Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 804 - Chương 804 - Man Loạn Huyền Địa

Chương 804 - Man Loạn huyền địa
Chương 804 - Man Loạn huyền địa

Sau khi từng cái đại lục sát nhập vào nhau, chia ra làm ba khu vực lớn, Nhân vực, Yêu vực và Ma vực, thế lực ở gần biên giới đều sẽ tiến hành đàm phán, tận lực thỏa hiệp, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không bộc phát đại chiến, bằng không chẳng tốt cho ai cả.

Nhân vực là lớn nhất, số lượng người cũng là nhiều nhất, mà Nhân vực hiện tại lại bị chia ra làm Đông Nam Tây Bắc Trung, năm cái khu vực lớn, nếu như không dựa vào truyền tống trận, muốn từ Nam bộ đi về Đông bộ, cường giả đều phải đi hai ba mươi năm, nếu như muốn đi qua cả Nhân vực thì sẽ cần thời gian càng dài hơn, chứ nói chi là Nhân Ma Yêu tam đại khu vực.

Thần Võ đại lục chính là ở Nam bộ, mà ở trong đó có hai cái Thông Thiên thế gia và hai cái Thánh cảnh cổ xưa, bây giờ bọn họ đều như mặt trời ban trưa, khống chế một bộ phận lớn các môn phái và gia tộc lớn nhỏ, ngoài đó ra, một số gia tộc và môn phái cổ xưa, cũng muốn kiếm một chén canh, chia cắt rất nhiều tài nguyên ở Nam bộ.

Chỉ ngắn ngủi hơn một tháng, đại cục đã ổn định lại, hiện tại cũng không có thế lực cường đại nào có thể độc bá Nhân vực, đừng nói cả Nhân vực, ngay cả một phương địa vực cũng không được, ví dụ như Nam bộ, cũng đã có một cái đại môn phái cổ xưa muốn xưng bá, trở thành đại đế của Nam bộ, tuy nhiên chẳng được bao lâu thì đại môn pháo cổ xưa này đã bị nhiều cái thế lực cường đại làm cho tan rã.

Đại đế của Nam bộ cũng không phải dễ làm như vậy, trừ khi có thực lực rất cường đại, nhưng chuyện này cũng không thực tế cho lắm, bởi vì hiện tại thực lực của mỗi một cái thế lực lớn đều rất đồng đều, có thể qua lại ngăn chặn, nếu như đánh vỡ cân bằng thì sẽ bị thế lực khác phối hợp với nhau mà diệt đi.

Thẩm Tường ở trong quảng trường truyền tống của Vương Giả đại lục, nhìn thấy những truyền tống trận kia, trong lòng lắc đầu thở dài, nơi này cũng đầy ắp người, bởi vì truyền tống trận toàn bộ đều mất đi hiệu lực, khó mà vượt qua không gian.

Giống như trong lời đồn vậy, không gian trở nên càng kiên cố hơn, truyền tống trận bình thường khó mà mở ra được cánh cửa không gian, hiện tại chỉ có những đại môn phái và gia tộc cổ xưa kia mới có cách làm truyền tống trận thượng cổ.

Bởi vì ở thời kỳ viễn cổ, không gian đúng là rất kiên cố.

Rất nhiều người đều bị vây ở chỗ này, đây đều là những người đi dạo chơi ở khắp nơi, đều là đề từ phương địa vực khác tới, trong đó người ở Trung bộ là nhiều nhất, bởi vì chỗ đó là trung tâm của thế giới, cường thịnh nhất cũng phồn hoa nhất, thực lực cũng là mạnh nhất.

"La Thiên Môn của ta cũng báo hỏng, đến cũng có còn là Phàm giới nữa hay không a? Ngay cả Thánh Đan giới cũng có thể sử dụng đồ chơi này, bây giờ lại không thể!" Thẩm Tường ngồi trên mặt đất cảm thấy rất khó chịu, cúi đầu thở dài.

"Ở Thiên giới cũng không thể dùng, bằng không Vũ Thương Hoành kia cũng sẽ không để lại cho ngươi, Thánh Đan giới mặc dù là thế giới bậc cao, tuy nhiên chỗ đó rất đặc thù, ngươi có thể coi chỗ đó thành một cái huyễn cảnh đặc thù cực lớn, xen vào giữa Nhân giới và Thiên giới, nhưng lại có tiên khí nồng đậm." Long Tuyết Di nói.

La Thiên Môn bây giờ chỉ có thể trở thành mòn đồ sưu tập mà thôi, tuy nhiên sau này đi đến Thánh Đan giới thì vẫn có thể dùng.

"Mẹ nó, bây giờ ta muốn về Thía Vũ môn chẳng phải là phải tự mình bay trở về sao?" Thẩm Tường nghĩ đến tới một đoạn đường dài kia đã cảm thấy rất đau đầu rồi.

Những người khác cũng là như thế, đáng được ăn mừng chính là, bọn họ là ở lại bên trong thành thị phồn hoa nhất của Vương Giả đại lục, nếu như ở những cái nơi chim không thèm ị, gọi trời không thấu gọi đất mất linh kia, đó chính là khóc không ra nước mắt a.

"Đi tìm Đông Phương Hinh Nguyệt và Liễu Mộng Nhi, trong tay các nàng nắm giữ trận pháp cổ xưa, nói không chừng còn làm ra một cái pháp bảo có thể qua lại một cách tùy ý." Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường cười khổ nói: "Vậy cũng phải đi tới Thần Binh Thiên quốc mới được a, cũng không biết phải bay bao lâu."

Mấy ông lão có mái đầu hoa râm bạc đột nhiên từ trên trời giáng xuống, phải biết bên trong Vương Giả thành thế nhưng là cấm bay, bọn họ có thể tùy ý phi hành, nói rõ thân phận của bọn hắn không thấp.

