Rời xa khỏi nơi hai tên Thiên tử đại chiến kia, Thẩm Tường tiến vào một vùng đất hoang, ở trong quá trình chạy trốn không nhanh cũng chẳng chậm, cố ý không bỏ rơi những người đuổi giết hắn.
Nhiều cao thủ của Bạch Hải thánh cảnh như vậy xuất hiện ở mảnh khu vực này, hơn nữa trong này dễ nhận thấy còn có không ít người của Bạch Hải thánh cảnh, nhìn ra được nơi này đối với Bạch Hải thánh cảnh mà nói là rất quan trọng.
Thẩm Tường đột nhiên dừng lại, người đang đuổi theo hắn, theo thứ tự là một người đại hán trung niên, năm tên lão giả tóc trắng, tầm mười tên người trẻ tuổi, thực lực đều không tầm thường, bọn họ trông thấy Thẩm Tường dừng lại thở hồng hộc, xoát một cái nhanh chóng bay lên, vây quanh Thẩm Tường vào ở giữa.
Trời nắng chang chang, trên mặt đất bằng của vùng đất hoang vu này bao phủ một cỗ hơi nóng, ở nơi hoang vu này không có người nào có thể cứu được Thẩm Tường, người của Bạch Hải thánh cảnh đều cho rằng Thẩm Tường mọc cánh cũng khó mà thoát được.
"Không còn khí lực sao? Ngươi ngược lại là rất có năng lực, có thể chạy lâu như vậy, không hổ là nhân vật đắc tội Phong gia." Một lão giả cười lạnh nói.
Đại hán trung niên dẫn đầu kia: "Vừa mới nhận được tin tức, Phong gia đang treo thưởng cái đầu của ngươi, chỉ cần bắt sống là có thể đạt được mười viên Hoàn Mệnh đan, xem ra vận khí chúng ta vẫn không tệ, ha ha."
Thẩm Tường cau mày, Phong gia vậy mà bắt đầu treo thưởng hắn, hơn nữa còn là dùng Hoàn Mệnh đna, trong lòng của hắn trở lên lạnh lẽo, đã như vậy, hắn cũng định dùng Hoàn Mệnh đan treo thưởng những Thiên tử này.
Hắn âm thầm thúc giục lượng lớn Ma Hủ Tử Khí áp súc ở trong đan điền của hắn, từ thân thể của hắn bay ra ngoài, vô sắc vô vị, chẳng mấy chốc đã tiêu tán ra xung quanh, bao phủ tới những người đang vây quanh hắn.
Lúc này trên mắt hắn hiển hiện một nụ cười.
"Ngươi cười cái gì? Sắp chết đến nơi rồi mà còn cười!" Đại hán kia khinh thường nói ra: "Ngoan ngoãn giao thần công và Tiên đao kia ra."
Thẩm Tường cười nói: "Ai sắp chết đến nơi rồi thì còn chưa biết được đâu? Tiên đao ngươi mơ tưởng có được, tuy nhiên ta lại có thể cho ngươi nhìn một chút, hơn nữa còn có thể để ngươi chết ở dưới bảo đao của ta."
Ngay vào lúc Thẩm Tường nói xong câu đó, mười mấy người trẻ tuổi kia đột nhiên kêu to lên, chỉ thấy thân thể của bọn hắn đột nhiên hư thối, chẳng mấy chốc đã biến thành một đống thịt nhão màu tím đen, chỉ có hai thanh niên phản ứng kịp, ngồi xếp bằng xuống, vận chuyển chân khí khống chế khí độc lan ra.
Chẳng mấy chốc, đại hán trung niên và năm tên lão giả kia cũng phát hiện, vẻ mặt bọn họ trở nên xanh xám, vội vàng vận công ngăn cản khí độc lan tràn trong thể nội, bằng không lan tràn tới trình độ nhất định thì bọn họ sẽ độc phát mà bỏ mình.
