Thẩm Tường cảm thấy hắn còn chưa quen cuộc sống ở nơi đây, cho nên hắn không có vạch trần nữ tử này ra, mà là cố ý có chút thẹn thùng rồi hỏi: "Tỷ tỷ ngươi làm sao cũng ở nơi này? Ngươi tên là gì?"
Trông thấy nam tử to con anh tuấn ở trước mắt này vậy mà lại thẹn thùng như vậy, nữ tử áo đỏ kia cười đến càng quyến rũ càng ngọt ngào, còn cố ý lắc lắc uốn éo cái thân thể bốc lửa làm cho nam nhân trông mòn con mắt kia.
"Tiểu đệ đệ à, ngươi thật là đáng yêu quá đi, tỷ tỷ thế nhưng là người có tiếng tăm, ở vài tòa thành ở gần đây có chút danh tiếng, không ai dám đến khi dễ ta, nhớ kỹ tên của tỷ tỷ nha." Nữ tử cao gầy mặc áo đỏ đi tới bên người Thẩm Tường, phát hiện Thẩm Tường vậy mà cao hơn nàng ta một cái đầu, tuy nhiên nàng ta vẫn là duỗi ra ngón tay ngọc nhẹ vỗ vè vào trên khuôn mặt tuấn tú của Thẩm Tường, mị nhãn như tơ mà nhìn lấy ánh mắt có chút khiếp đảm kia của Thẩm Tường.
"Tỷ tỷ tên gọi là Hàn Tĩnh Tuyền, có thể nhớ không?" Nử tử này nhón chân lên phun u lan vào bên tai Thẩm Tường, loại giọng nói làm cho người ta tê dại này ngay cả Thẩm Tường cũng có chút động tâm.
Mị thuật của Hàn Tĩnh Tuyền này quả thật không tệ, Thẩm Tường không nghĩ tới mới vừa tới Ma giới mà đã bị một ma nữ tới đùa giỡn câu dẫn, hắn cảm thấy vận khí của mình coi như không tệ.
"Tĩnh Tuyền tỷ, ngươi có thể mang ta rời khỏi nơi này không? Ta lạc đường." Thẩm Tường nói.
"Đương nhiên có thể, tiểu đệ đệ ngươi tên gọi là gì." Hành Tĩnh Tuyền nắm lấy tay Thẩm Tường, một mặt đều là nụ cười ngọt ngào.
"Thẩm Phi." Thẩm Tường lấy cái tên giả.
"Tiểu Phi đệ đệ, vì sao ngươi lại tới chỗ như thế này? Có phải là từ bên trong trốn tới hay không?" Hàn Tĩnh Tuyền kéo lấy tay của Thẩm Tường, cảm nhận được sự cường tráng của Thẩm Tường, trong nội tâm của nàng càng là như muốn nở hoa, có thể tìm được một nam nhân cường tráng như vậy tới thải bổ, đây chính là chuyện rất khó có được chứ đừng nói đây còn là một nam nhân ngây thơ.
"Không phải, ta là muốn đi xem Nhân giới một chút mà thôi." Thẩm Tường cười ngây ngô nói.
"Đi tới Nhân giới thông qua Thập Vạn Ma sơn thì rất nguy hiểm." Hàn Tĩnh Tuyền nói rất nghiêm túc.
Trên đường đi, Hàn Tĩnh Tuyền không câu dẫn hay trêu đùa gì Thẩm Tường, dưới cái nhìn của nàng, Thẩm Tường giống như là miếng thịt ở ngay bên miệng vậy, chỉ cần tìm được một cái nơi thích hợp thì nàng ta có thể động thủ, mà trên đường đi Thẩm Tường cũng rất vui vẻ, bởi vì Hàn Tĩnh Tuyền này sẽ thỉnh thoảng để hắn chiếm một chút tiện nghi.
Sau khi vào thành, Thẩm Tường phát hiện có rất nhiều người đều trốn tránh xa Hàn Tĩnh Tuyền, Thẩm Tường đương nhiên biết những nam nhân này là e ngại con ma nữ câu hồn ở trong vô hình này, mà Hàn Tĩnh Tuyền chỉ nói là chính mình rất mạnh cho nên những nam nhân này đều e ngại nàng ta.