"Trận pháp đại sư tới, có hy vọng!" Một người hưng phấn hô to lên.

"Quá tốt rồi, ta vốn là còn dự định mua vài đôi giày để chạy đi về đây, hiện tại thì không cần nữa rồi."

"Vài đôi giày thì đủ sao? Tuy rằng chỗ kia của ngươi cũng là ở Nam bộ, tuy nhiên lại là gần với Bắc bộ, từ nơi này đi tới chỗ đó, nói thế nào cũng phải hoảng trăm đôi..."

Mọi người muốn cười, nhưng lại cười không nổi, đây là ở Nam bộ mà thôi, nếu như vượt qua một phương đại địa vực thì loại khoảng cách đó thật đúng là dọa người.

"Các tiểu tử, thừa dịp tuổi trẻ, đi đường nhiều thêm một chút, chúng ta mặc dù là trận pháp đại sư, tuy nhiên muốn bố trí đại trận truyền tống cổ xưa thì ít nhất cũng phải cần nửa năm." Một lão giả dùng một khối tảng đá không biết tên, kiểm tra mức độ chắc chắn của không gian.

Một ông lão khác nói ra: "Khoảng thời gian nửa năm này, đủ một số người có thể đi trở về rồi, coi như đại trận truyền tống trận được bố trí xong thì giá cả cũng rất đắt đỏ, bởi vì mở ra cần lượng năng lượng rất lớn, các ngươi vẫn là đi kiếm tinh thạch trước đi."

"Đừng đợi nữa, đi trở về đi thôi, tôi luyện chính mình nhiều một chút."

Những người trẻ tuổi này trong lòng đều vô cùng khó chịu, những lão gia hỏa kia thì đều là đứng nói chuyện mà không đau eo, nếu có thực lực đây thì cũng thôi đi, thực lực yếu ớt gặp phải một số yêu thú hóa hình lợi hại vậy thì chết chắc.

Nếu như không cẩn thận ngộ nhập vào một số nơi nguy hiểm thì ngay cả cự đầu một phương cũng phải ngã xuống ở bên trong.

Lúc này, ở bên trong quảng trường truyền tống trận có người hét lên: "Có bằng hữu Thần Võ đại lục ở đây không, đoàn kết lại lực lượng lớn từ nơi này đi Thần Võ đại lục coi như rất gần, nhiều lắm thì chính là khoảng chừng một năm!"

Thẩm Tường thiếu chút nữa thì phun ra máu, khoảng một năm vậy mà còn nói là rất gần.

Sau khi tất cả thế giới to nhỏ dung hợp lại, lại là các đại lục to to nhỏ nhỏ sát nhập vào, hình thành một vùng lục địa to lớn, tốt xấu nửa nọ nửa kia, chí ít đối với những người thích du lịch kia mà nói thì đây là chuyện tốt.

Mà một số võ giả tầng dưới chót cũng cảm thấy là chuyện tốt, bởi vì linh khí trở nên rất nồng đậm, đối với bọn hắn những người thiếu thốn tài nguyên tu luyện mà nói, có thể giảm bớt tiền vốn tu luyện.

"Có ai đi Man Loạn huyền địa hay không?" Một nam tử áo xám khoảng chừng hai mươi tuổi hô, tất cả mọi người yên tĩnh trở lại.

Man Loạn huyền địa, không phải một cái cấm địa đột nhiên xuất hiện ở Nam bộ kia sao? Đây vốn là một cái huyền cảnh, tuy nhiên bởi vì thiên địa thay đổi lớn, đột nhiên nổi ra ngoài, bởi vì bên trong có rất nhiều Man Thú to lớn cổ xưa, bởi vậy mới có cái tên này, ngoài đó ra, bên trong còn có rất nhiều bí mật thần bí mà nguy hiểm.

Coi như cường giả của những Thông Thiên thế gia và Thập Đại thánh cảnh kia cũng chỉ có thể đi qua đi lại ở khu vực bên ngoài mà thôi.

"Ta đi!" Thẩm Tường lập tức trả lời, sau đó đi về phía người kia.

"Các ngươi điên rồi phải không? Chỗ đó vừa mới chết một tên trưởng lão của Thông Thiên thế gia." Một lão giả vội vàng la lên.

"Ngươi sợ chết, chúng ta cũng không sợ!" Nam tử áo xám kia hừ nhẹ một tiếng, lại tiếp tục gào to: "Đi Man Loạn huyền địa, không sợ chết thì tới..."

Một tên nam tử mặc quần áo hoa lệ khinh thường nói ra: "Hai tên ngu xuẩn không có não không biết lượng sức mình, còn tưởng rằng các ngươi là Đại La thần tiên sao?"

Nam tử áo xám lập tức giận dữ, hắn tuy rằng ăn mặc quần áo có chút đơn giản, nhưng một thân chân khí cũng không yếu người ở gần hắn đều có thể cảm nhận được cỗ khí tức tràn đầy kia, giống như một con Hỏa Ngưu vậy.

"Tên khốn nạn nào nói? Ngươi đây là đang chửi chúng ta, mau mau lăn ra, con bà nó, ngươi không có bản lĩnh đi, không có nghĩa là người khác không có." Nam tử áo xám tức giận quát.

Hoàn cảnh xung quanh trở nên yên tĩnh, không có ai trả lời, nam tử áo xám tiếp tục nói ra: "Chó cũng dám sủa loạn ở trước mặt người, mà ngươi lại chỉ sủa ở đằng sau người khác, chẳng bằng con chó!"

P/S: Ta thích nào...chương 1

Bình Luận (0)
Comment