Một lão giả trông thấy trên mặt Thẩm Tường chất đầy nụ cười tươi đắc ý, lập tức giận dữ, một chưởng đánh về phía Thẩm Tường, hắn vận chuyên chân khí đồng thời tăng tốc độc tố lan tràn, hơn nữa còn tẩm bổ Ma Hủ Tử Khí, sau khi Ma Hủ Tử Khí hấp thu chân khí thì trở nên mạnh hơn, chỉ là trong nháy mắt mấy lão giả muốn công kích Thẩm Tường kia đã biến thành một bãi chất lỏng màu tím đen!
Những người khác trông thấy thì vẻ mặt trở nên vô cùng khó coi, bọn họ lập tức đoán ra được đây là độc gì!
"Thẩm Tường, đây là Ma Hủ Tử Khí là kỳ độc thời thái cổ, ngươi biết ngươi dùng loại độc này thì sẽ có hậu quả như thế nào không?" Tên đại hán trung niên cầm đầu kia một mặt hiện ra vẻ hoảng sợ, hắn rất kinh ngạc, Thẩm Tường vậy mà có thể sử dụng loại độc này một cách tùy ý như vậy.
"Ta đương nhiên biết, có điều ta tin tưởng các ngươi sẽ giữ bí mật cho ta!" Thẩm Tường giơ Thanh Long Đồ Ma đao lên cao, ở dưới ánh nắng mặt trời chói rọi chiếu xuống, lóe ra ánh sáng xanh lạnh lẽo.
Trên mặt người của đám người Bạch Hải thánh cảnh hiện ra như tro tàn, bọn họ bây giờ căn bản không có cách nào động đây, hơn nữa sau khi bọn họ trông thấy bảo đao của Thẩm Tường, phát hiện cây đào này còn lợi hại hơn so với lời đồn, vô số linh văn nhỏ bé ở trên thân đao kia lại để cho bọn họ rung động.
Một tay Thẩm Tường đặt tay ở trên đầu tên đại hán trung niên kia, muốn lục soát trí nhớ của hắn, tuy nhiên lúc hắn vận chuyển Nhiếp Hồn ma chú, người đàn ông trung niên này đột nhiên hôn mê bất tĩnh, cũng vào lúc này biến thành một đám thịt nhão màu tím đen.
"Bên trong thức hải của đám gia hỏa này đều có ấn ký, tránh cho bị người khác sưu hồn!" Bạch U U nói.
"Hừ, tiện nghi ngươi!" Thẩm Tường hừ lạnh một tiếng, vung đao chém về phía một lão giả, chặt đầu lão giả kia xuống: "Vừa rồi các ngươi không phải nói là ta sắp chết đến nơi rồi sao?"
Nói xong, hắn lại một đao chém xuống chém chết một ông lão khác, vốn định là từ trong miệng một lão gia hỏa hỏi ra chút gì đó, nhưng bọn hắn cái gì cũng không chịu nói, sau đó hai ba lần thì chém đứt đầu của tất cả lão gia hỏa.
Cuối cùng hắn ở trong miệng hai người tuổi trẻ ép hỏi ra, bọn họ sở dĩ muốn chiếm lấy khu vực lớn này là bởi vì ở nơi này có một mảng lớn mỏ Hỏa Hoàng Tử Kim, Thẩm Tường nhớ không nhầm, Hỏa Hoàng Tử Kim này thế nhưng là vật liệu luyện chế trận bàn tốt nhất, hiện tại hắn đã hiểu tại sao nơi này sẽ có nhiều Tử Kim Độc mãng như vậy.
Hai tên thanh niên cuối cùng kia cũng bị Thẩm Tường chặt đầu xuống.
Thẩm Tường xếp gọn những cái đầu này lại, bởi vì những cái đầu này không bị Ma Hủ Tử Khí dính vào, cho nên không bị hư thối, hắn muốn đính những cái đầu này ở một cái nơi nào bắt mắt nhất, để người khác biết hậu quả cho việc chọc Thẩm Tường hắn là như thế nào!
