Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 838 - Chương 838 - Đan Vương Xuất Hiện

Chương 838 - Đan Vương xuất hiện
Chương 838 - Đan Vương xuất hiện

Người ở đây quan sát Thẩm Tường luyện đan, có không ít là Luyện Đan sư, Luyện Đan sư cấp cao cũng có một số, coi như người không phải là Luyện Đan sư thì cũng đều là người có xuất thân từ danh môn, đối với phương diện luyện đan thì đều có hiểu biết.

"Hỏa diễm của tiểu tử này rất bình thường, không có Hỏa Hồn, cũng không phải nhiều mạch hỏa, nhưng hỏa diễm cũng rất lợi hại, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?" Một lão giả lầm bầm nghi hoặc.

Tuy rằng Thẩm Tường cực lực che giấu khí tức của hỏa diễm, nhưng vẫn bị một số cao nhân rất mẫn cảm với hỏa diễm cảm ứng được sự khác thường trong đó.

"Vương lão, hỏa diễm này rất lợi hại phải không? Ta không nhìn ra được, ngược lại còn cảm thấy rất yếu, ta nghĩ hắn chắc còn đang dùng toàn lực tới đốt cháy Kim Thiết Thụ căn và Kim Thiết Thụ tâm đi, hai vị dược tài này mặc dù đã sắp chết héo đi, nhưng lại không phải ai cũng có thể luyện hóa một cách dễ dàng." Đàm Trung Sâm nói, hắn là nhi tử của Đan Vương cho nên cũng là một tên Luyện Đan sư.

Vương lão đầu kia lắc đầu nói: "Tiểu huynh đệ này là người trong nghề luyện đan, hiển nhiên có bản lĩnh rất vững chắc, so với ngươi thì lợi hại hơn nhiều! Luyện Đan sư lợi hại ở lúc luyện đan, được Luyện Đan sư chưởng khống tinh chuẩn đều là hỏa khí nội liễm, toàn lực đốt cháy dược liệu từ đó hình thành một loại 'thế'!"

"Coi như một số Luyện Đan sư cấp chín cũng khó mà để hỏa diễm có được 'thế' vô hình."

Nghe được lời của lão giả này, mọi người hơi kinh hãi, Luyện Đan sư cấp chín, ở đây đã có mấy cái, đều là Luyện Đan sư có thể luyện chế ra được ba loại đan dược Địa cấp thượng phẩm, khoảng cách tới Đan Vương chỉ còn cách xa có một bước, ở đây đã có hai tên, Vương lão kia là một tên trong đó.

"Chí ít ta làm không được!" Một tên lão giả tóc vàng khoe lưng còng khẽ thở dài một tiếng.

"Nói như vậy, hắn là Luyện Đan sư cấp chín?" Cơ Mỹ Tiên hỏi, trong lòng vô cùng kinh ngạc, kể từ sau khi va chạm với Thẩm Tường còn bị hắn xàm sỡ, nàng ta đã tra xét rất nhiều chuyện liên quan tới Thẩm Tường, biết Thẩm Tường còn trẻ, vẫn còn chưa tới trăm tuổi.

Lão giả kia lắc đầu nói: "Không giám chắc, hắn không đi khảo hạch, cái này rất khó nói, chẳng qua nếu như hắn có thể luyện chế ra Thiết Cốt đan, loại đan dược Địa cấp trung phẩm khó luyện này thì ít nhất hắn đã là một tên Luyện Đan sư cấp tám!"

Luyện Đan sư cấp tám, sau khi Đàm Trung Sâm nghe được người có quyền uy phát biểu thì vẻ mặt hắn có chút khó coi, bản lĩnh khống hỏa đối với Luyện Đan sư là rất trọng yếu, là chỗ mấu chốt để ngưng đan thành công, nhưng tiểu quỷ trước mắt này thì năng lực khống hỏa vậy mà so với Luyện Đan sư cấp chín còn cao minh hơn!

Những người đánh cược lớn kia, vẻ mặt đều không thể nào tốt lên được, người có thể luyện dược tài sắp hỏng thành đan, bình thường đều là Luyện Đan sư có năng lực khống hỏa rất mạnh.

Thẩm Tường đối với việc điều khiển hỏa diễm, có thể nói là thuận buồm xuôi gió, giống như thể đơn giản dễ dàng khống chế tay chân của mình vậy, cái này cùng hắn tu luyện Thần đạo, tu luyện Hỏa Thần quyết, có được Càn Khôn Hỏa Hồn thì có quan hệ rất lớn.

Kim Thiết Thụ căn và Kim Thiết Thụ tâm quả thực đốt cháy là rất khó, tuy nhiên ở bên trong Viêm Long bảo lô dùng thời gian gia tốc, lại phối hợp Càn Khôn chi hỏa mãnh liệt thì đã bị đốt cháy rất dễ dàng.

