Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 820 - Chương 820 - Thần Bí Sư Núi

Chương 820 - Thần bí sư núi
Chương 820 - Thần bí sư núi

Sắc mặt của mọi người trở nên khó coi, người của Đoạn gia không tiến vào Man Loạn huyền địa mà rời xa nơi này.

Thông Thiên thế gia và những thánh cảnh kia đương nhiên biết Đoạn gia rất có lề lối, nhưng là bọn họ đối với di hài của Thần thú ở bên trong kia là nhất định phải có được cho nên bọn họ nhất định phải đi vào.

Sau khi người của Đoạn gia rời đi, những đại thế lực kia lại chém giết xông vào lần nữa, mà lúc này dị thú cường đại lao ra càng ngày càng nhiều, đám người theo ở phía sau bị liên lụy.

Một con nhím màu tím có kích thước như ngọn núi nhỏ đột nhiên xuất hiện ở đây, một đường lăn tới đã đâm chết rất nhiều người, hơn nữa còn phun ra rất nhiều khí độc màu tím, để cho người ta tuyệt vọng là con nhìm như vậy có rất nhiều, lập tức xuất hiện hơn trăm con, mà những thế lực lớn kia lúc này cũng khỏ đảm bảo cho bản thân, cường giả của bọn họ cũng phải đối phó với một số dị thú càng hung tàn hơn.

Trên bầu trời, một đám cự ưng toàn thân thiêu đốt lên liệt diễm đột nhiên lao xuống, tiếng kêu của ưng xé rách trời xanh, vỗ đôi cánh di chuyển đồng thời còn thả xuống vô số lông vũ hỏa diễm, như là mũi tên đâm về phía mặt đất, như là một cơn mưa rào rơi xuống vậy, chỉ trong nháy mắt, đã có hơn nghìn người hóa thành tro tàn.

Sau khi Đoạn gia vừa mới rời đi gần nửa canh giờ thì xảy ra dị thú phản công trên quy mô lớn, tất cả mọi người đều hối hận không thôi, nếu như trước đó đi theo Đoạn gia thần bí kia rời đi, nói không chừng sẽ không bị đàn thú này bao vây!

"Rút lui!" Trưởng lão Phong gia hô, một cánh tay của hắn vào lúc này cũng bị một con hỏa vượn xé đứt xuống.

Lúc tiến vào có tới mấy vạn người, nhưng còn không có đánh vào chỗ sâu thì đã chết hơn phân nửa, đến cuối cùng chỉ có hơn bảy ngàn người có thể còn sống trở về.

Đây là có ở dưới tình huống có thế lực cổ xưa mở đường, lúc này người của mấy tòa thành thị đêu thi nhau bàn tán về chuyện này, đều suy đoán bên trong đến cùng là có bảo vật gì vậy mà lại có nhiều dị thú phối hợp với nhau bảo vệ như vậy.

Trong một quán rượu, người của Đoạn gia ở phía trên vừa uống rượu, vừa nhìn lấy những người bị trọng thương kia mà về.

"Bọn ngu xuẩn này, đi vào chiến trận lớn như vậy, không kinh động những dị thú dã man kia mới là lạ, nếu như là chúng ta, tất nhiên sẽ phân tán ram che giấu khí tức, từ mấy nơi không có dị thú mà tiến vào, sau đó lại tập trung lại." Người của Đoạn gia nói ra lời giễu cợt.

"Thông Thiên thế gia và thánh cảnh lập tức phái ra nhiều người như vậy, xem ra trong sách cổ của bọn họ có ghi chép cái kia là ở nơi nào, cũng biết ở trong đó có thứ gì, nhưng bọn ngu xuẩn này vậy mà lại tự đại như vậy, cho rằng bọn họ như vậy là có thể công phá dị thủ phản công sao?"

"Quá ngây thơ rồi, chỉ là tầng phòng thủ thứ nhất, bọn họ đã bị giết chết nhiều người như vậy."

Người của Đoạn gia bàn tán ầm ĩ, đều là đang giễu cợt.

-----

Thẩm Tường bây giờ còn không biết ở bên ngoài đã máu chảy thành sông, hắn thảnh thơi thảnh thơi bay lên ở bên trong, tuy rằng trên đường đi gặp được vài con dị thú lợi hại, nhưng hắn đều không bị phát hiện, cũng không có bị công kích.

"Chờ một chút, ngươi bây giờ không nên ra ngoài, trong này chắc chắn có cất giấu thứ gì đó." Long Tuyết Di đột nhiên nói ra: "Có nhiều thứ ta không nhớ nổi, tuy rằng có ký ức truyền thừa, nhưng không khắc sâu, tóm lại trong này có thứ rất quan trọng."

"Trong ấn tượng thì trong này có lẽ là có một cái mộ, cũng không biết là mộ của ai, mà những dị thú này là trông coi cái mộ này, cứ qua một khoảng thời gian, nhưng vạn thú cùng gào thét vừa rồi, có lẽ là ngày giỗ của chủ cái mộ này."

Thẩm Tường có chút không muốn: "Ngươi là để cho ta tiến vào cía mộ kia đi xem một chút sao? Đây chính là rất nguy hiểm a."

"Đã tới đây rồi, ngươi chẳng lẽ không muốn đi vào nhìn xem sao? Có ta ở đây, không sao hết." Long Tuyết Di cười nói: "Cứ vào đi xem sao a."

Thẩm Tường cũng muốn đi xem một chút xem rốt cuộc là vị cao nhân nào chết ở trong này, vậy mà có thể có nhiều dị thú lợi hại bảo vệ mộ như vậy.

