Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 807 - Chương 807 - Bạch Hải Thánh Cảnh

Chương 807 - Bạch Hải thánh cảnh
Chương 807 - Bạch Hải thánh cảnh

Phong gia phái người đi gây chuyện với Thái Vũ môn, những người kia không có một ai có thể trở về, toàn bộ đều bị giết chết, chỉ có điều Phong gia cũng không có lập tức xử lý, giống như là có chuyện quan trọng gì đó phải làm, nhưng bây giờ Thẩm Tường lại chém nhi tử của gia chủ bọn hắn, Phong gia không có chút cử động gì thì chắc chắn sẽ bị người đời cười nhạo.

Bên trong Vương Giả thành, sau khi những lão nhân của Phong gia kia đi tới, ngay tại chỗ liền ban bố một cái treo thưởng, người nào chém được đầu của Thẩm Tường có thể thu hoạch được năm viên Hoàn Mệnh đan, bắt sống Thẩm Tường thì có thể đạt được mười viên, cung cấp manh mối có tác dụng thì có thể đạt được hai viên.

Cái treo thưởng này rất mê người, bởi vì Hoàn Mệnh đan là đan dược Địa cấp thượng phẩm, trên thị trường đều chỉ lấy ra để bán đấu giá, giá cả rất cao, mà mười viên Hoàn Mệnh đan, giá cả cũng không ít, là đủ để rất nhiều lão gia hỏa liều lĩnh xuất thủ.

-----

Thẩm Tường làm nhà già đan dược, hiện tại còn không biết mình đang bị người khác dùng đan dược tới treo thưởng, tuy nhiên coi như hắn biết cũng không sợ, hắn còn ước gì có nhiều người tìm tới hắn hơn một chút, bởi như vậy hắn đã có thể đại chiến một trận với những người kia.

"Ta nói Tam Thường a, bản lĩnh đào mộ của Đoàn gia các ngươi lợi hại như vậy, mà không có thủ đoạn lợi hại gì có thể vượt qua không gian sao?" Thẩm Tường đi theo sau lưng của Đoạn Tam Thường đã hơn ba ngày, Đoạn Tam Thường này không nhanh không chậm, hơn nữa đi ngang qua vài chỗ luôn thích leo lên đỉnh núi đi xem một chút, hắn ở trong lúc đi đường vậy mà cũng đang tìm mộ.

Thẩm Tường cũng có chút lo lắng lăn lộn đi cùng với tên này lâu là sẽ bị lão thiên nhốt lại.

"Nói thật, lần đầu ta rời khỏi Đoàn gia đi ra ngoài lịch luyện, tuy rằng từng đào mộ của người khác, tuy nhiên quy mô đều là quá nhỏ, Vương Giả đại lục này cũng là một cái nơi rất cổ xưa, ta muốn nhìn xem có thể tìm được mộ cỡ lớn nào ở chỗ này hay không." Đoạn Tam Thường cười nói.

Thẩm Tường đi Man Loạn huyền địa chủ yếu là vì đi tìm một số linh dược, linh dược Địa cấp trung phẩm cũng coi là rất hiếm có, cói như đi Đan thành tìm kiếm cũng chưa chắc có thể tìm được.

"Có lẽ có thể dùng La Thiên Môn rót nhiều lực lượng của Không Gian Nguyên châu vào một chút thử một phen, tuy nhiên sẽ ảnh hưởng tới tuổi thọ của La Thiên Môn và Không Gian Nguyên châu, nói không chừng không dùng được bao nhiêu lần thì La Thiên Môn sẽ hỏng mất." Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường vội vàng lấy La Thiên Môn và Không Gian Nguyên châu ra rồi nói: "Mặc kệ, nếu như tiếp tục đi theo gia hỏa này, chắc chắn sẽ bới ra không ít phần mộ, còn không biết phải tới lúc nào mới có thể đi tới Man Loạn huyền địa."

La Thiên Môn cần hấp thu lượng lớn năng lượng chuyển hóa thành lực lượng không gian, mở ra một cái cánh cửa không gian, mà lực lượng bên trong Không Gian Nguyên châu thì tinh khiết và mênh mông, phối hợp pháp bảo không gian sử dụng càng thuận tiện hơn.

