Vương Thánh Nhân không hổ là Thần tử, đạt được sự coi trọng của Trấn Ma thần điện ở Thiên giới, thực lực rất mạnh, trong thân thể Thẩm Tường đã có một cỗ lực lượng đang tán loạn, nếu như không phải hắn dựa vào Thái Cực Hàng Long công xử lý cỗ lực lượng cuồng bạo tiến vào trong thân thể hắn kia thì hắn bây giờ chỉ sợ sớm đã nổ tung.
"Chút tài mọn loại này, dọa không được ta." Vương Thánh Nhân vung lên một cái tay khác, đã muốn đánh về phía Thẩm Tường, nhưng lúc này đột nhiên xuất hiện mấy ông lão, bọn họ đứng ở sau lưng Vương Thánh Nhân, khí thế hùng hổ, nhìn trang phục trên người bọn họ thì biết bọn họ đều là trưởng lão của Hàng Ma học viện.
Mà Tả Chấn Hiên lão bằng hữu của Thẩm Tường cũng đi theo cùng, hắn không có thực quyền ở bên trong Hàng Ma học viện, nhưng bởi vì thực lực của hắn rất mạnh, có thể uy hiếp đến những trưởng lão này.
Không bao lâu sau, Thẩm Tường đã nhìn thấy khuôn mặt mà hắn quen thuộc, Mãn Phú Thiên cai Viện trưởng mới này cũng tới, hắn đối với Thẩm Tường đều là tận lực trốn tránh, bởi vì hắn biết Thẩm Tường không phải một tên tiểu quỷ dễ trêu.
Người đứng ở đằng sau Vương Thánh Nhân, đều là cường giả đã vượt qua Niết Bàn cảnh thất kiếp, bát kiếp, nhưng Thẩm Tường bây giờ lại một chút cũng không sợ, thực lực của hắn tuy rằng kém xa tít tắp những người này, nhưng những người này cũng không dám tùy ý động thủ đối với Thẩm Tường, bởi vì đây là chuyện của tiểu bối, những cường giả như bọn họ nhúng tay vào thì những cường giả phía sau kia của Thẩm Tường sẽ không từ bỏ ý đồ.
"Làm sao? Muốn dựa vào trợ thủ?" Thẩm Tường cười lạnh nói.
Những người vây xem kia trông thấy lão gia hỏa của Hàng Ma học viện xuất hiện, có bao xa liền chạy bấy xa, nếu như những Niết Bàn cảnh này mà đánh nhau thì hậu quả khó mà lường được, cả tòa thành thị này bị hủy diệt đi đó cũng chỉ là chuyện rất bình thường.
Mọi người khó có thể hiểu được, tại sao Thẩm Tường người thực lực còn chưa tới Niết Bàn cảnh này vậy mà lại có đủ lực lượng đối mặt với đám lão gia hỏa này, phải biết trong đám lão gia hỏa này tùy tiện một người đi ra, phất phất tay là có thể tiêu diệt hắn.
"Thẩm Tường, ngươi phải biết tòa thành thị này là được Hàng Ma học viện chúng ta che chở, ngươi chẳng những hủy đi Thiếu Vân võ quán nơi này, còn giết chết Liêu Thiếu Vân học viên tinh anh của Hàng Ma học viện chúng ta, ngươi đây là vốn không có để chúng ta vào mắt." Một tên trưởng lão chỉ vào Thẩm Tường, tức giận nói.
"Ân oán giữa ta và Liêu Thiếu Vân các ngươi cũng không phải không biết, ta tới tìm hắn báo thù, xảy ra chuyện như vậy cũng là bình thường, dựa vào cái gì luôn luôn là hắn tới tìm ta mà ta lại không thể tới tìm hắn? Tòa thành thị này đạt được sự che chở của các ngươi, nhưng tại sao bằng hữu của ta lại bị Liêu Thiếu Vân đả thương ở chỗ này, hủy đi một cánh tay, khi đó các ngươi lại ở chỗ nào?"
