Đợi một lúc tiểu mỹ nữ rên lên cũng không có cởi y phục xuống, điều này làm cho Thẩm Tường phát
Đợi một hồi, kia khẽ hát tiểu mỹ nữ đều không có cởi y phục xuống, điều này làm cho Thẩm Tường trong lòng phát điên.
"Cởi a, cởi a..." Long Tuyết Di con tiểu sắc Long này vậy mà cũng thúc giục.
Ở dưới sự chờ đợi của Thẩm Tường và Long Tuyết Di hai tên tiểu bại hoại này, tiểu mỹ nhân cuối cùng cởi bỏ quần áo nam bên ngoài ra, mà bên trong lại còn y phục của nữ nhân, điều này làm cho bọn họ âm thầm cắn răng.
Cái tiểu mỹ nhân này quả nhiên là muốn tắm rửa ở bên ttong đầm nước này, nàng ta đưa lưng về phía Thẩm Tường, động tác ưu nhã mà tràn ngập quyến rũ câu động lòng người, chậm rãi cởi y phục trên người nàng ta xuống.
Thân ngọc mềm mại trắng như tuyết lập tức hiện ra ở trước mặt Thẩm Tường, đùi ngọc thon xài, bờ mông xinh đẹp, vòng eo mê người và lưng trắng muốn cho người hôn lên trên đó, đều phóng thích ra khí tức câu hồn cuồng dã, để tà hỏa ở bụng dưới của Thẩm Tường bốc lên.
Tiểu mỹ nhân thu quần áo vào trong trữ vật giới chỉ, buộc tóc lại, sau đó nghiêng người đi vào trong đầm nước, tại thời điểm này, Thẩm Tường nhìn thấy có sự vật mãnh liệt đánh vào thị giác của hắn, hai con thỏ lớn xuất hiện, điểm lấy hai cái mũi màu hồng phấn trên bộ mặt mềm mại của nó, khí tức xử nữ lượn quanh.
"Tiếp, đáng tiếc a!" Long Tuyết Di thở dài một tiếng.
Tiểu ỹ nhân ngâm ở trong nước, trên mặt ngọc tràn đầy nụ cười vui sướng, vừa khẽ hát vừa nhắm hưởng thụ lấy hơi nóng ấm áp của suối nước nóng.
"Tiểu bại hoại, bây giờ ngươi có tính toán gì?" Tô Mị Dao hừ một tiếng, giọng nói mang theo nhàn nhạt vị chua.
"Đương nhiên là xuống dưới bắt sống nàng ta, sau đó...sau đó..."
Thẩm Tường vội vàng cắt ngang lời nói mập mờ của Long Tuyết Di: "Sau đó cái đầu của ngươi ấy, ngươi cái tiểu Long xấu xa này không cứu nổi, xem ra chỉ có ta mới có thể thu phục được ngươi!"
"Hừ hừ!"
Thẩm Tường cười nói: "Tiểu Long xấu xa, ngươi có biện pháp trộm đi trữ vật giới chỉ trên ngón tay của nàng ta không?"
Sau khi Long Tuyết Di nghe được thì cười lên khanh khách nói: "Tiểu bại hoại, ngươi mới xấu không cứu nổi! Cái này đối với ta mà nói là việc rất nhỏ!"
Cách không thủ vật loại thần thông này Long Tuyết Di vận dụng đến thuần thục hơn so với Thẩm Tường, chỉ trong nháy mắt, một cái trữ vật giới chỉ đã bay về phía hắn, mà tiểu mỹ nhân kia vậy mà vẫn hát khẽ, không có phát hiện trữ vật giới chỉ của mình bị trộm đi.
Thẩm Tường nhẹ nhàng tung người đi tới trên một cái cây bên trên đầm nước, ngồi ở phía trên quan sát tiểu mỹ nhân trong đầm nước, nhìn xuyên qua hồ nước trong veo, hắn có thể nhìn thấy bộ ngực đẫy đà mịn màng đang dập dềnh theo làn nước kia, lộ ra càng mê người hơn.
