Thẩm Tường chỉ là siết quả đấm, yên tĩnh mà nhìn xem mọi người, hắn bây giờ thay đổi dung mạo, sẽ không có người nhận ra hắn.
Nam tử áo xám vốn là có dáng dấp thật anh tuấn, chỉ có điều hắn ăn mặc lôi thôi lếch thếch, mặt mọc đầy râu, tóc cũng tán loạn, nhưng không có người nào dám xem nhẹ hắn, một thân chân khí kinh khủng kia, trong lúc vô hình phun trào lấy khí tức cuồng bào, để cho người ta không dám tới gần.
"Quả nhiên là kẻ hèn nhát, chỉ dám nói ở sau lưng người khác, cũng không dám đứng ra, ta nhổ vào, loại người này một chút bản sự cũng không có, mồm dài đến cái mông đít, lúc đánh rắm cũng đừng nói lung tung." Nam tử áo xanh kia bĩu môi nói.
Nam tử mặc quần áo hoa lệ kia cuối cùng cũng không giữ được bình tình, đi tới trước mặt nam tử áo xám kia: "Lúc đầu ta không muốn chấp nhặt với loại người thô kệch như ngươi, nhưng ngươi lại vũ nhục ta nhiều lần như vậy, tranh thủ thiờ gian nói lời xin lỗi với ta."
"Ngươi là ai a? Lão cha ngươi là Thiên Vương hay là Đại La thần tiên? Ngươi ngoài trừ đánh rắm vang dội ra còn có bản lãnh gì khác sao?" Nam tử áo xám trông thấy cái tên này nhảy ra ngoài, mừng thầm trong lòng, hắn sớm đã nhìn loại người này không vừa mắt, chỉ cần có cơ hội, hắn sẽ hung hăng giáo huấn mà không lưu tình chút nào một phen.
"Hừ, ngươi biết ta là ai sao? Ta gọi là Phong Diệu Minh, là đệ đệ của Phong Diệu Quang Thiên tử của Phong gia, phụ thân ta là gia chủ Phong gia, gia gia của ta là ..."
"Gia gia của ngươi là ta!" Một bàn tay của nam tử áo xám kia chụp đi qua, xuất thủ như điện, hung hăng tát một bạt tai vào Phong Diệu Minh, chỉ là một chưởng, khuôn mặt tuấn tú kia của Phong Diệu Minh đã tái rồi.
Nghe được có người của Phong gia ở chỗ này, mọi người lập tức quá sợ hãi, hơn nữa còn là nhi tử của gia chủ Phong gia, đệ đệ của Thiên tử Phong gia, phải biết Thiên tử Thiên nữ của thập đại Thông Thiên thế gia và Thập Đại thánh cảnh đều là hạng người có thiên tư trách tuyệt, tuổi còn trẻ, thực lực đã có thể so với lão bối, rất cường hãn.
Nhưng bây giờ đệ đệ của một tên Thiên tử lại bị người khác vả cho một cái!
"Ngươi... Ngươi là ai, dám..."
Thẩm Tường cười nói: "Không phải hắn vừa mới nói sao, hắn là gia gia của ngươi."
Mọi người bây giờ cũng không dám cười, đắc tội Phong gia vậy sẽ không có quả ngon để mà ăn.
Nhưng Thẩm Tường lại không sợ, hắn thế nhưng là người đầu tiên ở cái thế giới mới này dám khiêu khích người của Phong gia.
"Tiểu quỷ, nhớ kỹ danh tự của đại gia, ta tên là Đoạn Tam Thường, nếu không phục, sau này ngươi có thể dẫn người đi Đoạn gia ở Thiên Phong chi địa tìm ta." Đoạn Tam Thương cười lạnh nói.
"Đoạn gia ... Đoạn gia các ngươi vậy mà đột phá thiên chi phong ấn!" Phong Diệu Minh kinh hãi, không còn lời nào để nói, hiển nhiên hắn đối với Đoạn gia ở Thiên Phong chi địa này có chỗ cố kỵ.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, Đoạn gia có thể để cho người của Phong gia sợ hãi, quả thực rất khó lường a!
