Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 809 - Chương 809 - Thiên Tử Quyết Đấu

Chương 809 - Thiên tử quyết đấu
Chương 809 - Thiên tử quyết đấu

Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường trông thấy phía trước lại là hai nam tử tuổi trẻ anh tuấn đang chiến đấu, mặc dù là đại chiến kịch liệt, nhưng lại động tác lại nhẹ nhàng, mười phần tiêu sái, tuy nhiên từng chiêu của bọn hắn lại đều rất muốn mạng, xem như một số lão gia hỏa cũng không dám nghênh đón.

"Là Thiên tử của Bạch Hải thánh cảnh và Tần gia đang luận bàn!" Sắc mặt của Đoạn Tam Thường trở nên nghiêm túc, Thiên tử hai nhà này vậy mà cường đại như thế, điều này làm cho hắn cảm thấy kinh hãi.

Thẩm Tường cũng rất chấn kinh, hắn biết Thiên tử mà những thế lực cổ xưa này chọn ra đều rất trẻ trung, nhưng thực lực lại khủng bố như thế, xem bộ dáng là Niết Bàn cảnh vượt qua từ kiếp hoặc là ngũ kiếp, ở bên trong cùng cấp bậc chính là tồn tại rất mạnh, coi như lão bối có cùng tu vi với bọn hắn, khả năng cũng sẽ bị bọn họ trong nháy mắt giết chết một cách dễ dàng.

"Đây chính là thực lực của Thiên tử sao?" Thẩm Tường một mặt nghiêm túc, bên trong ánh mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Thiên tử của Bạch Hải giống như được hai trăng tròn màu trắng bạc bao vây lấy, tỏa ra vòng ánh sáng màu trắng bạc, khí tức bốc lên, chân khí mênh mông như biển.

Thiên tử của Tần gia thì song quyền như mặt trời, liệt diễm dâng trào, ánh sáng bắn ra bốn phía, đang đối quyền với Thiên tử của Bạch Hải, người tới ta đi, mỗi một chiêu tuy rằng đều rất bá đạo rất muốn mạng, nhưng hiển nhiên là có chỗ nương tay, nhìn ra được bọn họ chỉ là đang luận bàn mà thôi.

"Thương Hải Bôn Long!" Bạch Hải thiên tử hét lớn một tiếng, chỉ thấy sau lưng của hắn đột nhiên tràn ngập ánh sáng biển cả, mãnh liệt chập trùng, sóng gió trận trận, có vài con Long đang khuấy động điên cuồng trong biển trắng, kích thích từng đạo tia chớp màu trắng, tiếng sấm cuồn cuộn, cảnh tượng rất rung động.

Đây đều là Thiên tử Bạch Hải dùng chân khí mênh mông kèm với võ công lợi hại mà thi triển ra, như là thật sự bình thường, hắn mở hai cánh tay ra, Bạch Hải Bôn Long xung kích về phía Thiên tử của Tần gia, mấy con Thủy Long ở trong đó lộ ra càng cuồng bạo hơn, liên tục phát ra tiếng long khiếu, kèm theo đó là tiếng sấm vang vọng trên không trung.

Cây cối xung quanh toàn bộ bị cỗ khí tức này chấn thành bụi phấn, Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường ở cách đó không xa cũng cảm thấy kinh hồn táng đảm, nếu như là bọn hắn, muốn đón đỡ lấy chiêu này cũng không dễ dàng cho lắm, những tên Thiên tử này quá cường hãn.

Trên mặt của Thiên tử Tần gia hiện ra vẻ nghiêm túc, chỉ thấy hắn giơ cao hai tay lên, quán lên một tiếng, song chưởng dâng trào đi ra từng đám sương mù màu đỏ, một cái mặt trời rất lớn đột nhiên xuất hiện, giống y như đúc mặt trời treo ở trên trời cao, chỉ có điều nhỏ hơn một chút.

"Muốn dùng lực lượng hỏa áp chế lực lượng thủy sao?" Đoan Tam Thường sợ hãi than một tiếng.

Thiên tử Tần gia khống chế mặt trời chứa hỏa khí bừng bừng mà hắn ngưng tụ ra kia rơi xuống, đánh vào trên Thương Hải Bôn Long.

Võ công tuyệt thế của hai nhà quyết đấu, chân khí đều rất hùng hậu, hơn nữa còn là chiến đấu giữa thủy và hỏa, hai bên va chạm vào cùng một chỗ, phảng phất như mặt trời rơi xuống biển vậy, dâng trào ra từng đám sương mù, sương mù cuồng bạo rất mãnh liệt, thôi đến bao trùm cả cùng đất, tỏa ra bát phương, những nơi đi qua đều được nhấc lên một tầng đất bùn thật dày.

Đại chiến không có kết thúc, vẫn tiến hành kịch liệt như cũ, hai bên còn có chân khí rất hùng hậu, nhìn dáng vẻ bọn hắn chắc chắn phải đánh thêm một khoảng thời gian nữa.

Thiên tử Tần gia và Bạch Hải thánh cảnh đánh đến rất tập trung, Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường cũng xem rất chân thành, mà lúc này Long Tuyết Di lại đột nhiên nhắc nhở hắn, có mấy người đang đi về phía bọn hắn.

"Các ngươi là ai?" Nói chuyện chính là một tên đại hán trung niên.

"Chúng ta đi ngang qua mà thôi, sau đó thì thuận tiện nhìn xem." Đoạn Tam Thường vội vàng cười nói trả lời.

Đằng sau người đại hán trung niên này còn có mấy lão giả và mấy người trẻ tuổi, xem ra đều là đệ tử có thực lực không tệ của Bạch Hải thánh cảnh.

