Mặt trời vàng kim trên trời sau khi dung dựng ra một đợt này vậy mà nhỏ đi một vòng, Thẩm Tường phát hiện được điểm này, trong lòng kêu khổ thấu trời, bởi vì cái mặt trời vàng kim này còn rất to lớn, theo hiện tại mà tính, muốn tiêu hao xong năng lượng của cái này thì còn không biết phải thừa nhận bao nhiêu lần hỏa cầu công kích nữa.
Thẩm Tường ở dưới sự che chở của Khương Thiên Lục mà bình yên vô sự, để Khương Thiên Lục thiếu chút nữa thì tức đến nổ phổi, bởi vì hắn không nghĩ tới hắn vậy mà lại đi trợ giúp đại địch số một của Cổ Hoang ma môn.
Coi như bọn họ có thể còn sống sót thì thực lực của Cổ Hoang ma môn chắc chắn sẽ giảm mạnh, mà mọi thứ này đều là bởi vì Thẩm Tường.
"Ngươi nhìn ta làm cái gì? Tập trung tinh thần, đợt tiếp theo sắp bắt đầu!" Thẩm Tường trông thấy Khương Thiên Lục đang thể hiện ra vẻ mặt căm tức mà nhìn hắn thì hắn vội vàng nói.
"Ta hận ta không thể làm thịt ngươi ngay bây giờ, không cần ngươi phải dạy, kinh nghiệm độ kiếp của ta còn nhiều hơn so với ngươi." Hai con ngươi của Khương Thiên Lục nén giật, quát lên.
"Như vậy thì làm phiền ngươi a, ta nghĩ ta có lẽ có thể sống đến cuối cùng." Thẩm Tường khuôn mặt nghiền ngẫm sau đó nở ra nụ cười tươi rói nói ra, vào lúc này hắn còn cười đến thoải mái như thế, điều này làm cho Khương Thiên Lục càng phẫn nộ hơn.
Từng đợt từng đợt kiếp lực vọt tới, từng quả cầu màu vàng kim giống như không ngừng nghỉ, không ngừng ép xuống, giống như muốn chục thủng mặt đất vậy.
Một ngày trôi qua, vẫn còn chưa xong, tuy nhiên mặt trời vàng kim kia đã nhỏ đi rất nhiều, tuy nhiên thiên uy ẩn chứa trong đó vẫn còn rất kinh khủng.
Làm cho Thẩm Tường bội phục nhất là những cường giả vượt qua Niết Bàn bát kiếp này, nếu như quang minh chính đại đối phó bọn hắn, Thẩm Tường cũng chỉ là một con giun dế, bọn họ tùy tiện xuất ra một chưởng thì đều có thể chụp chết Thẩm Tường.
Cổ Hoang ma môn bây giờ chỉ còn có hai mươi lăm tên cường giả, những tên khác đều đã chết đi, hiện tại Thẩm Tường hiểu tại sao lại có nhiều cường giả Niết Bàn cảnh như vậy cũng không dám đối mặt với Niết Bàn kiếp, bởi vì cái này thật sự là quá kinh khủng, Thẩm Tường hiện tại chính là dựa vào Khương Thiên Lục và Huyền Vũ Kim Cương giáp và một số thứ khác mới có thể sống đến bây giờ, bằng không hắn sớm đã chết đi.
Coi như hắn có Ngọc Long huyết mạch, nếu như không dựa vào bất luận ngoại vật nào đi tiếp nhận loại hỏa cầu vàng kim to lớn kia thì cũng chỉ có thể biến mất giữa thiên địa trong một cái nháy mắt, thời gian đâu mà tái tạo được cơ chứ.
Lại trôi qua một ngày, mặt trời vàng kim ở trên bầu trời chỉ còn lớn bằng nắm đấm, các cường giả Cổ Hoang ma môn luc này cũng thở dài một hơi, tuy rằng rất là uất ức, nhưng bọn hắn có thể giữ được mạng sống ở bên trong đại kiếp tuyệt thế này cũng là chuyện mà bọn họ cảm thấy rất kích động, may mắn cái đại kiếp này không phải khóa chặt bọn hắn lại mà là dùng toàn bộ lực lượng chào hỏi xuống mặt đất, bọn họ tiếp nhận chỉ là một chút lực lượng, nhưng thế này cũng đã rất khủng bố rồi.