Phong Diệu Minh nhìn về phía Thẩm Tường, mắt lộ ra vẻ hung ác, lấy ra một thanh trường kiếm, hắn cho rằng Thẩm Tường là quả hồng mềm, chỉ vào Thẩm Tường nói ra: "Vừa rồi ngươi vũ nhục gia gia của ta, ta hôm nay nhất định phải làm thịt ngươi!"
Đoạn Tam Thường nhướng mày: "Vũ nhục gia gia ngươi thật giống như là ta đi! Liên quan gì tới hắn?"
"Người Đoạn gia, đây là chuyện giữa ta và hắn, ngươi bớt dính líu vào đi!" Phong Diệu Minh không dám động vào Đoạn Tam Thường này, bởi vì hắn biết thực lực Đoạn Tam Thường mạnh hơn hắn, nhưng hắn ở chỗ này làm mất đi thể diện lớn như vậy, nhất định phải tìm về một chút uy nghiêm, cho nên Thẩm Tường đã trở thành mục tiêu của hắn.
Thẩm Tường lắc đầu cười với Đoạn Tam Thường nói: "Đoạn huynh, ta có thể giải quyết, vừa rồi hắn cũng có mắng ta, ta còn chưa có giáo huấn hắn đây!"
Đoạn Tam Thương nhún vai, hắn biết người dám đi Man Loạn huyền địa thì không phải gia hỏa bình thường.
"Quỳ xuống nhận sai, bằng không ta đâm xuyên cổ họng của ngươi!" Phong Diệu Minh trông thấy Đoạn Tam Thường không có nhúng tay vào, lực lượng càng đầy.
Thực lực của Phong Diệu Minh này quả thực không yếu, vậy mà đã niết bàn, tuy nhiên vừa rồi những vẫn là bị một bàn tay của Đoạn Tam Thường đánh bay, có thể thấy được thực lực của Đoạn Tam Thường cũng không đơn giản.
"Vừa rồi giống như là ngươi chửi chúng ta trước a? Dựa vào cái gì mà ta phải nói xin lỗi ngươi?" Thẩm Tường nhàn nhạt nói ra: "Người nên nói xin lỗi có lẽ là ngươi đi, ta sẽ không để cho ngươi quỳ xuống, ngươi bồi chỗ sai là được rồi."
"Vọng tưởng, ngươi không quỳ thật sao? Ta đánh để cho ngươi quỳ xuống!"
Phong Diệu Minh vông cùng tức giận, hắn đường đường là đệ đệ của Thiên tử, nhi tử của gia chủ Phong gia, thực lực ở Phong gia cũng không yếu, bây giờ đi ra ngoài lịch luyện, chẳng qua chỉ là thuận miệng mắng vài câu, đã bị người đánh cho một cái bạt tai.
Chỉ có điều hắn rất sợ Đoạn Tam Thương kia, cho nên chỉ có thể trút giận lên người Thẩm Tường.
Mọi người thi nhau lui lại, trống ra một chỗ lớn, mà Phong Diệu Minh đã lao về phía Thẩm Tường, kiếm chỉ vào cổ họng của Thẩm Tường, bộ pháp của hắn rất nhanh, rất quỷ dị, bóng người chớp động đi qua đi lại, bộ pháp này Thẩm Tường đã gặp được trước đó lúc chiến với Phong Chấn Vân.
Chỉ có điều Phong Diệu Minh còn lợi hại hơn một chút.
"Là Phong Vân Biến Huyễn bộ của Phong gia, kiếm pháp là 'Tật Phong' đều là công pháp thượng đẳng, vị huynh đài này, ngươi phải cẩn thận." Đoạn Tam Thường vội vàng dặn dò một câu.
Bộ pháp của Phong gia mặc dù không tệ, nhưng Thẩm Tường cũng không phải ăn chay, ánh mắt kia rất khủng bố, đã được hỏa diễm rèn luyện qua ở bên trong Địa Tâm, cũng được thần thức cường đại tu luyện qua, nhiều thú đồ vật, trong mắt hắn đều sẽ được làm giảm tốc độ.
Một kiếm đâm tới, là đâm về phía bên trái của Thẩm Tường, hướng đâm về phần cổ của Thẩm Tường, kiếm khí bức người, phát ra một trận âm thanh phá không, giống như có thể xuyên thủng không gian vậy.
