Sau khi Thẩm Tường đi tới Tử Hoa sơn, Vân Châu dung hợp Hỏa Hồn, Bạch Tinh thức tỉnh năng lực thiên phú, đây đều là công lao của Thẩm Tường, Nhan Tử Lan không thể không thừa nhận, Thẩm Tường đúng là một nhân vật rất lợi hại, toàn thân bao phủ khăn che mặt thần bí, để cho người ta cảm thấy hắn giống như đến từ một cái thế giới rất thần bí mà cường đại, nếu như không phải Thẩm Tường chính miệng thừa nhận, Nhan Tử Lan không thể tin được Thẩm Tường là người tới từ Phàm giới.
Toàn thân Bạch Tinh được vòng sáng màu trắng thánh khiết bao quanh, lơ lửng ở bên trên trận pháp thức tỉnh kia, lông mi cong cong của nàng ta hơi run run một chút, đôi mắt đẹp hơi mở ra, gương mặt nhẵn mịn như ngọc kia tràn đầy nụ cười ngọt ngào, nàng ta nhẹ giọng nói ra: "Không nghĩ tới lai lịch của ta là như vậy, ta không phải ngôi sao tai họa!"
Nàng ta vẫn lơ lửng ở phía trên trận pháp, mà tinh thần ở trên bầu trời dường như tỏa ra ánh sáng nhiều hơn so với bình thường, đôi mắt diễm tĩnh xinh đẹp của nàng ta đang nhìn lên tinh thần lập lòe kia.
"Loại ngôi sao tại họa như ngươi, có bao nhiêu ta muốn bấy nhiêu, ta mới không sợ rước họa vào thân!"
Thẩm Tường cười hì hì lấy, đi tới bên cạnh Bạch Tinh, mà Nhan Tử Lan lại trợn mắt nhìn lấy Thẩm Tường, tuy rằng nàng ta biết Thẩm Tường và Đỗ Yên Dao là giả phu thê, nhưng nàng làm sao lại có thể không nhìn ra loại tâm tư kia của Đỗ Yên Dao đối với Thẩm Tường?
"Cám ơn ngươi, Thẩm công tử!" Bạch Tinh nở ra nụ cười dịu dàng, rất cảm kích mà nhìn lấy Thẩm Tường, bởi vì từ nhỏ cho tới nay, nàng ta rất tự trách đối với bản thân mình, nàng ta đã từng hại chết rất nhiều người, còn hại chết ân nhân thu nhận mình, bây giờ nàng ta biết đây chẳng qua chỉ là chuyện trùng hợp, không có liên quan gì tới nàng cả, điều này làm cho trong nội tâm của nàng được bình thản hơn rất nhiều.
Nàng ta lo lắng hơn chính là sau này sẽ liên lụy đến Nhan Tử Lan và Vân Châu.
"Không cần cám ơn ta, bởi vì ta còn cần ngươi giúp ta chiếu cố rất lớn!" Thẩm Tường mỉm cười đối với nàng: "Bây giờ ngươi cảm thấy thế nào? Sau này ngươi có muốn trở về vũ trụ mênh mông hay không?"
Bạch Tinh nhìn lấy Nhan Tử Lan, mặt lộ nụ cười ấm áp: "Không cần, tuy rằng chỗ đó vốn nên là nơi ta đi, tuy nhiên ta ở chỗ này đã có nơi trở về."
Điều này làm cho Nhan Tử Lan cảm động một trận.
Thẩm Tường nhìn Nhan Tử Lan và Bạch Tinh một chút, hắn có dự cảm, sau này ba tỷ muội Tử Lan sơn cốc này chắc chắn sẽ ở bên trong Thánh Đan giới sẽ xông ra một khoảng trời mới.
Trời đã sáng, Bạch Tinh đầy sức sống ở trong sơn cốc đuổi theo bươm bướm, hơn nữa còn thỉnh thoảng biến thành một con Tiểu Bạch Hổ rất nhỏ rất đáng yếu chơi đùa với Thẩm Tường, để Thẩm Tường hận không thể ôm nàng ta đi mang về Phàm giới.