Lúc này Thẩm Tường đã né tránh ra xa xa bọn họ, điều này làm cho Khương Thiên Lục và một đám cường giả trong lòng chửi mắng không thôi, trước đó trốn ở bên cạnh bọn họ, xưng huynh gọi đệ với bọn họ, tán dương bọn họ oai phong lẫm liệt, tâng bốc bọn họ lên tận mây xanh, nhưng mắt thấy đại kiếp sắp kết thúc thì lại đổi khuôn mặt khác.
Nhưng là, bọn họ đều cho rằng Thẩm Tường là chết chắc, coi như sống sót thành công thì bọn họ cũng sẽ không để cho Thẩm Tường có thời gian để chạy trốn.
Mặt trời vàng kim to bằng nắm đấm kia đột nhiên run rẩy, tuy rằng trở nên rất nhỏ, nhưng thiên uy vẫn bức người như cũ, hào quang vạn trượng, thế mà có thể ngưng tụ ra một quả cầu vàng kim rất lớn, lần nữa đánh xuống phía dưới.
"Đến cùng đám gia hỏa không muốn mạng kia, vậy mà tụ tập cùng một chỗ để độ kiếp, loại chuyện này vạn năm qua đều không ai dám làm đi, tuy nhiên thực lực của bọn hắn rất cường hãn, vậy mà chống lại cho đến bây giờ." Người quan sát ở đằng xa nói, hai ngày qua, bọn họ đều nhìn chằm chằm vào đại kiếp tuyệt thế rung động lòng người này.
"Sắp kết thúc, bất kể như thế nào, đám người này đều sẽ vang danh thiên hạ, tuy rằng còn ít không nhiều."
Bọn họ đều ở phía xa, nhìn không ra những người ở sâu dưới chỗ lõm ngàn trượng so với mặt đất kia là những người nào.
Mặt trời vàng kim kia thả ra kiếp lực, quả thực là đập ra một cái hố sâu lớn siêu cấp rộng khoảng ngàn dặm, nếu như những lực lượng này đều tập trung ở trên người của một người thì é là cho dù là tiên nhân cũng phải chào thua.
Lại một đợt kiếp lực đi qua, nhưng không gian xung quanh bị phong tỏa vẫn còn y nguyên, trên bầu trời còn lóe ra ánh sáng vàng, lúc này mặt trời vàng kim chỉ lớn bằng hạt đậu.
"Chính là lúc này!" Thẩm Tường như là một vệt sáng, bỗng nhiên bắn về phía không trung, tốc độ rất nhanh, trực tiếp há miệng, vận chuyển Thôn Phệ ma công, nuốt mặt trời kim sắc chỉ nhỏ bằng hạt đậu kia vào trong bụng.
Trông thấy cảnh tượng này, các cường giả của Cổ Hoang ma môn đều ngây ra như phỗng, há to cái miệng ra nói không nên lời, đó là kiếp lực cuối cùng, lại bị Thẩm Tường nuốt lấy, chẳng mấy chốc bọn họ đã nghĩ đến cái gì đó, mặt trời vàng kim to bằng hạt đậu kia, có lẽ là hạt giống của mặt trời vàng kim kia, mặt trời vàng kim kia chính là được dựng dục ra từ hạt giống đó, lúc này có thể nói là không có lực lượng gì, đây chính là hỏa chủng tuyệt thế, trân bảo siêu cấp.
"Nhóc con chết bầm, ngay cả hỏa chủng cũng dám ăn." Khương Thiên Lục mắng một tiếng.
"Chưởng môn, đây chính là đồ tốt, có lẽ Hỏa Hồn ngưng tụ kết tinh." Một tên trưởng lão nói, lúc này cảm nhận được lực lượng không gian phong tỏa ở xung quanh đang biến mất, bọn họ đều thở phào nhẹ nhõm, bọn họ còn sống, tuy nhiên chỉ còn có hai mươi lăm người.
Sau khi Thẩm Tường ăn hỏa chủng kia xong, chỉ cảm thấy đan điền vô cùng nóng bỏng, hắn đang vận chuyển Hỏa Thần quyết, muốn luyện hóa hỏa chủng này dung nhập vào bên trong Càn Khôn Hỏa Hồn, phải biết hỏa chủng này thế nhưng là hai ngàn người dẫn tới tuyệt thế hỏa kiếp mới dưng dục ra, là vì thế mà thiên lực thai nghén ra, trình độ trân quý không cách nào tưởng tượng, Thẩm Tường nghi ngờ nói không chừng sau đó có thể thông qua hạt giống này phóng xuất ra thiên hỏa.