Thẩm Tường thúc giục La Thiên Môn, để La Thiên Môn hấp thu lượng lớn lực lượng Không Gian Nguyên châu, Thẩm Tường khống chế La Thiên Môn hấp thu một cách điên cuồng, sau đó chọn vị trí tốt, áng khoảng lựa chọn đại lục có khoảng cách gần với Man Loạn huyền địa nhất.

Trông thấy một cái cánh cửa không gian chậm rãi hình thành, Đoạn Tam Thường cả kinh ngoác miệng ra.

"Ta nói này Thẩm huynh, pháp bảo này của ngươi quá nghịch thiên, tuy nhiên xem ra chịu không được bao nhiêu lần!" Đoạn Tam Thường vội vàng đi tới, trông thấy La Thiên Môn trong tay Thẩm Tường đang run rẩy, hiển nhiên là bởi vì rót vào rất nhiều năng lượng

Đoạn Tam Thường là đệ tử của thế gia trộm mộ, cũng là người biết hàng, trông thấy Không Gian Đồng châu và La Thiên Môn của Thẩm Tường, hai mắt lập tức tỏa ánh sáng, thật giống như phát hiện một cái lăng mộ của Hoàng Đế nào đó vậy.

"Mau vào đi thôi, ở bên trong Man Loạn huyền địa mộ chắc là càng nhiều hơn, đừng ở cái nơi này lãng phí thời gian nữa." Thẩm Tường nói.

Đoạn Tam Thường cười hắc hắc, cùng Thẩm Tường bước vào cánh cửa không gian.

"Phanh "

Sau khi đi qua cánh cửa không gian, Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường rơi vào một đầm lầy lớn.

"Hỏng bét, từng cái đại lục đều sát nhập vào nhau, nói như vậy những tọa độ kia đều là di động, như vậy thật phiền toái." Thẩm Tường vỗ đầu một cái, kêu lên.

"Chúng ta quả thực rắc rối, nơi này có thứ để cho ta cảm thấy bất an, Thẩm huynh ngươi nhìn xuống mặt đất... Đây chính là dấu vết của một con Độc Xà rất lớn rất độc lưu lại, không chỉ một con..." Khuôn mặt Đoạn Tam Thường lập tức tái mét lên, một mặt sợ hãi.

Thẩm Tường bĩu môi nói ra: "Không phải chỉ là Xà thôi sao? Có gì phải sợ?"

"Ngươi không hiểu a, những con Xà này đều rất khủng bố, đều ở biên giới hóa giao, nhục thân đáng sợ, hơn nữa còn có chất kịch độc." Đoạn Tam Thường cảnh giác nhìn vào xung quanh, hắn có thể cảm nhận được khí tức của những con Xà khổng lồ lại lưu lại, đánh giá ra thực lực của những con Xà này.

Long Tuyết Di ở bên trong U Dao giới chỉ đột nhiên nói ra: "Đây là một cái ổ độc xà, căn cứ khí tức đến xem thì ít nhất có mười con Tử Kim Độc mãng!"

Tử Kim Độc mãng! Thẩm Tường nghe được bốn chữ này, cũng không thể không đến rùng mình một cái, không những mang theo kịch độc, hơn nữa nhục thân còn rất đáng sợ, nghe nói loại Độc mãng này là dễ dàng tiến hóa thành giao nhất, vừa ra đời đã có rất nhiều răng sắc bén, Tử Kim Độc mãng thành niên có thể tùy tiện cắn nát cường giả Niết Bàn bát kiếp.

"là Tử Kim Độc mãng!" Đoạn Tam Thường một mặt xanh xám, đột nhiên nuốt nước bọt một cái, toàn thân run lẩy bẩy, chỉ vào trên một tảng đá: "Ngươi xem, đó là lớp da được lột ra, màu vàng tím càng sống động thì càng gần hóa giao!"

Thẩm Tường vội vàng lấy La Thiên Môn ra, nhưng lại phát hiện La Thiên Môn vậy mà không hấp thu lực lượng của Không Gian Nguyên châu, hiển nhiên là vừa rồi cưỡng ép sử dụng cho nên đã xuất hiện vấn đề.

"Vậy còn không mau đi!" Thẩm Tường vội vàng chạy như bay, để Đoạn Tam Thường cũng theo sát phía sau.

