Người của Đoạn gia đều dùng ánh mắt quái dị mà nhìn lấy Thẩm Tường, bọn họ bây giờ mới nhớ tới, một mình Thẩm Tường có thể xâm nhập tới chỗ kia thật đúng là một cái kỳ tích, hắn vậy mà cũng biết những dị thú kia đạt tới cảnh giới kia, hơn nữa còn dám chạy loạn ở bên trong!
"Truyền thuyết là mộ của Thập Thiên đại đế, vào lúc đó hắn là đại đế trong thiên địa lúc bấy giờ, thống nhất nhiều cái chủng tộc, tuy nhiên hắn cũng không phải là nhân loại, mà là một con sư tử rất bình thường, hắn có thể nói là có tài nhưng thành đạt muộn, hắn đều là ở mấy lần thọ nguyên sắp hết thì đột phá, sau đó đại sát tứ phương, bình định hết mọi trở ngại trong thiên địa thống nhất trở ngại, trở thành Thập Thiên đại đế." Đoạn Không nói.
Hoàng Long tộc của Long Tuyết Di là ở sau khi Thập Thiên đại đế ngã xuống rất nhiều năm thì mới xuất hiện, cho nên bọn họ không hiểu rõ đoạn lịch sử này cũng là chuyện rất bình thường, nhưng những Thông Thiên thế gia và thánh cảnh kia đều biết, ở trên vùng đất này, những thế gia cổ xưa kia đều có ghi chép liên quan.
Thống nhất các tộng trong thiên địa, trở thành Thập Thiên đại đế, nghe thôi cũng làm người ta cảm thấy bội phục, cái này cần phải có thực lực dạng gì mới có thể làm tới?
"Tuy nhiên về sau hắn vẫn là không đấu lại được với sự khắc nghiệt của thời gian, cuối cùng bị chôn cất ở bên trong Thập Thiên thánh sơn, đó là Thánh giả lúc ấy ở trên Thập Thiên xây dựng một cái mộ địa cho hắn, nguy hiểm thì nhất định phải có, nhưng nếu như đi đúng con đường thì có thể tiến vào trong mộ của Thập Thiên đại đế." Đôi mắt Đoạn Không lấp lóe, hắn cũng không thể xác định bọn họ có thể thuận lợi đi tới đó hay không.
"Dị thú ở bên trong tồn tại lâu như vậy mà không chết, có lẽ là đã ngủ say rất nhiều năm, hiện tại đã thức tỉnh, ở sau khi Thập Thiên đại đế chết đi, chắc chắn còn xảy ra rất nhiều chuyện lớn, dẫn đến Thập Thiên tán loạn, hóa thành vô số Phàm giới, hình thành Nhân Ma Yêu tam giới, Tam Giới đại chiến mười vạn năm một lần, tự giết lẫn nhau, sinh linh chịu khốn khổ lầm than."
Thẩm Tường bây giờ không muốn đi vào, hắn đã biết đó là nơi nào, hơn nữa còn từng đi vào, nếu như không có thực lực tuyệt đối thì chắc chắn sẽ chết ở bên trong.
"Đoạn Tam, hiện tại đã xác định, bên trong chính là mộ của Thập Thiên đại đế, ngươi chớ có đi vào, nhỡ đâu những lão gia hỏa chúng ta không ra được thì còn cần có người truyền thừa tiếp một mạch của Đoạn gia." Đoạn Không vỗ vỗ bả vai của Đoạn Tam Thường, sau đó các lão bối của Đoạn gia bước lên những bước chân nặng nề, đi vào bên trong Man Loạn huyền địa.
Đoạn Tam Thường giống như đã thành thói quen với những chuyện như vậy, bởi vì mỗi lần lúc những lão gia hỏa này đi tìm những mộ nguy hiểm kia đều nói như vậy đối với những người trẻ tuổi của Đoạn gia bọn hắn.
"Thẩm huynh, ngươi nói cho ta biết mộ của Ma Thần chi tử kia là ở nơi nào đi, ta hiện tại ngứa tay đến kịch liệt." Đoạn Tam Thường cười nói, không lo lắng người gia tộc hắn chút nào, một mặt dáng vẻ không tim không phổi.
"Ta không đi cùng với ngươi, cái chỗ kia ta không muốn đi lần thứ hai..." Thẩm Tường nói ra chuyện của Cổ Hoang cấm địa, đặc biệt căn dặn Đoạn Tam Thường phải cẩn thận với Hắc Thủy Độc đàm.
