Người của cả tòa Thiếu Vân thành này đều đã bị kinh động, người xung quanh thành phố đều thi nhau kéo tới, rất nhiều người vừa được biết là Thẩm Tường và Liêu Thiếu Vân đang đại chiến, đều cảm thấy kích động và kinh ngạc, thi nhau tìm kiếm một vị trí tốt đến quan sát.
Toàn thân Thẩm Tường tràn đầy Long lực, nhân loại tu luyện Thái Cực Hàng Long công thì có thể tu luyện ra Long lực, năm đó Hoàng Cẩm Thiên sư phụ của Thẩm Tường chính là lấy một thân long lực hùng hậu đáng sợ, quát tháo toàn bộ Phàm Võ giới!
Thẩm Tường lúc này giống như một co cự long thời viễn cổ thức tỉnh, toàn thân bộc lộc ra lực lượng tang thương mang phong cách cổ xưa, cả vùng đất vì đó mà run rẩy, phong vân vì đó mà biến sắc, long lực ở trong thân thể Thẩm Tường khuấy động lên, phát ra từng trận vù vù, giống như ác long thét gào.
"Liêu Thiếu Vân, hôm nay chúng ta sẽ làm một cái kết thúc đi!" Thẩm Tường bỗng nhiên giẫm mạnh, chỉ thấy một cái ở dưới chân hắn vỡ ra một cái khe. long lực màu trắng kia từ dưới chân hắn bắn ra ngoài hóa thành một con Bạch Long, dọc theo khe hở xung kích về phía Liêu Thiếu Vân.
Thấy vậy, mọi người vì đó mà kinh hô lên, loại võ công diệt long này vốn hiếm có, có thể trông thấy người khác thi triển ra thì càng khó được, làm cho người cảm thấy khiếp sợ nhất là, long lực kia hóa thành Bạch Long, vậy mà đột nhiên biến thành màu đỏ, toàn thân lân giáp đều là thủy tinh đỏ, hỏa diễm hừng hực, khí thế bức người, từ trong cái khe bay vút ra ngoài, dồn sức hướng Liêu Thiếu Vân va chạm tới.
Thẩm Tường sử dụng lực lượng linh hồn của Hỏa Thần Long, để long lực mạnh hơn, hơn nữa còn áp dụng pháp lực của hắn, để cỗ lực lượng này biến thành một con Hỏa Long, chỉ là khí thế đã đủ để khiến cho người ta phải rung động.
Liêu Thiếu Vân không nghĩ tới Thẩm Tường tùy tiện một cái là có thể thi triển ra loại võ công diệt long kinh khủng này, để cho lực lượng của mình hóa thành một con Long sinh động giống như thật.
Hắn nhìn thấy con Hỏa Long toàn thân đang phóng thích ra hỏa diễm hừng hực xung kích tới, trong lòng kinh hãi, phát ra tiếng gầm gừ giữ tợn làm tăng khí thế của mình lên, song chưởng xếp lên nhau, toàn thân tỏa ra ánh sáng vàng chói lọi, một cột sáng từ trong lòng bàn tay của hắn bắn tung tóe mà ra, đánh vào trên đầu của Hỏa Long kia.
Thực lực của Liêu Thiếu Vân cũng rất cường hãn, ở dưới sự cố gắng tiếp chiêu của hắn, đánh tan đầu Hỏa Long kia, để con Hỏa Long kia vỡ vụn ra hóa thành vô số hỏa diễm, tản mát ở bên trong phế tích, đốt lên một số mảnh gỗ.
"Phô trương thanh thế mà thôi!" Liêu Thiếu Vân trông thấy con Hỏa Long này bị chính mình hủy đi dễ dàng như thế thì cười lạnh một tiếng, song chưởng chồng hợp kia, hướng về phía Thẩm Tường phun ra một tia sáng, vậy mà trực tiếp xuyên thấu qua thân thể của Thẩm Tường, tạo thành một cái lỗ ở trước ngực Thẩm Tường.
Trông thấy dễ dàng như thế, mọi người không thể tin được Thẩm Tường vậy mà bị đánh ra một cái lỗ máu như vậy, Liêu Thiếu Vân cũng không tin, bọn họ đều theo bản năng nhớ tới chiêu "Thủy Kính công" kia của Thẩm Tường, nhưng cái này lại không phải, bởi vì thi triển Thủy Kính công thì sau khi bị đánh trúng sẽ hóa thành hơi nước tản ra, nhưng bây giờ chẳng những không có, hơn nữa lồng ngực kia còn đang chảy ra máu tươi.