Vân Châu còn đang dung hợp Hỏa Hồn màu tím kia, tuy rằng chỗ đó được bố trí một cái kết giới, nhưng ánh lửa màu tím thi thoảng vẫn sẽ xuất hiện, Vân Châu ăn Địa Tâm thần quả kia cũng cần phải có thời gian đi tiêu hóa năng lượng mà miếng Địa Tâm thần quả mang tới cho nàng.
Ba ngày trôi qua, Nhan Tử Lan từ bên ngoài trở về, mang đến một số tin tức.
"Trên Quảng trường kia thành lập một cái đài cao ba mươi trượng, đến lúc đó Hỗn Độn Hỏa lệnh sẽ được treo ở trên đó, mà ở trong quảng trường bắt đầu có người bố trí một số trận pháp, nói là vì dùng để câu thông với thần linh, nhưng ta hỏi qua một số bằng hữu biết cách bày trận, nói trận pháp đó là một loại chuyên dùng để vây khốn người, coi như những tiên nhân tương đối mạnh ở bên trong Thánh Đan giới rơi vào bên trong trận pháp này cũng khó mà đi ra được."
Nhan Tử Lan nói ra: "Đây không thể nghi ngờ là bày một cái bẫy để nhằm vào ngươi, Hỗn Độn sơn không biết cho những thế lực khác chỗ tốt gì, vậy mà có thể để cho không ít thế lực lớn tới trợ giúp bọn họ, lúc bố trí trận pháp, ta đã nhìn thấy trận pháp đại sư nổi danh của những thế lực khác."
Sắc mặt Thẩm Tường trở nên ngưng trọng: "Xem ra Hỗn Độn sơn cho tới nay đều khó mà thu thập đủ Hỗn Độn Hỏa lệnh, nhưng bây giờ trong tay của ta đã có bốn khối, bọn họ chắc chắn sẽ động tâm, mà ta cũng bởi vì như thế cũng cần thu thập đủ bảy khối Hỗn Độn Hỏa lệnh."
"Tử Lan tỷ, ngươi nói bọn họ có thể để Hỗn Độn Hỏa lệnh giả ở trên đó không?" Thẩm Tường ôm một con Tiểu Bạch Hổ đáng yêu ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng vỗ về da lông mềm mại trên người nó, Tiểu Bạch Hổ này chính là Bạch Tinh biến thành.
Nha Tử Lan lắc đầu: "Sẽ không, bọn họ vì dụ ngươi tới, chắc chắn sẽ dùng đồ thật, bọn họ biết ngươi không phải kẻ bình thường, nếu như dùng giả bị ngươi phát hiện, ngươi không xuất hiện thì bọn họ sẽ uổng phí tâm trí."
Thẩm Tường sờ lên cái đầu nhỏ của Bạch Tinh, cười nói: "Bạch Tinh tỷ, đến lúc đó phải xem ngươi rồi, cho đám người kia tới một cái trở tay không kịp, ha ha..."
Trên thân Tiểu Bạch Hổ léo lên ánh sáng trắng, biến thành một mỹ nữ có bộ dáng thướt tha,y phục trắng tung bay yêu kiều mà duyên dáng, trong đôi mắt đẹp của Bạch Tinh lóe ra vẻ bướng bỉnh, cười duyên nói: "Ta cảm thấy tiểu tử ngươi mới đúng là một cái tai tinh hàng thật giá thật, tuy nhiên ta cảm thấy làm hoạt động này cùng ngươi thật đúng là rất đã, ngẫm lại cũng làm người ta cảm thấy kích động."
Bạch Tinh vốn chính là một nữ tử nghịch ngợm, thường xuyên biến thành con mèo nhỏ chơi đùa với Thẩm Tường, tuy rằng tuổi của nàng rất lớn, thực lực rất mạnh nhưng là rất thích chơi đùa, bây giờ khúc mắc của nàng được tháo gỡ thì càng là như vậy.