Thẩm Tường lạnh lùng nhìn lấy tên lão giả kia, lớn tiếng nói: "Chứ đừng nói đây là địa bàn của Phàm Võ giới chúng ta, Hàng Ma học viện các ngươi chỉ là kẻ ngoại lại, hơn nữa mới vừa rồi còn có người nói Thần tử này của các ngươi lợi dụng thực lực của hắn làm ra rất nhiều thủ đoạn mờ ám không muốn người ngoài nhìn thấy."
"Ngươi đừng ngậm máu phun người!" Vương Thánh Nhân lập tức hô.
Thẩm Tường cười lạnh: "Ta vừa mới học được một loại pháp môn thần kỳ, gọi là Tâm Ma thệ, không khác mấy so với huyết khế, chỉ cần ngươi phát một cái Tâm Ma thệ, nói mình không có làm những thủ đoạn mờ ám mà không muốn người ngoài nhìn thấy, nếu như không bị Tâm Ma thệ phản mệ chết đi mà nói, như vậy thì là do ta ngậm máu phun người."
"Có dám tới hay không?" Thẩm Tường ép hỏi.
"Nói bậy nói bạ, ta làm người quang minh lỗi lạc, ta không làm là không làm, căn bản không cần những tà thuật này tới để chứng minh." Vương Thánh Nhân chết không chịu thừa nhận, cái này cũng ở trong sự dự liệu của Thẩm Tường.
Thẩm Tường nhìn lấy vẻ mặt của mấy tên trưởng lão kia, hắn có thể cảm nhận được những trưởng lão này giống như không biết cái chuyện mờ ám không muốn để người ngoài biết được này của Vương Thánh Nhân, vừa rồi lúc Vương Thánh Nhân từ chối phát Tâm Ma thệ, trên mặt những lão giả này đều có một chút vẻ mặt khác thường.
Vương Thánh Nhân cũng ý thức được điểm ấy, Tâm Ma thệ này hắn ở Thiên giới cũng chưa từng nghe nói qua, hắn cũng nghi ngờ là Thẩm Tường cố ý biên ra đi dọa hắn, nhưng hắn lại có lo lắng, đến lúc đó lúc hắn phát Tâm Ma thệ nói không chừng lại bởi vậy mà chết.
"Ngươi bôi nhọ ta lặp đi lặp lại nhiều lần, hôm nay ta quyết không thể tha ngươi!" Vương Thánh Nhân đột nhiên giận dữ, khuôn mặt tuấn tú kia tràn đầy vẻ hung ác, toàn thân phun trào lấy trận trận khí thế bức người, nhìn như có được mấy phần khí thế của sát thần.
Thẩm Tường nắm chắc quả đấm, đã làm tốt chuẩn bị ứng chiến, ,à Vương Thánh Nhân bây giờ cũng ý thức được, một cánh tay hắn không dùng được, thực lực nhất định giảm đi nhiều, huống hồ Hội võ đạo Hàng Ma chẳng mấy chốc sẽ bắt đầu, tại thời điểm này hắn nhưng cần phải đại triển thân thủ ở trên Hội võ đạo, để cho mình dương danh, sau đó lợi dụng tài nguyên mà Hàng Ma học viện nắm giữ, để cho mình trở thành người có quyền lực lớn nhất ở trên Phàm Võ giới.
Nhưng, Thẩm Tường là một trở ngại lớn, Vương Thánh Nhân vốn là muốn đánh bại Thẩm Tường mà dương danh, nhưng bây giờ hắn cảm thấy, thực lực của Thẩm Tường vượt xa hắn dự tính, vì có thẻ làm cho mình đoạt được hạng nhất của hội võ đạo, hắn tuyệt không thể để cho Thẩm Tường tham gia, biện pháp tốt nhất chính là giết Thẩm Tường.