Sau khi Đoạn Tam Thường biết được vị trí mộ tổ tông của Cổ Hoang ma môn thì giống như con thỏ chạy mất vậy, ngay cả lời cảm kích cũng không nói.
Thẩm Tường đi một mình ở trên thảo nguyên, tuy rằng hắn không tìm được linh dược ở bên trong Man Loạn huyền địa, tuy nhiên hắn vẫn là có thu hoạch, Hỏa Hoàng Tử Kim đã rất trân quý.
Trong Thanh Phong thành, khắp nơi đều đang bàn tán về chuyện ở bên trong Man Loạn huyền địa, những bí văn có liên quan với bên trong chỉ có những thế lực cổ xưa kia mới biết được, Thẩm Tường cũng không có ý định nói ra, bằng không vậy tuyệt đối sẽ hại chết rất nhiều người có lòng hiếu kỳ lớn.
Thẩm Tường là thay đổi dung mạo rồi mới vào thành, sự phụ hứn trước đó suýt chút nữa thì hủy đi tào thành này, bây giờ còn có không ít người nhắc tới hắn, hắn cũng không dám chủ quan.
Hắn và Đoạn Tam Thường đã hẹn, ở chỗ này chờ hắn từ Ma giới trở về, Đoạn Tam Thường giống như cũng có phương pháp truyền tống không gian, nói sẽ rất nhanh trở lại.
Hắn thuê lại một căn phòng ở phía sau trạch viện, hắn dự định nghiên cứu linh văn và trận pháp ở bên trong quyển "Thần thư" kia một chút, quển Thần Thư này cũng là vật rất cổ xưa, giấy ở bên trong Thái Cổ thánh địa, hắn muốn thông qua những linh văn này kết hợp với đan dược, để đan dược càng trở nên cường đại hơn.
Ngay vào lúc hắn vừa mới chỉnh lý xong căn phòng, ngoài cổng đã xuất hiện một nữ tử mặc áo trắng như tuyết, khinh trần thoát tục, trên khuôn mặt mỹ lệ như ngọc kia của nàng ta tràn đầy sương lạnh.
"Thẩm Tường, không nghĩ tới ngươi có thể còn sống đi ra." Cơ Mỹ Tiên có linh giác siêu cường, Thẩm Tường vào thành thì nàng ta đã cảm ứng được.
Thẩm Tường tạm thời còn không có nghĩ ra biện pháp tránh né được linh giác kỳ dị này của Cơ Mỹ Tiên, bằng không năm đó Tô Mị Dao và Bạch U U cũng sẽ không bị nàng ta truy sát tới lâu như vậy.
"Ta vừa mới trải giường xong thì ngươi đã đến, ngươi thực sự biết chọn lựa thời gian a." Thẩm Tường cười nói mập mờ, không căng thẳng chút nào, trong tay hắn cầm lấy Ngọc Y Tiên Cơ.
"Ngươi ... " Cơ Mỹ Tiên nhớ lại ngày đó Thẩm Tường sờ soạng lung tung trên người của nàng ta thì hận không thể cắt bỏ những nơi da thịt bị Thẩm Tường sờ qua, đương nhiên nàng ta càng muốn hơn chính chặt rụng tay Thẩm Tường và móc đôi mắt của Thẩm Tường xuống.
"Tuy nhiên ngươi muốn làm ấm giường cho ta cũng chưa đủ tư cách, nhưng nếu như ngươi rửa chân cho ta tốt thì có lẽ có cơ hội tấn thăng." Thẩm Tường cười hì hì, nói móc thiên nữ cao cao tai thượng này mà không kiêng kỵ chút nào.
Cơ Mỹ Tiên tốt xấu gì thì cũng từng quát tháo phong vân ở trên Thiên giới, lúc này nàng ta trở nên tỉnh táo một cách khác thường.
"Trả đồ vật lại cho ta, chúng ta xóa bỏ." Cơ Mỹ Tiên hung tợn trừng mắt với Thẩm Tường nói.
Thẩm Tường thế nhưng là cầm đi một bộ phận tiên y của nàng ta, hơn nữa còn là cái yếm, đây chính là bộ phận rất quan trọng.
"Cái gì xóa bỏ? Ta nhưng không có nợ ngươi cái gì, ngược lại là khi đó ngươi động thủ trước đối với ta, ta chẳng qua chỉ là ở trong lúc đánh trả mà thận tay cầm đi ít đồ." Thẩm Tường ôm ngực, một mặt mỉm cười nói.