Thấy vậy để cho người ta phải rùng mình, ở trong nháy mắt một thoáng kia, tất cả mọi người cho rằng cổ của Thẩm Tường chắc chắn sẽ bị đâm xuyên, nhưng cũng ở trong nháy mắt đó, Thẩm Tường hơi hơi ngửa đầu, tránh đi mũi kiếm, cùng lúc đó, một chưởng vỗ vào trên thân thanh trường kiếm kia.
Để cho người ta khiếp sợ là, sau khi thanh trường kiếm này bị vỗ trúng, không phải là gẫy nát mà là hóa thành bột phấn!
Một chưởng này của Thẩm Tường thế nhưng là ngưng tụ hỏa diễm rất cường liệt, toàn bộ rót vào trong thanh kiếm kia.
Phong Diệu Minh sững sờ, hắn biết mình lại đá trúng vào tấm sắt rồi, thanh kiếm kia của hắn cũng không phải là phàm khí bình thường mà là Bảo khí, nhưng lại bị một chưởng của Thẩm Tường đánh thành bột phấn!
"Đã cho ngươi cơ hội, ngươi lại không biết trân quý!" Thẩm Tường quát lạnh một tiếng, bàn tay dần hiện ra ánh sáng vàng vàng, hóa thành một bàn tay to lớn màu vàng óng, hướng Phong Diệu Minh hạ xuống.
Thân thể Phong Diệu Minh lóe lên, một cái bảo giáp tỏa ra ánh sáng vàng xuất hiện, bao trùm toàn bộ thân thể của hắn, tuy nhiên hắn vẫn bị một chưởng to lớn này của Thẩm Tường ép xuống.
Mặt đất rung động một trận, lưu lại một cái chưởng ấn to lớn, Phong Diệu Minh kia bị vùi lấp ở dưới chưởng ấn này, khóe miệng tràn ra một chút máu tươi, nếu như hắn không có bảo giáo lợi hại kia hộ thể, hắn bây giờ nói không chừng đã là thịt muối.
"Ngươi..." Phong Diệu Minh không nghĩ tới Thẩm Tường vậy mà muốn giết chết hắn, nhưng hắn vừa rồi cũng muốn đam rách cổ họng Thẩm Tường a.
"Chết đi cho ta!" Thẩm Tường đánh một chưởng vào hư không, chưởng lực Chấn Thiên chưởng hóa thành một điểm, ngưng tụ đi qua, nện vào trên thân thể của Phong Diệu Minh, kích thích một trận chấn động mãnh liệt, chấn động đến Phong Diệu Minh nôn ra máu.
Loại lực lượng kinh khủng này, ngưng tụ vào một chỗ tập trung công kích ở trên người một người, ngẫm lại cũng cảm thấy kinh khủng, mọi người cho rằng đây là Thẩm Tường dùng hết toàn lục thúc giục một kích, nhưng bây giờ Thẩm Tường lại đánh ra một chưởng rồi lại một chưởng, chấn động đến cả tòa quảng trường liên tục run rẩy.
Phong Diệu Minh lúc này căn bản là không có cách nào chạy trốn, bởi vì chưởng lực của Thẩm Tường liên tục không ngừng vọt tới, mỗi một lần đều chấn động đến toàn thân hắn đau nhức kịch liệt, nếu như không có bảo giáp bảo hộ, hắn không biết đã chết đi bao nhiêu lần rồi.
"Là Chấn Thiên chưởng ... hình như chỉ có Thẩm Tường mới có thể dùng như vậy!" Một số người của Thần Võ đại lục cảm thấy nhìn rất quen mắt, vội vàng nói.
Mọi người bây giờ cũng nhìn vào khuôn mặt của Thẩm Tường, giống như là muốn lột hắn ra, nhìn cẩn thận một chút.
Trong lòng Phong Diệu Minh hoảng sợ, thủ đoạn của Thẩm Tường hắn biết rõ, trước đó Phong gia của hắn đã có không ít người chết ở trong tay Thẩm Tường, Thẩm Tường và Phong gia đã kết đại thù, cũng không sợ lại giết chết thêm một tên như hắn.
P/S: Ta thích nào...chương 2.