"Bạch Tinh, ngươi có thể lấy xuống tinh thần lớn cỡ nào? Điểm ấy phải nắm giữ tốt, đừng thương tới người vô tội." Nhan Tử Lan hỏi, liếc mắt nhìn Thẩm Tường, gắt một cái: "Tiểu bại hoại, ngươi dạy hư mất Bạch Tinh muội muội của ta thì ngươi đến chịu trách nhiệm!"
Thẩm Tường cười nói: "Hay là ta cưới nàng ta, ta sẽ quản giáo nàng thật tốt."
"Hừ!" Hai nữ lập tức hừ một tiếng.
Bạch Tinh nhìn lên bầu trời một chút, nói ra: "Nếu như ta thả ra toàn bộ lực lượng mà nói, hẳn là có thể đưa tới một viên tinh thần hỏa điện lớn hơn gấp trăm lần so với Thánh Tinh thành"
Đột nhiên, trong sơn cốc truyền đến một tiếng sói tru trầm thấp, Thẩm Tường và hai nữ chỉ thấy một trận ánh sáng tím lấp lóe mà đến, Vân Châu đã xuất hiện ở trước mặt bọn hắn, hơn nữa toàn thân còn trần truồng.
Ngọc thể đẫy đà của Vân Châu kia vậy mà phát ra một loại khí chất thanh thuần, cứ như vậy hiện ra ở trước mặt Thẩm Tường, đây là lần đầu tiên Thẩm Tường nhìn thấy trọn vẹn cơ thể của một nữ nhân mà lại không sinh ra bất luận tà niệm gì, bởi vì loại vẻ đẹp thanh thuần này giống như tỏa ra trận trận ánh sáng thánh khiết, có thể tịnh hóa bất luận lực lượng tà ác nào.
"Đại tỷ, Nhị tỷ, từ hôm nay trở đi ta chính là Tiên Thú có được Hỏa Hồn!" Vân Châu rất là vui vẻ, trên gương mặt treo đầy nụ cười ngọt ngào thanh thuần, khi nàng ta trông thấy đôi mắt nhìn chằm chằm vào của Thẩm Tường thì nàng ta mới ý thức tới chuyện gì đó.
Điều này làm cho mặt của nàng cúi gằm xuống trở nên đỏ như quả táo đỏ, Nhan Tử Lan phản ứng rất nhanh lấy ra một cái áo choàng màu tím, bao khỏa trên người Vân Châu.
"Ta cái gì cũng không thấy!" Thẩm Tường cười ngây ngô hai tiếng, điều này làm cho mặt Vân Châu càng đỏ hơn, cúi thấp đầu cũng không dám nâng lên.
Trông thấy bộ dáng thẹn thùng như thế của mũ nhân thanh thuần này, Nhan Tử Lan và Bạch Tinh cũng không thể không đến thở dài một cái.
"Vân Châu tỷ, không nghĩ tới ở trong thời gian ngắn như vậy mà ngươi đã dung hợp được, hơn nữa còn tiêu hóa năng lượng của miếng thịt quả kia." Thẩm Tường giật ra chủ đề, mang trên mặt vẻ kinh ngạc mà nói.
Nhưng Vân Châu vẫn thẹn thùng như cũ, giọng nói nhỏ như con muỗi: "Đều nhờ vào miếng thịt quả này, ta lúc đầu toàn thân đều rất đau nhức, nhưng sau khi ăn có thể tiêu trừ đi rất nhiều đau đớn, còn có thể gia tốc tốc độ dung hợp Hỏa Hồn của ta."
Điều này làm cho hai mắt Thẩm Tường tỏa sáng lên, Địa Tâm thần quả này có thể có loại công hiệu này, để hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
P/S: Ta thích nào...chương 1.