Tiểu mỹ nhân này cũng coi là một nữ tử có thực lực không tệ, nàng ta chẳng mấy chốc đã phát hiện trên cây có động tĩnh, sau khi nàng ta giật mình, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một nam nhân mang theo mặt nạ ngồi ở trên, cặp mắt kia nhìn chằm chằm vào nàng ta.
Để Thẩm Tường cảm thấy ngoài ý muốn chính là, tiêu mỹ nhân này vậy mà không có bối rối, mà là trước tiên tìm trữ vật giới chỉ, nhưng không tìm thấy, lúc này nàng ta mới bắt đầu gấp, lập tức dùng hai tay che ngực.
"Ngươi là ai? Mau trả trữ vật giới chỉ lại cho ta." Trên mặt ngọc của tiểu mỹ nhân đầy vẻ tức giận, bên trong giọng nói tuy rằng mang theo chút lo lắng, nhưng lại lộ ra loại dịu dàng rất tự nhiên.
Thẩm Tường cười nói: "Ta là tới đây lấy đầu ngươi, ngươi thế nhưng là giá trị trăm ức a!"
Thân thể mềm mại của tiểu mỹ nhân run lên, cắn chặt mội anh đào, hô: "Ngươi đã biết ta giá trị trăm ức, tại sao ngươi không nhanh chóng rời đi!"
Nghe được tiểu mỹ nhân này tức giận nhưng giọng nói lại dịu dàng, Thẩm Tường không nghĩ tới tiểu mỹ nhân này vậy mà lại không có não như vậy, cũng khó trách nàng ta sẽ giả mạo hắn, hơn nữa sau khi giả mạo xong, còn dám tới loại địa phương này để tắm rửa.
"Vậy tạm biệt!" Thẩm Tường vậy mà liền đi thật.
Nghĩ đến nhẫn trữ vật của mình ở trong tay Thẩm Tường, tiểu mỹ nhân lại vội vàng hô: "Bại hoại, nhanh...nhanh trở lại, trả lại quần áo cho ta."
Thẩm Tường nhẹ nhàng rơi vào trên đầm nước, nhìn chăm chú vào khuôn mặt thanh mỹ tú lệ kia, đây là một tiểu mỹ nhân toàn thân từ trên xuống dưới đều lộ ra vẻ dịu dàng, mà trong dịu dàng nhưng không mất quyến rũ, đặc biệt là lúc nàng ta tức giận lo lắng, để cho người ta rất thích a.
"Ngươi cái đồ đần này, ngươi cho rằng ta sẽ trả lại quần áo cho ngươi sao?" Thẩm Tường cười nói.
"Ta...ta không có đắc tội ngươi, tại sao ngươi phải trộm đi trữ vật giới chỉ của ta, ngươi trả lại trữ vật giới chỉ cho ta, ta cho ngươi tinh thạch." Tiểu mỹ nhân cuống lên, Thẩm Tường nhìn nàng ta ở khoảng cách gần như vậy để hai chân nàng ta đột nhiên kẹp chặt lại, che lồng ngực, khuôn mặt ngọc kia tràn đầy vẻ xấu hổ.
Tiểu mỹ nhân này thật là khờ đến đáng yêu, để Thẩm Tường có chút không đành lòng trêu đùa nàng ta.
"Tại sao ngươi phải giả mạo Thẩm Tường?" Ánh mắt Thẩm Tường càng nóng hơn, thấy tiểu mỹ nhân gục đầu xuống, hắn không nghĩ tới tên giả mạo có thực lực không tệ này, vậy mà lại đần như vậy.