"Bốn đại trưởng lão, bắt Thẩm Tường cho ta!" Vương Thánh Nhân quát lạnh một tiếng, bên trong đôi mắt tràn đầy vẻ đắc ý.
Thẩm Tường không thể không thất vọng thở dài, tên Thần tử này thật sự làm cho hắn quá thất vọng, vậy mà làm ra loại yếu thế hơn nữa còn hủy hoại giá trị bản thân này.
Bốn đại trưởng lão kia vừa mới muốn động thủ thì nơi xa truyền đến một trận tiếng cười to: "Thần tử chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi, há có thể phục người?"
Theo đó, một tên thanh niên anh tuấn khí vũ bất phàm từ đằng xa bay lượn mà đến, Thẩm Tường nghe thấy giọng nói kia thì biết đó là Cổ Đông Thần, mà Long Tuyết Di sớm đã cảm ứng được Cổ Đông Thần ở gần đây, cho nên Thẩm Tường mới có chỗ dựa mà không sợ gì.
Cổ Đông Thần vừa xuất hiện thì đã đập vào bả vai Thẩm Tường, cười to nói: "Tiểu sư thúc, khá lắm, hơn một tháng không gặp, sư thúc vậy mà có thể lấy được Hoàn Mệnh đan, cái đồ chơi này ngươi còn có bao nhiêu?"
Nghe được câu hỏi như vậy của Cổ Đông Thần, sắc mặt của Vương Thánh Nhân trở nên hết sức khó coi, bởi vì bây giờ cái đầu của hắn đang được treo thưởng bởi một viên Hoàn Mệnh đan, hơn nữa còn để rất nhiều cường giả ngo ngoe muốn động, thường xuyên quanh quẩn ở xung quanh Hàng Ma học viện, để hắn cảm nhận được uy hiếp trước nay chưa từng có.
Nghĩ đến rất nhiều người chỉ là vì một viên Hoàn Mệnh đan mà nhớ tới cái đầu của Thần tử hắn, trong lòng Vương Thánh Nhân vô cùng tức giận, đầu của hắn vậy mà chỉ đáng giá một viên Hoàn Mệnh đan.
Nhưng hắn không thể không thừa nhận, Hoàn Mệnh đan ở nơi này quả thật có thể làm cho rất nhiều võ giả cường đại có hành động, nếu như Thẩm Tường lại có nhiều thêm mấy viên thì chắc chắn hắn sẽ rơi vào trong nguy hiểm.
Thẩm Tường cười nói: "Không có nhiều viên, nhưng lại đủ để mua đầu của bốn người." Lúc hắn nói chuyện lại nhìn về phía bốn đại trưởng lão kia
Hoàn Mệnh đan là thánh dược lúc độ niết bàn kiếp, dược liệu ở Phàm Võ giới rất ít, cho dù có dược liệu cũng phải có người biết luyện chế ra mới được, mà luyện đan sư luyện chế được Hoàn Mệnh đan thì ở Phàm Võ giới không có nhiều, nổi danh nhất chính là Hoa Hương Nguyệt của Đan Hương Đào Nguyên và Đan trưởng lão của Thái Vũ môn.
Nhưng hai luyện đan sư này đều giống như có quan hệ rất tốt với Thẩm Tường, bằng không trong tay Thẩm Tường cũng không có khả năng có nhiều Hoàn Mệnh đan tới tiêu xài như vậy, đương nhiên đây là suy đoán của rất nhiều người.
"Chúng ta đi, Thái Vũ môn, các ngươi chớ đắc ý vui mừng, sớm muộn có một ngày các ngươi tuyệt đối sẽ bị chúng ta giẫm ở dưới chân." Thần tử kia lạnh lùng nói, bây giờ hắn cũng không sợ bại lộ dã tâm của hắn.
Chỉ cần là thế lực cự đầu ở trên Phàm Võ giới thì đều có thể đoán được mục đích mà Hàng Ma học viện và Hỏa Thần điện đến Phàm Võ giới.
P/S: Ta thích nào...chương 10