Ngay vào lúc mấy người Tiêu Cừu muốn tức giận kêu to, Thẩm Tường đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Liêu Thiếu Vân, hướng về phía mặt của Liêu Thiếu Vân chính là một chưởng vỗ tới.
Liêu Thiếu Vân vốn đã xác định lồng ngực của Thẩm Tường đã bị hắn bắn thủng ra một cái lỗ, nhưng Thẩm Tường lại đột nhiên xuất hiện, để hắn không kịp trở tay.
"Ba ba ba ba ba ba..." Liên tiếp mười tiếng sét đánh vang lên, Thẩm Tường dùng tới Long lực và lực lượng của Hàng Ma kình tầng thứ mười, tát cho Liêu thiếu Vân một cái.
Sau khi gương mặt yếu ớt non nớt kia của Liêu Thiếu Vân bị tát cho một cái thì xương cốt trên gương mặt lập tức vỡ nát, răng cũng do cỗ lực lượng chấn động kia mà hóa thành rất nhiều mảnh vụn trắng như tuyết, theo một ngụm máu từ trong miệng Liêu Thiếu Vân phun tung tóe ra mà ra.
Sau khi đánh ra một chưởng, thì ngay sau đó song quyền Thẩm Tường cùng lúc oanh ra, ở trên xuất hiện một đôi bao tay da hổ, sát khí dâng trào, bao phủ bầu trời.
Liêu Thiếu Vân phẫn nộ đến muốn mắng to, nhưng Thẩm Tường căn bản không cho hắn cơ hội, coi như hắn muốn kêu to thì cũng chỉ có thể phun ra từng ngụm máu tươi.
Cái hư tượng vừ rồi Thẩm Tường thả ra, là hắn lợi dụng Thủy Kính công phối hợp với Chướng Nhãn pháp mà huyễn hóa ra tới, rất rất thật, coi như bị đánh trúng cũng sẽ không tán đi, có thể dùng đến phân tán sự chú ý của người khác, nhân lúc này cho đối phương một kích trí mạng.
Liên tiếp nổ vang, lại một lần nữa vang vọng cả bầu trời, tuy nhiên lần này là Thẩm Tường thả ra, từng quyền từng quyền của hắn đều tuôn ra lực lượng của Hàng Ma kình tầng mười, hơn nữa còn là dùng long lực mà thúc giục, phối hợp với Sát Thủ Chi thần, cái này mấy cỗ lực lượng cuồng bạo này tụ hợp cùng một chỗ đánh vào trên thân thể Liêu Thiếu Vân, mỗi một quyền đều có thể ép xương cốt và nhục thân trong cơ thể Liêu Thiếu Vân thành tương.
Thân thể của Liêu Thiếu Vân ở trong mấy cái nháy mắt đã gặp phải hơn mấy trăm quyền, ngoại trừ đầu coi như hơi hoàn chỉnh, cỗ thân thể kia thì đã biến thành bùn nhão, ánh mắt trợn lớn nhìn lấy Thẩm Tường, loại ánh mắt oán độc kia dường như muốn phanh thây xé xác Thẩm Tường ra, nhưng bên trong đôi mắt hắn vẫn không thể không toát ra sự sợ hãi và tuyệt vọng, hắn biết mình hôn nay chắc chắn phải chết.
Thẩm Tường giẫm một cước ở trên gương mặt của hắn, mặt không thay đổi nói ra: "Năm đó ngươi là giẫm lên ta như thế nào, sông có khúc người cũng có lúc!"
Nói xong, Thẩm Tường dùng một lực lớn đạp một cước, đạp nát xương của Liêu Thiếu Vân, để Liêu Thiếu Vân phát ra một tiếng rống cực kỳ bi thảm.
"Thần tử kia sắp tới!" Long Tuyết Di hô.
Thẩm Tường liếc mắt ra hiệu cho đám người Vân Tiểu Đao để cho bọn họ rời đi, trước đó Thẩm Tường và bọn hắn đã thống nhất với nhau là như vậy, sau khi bọn họ biết có gia hỏa lợi hại sắp tới, danh môn đệ tử chết ở trong tay bọn họ cũng đã có hơn mấy chục, hơn nữa trong đó còn có một số là học viên của Hàng Ma học viện.
Thẩm Tường hung ác giẫm lên mặt của Liêu Thiếu Vân, nhưng cũng không giết chết hắn, lúc trước hắn cũng đã nói, sẽ không để cho Liêu Thiếu Vân chết được quá dễ dàng.
Nghe từng tiếng rít gào thê thảm của Liêu Thiếu Vân kia, trong lòng mọi người đều run rẩy, coi như Thẩm Tường bây giờ không có cải trang dịch dung thì bọn họ cũng có thể nhận ra được đây là Thẩm Tường.