"Là ca ca của ta bảo cho ta làm, hắn nói như vậy có thể dẫn Thẩm Tường tới, hơn nữa cuối cùng thật đúng là tới, chỉ cần ta đáp ứng, hắn sẽ đồng ý để cho ta một mình đi ra ngoài chơi, ta khi còn bé thường xuyên đến nơi này ngâm nước, ta rất nhớ nơi này." Tiểu mỹ nhân thấp giọng nói, bộ dáng kia điềm đạm đáng yêu, vốn là Thẩm Tường rất muốn hung hăng trừng phạt nàng ta một chút, nhưng đối mặt với tiểu nha đầu đơn thuần như vậy, tâm hắn không tàn nhẫn nổi.
Thẩm Tường cười hắc hắc: "Như vậy ngươi tên là gì? Đông Phương Diệu là gì của ngươi?"
"Đông Phương Diệu là nhị ca của ta, chỉ có điều hắn thật lâu trước đó đã được cha ta đưa vào bên trong Hàng Ma học viện, tuy nhiên đại ca ta nói đại thế của hắn đã mất mới bị đưa đi." Tiểu mỹ nhân cũng không biết tại sao, nàng ta cảm thấy người mang mặt nạ trước mặt này không có ác ý, liền nở nụ cười ngon ngọt đối với Thẩm Tường: "Ta gọi là Đông Phương Tĩnh, bọn họ đều gọi ta là Tĩnh Tĩnh, còn ngươi thì sao?"
Thẩm Tường không nghĩ tới tiểu mỹ nhân này lại đơn thuần như vậy, lập tức không có cảnh giác gì đối với địch nhân, nếu như lửa đảo nàng ta mang đi bán, nói không chừng nàng ta sẽ còn giúp đỡ kiếm tiền.
"Ta gọi Thẩm Tường!" Thẩm Tường tháo mựt nạ xuống, nở ra nụ cười lộ ra hàm răng trắng noãn, hắn cảm thấy đây là nụ cười chất phác đàng hoàng nhất từ trước tới nay của hắn, nhưng vẫn dọa Đông Phương Tĩnh này đến kêu lên một tiếng.
Đông Phương Tĩnh ở trong nước vội vàng lui lại, Thẩm Tường ở trong mắt nàng giống như ác ma vậy, điều này làm cho Thẩm Tường khó có thể hiểu nổi, tướng mạo của hắn tuy rằng không thể xếp hạng trên Thần Võ đại lục, nhưng cũng không tệ, tiểu mỹ nhân này thấy hắn làm sao lại giống như thể gặp quỷ vậy?
"Ngươi sợ cái gì?" Thẩm Tường biết Đông Phương Tĩnh là hỏi gì đáp nấy.
"Ngươi là đại bại hoại, đại ác ma..." Đông Phương Tĩnh cau mày lại, một mặt cảnh giác nhìn lấy Thẩm Tường.
Thẩm Tường lấy Thanh Long Đồ Ma đao ra, sát khí bừng bừng dâng trào, giọng nói của hắn tràn ngập sự tức giận: "Là ai nói? Ta đi chặt hắn thành thịt vụn cho chó ăn, vậy mà nói xấu ta như thế!"
"Là đại ca ta nói, hắn nói ngươi giết chết nhị ca, tuy rằng nhị ca ta cũng là đại bại hoại." Đông Phương Tĩnh thành thật trả lời Thẩm Tường.
"Đại ca ngươi cũng là bại hoại, ta phải đi làm thịt hắn." Thẩm Tường cười lạnh nói.
"Ngươi đánh không lại đại ca ta, ngươi đi tìm hắn chính là muốn chết." Đông Phương Tĩnh vội vàng nói, thật giống như thể là đại ca trong miệng nàng là vô địch thiên hạ vậy.
"Đồ đần, đại ca ngươi lừa gạt ngươi, chẳng lẽ ngươi không biết?" Đồ đần như vậy, heo nói nàng cũng tin tưởng chứ đừng nói là đại ca của nàng ta.
P/S: Ta thích nào...chương 6