Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 672 - Chương 672 - Thế Áp Tà Công

Chương 672 - Thế áp Tà công
Chương 672 - Thế áp Tà công

Võ công lúc này của Liêu Thiếu Vân để Thẩm Tường chấn kinh, bởi vì loại võ công này tuyệt đối không phải phàm giới có thể có được, mà tà khí bắn đi ra trong đó cũng chỉ có loại võ công chí tà mới có, hắn tu luyện ma công đều không có tà khí như vậy.

Tiêu Cừu không biết tại sao, hai mắt bốc lên ánh sáng đỏ, đừng ngẩn ở nơi đó, Thẩm Tường giật mình, bay vút tới, đối mặt với bộ xương tay kia oanh ra một chưởng, "Ba" một tiếng nổ vang, tiếng nổ như tiếng sét đánh vang vọng chân trời, một cỗ khí tức thuần chính chí dương phiêu đãng ở bên trong phế tích, mà ma chưởng được ánh sáng vàng tà dị ngưng tụ thành cũng bị Thẩm Tường phá hủy.

"Tiêu Cừu, nơi này giao cho ta!" Giọng nói của Thẩm Tường trở nên ngưng trọng, Liêu Thiéu Vân này hiện tại nắm giữ tà công, tuyệt không phải Tiêu Cừu có thể ứng phó được.

Tiêu Cừu đã tỉnh táo lại, vừa rồi hắn ở khoảng cách gần bị loại ánh sáng vàng kia chiếu vào, huyết dịch cả người đều phun lên đầu, để hắn mất đi ý thức, nếu như không phải Thẩm Tường thì hắn bây giờ chỏ sợ sớm đã bị độc thủ.

"Thẩm Tường!" Giọng nói của Liêu Thiếu Vân có chút run rẩy mà hô lên, lúc này trên mặt hắn tràn đầy vẻ kích động, phẫn nộ, hưng phấn...

Liêu Thiếu Vân lúc đầu giành được Lôi Hồn kia còn muốn trân quý hơn so với Hỏa Hồn, nhưng ngày đó hắn lại bị Thẩm Tường đánh lén, Lôi Hồn bị Thẩm Tường rút mất, để thực lực của hắn giảm mạnh, về sau hắn gặp được Thần tử Vương Thánh Nhân mới có thể giành lấy lực lượng.

Nhớ lại chuyện ngày đó, Liêu Thiếu Vân tức giận đến toàn thân run rẩy, hắn nằm mộng cũng muốn giết Thẩm Tường.

Đại danh của Tiêu Cừu, rất nhiều người đều đã từng nghe, bởi vì hắn là người của Đại Lực tộc, lại từng tỏa sáng rực rỡ ở trong đại hội Anh Hùng, tuy nhiên cuối cùng bị Thẩm Tường đánh bại, sau đó bái Thẩm Tường làm sư phụ.

Mà cái tên Thẩm Tường, càng là như sấm bên tai, bây giờ lại xuất hiện ở đây, mọi người lập tức phát ra từng tiếng bàn tán kinh ngạc, mà có người càng là chủ động lui lại cách cái Thiếu Vân võ quán này một khoảng cách xa, loại lực lượng hung tàn kia của Thẩm Tường, nơi này đều có rất nhiều người từng được chứng kiến.

Từ sau khi Thẩm Tường bị truy nã thì biến mất hơn một tháng, bây giờ vừa mới xuất hiện thì đã làm ra chuyện kinh người như thế, phá hủy đi Thiếu Vân võ quán, hơn nữa còn xảy ra xung đột với Liêu Thiếu Vân.

Phải biết Liêu Thiếu Vân bây giờ thế nhưng là như mặt trời ban trưa, là người tâm phúc bên cạnh Thần tử, đối phó với Liêu Thiếu Vân, chính là không để Thần tử vào mắt, loại chuyện này coi như một số võ giả Niết Bàn cảnh cũng không dám làm, nhưng Thẩm Tường lại dám, nhưng ở trong mắt mọi người, đây cũng là chuyện đã thành thói quen.

