Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường chính là muốn dẫn toàn bộ những người của Bạch Hải thành cảnh này tới hang ổ của Tử Kim Độc mãng, bọn họ vô cùng tự tin với tốc độ của mình, bọn họ vốn đều là những gia hỏa vốn thường xuyên phải chạy trốn, nếu như lòng bàn chân không có công phu bôi dầu thì sớm đã bị bắt lại.
"Hai tên tiểu hỗn đản, các ngươi có gan thì đừng chạy!" Một lão giả hô, hắn không nghĩ tới hai tên gia hỏa mắng chửi bọn hắn này vậy mà lại chạy nhanh như vậy.
"Lão con rùa, ngươi có gan đừng đuổi a, chỉ dựa vào tốc độ này của các ngươi, ở trong mắt chúng ta thì hình như còn chậm hơn so với cả con rùa!" Thẩm Tường cười nhạo nói.
"Ta muốn phế các ngươi!" Một lão giả tức giận nói, vẻ mặt rất khó coi.
Chẳng mấy chốc hai tên lão giả của Bạch Hải thánh cảnh kia đã cảm thấy có cái gì không đúng, vội vàng dừng lại.
"Đừng đuổi theo, đừng trúng kế!" Tên lão giả kia biến sắc, nói ra: "Phía trước là hang ổ của Tử Kim Độc Mãng, bị Tử Kim Độc mãng phát hiện thì rắc rối!"
"Không sai, Tử Kim Độc mãng có danh xưng là Thiểm Điện Độc Long, tốc độ rất nhanh, hai tên tiểu tạp mao này vậy mà muốn hại chết chúng ta!" Một lão giả khác càng tức giận hơn, tuy nhiên trên người lại toàn là mồ hôi lạnh, nếu như bị đám Tử Kim Độc mãng này để mắt tới thì ...
Trong lòng Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường có chút thất vọng, bởi vì mưu kế của bọn hắn đã bị khám phá, hai lão gia hỏa kia bọn họ đánh không lại, có điều bọn hắn có lòng tin đối với tốc độ của mình, cho nên coi như tiến vào hang xà thì cũng không sợ.
"Làm sao bây giờ?" Đoạn Tam Thường dừng lại.
"Thường tử, ngươi đi quần nhau với bọn hắn, đừng để bọn hắn rời xa nơi này, ta đi dẫn Tử Kim Độc mãng ra." Thẩm Tường mỉm cười.
"Cái gì? Tới gần hang xà là được rồi, đừng đi vào, khí độc mà Tử Kim Độc mãng phun ra ngoài cũng không phải đùa giỡn." Đoạn Tam Thường không đồng ý với cách làm của Thẩm Tường.
"Ta thế nhưng là Luyện Đan sư, không sợ độc." Thẩm Tường cười thầm.
Thật lâu trước đó Đoạn Tam Thường cũng đã nghe nói qua chuyện của Thẩm Tường, hiện tại đột nhiên nghĩ đến một cái thân phận nghịch thiên khác của Thẩm Tường, cũng cười.
"Được a, ngươi cẩn thận một chút." Đoạn Tam Thương đi ngăn cản đám gia hỏa Bạch Hải thánh cảnh kia, dẫn dụ bọn họ chạy vòng vèo ở chỗ này.
Mà Thẩm Tường lại tiến vào hang ổ của Tử Kim Độc mãng, lấy ra một viên Tiểu Hóa Hình đan đến hấp dẫn Tử Kim Độc mãng.
Không bao lâu, Long Tuyết Di đã kinh quát lên: "Nhiều lắm, có tầm mười con, mỗi con đều to như cái vạc nước, cầm Tiểu Hóa Hình đan chạy a!"
Thẩm Tường lập tức chạy như bay, ngay vào lúc sau khi hắn vừa mới chạy như bay đi trong mấy cái nháy mắt thì khói độc màu tím vàng bay tới, xuất hiện mười hai con, thân thể đầy lân phiến màu vàng tím thô to như vạc nước, đôi mắt cũng là màu vàng tím, rất dọa người.