"Thẩm Tường lớn mật, dám gây chuyện ở trên địa bàn của Hàng Ma học viện ta, còn giết học viên tinh anh của Hàng Ma học viện ta, ta nhất định phải làm cho ngươi chết không có chỗ chôn." Một giọng nói tràn ngập khí thế truyền đến, giọng nói lãnh đạm, nhưng lại có một cỗ khí thế như là Đế Hoàng để cho người ta thần phục, bên trong giọng điệu tức giận còn chứa một cỗ sát phạt chi khí, vậy mà có thể xông phá sát khí mà Thẩm Tường thả ra.
Thần tử tới, đây là một nam tử trên người mặc áo bào màu vàng kim, mặt như ngọc, mày như song kiếm, mắt như sao kim, hắn nhẹ nhàng hạ xuống trước mặt Thẩm Tường, đôi con ngươi thâm thúy như biển cả kia, phóng xuất ra tia sáng, nhìn chằm chằm vào Thẩm Tường, như thể thần linh nhìn lấy phàm nhân vậy.
Nếu như là những người khác thì chỉ sợ sớm đã quỳ gối, nhưng Thẩm Tượng lại không, dưới chân hắn vẫn như cũ giẫm ở trên đầu của Liêu Thiếu Vân kia.
"Thả hắn, ta cho ngươi một cái cơ hội quyết đấu với ta, để ngươi chết được quang minh chính đại!" Đôi mắt Vương Thánh Nhân hiện lên một vệt không vui, bởi vì Thẩm Tường vậy mà không có tôn kính hắn giống như những người khác.
"Thần côn, rốt cuộc nhìn thấy cươi!" Thẩm Tường cười lớn một tiếng: "Ngược lại ngươi cứ thử xem ngươi có thể để cho ta chết được một cách không quang minh chính đại không!"
Trong khi nói chuyện, dưới chân Thẩm Tường ngưng tụ lực lượng, lực đạo Hàng Ma kình tầng mười phun ra, mười tiếng sét đánh rung động thiên địa liên tiếp vang lên, toàn thân Liêu Thiếu Vân lập tức bị hỏa diễm chứa trong Hàng Ma kình thiếu đốt bừng bừng đốt cháy thành tro tàn.
"Ta tức rồi."
Cơ thịt trên mặt Vương Thánh Nhân co rúm lại, từ lúc hắn được khẳng định là Thần tử, hắn chưa từng chịu đến loại khiêu khích nào như thế này, trên song quyền nắm chặt của hắn tỏa ra lập lóe ánh sáng màu vàng kim nhạt, kim bào sau lưng hắn tung bay, cỗ khí thế này vừa xuất hiện, thiên địa vì đó mà biến sắc, mây gió phun trào, cả vùng đất run rẩy.
"Phục Ma quyền!" Kim quyền của Vương Thánh Nhân vừa ra, không gian sụp đổ, ánh sáng màu vàng kim trên nắm đấm phảng phất giống như có vô số đầu ác ma đang giãy dụa gầm thét, hướng Thẩm Tường mãnh liệt đánh tới.
"Hàng Ma kình!" Toàn thân Thẩm Tường phóng thích ra một loại ánh sáng sáng trong suốt, giống như năng lượng của nước, trên nắm tay long lực màu trắng và loại năng lượng trong suốt kia dung hợp lại với nhau, nhìn giống như thể long lực được bao bọc trong chất lỏng tinh khiết.
Trông thấy loại năng lượng trong suốt này, trong lòng Vương Thánh Nhânkinh hãi, mà nắm đấm của Thẩm Tường đã đụng vào trên nắm đấm của hắn.
Mọi người vội vàng chuẩn bị ngăn cản cỗ sóng khí kia, nhưng lại không có cái gì xảy ra, vượt quá dự kiến của mọi người, hơn nữa cũng không phù hợp với lẽ thường.
"Ngươi...ngươi..." Toàn thân Vương Thánh Nhân phát run lên, bắp thịt trên mặt run rẩy, nhìn ra được hắn bây giờ tức giận không thôi.
Chỉ thấy cánh tay hắn vừa rồi ra quyền kia, đột nhiên rủ xuống, thật giống như không có xương cốt, bỗng nhiên trở nên mềm nhũn.
Hóa Cốt ma chưởng!
Thẩm Tường lại một lần nữa dùng tới loại Ma công này, hóa đi xương cốt bên trong cánh tay kia của Vương Thánh Nhân!
P/S: Ta thích nào...chương 9