"Chính là ngươi truy nã ta sao?" Liêu Thiếu Vân gầm thét một tiếng, lửa giận trong lòng hắn đã thiêu đốt máu của hắn đến sôi trào.

Thẩm Tường cười nhạt một tiếng: "Ta chỉ là dùng mấy viên phá đan, không nghĩ tới sẽ để cho ngươi và tên Thần côn kia sợ giống như rùa đen, rụt vòi vào."

Trong lòng mọi người thầm rên rỉ mắng, vậy mà cũng gọi là mấy viên phá đan? Hoàn Mệnh đan và Cửu Khiếu Thối Thể đan đối với võ giả tới mà nói thì đều là chí bảo, có tiền cũng không mua được a, ở trong miệng Thẩm Tường vậy mà biến thành phá đan!

"Không nghĩ tới tên Thần côn kia thật có chút môn đạo, có thể để ngươi cái tên phế vật này đứng lên một lần nữa!" Thẩm Tường nhìn lấy loại ánh sáng vàng tà dị kia trên người Liêu Thiếu Vân: "Cái tên Thần côn này quả nhiên là lừa gạt người, vậy mà dạy ngươi loại tà công này, mà võ công hàng ma của Hàng Ma học viện hắn đều là khắc chế loại tà công như của ngươi, ta nghĩ tên Thần côn kia có thể là lo lắng ngươi sẽ có một ngày vượt qua hắn, cho nên..."

"Ngậm miệng! Thẩm Tường ngươi tu luyện mới là tà công, ngươi thôn phệ Lôi Hồn của ta, để cho ta thiếu chút nữa thì chết, nếu không phải thần tử thì ta đã thành phế vật." Liêu Thiếu Vân căm tức mà quát, điều này làm cho mọi người ngây ra như phỗng, Thẩm Tường lại có Lôi Hồn cuồng bạo mà để cho người ta nghe thấy đã sợ mất mật kia, hơn nữa còn là thôn phệ từ trên người Liêu Thiếu Vân tới.

Thẩm Tường cười nhạt một tiếng: "Ngươi còn không phỉa là giành được từ trên thân người khác sao? Làm sao, ngươi còn chưa động thủ sao? Có phải sợ ta rồi hay không? Hàng Ma kình của ta thế nhưng là tu luyện tới tầng thứ mười, đối phó loại tà ma ngoại đạo này của các ngươi thì uy lực sẽ càng lớn hơn, ha ha..."

Nắm đấm của Liêu Thiếu Vân siết chặt lại, hắn quả thực có lo lắng những gì Thẩm Tường nói tới, tuy nhiên hắn vừa rồi vẫn phóng xuất ra loại ánh sáng vàng tà dị kia, chỉ là để hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Thẩm Tường vậy mà không có bị loại ánh sáng vàng này của hắn làm cho loạn tâm thần, mà vừa rồi Tiêu Cừu kia, chỉ trong nháy mắt đã mất đi ý thức.

Thẩm Tường cũng nhìn ra chút suy nghĩ này của Liêu Thiếu Vân, hắn cười khẩy nói: "Ta cho ngươi thêm một canh giờ, loại chút tài mọn như của ngươi này đều không có tác dụng gì đối với ta."

Sau khi hắn dung hợp Trấn Ma huyết mạch, tu luyện ra Trấn Ma Kim Thân mạnh nhất, không chỉ có bách độc bất xâm, đồng thời cũng có thể đề phòng các loại tà lực.

"Hừ, ngươi là tên ác đồ khinh nhờn Thần tử, ta nhất định phải bắt về giao cho Thần tử xử trí." Hai tay của Liêu Thiếu vân động, ánh vàng từ nắm đấm của hắn bán ra, chỉ thấy song quyền của hắn bay múa, bộ pháp như sấm, lao vụt về phía Thẩm Tường.

Nắm đấm đánh vào trong không khí, đã có thể tuôn ra một chùm sáng màu vàng kim cực kỳ tà dị, tốc độ song quyền của Liêu Thiếu Vân rất manh, trong nháy mắt đã đánh ra được trăm quyền, từng quền từng quền đều đánh ra một quả cầu ánh sáng vàng kim ẩn chứa lực lượng tà dị mà kinh khủng, như là mưa rào, rơi vào trên người Thẩm Tường.