Mười hai con Tử Kim Độc mãng giống như tia chớp bám theo sát sau lưng Thẩm Tường, tuy rằng những Tử Kim Độc mãng này đều không đuổi kịp hắn, nhưng lại làm cho trong lòng của hắn hoảng sợ, toàn thân run rẩy, đặc biệt là trông thấy một miệng răng độc sắc nhọn màu vàng tím kia của Tử Kim Độc mãng.
Hắn không thể không tăng nhanh hơn rất nhiều, chẳng mấy chốc đã kéo giãn ra một cái khoảng cách với Tử Kim Độc mãng.
"Thường tử, đến rồi!" Sau khi Thẩm Tường trông thấy Đoạn Tam Thường thì vội vàng truyền âm cho Đoạn Tam Thường.
Lúc này Đoạn Tam Thường cũng cảm thấy rất kích động.
Trong đầu Thẩm Tường nẩy ra một cái chủ ý, vội vàng nói: "Các vị tiền bối các đại ca Bạch Hải thánh cảnh, ta nghĩ ở giữa chúng ta chắc chắn có tồn tại hiểu lầm, chúng ta đúng là ở khu vực này đạt được một số đồ vật, chúng ta nhặt được mấy viên Tiểu Hóa Hình đan, các ngươi cần thì cầm lấy đi!"
Thẩm Tường ném Tiểu Hóa Hình đan ra ngoài, hai ông lão kia lập tức giật mình, đúng là Tiểu Hóa Hình đan phẩm chất rất tốt, Bạch Hải thánh cảnh bọn họ cũng nuôi nhốt một số Huyền thú, Tiểu Hóa Hình đan này đối với bọn hắn mà nói vẫn là rất có tác dụng, đặc biệt là phẩm chất tốt tới như vậy.
Hai lão giả kia vội vàng nhặt lên, mà Thẩm Tường lại kéo lấy Đoạn Tam Thường chạy như điên, cùng lúc đó, tầm mười con luồng ánh sáng màu vàng tím lao tới, chính là Tử Kim Độc mãng.
Thấy vậy thì hai lão giả của Bạch Hải thánh cảnh lập tức chửi ầm lên, bọn họ cho rằng Tử Kim Độc mãng là hướng về phía Tiểu Hóa Hình đan mà tới, hơn nữa còn là Thẩm Tường cố ý dụ dỗ Tử Kim Độc mãng tới.
"Tiểu súc sinh, hại chết chúng ta! Mọi người tranh thủ thời gian chạy..." Không cần lão giả này nói, những người tuổi trẻ kia và người trung niên kia đã chạy như điên như dại, lão giả này lúc này cũng không nỡ vứt bỏ những Tiểu Hóa Hình đan kia cũng chỉ có thể chạy trốn.
Để Thẩm Tường buồn bực là, mười hai con Tử Kim Độc mãng kia lại là đuổi theo hắn.
"Phiền toái, khí tức của ngươi bị bọn chúng ghi nhớ, hơn nữa ngươi lại đi qua hang ổ của bọn chúng, xem ra chiêu Tiểu Hóa Hình đan kia không làm được rồi a!" Đoạn Tam Thường nói.
Thẩm Tường vội ội vàng vàng nói: "Thường tử, chạy theo những lão gia hỏa kia!" Nói xong, lập tức thay đổi phương hướng, hướng về phía đám người Bạch Hải thánh cảnh kia mà chạy tới.
Vốn là hai tên lão giả kia còn âm thầm cảm thấy cao hứng, Thẩm Tường ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, nhưng trông thấy Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường đột nhiên đuổi theo thì tức giận đến muốn chửi đổng lên.
"Các vị tiền bối, ta dựa theo lời các ngươi nói, dẫn những gia hỏa này tới, các ngươi sao có thể bỏ rơi chúng ta mà chạy đây? Các ngươi không tử tế a!" Thẩm Tường hô lớn lên, hắn tự nhiên là nói để cho những con Tử Kim Độc mãng kia nghe thấy, những Tử Kim Độc mãng này đều mở ra linh trí, tự nhiên biết đây là có ý gì.
"Chớ có nói hươu nói vượn. . ." Một lão giả vừa vắt chân lên cổ chạy vừa quát lên.