"Hừ!" Cơ Mỹ Tiên oán giận trong lòng, Thẩm Tường không chỉ có riêng là cầm đi một chút đồ vật mà còn cầm thủy tinh hình ảnh ghi chép lại hình ảnh lúc làm bẩn ngọc thể của nàng ta, nếu như lưu truyền đi ra ngoài thì danh tiết của nàng coi như hoàn toàn bị hủy đi.
Thẩm Tường lắc đầu thở dài: "Cái yếm kia của ngươi bị ta làm mất rồi, ngươi nên biết lúc ấy ta chạy trốn tới bên trong Man Loạn huyền địa, ta giao thủ với dị thú lợi hại, cuối cùng vẫn là cái yếm kia của ngươi cứu ta một mạng."
"Ngươi làm rơi ở nơi nào?" Đôi mi thanh tú của Cơ Mỹ Tiên dựng lên, nghẹn ngào hỏi, một mặt vẻ lo lắng, vẻ mặt cũng biến thành có chút khó coi.
"Rơi ở bên ngoài quần thể dãy núi hình sư tử, bên trong Man Loạn huyền địa thật rất khủng bố, bên trong có rất nhiều loại núi hình sư tử kia, lúc ta muốn tới gần một ngọn núi hình sư tử thì bị một đám dị thú công kích, khi đó ta vứt cái yếm kia của ngươi ra ngăn cản, ta thừa dịp lúc đó chạy về phía một ngọn núi, sau đó hình như động phải một cái truyền tống trận, cuối cùng ta an toàn đi ra ngoài." Thẩm Tường nói, hắn đương nhiên là đang lừa Cơ Mỹ Tiên, hắn chính là vì để Cơ Mỹ Tiên bỏ cái ý nghĩ kia đi.
Sau khi Cơ Mỹ Tiên nghe được, thân thể mềm mại run lên, thiếu chút nữa thì không đứng vững, nàng ta là Thiên nữ của thánh cảnh, lại là cường giả Thiên giới, đương nhiên biết bên trong những dãy núi hình sư tử ở bên trong Man Loạn huyền địa kia chính là mộ của Thập Thiên đại đế.
"Tiểu vương bát đản, ngươi vậy mà có thể chạy tới chỗ đó, ta phải giết ngươi!" Cơ Mỹ Tiên không thể nhịn được nữa, một bàn tay đánh về phía Thẩm Tường, tốc độ xuất thủ rất nhanh, hơn nữa mang theo một cỗ lực lượng rất mạnh, lực lượng này vậy mà không phải chân khí của Bạch Hải thánh cảnh!
May mắn Thẩm Tường sớm có phòng bị, né ra, bằng không răng nhất định sẽ bị tát cho rơi mấy cái.
"Đừng nóng giận, ngươi giết ta, ngươi sẽ vĩnh viễn không tìm được cái yếm của ngươi, chỉ có ta nhớ được đó là nơi nào, chờ thực lực chúng ta đủ thì lại đi vào, nhất định có thể tìm ra được!" Thẩm Tường gượng cười nói.
Cơ Mỹ Tiên có linh giác cường đại, nàng ta bây giờ quả thực không cảm ứng được cái yếm kia của nàng ta, nói rõ không còn trong tay của Thẩm Tường, nếu như đi vào sâu trong Man Loạn huyền địa thì nàng ta có thể thông qua linh giác cảm ứng được.
"Mười cái mạng của ngươi cũng không đổi được đồ vật của ta, ngươi nhanh trả lại chiếc nhẫn của ta cho ta, còn có thủy tinh ghi hình ảnh kia nữa." Cư Mỹ Tiên nói tới chính là thủy tinh hình ảnh, hai gò má hơi đỏ lên.
"Không phải chỉ là một cái yếm thôi sao, ta trả lại một trăm cái cho ngươi." Thẩm Tường cười hì hì nói, trả lại trữ vật giới chỉ cho nàng, nhưng không có ý định lấy thủy tinh ra.
"Thủy tinh đâu?" Cơ Mỹ Tiên đoạt giới chỉ trữ vật tới, lạnh lùng hỏi.
Thẩm Tường bĩu môi nói ra: "Yên tâm đi, ta chỉ là lưu lại làm kỷ niệm, tuyệt đối sẽ không lấy ra xem, nữ nô của ta còn đẹp hơn so với ngươi nhiều."
"Ta ... Ngươi nhớ kỹ cho ta, một ngày nào đó, ta sẽ cho ngươi biết ngươi đắc tội ta là chuyện ngu xuẩn cỡ nào." Cơ Mỹ Tiên thở mạnh mấy hơi, đè lửa giận trong lòng xuống, vung tay áo rời đi.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.