"Ta nói này Thẩm huynh, ngươi chọn điểm truyền tống cũng quá tốt đi, lại là một cái hang ổ của Tử Kim Độc mãng." Đoạn Tam Thường vừa vắt chân lên cổ chạy vừa nói, hắn và Thẩm Tường đi cùng với nhau ba ngày, hai người đã rất ăn ý, bởi vì Đoạn Tam Thường cũng là loại gia hỏa chuyên bị người đuổi giết, dù sao hắn chuyên môn đi đào phần mộ lão tổ tông của người ta a.

Hơn nửa canh giờ sau, bọn họ đi tới trong một khu rừng rậm, thở hồng hộc, một con Tử Kim Độc mãng cũng không thấy xuất hiện, bọn họ xem như thoát hiểm.

Nhưng vào lúc này, xung quanh đột nhiên xuất hiện một đám người mặc quần áo trắng có vẽ hình lượn sóng, phần lớn đều là nam tử trẻ tuổi, có mấy người trung niên, đẫn đầu là hai ông lão.

"Các ngươi là ai, dám truyền đi vào địa bàn của Bạch Hải thánh cảnh chúng ta, giao pháp bảo trữ vật của các ngươi ra để chúng ta kiểm tra, nếu như các ngươi lấy đồ vật ở nơi này thì tất cả đều phải trả lại cho Bạch Hải thánh cảnh chúng ta, hơn nữa phải bắt các ngươi về." Trên mặt của một lão giả hiện ra vẻ âm trầm, hướng về phía hai người Thẩm Tường hô lớn lên.

Bạch Hải thánh cảnh và Đào Hoa thánh cảnh là hai Đại thánh cảnh của Nam bộ, mà ở trong đó là địa bàn của bọn hắn?

"Nơi này là ở bên trong Bạch Hải huyền cảnh?" Đoạn Tam Thường nhìn xung quanh, cảm thấy không hề giống.

"Dĩ nhiên không phải, chỉ bằng các ngươi những con cá tạp nham này thì làm sao có thể đi vào bên trong Bạch Hải thánh cảnh? Nơi này là một cái khu vực có khoảng cách gần với Man Loạn huyền địa nhất, là của Bạch Hải thánh cảnh chúng ta, bớt nói nhảm đi, mau giao trữ vật pháp bảo ra." Tên lão giả kia cả giận nói.

Trong lòng Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường đều có chút phẫn nộ, Bạch Hải thánh cảnh ngươi dựa vào cái gì chiếm đoạt nơi này? Đi vào nơi này còn phải giao pháp bảo trữ vật ra cho các ngươi?

Tuy nhiên hai ông lão dẫn đầu kia, thực lực đều không yếu, xem khí tức kia, ít nhất là vượt qua ngũ kiếp lục kiếp, những người đàn ông trung niên còn lại là vừa mới vượt qua Niết Bàn kiếp, về phần những người tuổi trẻ kia, phần lớn đều là Cực Hạn cảnh, tổng cộng có hơn mấy chục.

Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường nhìn chằm chằm vào, khóe miệng hơi nhếch lên.

"Lão khốn nạn kia, lão con rùa, gia hỏa Bạch Hải thánh cảnh nên gọi là con rùa ngốc Bạch Hải." Đoạn Tam Thường lập tức mắng to lên.

"Bọn họ không giống rùa đen a, nhưng khuôn mặt thì thật dài, ngược lại là lớn lên giống hai con ngựa, không đúng, lớn lên giống hai con lừa mới đúng!" Thẩm Tường cười ha ha một tiếng.

Hai ông lão Bạch Hải thánh cảnh lập tức giật mình, sau đó nổi trận lôi đình, lửa giận ngút trời, lại có người dám mắng bọn hắn ở ngay trước mặt như vậy, đây chính là chuyện mà bọn họ chưa từng gặp qua.

Những người tuổi trẻ kia cũng quá sợ hãi, hai lão nhân gia này thế nhưng là cao cao tại thượng, bây giờ lại bị người khác làm nhục như vậy!

"Bắt bọn hắn lại, ta phải lột sống bọn hắn." Một lão giả nổi giận gầm lên một tiếng.

Mà Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường co cẳng liền chạy, bọn họ chạy như bay về phía hang ổ Tử Kim Độc mãng kia.

P/S: ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment