Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 793 - Chương 793 - Lực Lượng Thiên Uy

Chương 793 - Lực lượng Thiên uy
Chương 793 - Lực lượng Thiên uy

Toàn thân Thẩm Tường đều được giáp vàng bao phủ, mũ giáp vàng kim chỉ để cho hắn lô ra khuôn mặt, vào lúc này, hắn cũng không thể không thả ra Huyền Vũ Kim Cương giáp, bằng không hắn vừa rồi đã tan thành mây khói rồi.

Toàn thân mặc giáp vàng kim, vòng ánh sáng vàng kim bắn ra bốn phía, bá khí kinh người, nhìn uy vũ như thần, hòa làm một thể với những làn khói màu vàng kim kia, giống như cấp bậc chúa tể của nơi luyện ngục vàng kim này.

Thẩm Tường là lần đầu tiên ở trước mặt nhiều người như vậy phóng xuất ra Huyền Vũ Kim Cương giáp, cũng là lần đầu tiên sau khi phóng thích Huyền Vũ Kim Cương giáo mà vẫn có thể cảm nhận được uy hiếp.

Trên bầu trời mặt trời vàng kim lại một lần nữa bùng lên ánh sáng vàng kim, mặt trời vàng kim cỡ nhỏ kia lại một lần nữa dựng dục ra một cái hỏa cầu màu vàng kim rộng khoảng hơn mười dặm, đập mạnh xuống mặt đất phía dưới.

Thẩm Tường cắn chặt răng, loại công kích này với vừa rồi như nhau, hơn nữa hắn nhìn ra, nếu như mặt trời vàng kim kia không tiêu hao hết năng lượng thì chắc chắn sẽ không bỏ qua, hắn còn không biết phải thừa nhận bao nhiêu lần công kích như vậy nữa, nếu như không phải Cổ Hoang ma môn một đám ngu xuẩn kia đột nhiên chạy vào thì có khi hắn sớm đã vượt qua Niết Bàn kiếp rồi.

Thẩm Tường nhìn thoáng qua đám cường giả của Cổ Hoang ma môn, bọn họ tuy rằng rất chật vật, nhưng khí huyết lại hết sức cường thịnh, nhìn ra được hỏa cầu màu vàng kim trước đó cũng không tạo thành tổn thương cho bọn họ, mà Thẩm Tường bây giờ coi như mặc Huyền Vũ Kim Cương giáp thì cũng vẫn cảm thấy rất khó chịu, những cường giả Cổ Hoang ma môn này quả nhiên rất lợi hại.

Ầm ầm, ầm ầm!

Quả cầu vàng kim rơi thẳng xuống, như là mặt trời rơi xuống đất, lần nữa kích thích thiên địa rung động tạo ra sóng hỏa màu vàng kim, hơn nữa lần này so với vừa rồi càng khủng bố hơn, sóng hỏa màu vàng kim quét sạch phạm vi hơn ngàn dặm, đến chỗ nào, đất đá nơi đó đều bị thiêu đốt thành bụi, từng ngọn núi hoang cao lớn, trong nháy mắt sụp xuống san bằng, thần lực bực này, để nhưỡng cường giả ở một bên quan sát mà cảm thấy cực kỳ chấn động, bọn họ không thể không lui đến càng xa hơn một chút, bằng không nói không chừng ngay cả bọn hắn cũng sẽ bị liên lụy.

Huyền Vũ Kim Cương giáp, Huyền Vũ La Thiên tráo, hai tầng phòng hộ, mà Huyền Vũ La Thiên tráo chỉ có thể chèo chống trong mấy cái nháy mắt thì toàn bộ đều vỡ nát, có thể thấy được đại kiếp trước nay chưa từng có này là uy mãnh cỡ nào, thế này như muốn loại bỏ tất cả người trong phạm vi kiếp lực vậy, không lưu tình một chút nào, hung tàn bá đạo.

Đây chính là thiên uy mà đi con đường nghịch thiên phải tiếp nhận, đấu với thiên, nghịch thiên mà đi, trên trời rơi xuống Niết Bàn cửu kiếp, ngăn cản con đường thành tiên, từ xưa tới nay, bao nhiêu anh hùng hào kiệt ở dưới Niết Bàn cửu kiếp mà nguyên thần câu diệt, chết không có chỗ chôn, nhưng lại như cũ không ngăn được tâm tư thành tiên vĩnh sinh của thế nhân.