"Thẩm Tường để mạng lại!" Đại kiếp vượt qua, Khương Thiên Lục nhẫn nhịn một bùng hỏa, lúc này đằng đằng sát khí, tuy rằng hắn đã rất mỏi mệt, nhưng muốn giết chết Thẩm Tường thì vẫn còn dư xài, huống chi bọn họ còn có hơn hai mươi người.
Thẩm Tường rất thong dong, ngay vào lúc hắn vừa mới lấy La Thiên Môn ra, chỉ thấy trên bầu trời đột nhiên tung xuống một mảnh ánh sáng vàng, bao phủ ở trên người đám người Khương Thiên Lục.
"Đây là ... mụ nội nhà nó, bọn họ phi thăng, đây là chuyện như thế nào?" Thẩm Tường vô cùng kinh ngạc, nhìn thấy những cường giả Cổ Hoang ma môn bay lên không trung.
Một đám cường giả ở xa xa vừa định bay qua, nhưng trông thấy cảnh tượng này thì đều kinh ngạc đến như tượng đá, đây chính là bạch nhật phi thăng, ở Nhân giới có thể bay lên tới Thiên giới, ở Ma giới thì có thể bay lên tới Thiên Ma giới, điều này làm cho những cường giả quát hướng kia mà cảm thấy ghen ghét, bọn họ tuy rằng sống thời gian rất lâu, nhưng vẫn là lần đầu tiên trông thấy cảnh tượng này.
Thẩm Tường tuy rằng không hiểu rõ tại sao bọn họ lại phi thăng, nhưng hắn cảm thấy chắc chắn có quan hệ với đại kiếp trước đó, hắn lập tức hướng về những cường giã bay lên không trung kia lấy một cái khăn màu trắng ra phất phất cười nói, "Không cần phải cảm ơn ta, các ngươi lên đường bình an, chúc các ngươi thuận buồn xuôi gió."
"Ha ha ... đừng nhìn ta như vậy, các ngươi hiện tạp sắp phi thăng lên Thiên Ma giới, là vinh quang cỡ nào, hoành tráng cỡ nào, các ngươi thành công vượt qua đệ cửu kiếp, các ngươi có lẽ là phải cao hứng mới đúng a... không cần cảm tạ ta, đây đều là công lao của chính các ngươi, ta chỉ là giúp các ngươi một chút sức lực mà thôi."
Đám người Khương Thiên Lục cũng choáng váng, không hiểu mà chui vào nơi Thẩm Tường độ Niết Bàn kiếp, sau đó cùng nhau liều mạng vượt qua đại kiếp, hiện tại lại không hiểu vì sao lại phi thăng, nhưng là kẻ thù vẫn còn chưa chết, hơn nữa còn nhìn về phía bọn hắn cười như được mùa, hơn nữa Cổ Hoang ma môn bọn họ còn có rất nhiều chuyện còn chưa có an bài xong, lại tổn thất đông đảo cường giả.
Tuy nói phi thăng là một chuyện tốt, tuy nhiên lúc này bọn họ có mừng có giận có lo, tâm tình phức tạp, đặc biệt là trông thấy Thẩm Tường cầm cái khăn trắng hướng bọn họ phất tay cười to, trong miệng nói một loạt các lời nói nhảm kích động bọn họ, càng làm cho bọn họ tức giận đến thở phì phò, hận không thể một chưởng đập Thẩm Tường thành thịt nát, tuy nhiên lúc này bọn hắn bị lực lượng kỳ lạ này hút vào không trung, không thể động đậy.
Thẩm Tường cảm nhận được ở nơi xa có không ít cường giả, hắn không nói hai lời, lấy La Thiên Môn ra, mở ra một cái cánh cửa không gian, truyền tống đến một nơi an toàn, hắn Niết Bàn thành công, thân thể bắt đầu tiến hành lột xác, sẽ thoát thai hoán cốt, cả người đều sẽ trùng sinh, hắn cần một chỗ yên tĩnh!
P/S: Ta thích nào...chương 6...nhớ clik ta thích, nhớ đề cử cao, nhớ ủng hộ KP và TLT để tiếp tục dịch tốc độ cao nha....