Mà những nam nhân của Ma giới kia trông thấy Thẩm Tường đi theo Hàn Tĩnh Tuyền thì cũng không thể không thấp giọng thở dài, giống như là một khối bảo ngọc sắp bị hủy diệt đi vậy.
Thành thị của Ma giới rất nát, đều là dùng một số gạch đất khô khan mà dựng thành, không cói vật liệu gì là gỗ cả, tuy rằng tài nguyên ở Ma giới thiếu thốn, tuy nhiên như quán rượu ở nơi này chẳng hạn, đều bán ra một số thứ không tệ, Thẩm Tường còn biết những rượu này và cửa hàng đều là sản nghiệp của một số thế lực lớn.
Hàn Tĩnh Tuyền ở chỗ này cũng có một tòa nhà không tệ, tuy rằng nhìn vô cùng đơn sơ, nhưng bên trong được trang trí rất sạch sẽ, bay đầy mùi thơm quyến rũ, Thẩm Tường bây giờ thì đang uống vào một chán nước mà Hàn Tĩnh Tuyền cho.
Thẩm Tường là bách độc bất xâm, đương nhiên không sợ bên trong có cái gì, trực tiếp uống ực một cái hết luốn, hắn vừa mới uống xong thì Hàn Tĩnh Tuyền đã bổ nhào vào trong ngực của hắn, sau đó hôn một cái lên mặt của hắn, cười duyên nói: "Tiểu bảo bối, ngươi thật đáng yêu, ta cũng có chút không nỡ bỏ ngươi."
"Tĩnh Tuyền tỷ, ngươi muốn làm gì?" Thẩm Tường cảm nhận được bàn tay ngọc của Hàn Tĩnh Tuyền dán vào trên rốn của hắn, đang phóng xuất ra loại lực lượng mát mẻ.
Thẩm Tường có chút thất vọng, hắn vốn còn tưởng rằng Hàn Tĩnh Tuyền này sẽ cởi sạch tới dụ hoặc hắn, sau đó lại cùng hắn làm cái này cái nọ, cuối cùng ở lúc làm chuyện ấy tiến hành thải bổ, không nghĩ tới chỉ có làm cái phương thức này mà thôi.
"Không làm cái gì, mát xa bụng cho ngươi thôi, ngươi sẽ cảm thấy rất thoải mái!" Hàn Tĩnh Tuyền coi Thẩm Tường giống như là tiểu hài tử, dưới cái nhìn của nàng ta, nam nhân bị nàng ta mê hoặc đều sẽ trở nên giống như tiểu hài tử, chưa kể đã uống dược nước của nàng ta.
"Tiểu bại hoại, nữ nhân này là một xử nữ mà ngươi cũng nhìn không ra?" Bạch U U hừ nhẹ một tiếng: "Thải bổ ma công mà nàng ta tu luyện không phải loại kia, loại này của nàng ta tương đối cao caoá một chút."
"Làm thế nào, làm thế nào để có thể nhìn ra? Ta lại không có ánh mắt sắc giống như các ngươi!" Thẩm Tường bĩu môi nói.
Hàn Tĩnh Tuyền rất hưởng thụ dựa vào trong ngực của Thẩm Tường, nghe được nhịp tim của nam nhân cường tráng này, cảm nhận được hơi thở nóng rực thô cuồng của nam nhân, bàn tay ngọc dán ở trên rốn của Thẩm Tường đột nhiên đình chỉ phóng thích khí tức mát mẻ kia, nàng ta vậy mà mềm lòng.
"Tĩnh Tuyền tỷ, làm sao ngươi dừng lại? Rất dễ chịu a!" Thẩm Tường có chút ngoài ý muốn, nữ nhân này vậy mà không làm tiếp nữa.
