử Lan và Vân Châu vào lúc này đều hiểu, tại sao Thẩm Tường nói hắn có thể để cho cỗ thi thể này trẻ nên có giá trị, các nàng có thể giống nhau, nếu như giết chết một tên Hỏa Thần điện có được Hỏa Hồn, sẽ có ích dạng gì, loại năng lực này nếu để cho một số thế lực biết được, sợ rằng sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để Thẩm Tường làm việc cho bọn họ, nếu như Hỏa Thần điện biết, như vậy Hỏa Thần điện chắc chắn sẽ không tiếc mọi giá cũng phải diệt trừ Thẩm Tường đi.

Cho nên, các nàng hiểu tại sao Thẩm Tường sẽ cẩn thận như vậy bảo các nàng phải giữ bí mật, Thẩm Tường có thể lộ ra một bí mật quan trọng như vậy ở trước mặt các nàng thì mang ý nghĩa tuyệt đối tin tưởng các nàng, cũng nói rõ, Thẩm Tường coi như các nàng làm bằng hữu có thể phó thác sinh tử đến đối đãi.

Không bao lâu sau, Hỏa Hồn màu tím ở trong tay Thẩm Tường đã trở nên vô cùng lớn, như là một quả dưa hấu vậy, lóe ra từng tia ánh sáng tím mãnh liệt.

"Hoàn thành, không nghĩ tới nhanh như vậy!" Thẩm Tường phong ấn thi thể kia một lần nữa, bởi vì bên trong còn có rất nhiều năng lượng, có thể để cho hắn sau này thôn phệ.

"Vân Châu tỷ, chuẩn bị xong chưa?" Thẩm Tường mỉm cười.

Trong đôi mắt trong veo như nước của Vân Châu léo ra vẻ vô cùng kích động mà hưng phấn, rất cảm kích mà nhìn lấy Thẩm Tường, gật nhẹ đầu: "Rồi!"

Thẩm Tường cầm Hỏa Hồn màu tím trong tay, đặt vào ở phần bụng của Vân Châu, chỉ thấy trên mặt Vân Châu lập tức hiện ra vẻ thống khổ, mà quần áo của nàng cũng trong nháy mắt bị đốt cháy sạch, lộ ra ngọc thể trắng như tuyết được hỏa diễm màu tím lượn quanh, thấy vậy đôi mắt Thẩm Tường lóe lên.

"Tử Lan tỷ, mau dẫn nàng ta đi một nơi yên tĩnh, nàng ta hình như có ý định muốn hóa thành bản thể dung hợp đi." Thẩm Tường vội vàng kêu lên: "Vân Châu tỷ, nhanh ăn hết miếng thịt quả mà ta đưa cho mươi đi."

Nhan Tử Lan bay vút tới, ôm Vân Châu, hướng về một phương hướng bay đi, mà Vân Châu cũng đã nhịn đau ăn Địa Tâm thần quả.

Không bao lâu sau, Thẩm Tường đã nhìn thấy ở một chỗ xa xa sơn cốc lóe ra từng tia sáng tím, còn thỉnh thoảng nghe thấy tiếng sói tru lên yếu ớt, vì không ảnh hưởng và kinh động Bạch Tinh và Thánh Đan môn, Nhan Tử Lan đã bố trị một cái kết giới, ngăn cách tiếng rống và ánh sáng màu tím tỏa ra từ trên người Vân Châu.

Thẩm Tường cười nói: "Thành công, sau này gia hỏa Hỏa Thần điện chính là con mồi ngon nhất của ta, ha ha..."

"Quá tốt rồi, đám người kia dựa vào căn cơ hùng hậu của bọn họ ở Thiên giới, hoành hành bá đạo ở Phàm giới, đi khắp nơi đánh cướp Hỏa Hồn và dược liệu khoáng thạch thuộc tính Hỏa cấp cao." Tô Mị Dao hết sức thống hận mà nói ra: "Tốt nhất vè Phàm Võ giới, liên hợp sư điệt của ngươi và những người khác, diệt Hỏa Thần điện đi, miễn cho lúc Tam Giới đại chiến bắt đầu, bị bọn chúng ở sau lưng đâm một đao."

"Đến lúc đó lại nói, ta sẽ không để cho Hỏa Thần điện sống được tốt hơn ở bên trong Phàm Võ giới là được rồi!"

Bên trong đôi mắt Thẩm Tường hiện lên vẻ tàn nhẫn, Đan trưởng lão cũng là bởi vì bị Hỏa Thần điện hãm hại cho nên mới chạy trốn tới Phàm Võ giới, hắn biết thế giới khác còn có rất nhiều người có được Hỏa Hồn đều bị Hỏa Thần điện rút ra Hỏa Hồn, sau đó giết chết đi.

Nhan Tử Lan bay trở về, nở ra nụ cười chân thành cảm kích: "Vân Châu nha đầu này còn kiên cường hơn nhiều so với sự tưởng tượng của ta, cám ơn ngươi đưa cho nàng ta lễ vật tốt như vậy!"

"Không cần khách khí như thế, ngươi không phản đối ta thoe đuổi nàng ta là được rồi!" Thẩm Tường cười tà tà một tiếng: "Vân Châu tỷ có loại khí chất và tính cách điềm đạm này, thật đúng là một thê tử lý tưởng, chỉ có điều nàng ta là Tiên thú..."

Nhan Tử Lan trông thấy mặt mũi Thẩm Tường tràn đầy nụ cười xấu xa thì khẽ cắn môi anh đào một chút, giẫm chân ngọc một cái, gắt giọng: "Ngươi cái tên tiểu bại hoại này, ngươi còn muốn thế nào?"

Thẩm Tường nhìn Bạch Tinh một chút, lại nhìn Nhan Tử Lan một chút, tán thưởng một tiếng: "Ba tỷ muội các ngươi nếu như thường xuyên ra ngoài hành tẩu, thật đúng là tai họa thương sinh a, không bằng ta thu các ngươi, thay trời hành đạo..."

"Thu cái đầu của ngươi!" Nhan Tử Lan cười khúc khích, dùng ngon tay ngọc dí vào trán Thẩm Tường một cái.

P/S: Ta thích nào...chương 10.... tháng mới rồi....ủng hộ Kim Phiếu đi các đại gia...ai cho 50 Kim Phiếu tối nay dịch thêm 2 chương...:D

Bình Luận (0)
Comment