Nhìn thấy những con Tử Kim Độc mãng ỏ phía sau đẩy nhanh tốc độ, Thẩm Tường đã biết lời nói vừa rồi của hắn có tác dụng, mà lúc này Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường cũng đã chạy tới trước mặt bọn họ.
"Đáng chết, hai cái tên gia hỏa trời đánh này là chạy thế nào mà còn nhanh hơn cả thỏ!" Một lão giả mắng, mà những người tuổi trẻ có tốc độ chậm chạp kia thì trong lòng lại đang kêu khổ không thôi, dùng tới khí lực bú sữa mẹ liều mạng chạy như điên, tuy nhiên vẫn bị mấy con Tử Kim Độc mãng phun khí độc tới cho hòa tan.
Nếu như không phải là vì tiết kiệm lực lượng để chạy trối chết, hai lão giả kia sớm đã bị hai gia hỏa đang cười trộm ở phía trước kia oanh sát rồi.
"Đây không phải là địa bàn Bạch Hải thánh cảnh của các ngươi sao? Những con Tử Kim Độc mãng này chính là các ngươi nuôi a, các ngươi cố gắng chơi cho vui, chúng ta không chơi nữa." Đoạn Tam Thường cười nói.
Tốc độ của Tử Kim Độc mãng tuy rằng chạy rất nhanh, nhưng Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường lại có thể thoát khỏi, loại người như bọn họ, không có bản lĩnh chạy trốn cũng sẽ không dám tùy tiện đi trọc tai họa.
Trong nháy mắt đã chỉ còn lại những Niết Bàn cảnh kia là còn đang chạy trối chết, những tên khác thì đều đã chết rồi.
Mà Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường sớm đã chạy ra đằng xa, tuy rằng cánh cửa không gian xuất hiện sai lầm, nhưng lại đến vừa đúng, vốn là Thẩm Tường chỉ dự định đi tới chỗ thành thị nơi cách với Man Loạn huyền địa gần nhất, nhưng không nghĩ tới bây giờ lại đi tới phía bên ngoài của Man Loạn huyền địa.
"Thực lực tổng hợp của Bạch Hải thánh cảnh này cũng không thể khinh thường, bên trong Bạch Hải huyền cảnh của bọn họ có một vùng biển màu trắng lớn, có linh khí rất nồng nặc." Đoạn Tam Thường nói.
Bạch Hải thánh cảnh và Đào Hoa thánh cảnh đều giống nhau, nắm giữ một loại huyền cảnh cực kỳ tốt, sau đó truyền thừa xuống nhiều năm sau này, ở bên trong thành lập môn phái, nội tình rất hùng hậu.
Phía trước đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng đánh nhau, cỗ khí tức kia làm người run sợ, lại là cường giả Niết Bàn cảnh đang chiến đấu với nhau.
"Bạch Hải chân khí của Bạch Hải thánh cảnh, mênh mông như biển, tinh thuần như nước! Đây là đệ tử Bạch Hải thánh cảnh đang chiến đấu." Đoạn Tam Thường nhíu mày nói ra: "Một bên khác ... hình như là Phần Tiên chân khí của Tần gia, tu luyện tới đại thành, chân khí vô tức, lại có thể sinh ra hỏa diễm rất khủng bố, tiên nhân đụng tới loại chân khí này cũng sẽ bị đốt cháy!"
"Là Bạch Hải thánh cảnh và người của Tần gia đang chiến đấu."
Đoạn Tam Thường rất chắc chắn vào lời nói của mình, sau đó đi tới: "Chúng ta đi xem một chút đi, xem ra hai người này đều là cao thủ."
Thẩm Tường gật nhẹ đầu, cùng với Đoạn Tam Thường đi thẳng về phía trước.
Phía trước, ánh sáng trắng bùng lên, từng đợt sóng khí cuồng mãnh vọt tới, như sóng biển xung kích, trong đó còn âm thầm mang theo một cỗ hơi nóng nóng bỏng, giống như những gì Đoạn Tam Thường nói trước đó, một cỗ khí tức mênh mông như biển, mặt khác một cỗ lại như liệt hỏa cuồng bạo.
P/S: Ta thích nào...chương 2.