Hiện tại cũng chỉ có thể phỏng đoán, nhưng có thể khẳng định là, Thông Thiên thế gia nắm giữ những pháp bảo cỗ lão kia so với Hoàng Long tộc càng lâu đời hơn, thậm chí cái nền văn minh này biến mất trong thời giân rất dài thì Hoàng Long tộc mới xuất hiện.
Thẩm Tường rốt cuộc đi tới quần sơn hình sư tử kia, ở nơi này có một cái bia đá cao bằng người, trên đó viết bốn chữ, nhưng Thẩm Tường xem thì lại không hiểu, bởi vì đó là một loại chữ cổ rất xa xưa!
Trên tấm bia đá này còn khắc rất nhiều linh văn, những linh văn này giống với những linh văn được khắc trên pháp bảo của Thông Thiên thế gia kia, Long Tuyết Di cũng đã nói Hoàng Long tộc bọn họ chỉ nắm giữ lấy một chút xíu loại linh văn cổ lão này.
Chính là bởi vì bia đá có những linh văn này cho nên mới sẽ không biến mất ở trong năm tháng vô tận.
Bia đá lộ ra một cỗ khí tức mang phong cách rất cổ xưa, phảng phất như đã trải qua mấy trăm vặn năm vậy.
"Bốn chữ này là chữ gì?" Thẩm Tường hỏi Long Tuyết Di nhiều lần, nhưng Long Tuyết Di đều chưa có trả lời, hiển nhiên là nàng ta đang đảo qua ở trong những ký ức truyền thừa kia.
"Ta chỉ nhận ra được hai chữ." Ký ức trong đầu Long Tuyết Di là mênh mông như biển, cho dù thần thức của nàng ta cường đại, cũng cần một đoạn thời gian mới có thể lật ra xem hết, hơn nữa còn không phải là tìm kiếm toàn bộ.
"Chữ đầu tiên là 'Thập' chữ cuối cùng là chữ 'Sơn'." Long Tuyết Di nói.
"Thập Vạn Sư sơn?" Thẩm Tường lập tức căn cứ vào hai chữ này mà nghĩ ra.
"Ai biết được? Cũng có thể là Tiên sơn, Ma sơn, Thánh sơn, hay là thập ức..."
Thẩm Tường bay đến trên không trung, phóng tầm mắt nhìn xuống, đều là từng dãy núi màu xanh to lớn có hình thù giống như con sư tử, giống như là vô số con Hùng Sư nằm rạp ở trên mặt đất vậy, nhìn qua rất rung động, vô số dãy núi hình sư tử tạo thành biển núi vô biên vô tận, nhãn lực của Thẩm Tường coi như rất tốt, nhưng là hắn vẫn không tài nào nhìn thấy điểm cuối cùng của những dãy núi hình sư tử này, cho dù có tới mười vạn tòa thì hắn cũng không cảm thấy có cái gì kỳ lạ.
Mỗi một dãy núi hình con sư tử đều tỏa ra linh khí rất nồng nặc, cho nên khi vực trong quần thể dãy núi hình còn sư tử này là một khu vực có linh khí rất nồng nặc, nhưng Thẩm Tường không nhìn thấy có một con dị thú to lớn nào trong này.
"Nói không chừng tên tiểu tử họ Đoàn kia có khả năng biết làm sao từ trong vô số dãy núi hình sư tử này tìm ra được tòa mộ kia." Long Tuyết Di nói.
Tô Mị Dao và Bạch U U cũng thảo luận, tuy nhiên sau khi thảo luận cũng không ra cái gì, các nàng lúc này cũng cảm thấy Long Tuyết Di nói có thể là thật, cái này cái gọi là Phàm giới này, nói không chừng có một đoạn lịch sử kinh thiên không muốn người biết!
Long Tuyết Di thi triển Thần Du Cửu Thiên, đi tìm kiếm những dãy núi hình sư tử này, Thẩm Tường biến thành chim, đứng ở trên tấm bia đá này bình tĩnh chờ đợi, hắn không dám biến thành hình người, hắn lo lắng sẽ bị vô số dị thú vây công.