Thẩm Tường thở ra một ngụm khí màu vàng kim, thế lửa vô cùng kia, xuyên thấu thần giáp, đốt cháy nhục thân của hắn, Càn Khôn Hỏa Hồn trong cơ thể tuy rằng hăng hái phản kích, nhưng lại như cũ khó mà chống lại, dù sao cảnh giới của Thẩm Tường lúc này vẫn còn rất thấp, thực lực có hạn, không cách nào phát huy ra uy lực của Hỏa Hồn nghịch thiên kia.

Nhưng là Thẩm Tường lại có thể vận chuyển thần công, luyện hóa thế lửa vàng kim kia, dùng Hỏa Thần quyết hóa hỏa khí thành chất dinh dưỡng, thai nghén Hỏa Hồn bên trong nhục thân.

Nhục thân lọt vào đốt cháy, toàn thân trọng thương, huyết dịch gần như sôi trào tới hóa khí, nhưng ở thời khắc mấu chốt này, Ngọc Long huyết mạch đã kích phát, theo Thái Cực Âm Dương đồ xoay tròn ở trong đan điền, di chuyển tới toàn thân, để những nơi gặp phải trọng thương, chậm rãi khép lại, chỉ là ngắn ngủi một lát, nhục thân của Thẩm Tường vậy mà khỏi hẳn, lại trở lại trạng thái đỉnh phong, hiện tại hắn đã hiểu vì sao Ngọc Long huyết mạch lại cường đại tới như thế, quả thật có thể khiến người ta bất tử bất diệt.

Khó trách Long Tuyết Di nói, ở bên trong Hoàng Long tộc có rất nhiều Long Nữ sẽ thầm thương trộm nhớ với Ngọc Long, chỉ cần có thể có được huyết mạch bất tử bất diệt, muốn tồn tại sánh ngang với thiên thì cũng là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Lúc này Long Tuyết Di, Tô Mị Dao và Bạch U U đều phong bế thần thức, ở bên trong U Dao giới chỉ, cắt đứt mọi liên hệ với thế giới bên ngoài, các nàng là lo lắng sẽ ảnh hưởng tới việc Thẩm Tường độ kiếp, cho nên lúc này bọn họ cũng không biết là Thẩm Tường đang phải đối mặt với đại kiếp trước nay chưa từng có.

"Tên nhóc khốn nạn kia...a...., ngươi còn qua đây làm cái gì?" Khương Thiên Lục giận dữ quát lên, tuy rằng hắn không chịu đến tổn thương gì, nhưng bây giờ chỉ là vừa mới bắt đầu, kinh khủng giống như này, so với bọn hắn lúc độ đệ bát kiếp còn lợi hại hơn nhiều.

"Phi, các ngươi đám gia hỏa này, nếu như không phải là đầu óc các ngươi bị lừa đá chạy vào thì ta sớm đã vượt qua, chính các ngươi là muốn đi tìm chết còn không nói, thế mà chạy tới đây kéo theo cả ta làm gì?" Thẩm Tường bay vọt tới, cường giả Cổ Hoang ma môn từng tên từng tên đều rất cường hãn, cùng nhau chống lại đại kiếp này, tổn thương phải chịu có thể giảm bớt đến thấp nhất.

Thẩm Tường bây giờ đương nhiên là muốn cho bọn họ gánh vác một chút áp lực.

"Nghĩ hay lắm, ngươi không sợ ta giết ngươi sao?" Khương Thiên Lục lúc này cũng không có tuyệt vọng, mặt trời vàng kim trên trời tuy rừng kinh khủng, nhưng không có tập trung, cho nên đám cường giả bọn họ phối hợp với nhau thì vẫn có thể có hy vọng sống sót, tuy nhiên lúc này đám tuổi trẻ thiên tài lợi hại kia của Cổ Hoang ma môn toàn bộ đều đã tan thành mây khói.

Những cường giả này của Cổ Hoang ma môn cũng hết sức kinh ngạc với lực lượng của Thẩm Tường, một số cường giả vượt qua Niết Bàn nhất kiếp, nhị kiếp của Cổ Hoang ma môn bọn họ đều không chống đỡ nổi, nhưng Thẩm Tường bây giờ lại còn một mặt cười tủm tỉm chạy tới chọc bọn họ.