Ở bên trong Ma giới, ở dưới tình huống tài nguyên tu luyện không đủ, nữ tử chuyên môn hấp thu nam nhân là tốt nhất, tuy nhiên cũng rất nguy hiểm, nếu như đá trúng tấm sắt thì tám chín phần mười sẽ chết mất, mà loại phương thức tiến hành thải bổ này của Hàn Tĩnh Tuyền là an toàn nhất, còn không cần cùng nam nhân làm loại chuyện kia.
"Hừ hừ, tiểu oan gia, tỷ tỷ hơi mệt một chút, đi ngủ trước." Hàn Tĩnh Tuyền hờn dỗi một tiếng rời khỏi ngực của Thẩm Tường.
Thẩm Tường trong lòng cười nói: "Không nghĩ tới nữ nhân này vậy mà nương tay, có phải là bởi vì bị ta mê hoặc rồi hay không?"
Hàn Tĩnh Tuyền ở chỗ này mà nói, coi như là một đại mỹ nhân, bằng không nàng ta cũng sẽ không câu dẫn đến nhiều nam nhân như vậy để cho nàng luyện công, cho nên thực lực của nàng cũng rất mạnh.
Theo Thẩm Tường, ít nhất là Niết Bàn cảnh, một nữ tử ở loại hoàn cảnh này, hỗn đến loại tình trạng này thì cũng là hết sức lợi hại.
Thẩm Tường nằm trên ghế, thi triển Thần Du Cửu Thiên, đi tìm truyền tống trận trong thành, trong một tòa phủ đệ được thủ vệ sâm nghiêm, ở bên trong trồng không ít cây cối, vừa nhìn đã biết ở chỗ đó có người rất lợi hại.
Đột nhiên, một tiếng quát làm hắn giật nảy cả mình.
"Tiện nhân, mau ra đây nhận lấy cái chết, dám đụng đến người của Hắc Ma tông ta!" Nói chuyện chính là một người đàn ông trung niên mặc quần áo màu đen.
Người tới không chỉ là Hắc Ma tông này, còn có mấy tên khác, mỗi tên đều là mặt mũi tràn đầy sát khí, căm giận ngút trời.
Hàn Tĩnh Tuyền cũng là giật nảy cả mình lên, vội vàng đi tới trong sảnh, lôi kéo Thẩm Tường đi ra phía cửa sau, tuy nhiên chỗ đó lại bị chặn lấy bởi một đại hán áo trắng.
"Hừ, cái con tiện nhân nhà ngươi, vốn cho là ngươi đi Thập Vạn Ma sơn, không nghĩ tới ngươi lại còn dám trở về, ngươi trốn không thoát, hôm nay chưởng môn của mười địa tông phái đều tới." Nam tử áo trắng kia cười lạnh nói.
Thẩm Tường giật mình, hứn không nghĩ tới Hàn Tĩnh Tuyền này vậy mà giống như hắn, vậy mà chọc giận chưởng môn của thập đại môn phái trên đại lục này, hiện tại còn bị chưởng môn của mười cái môn phái này bao vây lại, coi như hắn, năm đó cũng không dám cùng lúc đi trêu chọc nhiều gia hỏa lợi hại như vậy.
Hàn Tĩnh Tuyền cắn chặt răng ngà, đánh một chưởng về phía Thẩm Tường, sau đó thì chạy, nàng ta biết những người này sẽ không làm khó Thẩm Tường, mà buông tha Thẩm Tường cũng là việc thiện duy nhất mà nhiều năm qua nàng ta mới làm.
Tốc độ của Hàn Tĩnh Tuyền này vậy mà thật nhanh, vọt thẳng phá nóc nhà, trong chớp mắt đã bay lượn tới nơi xa, rời khỏi nơi nàng ở, hơn nữa chưởng môn của thập đai môn phái này cũng đuổi sát tới.
Thẩm Tường xoa xoa lồng ngực bị Hàn Tĩnh Tuyền đánh ra một chưởng, cười nói: "Nữ nhân này thật sự là tri kỷ của ta a, khó trách chúng ta lại có duyên như vậy."
P/S: Ta thích nào...chương 1