-----
Bên ngoài Man Loạn huyền địa, vốn dĩ Nam bộ chỉ có hai cái Thông Thiên thế gia và hai cái Thánh cảnh xuất động, mà bây giờ đã ngay cả Đông bộ, Tây bộ, Bắc bộ và Trung bộ cũng đều tới, tuy nhiên Thiên nữ và Thiên tử của bọn hắn đều không tới, đều là một đám lão gia hỏa có thực lực cường hãn.
Mà những thế lực lớn trước đó công sát qua, vẫn không chịu bỏ qua, cũng xuất động rất nhiều lão gia hỏa bế quan lâu dài.
"Lão gia hỏa cấp bậc Tiên nhân cuối cùng cũng đi ra, có kịch vui để xem!" Một ông lão Đoạn gia cười thầm.
"Tới đi tới đi, tuy nhiên Ma vực và Yêu vực làm sao đều không tới? Phải biết trước đây yêu thú và thú thế nhưng là cùng một chủng loại, hiện tại có lẽ là phải chỉnh hợp đi, yêu và thú liên thủ, Nhân vực chỉ có thể liên hợp với Ma vực." Một người trung niên của Đoạn gia nói.
Thông Thiên thế gia và thánh cảnh đều đã xuất động, những lão gia hỏa kia có thể phi thăng Thiên giới, trước đó bọn họ lo lắng sẽ bị Thiên giới thu, cho nên vẫn trốn ở bên trong huyền cảnh, nhưng bây giờ thế giới đã tiến hóa, bọn họ cuối cùng cũng có thể đi ra.
Loại cấp bậc giống như bọn họ, gần như có thể đi ngang, nhưng cái này để người ta càng cho rằng, sâu bên trong Man Loạn huyền địa chắc chắn có thứ rất trân quý!
Ở bên trong Thanh Phong thành, xuất hiện một nhân vật rất là bắt mắt, một tên là Cổ Đông Thần, một tên khác chính là lão giả tóc vàng để cho Cổ Đông Thần phải khúm núm.
"Lão già điên Hoàng Cẩm Thiên này vậy mà đi ra, còn tới cái Thanh Phong thành này, đây chính là một tên đại sát tinh a! Đồ đệ của hắn đã làm cho Cổ Hoang ma môn phải thoi thóp nửa chết nửa sống, lão già điên này cũng bị phong trên vạn năm, còn tinh thần như thế, hắn muốn làm gì?" Một số lão nhân hoảng sợ nói.
Uy dânh của Hoàng Cẩm Thiên cũng không phải thổi, coi như lúc trước thế giới còn chưa dung hợp lại, tên của hắn đã truyền ra ngoài, hơn nữa còn từng giao thủ qua với Thông Thiên thế gia!
Lúc này Hoảng Cẩm Thiên mặc dù không có mặc quần áo hoa lên, nhưng hắn ăn mặc rất sạch sẽ, tóc cũng đã được chải chuốt vuốt geo qua, nhìn qua tình thần hăng hái, tràn ngập sức sống, tuy nhiên hắn lại không phát ra ngoài một chút khí tức nào.
"Lão tạp mao của Phong gia và Bạch Hải thánh cảnh, cút ngay đi ra cho ta, các ngươi cũng dám nhiều lần động thủ đối với đồ đệ của ta, ta là tới lấy lời giải thích, ta nói cho các ngươi biết, nếu như đồ đệ của ta có sơ xuất gì, Hoàng Cẩm Thiên ta chắc chắn sẽ làm cho các ngươi toàn bộ những Thông Thiên thế gia và Thánh cảnh cho má này đều đoạn tử tuyệt tôn!" Hoàng Cẩm Thiên đứng ở trong quảng trường của Thanh Phong thành quát lên.
"Không phải các ngươi vẫn muốn Thái Cực Hàng Long công sao? Có gan tới tìm ta mà lấy, khi dễ đồ đệ của ta loại tiểu hài tử này thì tính là gì?"
Cả tòa thành thị đều bị tiếng quát giận dữ của Hoàng Cẩm Thiên bao phủ, mọi người đều chấn kinh, sau khi lão già điên Hoàng Cẩm Thiên này ra ngoài, quả nhiên sẽ không yên ổn.