"Có gan thì tới một chưởng đi, ta chết đi, các ngươi nói không chừng toàn bộ cũng đều xong đời, không tin thì thử một cái xem nào." Thẩm Tường ngửa đầu ưỡn ngực, Thần giáp lóa ra ánh sáng bắn ra bốn phía, để đám cường giả Cổ Hoang ma môn nhìn mà vô cùng nóng mắt, bọn họ đương nhiên nhìn ra được, Thẩm Tường có thể sống đến bây giờ, đều là bởi vì có một thân hộ giáp màu vàng kim này.

Giết Thẩm Tường, bọn họ thật đúng là không dám, có trời mới biết sau khi giết chết Thẩm Tường thì cái đại kiếp này sẽ tiếp tục như thế nào? Bọn họ hiện tại có lòng tin có thể còn sống sót, tự nhiên không muốn phức tạp.

Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!

Mặt trời vàng im ấp ủ kiếp lực cần dùng không ít thời gian, lần nữa phóng xuất ra một cái hỏa cầu màu vàng kim rất lớn, chỉ có điều lần này bên trong quả cầu màu vàng kim này tràn đầy ánh sáng màu đỏ tràn ra, thật giống như máu đỏ được bao vây lại ở bên trong vậy.

"Xuất thủ!"

Khương Thiên Lục hét lớn một tiếng, hai tay giơ cao lên, một trận hắc khí cuồng bạo từ thân thể của hắn tràn ra, chỉ thấy hai tay của hắn được khí đen nồng đậm lượn quanh, bỗng nhiên hóa thành một đôi trảo to lớn mang theo vảy giáp màu đen, đè vào trên đầu của hắn.

Cường giả Cổ Hoang ma môn khác cũng đều phóng xuất ra ma khí vô tận, dùng hết toàn lực lượng, ngăn cản thiên uy, bảo vệ chính mình.

Quả cầu màu đỏ vàng kim này lúc này vô cùng cuồng bạo, cường đại hơn nhiều so với hai quả cầu trước đó, Thẩm Tường hoảng hốt, sau đó mặt không đỏ tim không đập đi tới bên cạnh Khương Thiên Lục, đứng ở phía dưới cặp ma trảo to lớn kinh khủng sâm nhiên kia.

Khương Thiên Lục tức giận không thôi, tên tiểu quỷ trước mắt này, giết thiên tài của Cổ Hoang ma môn hắn, hủy đi lăng mộ Cổ Hoang ma môn của hắn, hạ độc chết bốn tên trưởng lão, lại còn hại chết hơn hai ngàn tên đệ tử quan trọng của hắn, bây giờ lại còn mặt dày mày dạn đến bên cạnh hắn để tị nạn.

Khương Thiên Lục hận không thể không dùng một cước đá Thẩm Tường vào bên trong quả cầu màu đỏ vàng kim đang rơi xuống kia.

"Đừng phân tâm, lần này so với hai lần trước đó lợi hại hơn nhiều, phải kiên trì lên a, ta tin tưởng các ngươi chắc chắn có thể giúp ta vượt qua loại đại kiếp tuyệt thế vô song này, đến lúc đó chúng ta chắc chắn có thể vang danh thiên hạ, Ma thị nhất tộc chó má gì kia, nói không chừng cũng phải cúng bái các ngươi." Vẻ mặt Thẩm Tường tỏ ra rất thành thật mà nói.

Thẩm Tường rất không muốn mặt trốn ở bên cạnh người khác, nhìn lấy hỏa cầu đang áp xuống kia, sau đó vận chuyển thần công, luyện hóa những thế lửa mãnh liệt đang xâm nhập vào trong cơ thể của hắn.

Ầm! Ầm! Ầm!

Sau khi quả cầu màu đỏ vàng kim kia áp xuống, vậy mà liên tục phát ra tiếng nổ vang, thế lửa lần này càng lợi hại hơn, một số cường giả Cổ Hoang ma môn yếu hơn trong nháy mắt tan thành mây khói, mà một mảng lớn vùng đất lại bị nhấn chìm xuống một lần nưa,x tuy nhiên lúc này bọn họ đều không cảm thấy chính mình ở quá sâu, bởi cả phạm vi ngàn dặm xung quanh bọn hắn đều đang bị nhấn chìm xuống, bọn họ tự nhiên không nhận ra.

P/S: Ta thích nào...chương 5....nhớ nha cho ít TLT và KP nha.....hoặc không nhớ click ta thích hoặc like FB nha....những chương chưa clikc ta thích thì quay lại klick dùm nha.....

Bình Luận (0)
Comment