"Bọn họ đều đã dịch dung qua ... thiếu niên râu quai nón này xem ra rất giống Thẩm Tường đang bị Phong gia truy nã." Đôi mắt của một tên nam tử lóe ra ánh sáng trắng, nói.

Thẩm Tường giật mình, hắn khoog nghĩ tới lại gặp được người có được loại bản lĩnh này, vậy mà có thể nhìn thấy thuật biến hóa của hắn!

"Tên kia có một con linh mâu, đây là trời sinh!" Long Tuyết Di nói ra: "Cho nên hắn có thể xem thấu thuật biến hóa của ngươi!"

Nghe được hai chữ "Thẩm Tường" này, Thiên tử của Bạch Hải và Thiên tử của Tần gia lập tức đều ngừng lại.

"Bắt Thẩm Tường lại, để hắn giao ra Tiên đao và Thái Cực Hàng Long công." Thiên tử của Bạch Hải thánh cảnh nhàn nhạt nói, sau đó tiếp tục chiến đấu với Thiên tử của Tần gia.

Nghe được câu này, Thẩm Tường đã nhanh chân chạy đi, đại hán trung niên kia và những lão gia hỏa kia đều có thực lực rất mạnh, nếu đánh thì hắn đánh không lại, chứ đừng nói hai tên thiên tử kia rất rất khủng bố.

"Thường tử, ngươi chạy thì tự chạy đi, không cần lo lắng cho ta, sau này ngươi có thể tới Thái Vũ môn tìm ta, xin từ biệt!" Sau khi Thẩm Tường truyền âm cho Đoạn Tam Thường thì co cẳng liền chạy.

"Thẩm huynh, ngươi ta mới quen như đã thân, sau này gặp lại! Chỉ cần ta có cơ hội, ta nhất định sẽ lột sạch tất cả mộ của Phong gia." Đoạn Tam Thường đương nhiên cũng muốn đi theo Thẩm Tường, nhưng hắn và Thẩm Tường cũng không phải loại người dài dòng.

"Đuổi theo, nhất định phải bắt được Thẩm Tường, vô luận là dùng thủ đoạn gì cũng phải làm cho hắn giao tiên đao và Thái Cực hàng Long công ra!" Trong lúc kịch chiến Thiên tử của Bạch Hải hô lên một tiếng.

Thẩm Tường âm thầm nghiến răng, từ câu nói này của Thiên tử Bạch Hải, đã khiến cho hắn hận lên Bạch Hải thánh cảnh, trong lòng của hắn thề, sau này nhất định phải diệt Thiên tử Bạch Hải này đi.

"Cuối cùng sẽ có một ngày ta sẽ xốc toàn bộ Bạch Hải thánh cảnh lên, mụ nội nó!" Trong lòng Thẩm Tường âm thầm hạ quyết tâm, Phong gia nhớ thương Thần đao của hắn còn chưa tính, dù sao cũng có chút va chạm qua lại.

Nhưng Bạch Hải thánh cảnh này vậy mà nghe đến tên của hắn đã xuống mệnh lệnh như vậy, điều này làm cho trong lòng của hắn vô cùng tức giận.

"Thẩm Tường, ngươi trốn không thoát, nơi này đều là người của Bạch Hải thánh cảnh chúng ta, ngươi ngoan ngoãn giao Thần đao và Thái Cực Hàng Long công ra đi, chúng ta sẽ tha ngươi không chết!" Một lão giả hô.

"Lão tử không oán không cừu với các ngươi, ta không có đắc tội các ngươi, vì cái gì mà các ngươi muốn cướp đoạt bảo đao và Thần công của ta?" Thẩm Tường tăng thêm tốc độ, hỏi.

"Hừ, Tiên đao trong tay ngươi sẽ chỉ lãng phí, vẫn là giao cho Thiên tử của Bạch Hải thánh cảnh chúng ta tới sử dụng đi, chỉ có hắn mới xứng, ngươi không xứng!" Tên lão giả kia nhàn nhạt nói, nói đến khảng khái đàng hoàng, giống như thể đây là chuyện đương nhiên vậy.

Dù nói thế nào, Thanh Long Đồ Ma đao là Thẩm Tường đạt được, hơn nữa còn là tự động nhận chủ, đằng sau hắn còn cho thêm linh hồn của một con Long vào, nhưng những thế lực cổ xưa này lại cho là hắn không xứng có được, quả thực là muốn cướp đoạt!

Hắn không nghĩ tới những thế lực cổ xưa này có địa vị như thế, lúc cướp đoạt đồ vật vậy mà mặt không đỏ tim không đập mạnh, để hắn rất phẫn nộ.

"Coi như ta không xứng để dùng, ta cũng sẽ không cho đám người khốn kiếp như các ngươi, ta nói cho các ngươi biết, từ hôm nay trở đi ta và Bạch Hải thánh cảnh các ngươi không chết không thôi, ta sẽ để cho máu của Thiên tử Bạch Hải nhuộm bảo đao của ta, để chứng minh ta có xứng hay không!" Thẩm Tường tức giận mà nói.

"Mơ tưởng hão huyền, chỉ bằng những lời nói này của ngươi, ngươi sống không qua hôm nay!" Một lão giả cười lạnh nói, vừa rồi người quan chiến vậy mà toàn bộ đều đuổi theo.

Tốc độ chạy của Thẩm Tường rất nhanh, để đám người Bạch Hải thánh cảnh rất đau đầu, tuy nhiên bọn hắn cho rằng Thẩm Tường là đang toàn lực thúc giục chân khí mà chạy, chống đỡ không được bao lâu nữa.

"Nhìn xem là ai không sống qua ngày hôm nay!" Thẩm Tường hừ lạnh nói, lúc này hắn hận Bạch Hải thánh cảnh thấu xương, hơn nữa hắn cũng không sợ người đuổi theo sau lưng.

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment