Ngoài Thanh Phong thành, mọi người đều rời xa tường thành, đứng ở trên một số ngọn núi cao, quan sát lấy những lão giả đang giằng co ở trong quảng trường kia, nếu có đánh nhau, bọn họ sẽ có may mắn được xem cuộc đại chiến của những cường giả siêu phàm này.
"Hoàng Cẩm Thiên, sau khi đồ đệ ngươi cướp đi Hỏa Hoàng Tử Kim thì chạy mất dạng, Thái Vũ môn các ngươi thế nhưng là chiếm tiện nghi lớn, ngươi còn muốn thế nào nữa? Người khác sợ Thía Vũ môn ngươi, Bạch Hải thánh cảnh chúng ta không sợ!" Lão bà của Bạch Hãi thánh cảnh lạnh lùng nói, toàn thân lưu chuyển lên một cỗ khí tức mênh mông như biển, đôi mắt của bà ta sâu xa như biển, lúc nàng bà ta đã nổi giận.
Hoàng Cẩm Thiên cười lạnh nói: "Trong mấy ngày qua tâm thần ta có chút không tập trung, ta biết tiểu tử này xảy ra chuyện, ta dùng Thiên Diễn thuật thôi diễn một phen, cũng không biết hắn ở nơi nào, hơn nữa sống chết không rõ, chắc chắn là Bạch Hải thánh cảnh các ngươi ra tay."
Giọng nói tức giận này truyền ra ngoài thành, mọi người tuy rằng không biết Thiên Diễn thuật kia là cái gì, nhưng lại cảm thấy đây chắc chắn là thuật không tầm thường.
Thiên Diễn thuật! Chỉ có những Thông Thiên thế gia kia mới biết được cái này lợi hại cỡ nào, bọn họ không nghĩ tới, loại bí thuật cấm kỵ thất truyền này vậy mà lại có người học được.
Sau khi tiên nhân của Bạch Hải thánh cảnh và Phong gia nghe được thì sắc mặt đều có sự thay đổi lớn, không thể không lui lại một bước, Thiên Diễn thuật này bọn họ biết cũng không nhiều, chỉ biết là một loại bí thuật có thể cảm nhận được nguy hiểm trong tương lai, đồng thời còn có thể thôi phát ra lực lượng rất mạnh.
"Hắn tiến vào Man Loạn huyền địa, ngươi đương nhiên không thôi diễn ra hắn ở nơi nào, Man Loạn huyền địa là nơi nào, tiền bối ngươi có lẽ là rất rõ ràng đi." Một giọng nói nhu hòa linh động truyền âm đến, người nói chuyện là là Thiên nữ của Bạch Hải thánh cảnh, Cơ Mỹ Tiên!
Nàng ta từ đằng xa bay xẹt tới, áo trắng như tuyết phiêu động, tóc tai bay múa, như lá rụng nhẹ nhàng hạ xuống, siêu trần thoát tục, tiên tư phiêu dật, như là tiên nữ trong tranh vậy, mỹ lệ làm rung động lòng người.
Thân phận của Cơ Mỹ Tiên rất thần bí, đến từ Thiên giới, chỉ có điều tu vi mất hết lại tu luyện lại lần nữa.
Hoàng Cẩm Thiên lập tức nhíu mày, Man Loạn huyền địa cái tên này mặc dù là gần đây mới nổi lên, tuy nhiên hắn đã biết khu vực đó đại biểu cho cái gì.
"Ngươi tận mắt nhìn thấy tiểu tử kia chạy vào sao?" Hoàng Cẩm Thiên đe dọa nhìn Cơ Mỹ Tiên.
Trong lòng Cơ Mỹ Tiên hơi kinh hãi, nàng ta không nghĩ tới thực lực của Hoàng Cẩm Thiên còn cường đại hơn nhiều so với trong tưởng tượng của nàng ta, nàng ta đã từng là cường giả một phương ở trên Thiên giới, về sau xảy ra một số chuyện, dẫn đến nàng ta rơi xuống Phàm giới, linh hồn rơi vào trạng thái ngủ say, sau đó gia nhập Bach Hải thánh cảnh, biết được một số bí văn thời Thái Cổ.
"Không sai, ta và hắn vô tình gặp được ở bên ngoài Man Loạn huyền địa, lúc đầu ta muốn khuyên can hắn tiến vào Man Loạn huyền địa, nhưng hắn lại khư khư cố chấp." Cơ Mỹ Tiên cố ý khẽ thở dài một tiếng.
Nàng ta mặc dù không trông thấy Thẩm Tường tiến vào Man Loạn huyền địa, nhưng là nàng ta lại đoán ra Thẩm Tường dùng Thủy Độn công tiến vào.
Hoàng Cẩm Thiên cười lạnh: "Ngươi là vô tình gặp được hắn? Chẳng lẽ không phát sinh xung đột sao? Chẳng lẽ ngươi không xuất thủ cướp đoạt Tiên đao và thần công của hắn?"
"Không!" Đôi mắt Cơ Mỹ Tiên không gợn sóng chút nào, nhàn nhạt trả lời.
Hoàng Cẩm Thiên nheo mắt lại, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: "Vậy đến cũng thế, nếu như ngươi ngươi xảy ra xung đột với hắn, chắc chắn không thể đứng ở chỗ này, nhưng nếu như ngươi giao thủ với hắn còn có thể sống được mà trở về thì chắc chắn đã bị thiệt thòi không ít!"
Trong lòng Cơ Mỹ Tiên nhảy một cái, âm thầm nổi giận, nàng ta đúng là bị Thẩm Tường làm cho thiệt thòi không ít, giới chỉ trữ vật của nàng đã bị Thẩm Tường cướp đi, còn bị Thẩm Tường xàm sỡ ngọc thể.
"Những Thông Thiên thế gia các ngươi và Thánh cảnh lại trêu chọc tiểu tử đó mà nói, hậu quả chính các ngươi tới gánh chịu, đương nhiên, chuyện tiểu bối thì tùy bọn hắn, nhưng những lão gia hỏa các ngươi mà xuất thủ, ta tuyệt sẽ không thờ ơ, không tin các ngươi cứ việc thử một chút xem!" Hoàng Cẩm Thiên lưu lại lời nói đanh thép, vung tay áo thả ra một vệt ánh sáng, xé rách hư không mang theo Cổ Đông Thần rời đi.
Sau khi trở lại Thái Vũ môn, Cổ Đông Thần hỏi: "Sư tổ, Man Loạn huyền địa đến cùng là nơi nào? Chúng ta không cxần đi vào tìm tiểu sư thúc trở về sao?"
"Không cần, coi như ta đi vào cũng khó có thể tìm được tiểu tử kia, tuy nhiên hắn ở bên trong đó thì không chết được! Ở trong đó thế nhưng là một cái nơi rất nguy hiểm, coi như ngươi với ta đi vào, gặp phải một số yêu thú lợi hại thì chỉ sợ cũng phải chết ở bên trong, nhưng tiểu tử này sẽ không!" Thần sắc Hoàng Cẩm Thiên trở nên nghiêm túc nói ra, tuy nhiên trên mặt vẫn tràn đầy vẻ lo lắng: "Ngươi nên trở về Cổ Linh tộc nhìn một chút, Thái Vũ môn giao cho ta đi, có ta ở đây, Yêu Ma giới những tên kia đến bao nhiêu ta sẽ để bọn hắn chết bấy nhiêu!"
-----
Người Thanh Phong thành đều thở phào nhẹ nhõm, đặc biệt là người có cửa hàng ở bên trong, đều cảm thấy may mắn, nếu như Hoàng Cẩm Thiên bọn họ đánh nhau, cả tòa thành thị này chắc chắn sẽ bị hủy đi.
"Trong tay lão già điên này nắm giữ pháp bảo lợi hại phá toái không gian, chỉ là tùy tiện một cái thì đã mở ra một cái cánh cửa không gian." Người của Đoạn gia ở phía xa sau khi nhìn thấy thì đều sợ hãi thán phục mà hâm mộ.
"Vậy mà không có đánh nhau, không nói chuyện trở về, lão già điên Hoàng Cẩm Thiên này cũng không dám tiến vào Man Loạn huyền địa, xem ra hắn biết rất nhiều thứ! Nếu như hắn nắm giữ Thiên Diễn thuật, rất có thể hắn là Bất Tử tộc." Lão giả đầu lĩnh của Đoạn gia kia một mặt suy nghĩ sâu xa.
Bất Tử tộc! Sau khi những người khác của Đoạn gia nghe được, rất là chấn kinh, Bất Tử tộc có tuổi thọ vô hạn, cũng là một loại gia hỏa rất dễ dàng bị lão thiên phong tỏa, mà thi triển Thiên Diễn thuật là phải tổn thọ, nhưng người Bất Tử tộc tới thi triên, tổn bao nhiêu thọ cũng không sợ.
"Đi thôi, chúng ta không thể đi vào chung với Thông Thiên thế gia, đi vào cùng bọn hắn sẽ chỉ lành ít dữ nhiều."
Người của Đoạn gia khởi hành trước tiên, đi sớm nhất, sau đó cường giả của những Thông Thiên thế gia và Thánh cảnh kia cũng bắt đầu lên đường, dẫn đầu đại đa số đều là một số lão giả có thọ nguyên sắp hết.
Lúc này Thẩm Tường còn đang ở trên tấm bia đá trước mặt quần thể núi hình sư tử (nhóm núi sư) kia, hắn còn không biết lão phong tử (lão già điên) đã đi ra bên ngoài, hơn nữa còn là bởi vì hắn.
"Tiểu Thí Long, thăm dò như thế nào rồi?" Thẩm Tường hỏi, hắn đã hỏi rất nhiều lần.
"Những dãy núi hình sư tử này có rất nhiều, mười vạn ngọn chắc chắn là tới, hơn nữa không có giới hạn, mỗi một dãy đều như nhau, nhưng là ở trong một số dãy núi hình sư tử có một số khí tức, giống như là phong ấn một số dị thú viễn cổ vậy." Long Tuyết Di nói, giọng nói tràn ngập chấn kinh, những dãy núi hình sư tử thần bí này ở bên trong phàm giới, khiến nàng ta cũng không đủ sức, bởi vì cỗ lực lượng này coi như ở Thiên giới cũng không thấy nhiều.
Điều này làm cho nàng ta cảm thấy càng ngày càng nhiều hơn, ở cực lâu trước kia, Phàm giới này nói không chừng chính là một cái thế giới bậc cao phồn vinh hưng thịnh, thực lực siêu cường, tuy nhiên về sau xảy ra biến cố cho nên mới trở thành bộ dáng này.
"Nếu như đi vào sẽ có nguy hiểm gì sao?" Thẩm Tường lo lắng nhất chính là cái này, chỉ có tự mình vào xem thì mới có thể tìm được cái mộ kia là ở nơi nào.
"Không biết, ta chỉ là thần thức đi vào mà thôi, tuy nhiên ngươi có Huyền Vũ Kim Cương giáp, có lẽ sẽ không bị chết." Long Tuyết Di nói ra: "Cũng đã đi tới nơi này rồi, thử vào xem sao, dù sao cũng không chết, ta rất tò mò với cái mộ kia."
Thẩm Tường cắn răng, biến trở về hình người, tiến vào vùng đất phía sau bia đá, đi về phía dãy núi hình sư tử gần hắn nhất.
P/S: Ta thích nào....đợt này tập văn nghệ ngày đêm cho nên khó ra chương quá a....mong các đạo hữu thông cảm, qua thứ 4 tức 7/8 thi xong lại dịch lại như cũ....