"Được a, nếu có cái gì không đúng, ngươi phải nói cho ta biết." Thẩm Tường bĩu môi nói: "Hiện tại ta còn không biết cái mộ kia là ở nơi nào đây!"

"Bay đến không trung đi xem một chút!" Long Tuyết Di suy nghĩ một chút, nói ra: "Ta cảm thấy dị thú nơi này là bởi vì cái mộ chủ kia cho nên mới bị phong ấn ở nơi này, nhưng những dị thú này không có trách cứ một chút nào cả."

"Đúng rồi, ngươi có thể nhìn ra được những con dị thú này đã sống được bao lâu rồi hay không? Tại sao chủ ngôi mộ này lợi hại nhất cũng đã chết rồi mà những con dị thú này lại chưa có chết." Thẩm Tường nói.

"Có lẽ là sống đã rất lâu, tuy nhiên bọn chúng có lẽ là ngủ say trong một đoạn thời gian rất dài, có thể là bởi vì Phàm giới tiến hóa cho nên bọn chúng mới thức tỉnh." Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường bay đến cao lên trên không trung, trông thấy một cái phương hướng nơi xa, có một mảng lớn núi rừng to lớn, mỗi một ngọn núi đều có hình dạng giống nhau, có chút giống sư tử nằm ngã sấp trên mặt đất.

Những ngọn núi to lớn kia, vô luận hình dạng là lớn hay nhỏ thì đều là giống nhau như đúc, mỗi ngọn núi đều trồng một số cổ thụ cao lớn.

"Những núi xanh này thật nhiều, mỗi một tòa đều lớn như vậy, khoảng cách cũng giống như vậy, đánh giá qua loa thì chí ít có mấy vạn tòa đi!" Long Tuyết Di dọa Thẩm Tường kêu to một tiếng.

Lần này ngọn núi hình con sư tử, rất hiển nhiên nói rõ chủ ngôi mộ nơi này chính là một con sư tử, mộ nó vì che giấu tai mắt người, vậy mà tọa ra hết mấy vạn tòa giống y như nhau, đây chính là một cái công trình rất vĩ đại!

"Tiểu Thí Long, ngươi có thể nói cho ta, ngọn núi nào mới thật sự là mộ?" Thẩm Tường hỏi.

"Ta làm sao biết?" Long Tuyết Di cũng đang đau đầu, tuy nhiên nàng ta tin tưởng chủ cái mộ này rất lợi hại, chắc chắn có rất nhiều đồ tốt được chôn cùng.

"Nói không chừng thiên tài địa bảo nơi này, chính là vật chôn cùng với hắn a, trước tiên tới gần những ngọn núi hình con sư tử kia rồi lại nói." Long Tuyết Di nói.

Thẩm Tường hóa thành chim chóc, phi hành ở tầng trời thấp, bay về phía quần thể núi hình con sư tử kia, trên đường đi hắn trông thấy rất nhiều dị thú to lớn có ngoại hình kỳ lạ, cũng có rất nhiều loại giống như dã thú, chỉ có điều hình thể to đến lạ thường, thực lực cũng không hề tầm thường.

Nhiều chủng loại dị thú khác nhau như vậy ở cũng một chỗ, bọn chúng vậy mà không công kích lẫn nhau, ngược lại là đang hấp thu thiên địa linh khí, đang tu luyện, thấy vậy Thẩm Tường giật mình không thôi.

"Tiểu Thí Long, ở bên trong Thiên giới, hay là trong truyền thuyết xưa này, có con yếu thú sư tử nào lợi hại không?" Thẩm Tường hỏi.

"Không có." Long Tuyết Di lập tức trả lời nói: "Có một số chuyện rất khó nói, những Thông Thiên thế gia kia nắm giữ loại linh văn cổ xưa kia, Hoàng Long tộc chúng ta cũng chỉ có rất rất ít, nhưng Thông Thiên thế gia chắc chắn nắm giữ rất nhiều!"

"Nói không chừng Phàm giới này ở bên trong Nhân Ma Yêu tam giới, ở thật lâu trước đó chính là một cái chỉnh thể, rất có thể chính là bị một cái thế giới lớn rất cường thịnh, có lịch sử rất lâu đời, nhưng về sau bởi vì nguyên nhân không biết tên mà bị chia ra làm từng cái thế giới, lực lượng bị phân tán, hơn nữa còn rơi nào nền văn minh bị hủy diệt."

Suy đoán của Long Tuyết Di không phải không có lý, bởi vì tất cả thế giới và đại lục sau khi sát nhập lại, những huyền ảnh ẩn tàng này đều lộ ra ngoài, Thông Thiên thế gia thần bí và thánh cảnh cũng đi ra toàn bộ.

"Ngươi nói là, chủ mộ nơi này là cường giả thời kỳ đó?" Thẩm Tường đột nhiên nghĩ ra được rất nhiều thứ, đặc biệt là bốn kiến Tứ Tượng thần bình và con đường thần bí đi vè phía Địa Tâm kia.

"Có khả năng, ta cmả thấy thế giới này khả năng đã từng là một cái thế giới bậc cao, giống như Thiên giới kia, tuy nhiên về sau xảy ra biến đổi lớn, bởi vì nền văn minh nơi này so với Hoàng Long tộc chúng ta càng lâu đời hơn." Long Tuyết Di nói ra lời phán đoán của mình.

P/S: Ta thích nào...chương 3.

Bình Luận (0)
Comment