Có người đã vội vàng rời khỏi Thanh Phong thành, loại lão gia hỏa này mà đánh nhau thế nhưng là hủy thiên diệt địa, dời sông lấp biển, một tòa thành thị như vậy, căn bản không ngăn cản được.
"Hoàng Cẩm Thiên tới thật nhanh, xem ra người của Phong gia và Bạch Hải thánh cảnh có rắc rối, ai bảo bọn họ đi động vào đồ đệ của người khác làm gì!" Lão giả Đoạn gia cười nói.
"Chúng ta vẫn là rời đi đi, miễn cho đô vật đại chiến với nhau mà phải chịu ảnh hưởng." Một người đàn ông trung niên nói ra lời đề nghị.
"Tốt, cũng không sai biệt lắm, chúng ta nên tiến vào Man Loạn huyền địa xem một chút, xem có phải giống với trong truyền thuyết hay không." Lão giả kia gật nhẹ đầu.
Hoàng Cẩm Thiên tu luyện là Thái Cực Hàng Long công, trốn ở bên trong huyền cảnh đã rất nhiều năm, một thân long lực hùng hồn sâu không lường được, phải biết bây giờ người tu luyện Thái Cực Hàng Long công không nhiều, người có thể tu luyện được mà người khác biết thì cũng chỉ có ba người, chính là ba người sư đồ Hoàng Cẩm Thiên, mà thực lực của Thẩm Tường là yếu nhất, là mục tiêu dễ bắt được nhất, cho nên muốn lấy được Thái Cực Hàng Long công thì đều sẽ nẩy ra ý đồ với Thẩm Tường.
Thanh Phong thành chỉ là trong ngắn ngủi một lúc, đã trở thành một tòa thành trống không, trong quảng trường chỉ có một số ít mấy cường giả.
Tiên nhân của Phong gia và Bạch Hải thánh cảnh đều tới, một tên lão giả tóc trắng của Phong gia nhàn nhạt nói ra: "Đây đều là ân oán của tiểu bối, Hoàng Cẩm Thiên ngươi cũng quá chuyện nhỏ nói thành to đi, chuyện tiểu bối, bọn họ thích thế nào thì thế đó, lão bối chúng ta không nên để ý tới mới đúng!"
Hoàng Cẩm Thiên cười lạnh nói: "Ta để cho đồ đệ của ta giết sạch tiểu bối các ngươi, các ngươi cũng sẽ không ra tay sao? Các ngươi tốt nhất quản tiểu quỷ của các ngươi tốt một chút, đừng bởi vì nhớ thương đao và thần công của hắn mà tìm lý do động thủ với hắn, bằng không ta để cho tiểu bối Thái Vũ môn của ta diệt sạch toàn bộ đám tạp chủng các ngươi!"
Tiên nhân của Bạch Hải thánh cảnh là một bà lão, mặt mũi ba ta nhăn nheo, nhìn qua như thể một cái bạt tai là đã có thể để bà ta tiến vào trong quan tài, lúc này bà ta rất phẫn nộ.
"Hừ, theo như ta biết, đồ đệ của ngươi chẳng những cướp đi Hỏa Hoàng Tử Kim của Bạch Hải thánh cảnh chúng ta, còn có tung tích của nhiều tên trưởng lão và đệ tử trẻ tuổi đều không rõ, ta nghĩ cũng đã chết!" Bà lão của Bạch Hải thánh cảnh cả giận nói.
"Đánh rắm, các ngươi không động thủ trước với hắn, hắn sẽ ra tay với các ngươi sao? Ngươi nói cái gì Hỏa Hoàng Tử Kim kia, dựa vào cái gì nói là của Bạch Hải thánh cảnh các ngươi? Chẳng lẽ những Hỏa Hoàng Tử Kim đó là vì Bạch Hải thánh cảnh các ngươi mà thành, Hỏa Hoàng Tử Kim một khi hình thành thì in dấu danh tự của Bạch Hải thánh cảnh các ngươi sao? Loại vật này đều là thiên địa sinh ra, ai có bản lĩnh lấy được thì chính là của người đó." Hoàng Cẩm Thiên xắn tay áo lên, xem bộ dáng là chuẩn bị làm một vố lớn.
P/S: Ta thích nào...chương 4