Một số quả cầu ánh sáng màu vàng kim sau khi rơi xuống mặt đất thì lập tức nổ tung ra một cái hổ không nhỏ, quả cầu ánh sáng như là mưa to từ bốn phương tám hướng phóng tới Thẩm Tường, sau khi chạm phải đồ vật đều sẽ tuôn ra một trận năng lượng mãnh liệt, mà vùng đất ở xung quanh Thẩm Tường cũng đều có vô số quả cầu ánh sáng vàng kim hạ xuống, dẫn phát từng đợt nổ tung.

Thẩm Tường bị vô số quả cầu ánh sáng vàng kim bao phủ vào bên trong, chỉ trong nháy mắt thân thể của hắn đã đụng phải mấy chục lần lực lượng cuồng bạo xung kích, Liêu Thiếu Vân bây giờ thế nhưng là liên tiếp ra quyền, vô số tiếng nổ vang lên liên tiếp không ngừng, cả tòa thành thị đều bị bao phủ bởi từng trận bạo hưởng, mà vị trí của Thẩm Tường đều là từng đợt ánh sáng vàng bùng lên năng lượng nổ tung vô cùng mãnh liệt, căn bản không có cách nào nhìn thấy rõ trong đó.

Vân Tiểu Đao, Tiêu Cừu và Từ Vĩ Long, cũng bị quần công, bọn họ bây giờ cũng không rảnh quan tâm tới Thẩm Tường, bọn họ đối với Thẩm Tường mà nói là vô cùng tín nhiệm, bọn họ biết Thẩm Tường chắc chắn có thể ứng phó được Liêu Thiếu Vân kia.

"Thẩm Tường, ha ha...ngươi vẫn còn tự đại như trước kia, cho rằng ngươi học được Hàng Ma kình tầng thứ mười thì vô địch thiên hạ sao?" Liêu Thiếu Vân cười lên như điên, song quyền theo tiếng cười điên cuồng của hắn mà vung vẩy, càng hung ác hơn, bầu trời đêm tối đều bị từng đợt công kích bằng quả cầu ánh sáng vàng kim kia nổ tung lên chiếu sáng cả một vùng.

Lúc mọi người ở đây cho rằng Thẩm Tường bị nổ đến đến mình đầy thương tích thì giọng nói bình thản kia của Thẩm Tường truyền tới: "Ta từng nói, loại tà công này của ngươi không đối phó được ta."

Thẩm Tường trầm thấp mà quát, một đám sương mù nồng đậm nổ bắn ra ngoài, hơi nước hóa thành một loại sương trắng thuần khiết, trong nháy mắt tịnh hóa toàn bộ khí tức tà dị bao phủ ở trên không trung kia.

Cùng lúc đó, Thiếu Vân võ quán hóa thành phế tích đột nhiên rung động mạnh mẽ, thậm chí có nơi đã nứt ra.

"Phá!" Thân thể Thẩm Tường run lên, long lực từ bên trong thân thể hướng bốn phương tám hướng nổ tung lên, quả cầu ánh sáng vàng kim bao phủ hắn kia trong nháy mắt bị chấn động đến tan thành mây khói.

Long lực! Nhìn thấy loại lực lượng này, Tiêu Cừu run lên trong lòng, loại lực lượng này là ác mộng của hắn, ngày đó hắn chính là bị Thẩm Tường dùng loại lực lượng này hung hăng đánh bại.

Trong lòng Liêu Thiếu Vân cũng là vô cùng kinh hãi, bởi vì thực lực lúc này của Thẩm Tường vậy mà lại đáng sợ như thế, đặc biệt là cỗ long lực thuần chính kia với một loại khí tức để hắn cảm thấy sợ hãi, dẫn đến cỗ tà lực trong cơ thể hắn kia trong nháy mắt trở nên yếu đi mấy phần.

P/S: Ta thích nào...chương 8

Bình Luận (0)
Comment