Dọn dẹp hiện trường xong, không lưu lại một chút vết tích Ma Hủ Tử Khí nào, hơn nữ còn diệt đi toàn bộ hồn phách còn sót lại, phòng ngựa bị Bạch Hải thanh cảnh cho chiêu hồn, nếu là như chuyện hắn có được Ma Hủ Tử Khí mà truyền đi ra ngoài thì xem như Thái Vũ môn cũng không bảo vệ được hắn.
"Hỏa Hoàng Tử Kim là khoáng thạch thượng đẳng, bên trong có năng lượng kỳ lạ, không có pháp bảo trữ vật cấp cao là không chứa nổi, xung quanh đây có lẽ là có nhà kho chứa Hỏa Hoàng Tử Kim, ta đi trước tìm xem, ngươi đi thành thị gần đây treo những cái đầu kia lên." Long Tuyết Di nói ra: "Phải để bọn chúng biết, cướp đoạt Thái Cực Hàng Long công và Thanh Long Đồ Ma đao sẽ có kết cục gì!"
Thanh Phong thành, bởi vì gần đây có một có một đoàn thanh phong mà gọi tên, Thẩm Tường ở lúc trời sắp sáng, đính toàn bộ đầu của những trưởng lão củ Bạch Hải thánh cảnh kia vào trên tường thành, hơn nữa còn dùng trận pháp phong bế lại, người không có chút thực lực thì không làm gì được.
"Đây chính là kết quả của việc cướp đoạt bảo đao và Thái Cực Hàng Long công!"
Thẩm Tường còn viết vào ở trên tường thành mấy chữ này, sau đó biến thành một con chim nhỏ, bay vào bên trong vùng rừng rậm kia.
Bởi vì nguyên nhân ở bên trong Man Loạn huyền địa có rất nhiều bảo tàng, cho nên thành thị ở đây đều tập trung rất nhiều người, việc này chẳng mấy chốc đã truyền ra ngoài, Thẩm Tường cũng không nghĩ tới hắn giết chết người ở Bạch Hải thánh cảnh đều rất có thân phận.
Người đàn ông trung niên kia lại là thúc thúc của Thiên tử, mấy lão giả kia đều là trưởng lão, ở bên trong Bạch Hải thánh cảnh đều có địa vị rất cao, hiện tại đầu của bọn hắn lại bị người khác đính ở trên tường thành!
Sau khi trông thấy hàng chữ kia, ai cũng lập tức nghĩ đến Thẩm Tường, bởi vì Thẩm Tường có được Tiên đao và Thái Cực Hàng Long công, rất nhiều thế lực lớn cũng đang nghe ngóng tin tức của hắn, đều muốn cướp đoạt đồ vật của hắn!
Trên tường thành, mọi người ngừng chân quan sát, bàn tán sôi nổi.
"Những người này đều là cường giả bên trong Bạch Hải thánh cảnh, đều là vượt qua Niết Bàn tứ kiếp thúc thúc của Thiên tử Bạch Hải kia còn là vượt qua ngũ kiếp, vậy mà lại rơi đến kết quả như thế này, xem ra bọn họ đều là bị người dùng một đao chặt đầu xuống!"
"Đúng nha, cái này cần phải có thực lực mạnh cỡ nào mới có thể một đao chặt đầu của bọn hắn xuống? Đây đều là cường giả, cũng không phải người bình thường, cắt đầu của bọn hắn giống như thể cắt củ cải vậy, quá kinh người!"
"Đây chính là đáng đời, đoạt Tiên đao và thần công của người khác, các ngươi chết được coi như tiện nghi." Đoạn Tam Thường trông thấy những cái đầu này, cũng rất chấn kinh, hắn không nghĩ tới Thẩm Tường lại ẩn giấu sâu tới như vậy, lại có bản lãnh chặt đầu những gia hỏa này xuống.
P/S: Ta thích nào...chương 2.