Nhưng vào lúc này, Viêm Long bảo lô đột nhiên rung động, run rất kịch liệt, Thẩm Tường cũng là đầu đầy mồ hôi, sau khi những người đặt cược kia trông thấy thì trong lòng mừng như điên, hận không thể cười to vài tiếng, bởi vì bọn hắn biết Thẩm Tường sắp xong đời rồi.

"Thường tử, trên người ngươi còn có tinh thạch không?" Thẩm Tường đột nhiên dùng thần thức truyền âm cho Đoạn Tam Thường.

Sau khi Đoạn Tam Thường trông thấy lò luyện đan của Thẩm Tường rung động thì sau lưng đã đổ mồ hôi, nếu như Thẩm Tường thua mà nói vậy đó chính là hơn 20 tỷ tinh thạch a!

"Còn có một chút, ngươi muốn làm gì?" Đoạn Tam Thường đột nhiên cảm thấy không đúng.

"Ngươi tranh thủ thời gian đặt cược, ta hiện tại là đang cố ý làm cho người khác xem, để người khác cho là ta chắc chắn phải thua." Thẩm Tường truyền âm cho Đoạn Tam Thường.

Đoạn Tam Thường thở dài trong lòng, cái tên Thẩm Tường này thật sự là quá âm, hắn âm thầm vui lên, lập tức nói ra: "Anh bạn nhỏ, ngươi bây giờ còn tiếp nhận tiền đặt cược sao? Nếu như cược thì càng nguy hiểm thì càng kích thích, tuy rằng ta không phải là một tên dân cờ bạc, nhưng loại cảm giác này ta vẫn là thể nghiệm qua."

Mọi người âm thầm khinh bỉ Đoạn Tam Thường, người ta đã sắp thất bại rồi, lại còn đặt cược, đây không phải muốn để cho Thẩm Tường thua thảm hại hơn sao?

Thẩm Tường mở mắt, cười lạnh nói: "Ngươi thật cho rằng ta sẽ thất bại sao? Vậy thì tốt, ngươi cứ việc đặt cược đi, xem ai là người thắng cuối cùng!"

Mọi người lập tức trở nên xôn xao, lò luyện đan cũng sắp rung động đến nổ rồi vậy mà còn tiếp nhận đặt cược.

Đoạn Tam Thường cười ha ha một tiếng: "Vị tiểu huynh đệ này quả nhiên hào sảng, đây là năm trăm triệu tinh thạch!"

Đoạn Tam Thường ném một cái túi trữ vật ra, ném vào mặt đất, trong những cái túi trữ vật này đều có tinh thạch, dùng thần thức quét qua thì có thể trông thấy số tinh thạch cất giữ bên trong, lúc này ở trên mặt đất đã có một đống lớn túi trữ vật, đều là tiền đặt cược của những người khác ném xuống.

Ngay sau khi Đoạn Tam Thường đặt số lớn tiền đặt cược, một số người cũng thi nhau ném ra tất cả những gì mình có.

"Chỗ này ta còn có một trăm triệu tinh thạch, vị tiểu huynh đệ này muốn thống khổ thì ta sẽ thành toàn cho hắn."

"Ta cũng tới, ta còn có hai ức (hai trăm triệu), đây là những gì ta có!"

"Ba ức, liều mạng, giết chết tiểu tử này!"

"..."

Trong đó còn không thiếu một số lão gia hỏa, thậm chí còn có người ngay cả thanh bảo kiếm của mình cũng lấy ra đánh cược.

Lúc này, toàn bộ cộng lại, đã tính gộp lại khoảng ba mươi tỷ tinh thạch!

Thẩm Tường cười lớn trong lòng, hắn đúng là cố ý để lò luyện đan rung động một chút, chính là vì nghiền ép toàn bộ tài phú của đám người này đi ra.

Cơ Mỹ Tiên vẫn không có đặt cược, vốn nàng ta là động tâm, bởi vì nàng ta cũng muốn để Thẩm Tường thua rất khó coi, tuy nhiên nàng ta biết thân phận của Thẩm Tường, lại biết Đoạn Tam Thường là bằng hữu của Thẩm Tường, nàng ta trông thấy Đoạn Tam Thường ở một bên làm nền thì đã biết chắc chắn có ẩn tình ở trong đó.

Mục Giai Lan Thiên nữ của Đào Hoa thánh cảnh, dáng vẻ nhàn nhã, đôi mắt đẹp thanh tịnh, bình tĩnh mà nhìn chuyện đang diễn ra trước mắt, bản thân nàng ta cũng không phải là một người thích cờ bạc, không tranh danh lợi, cho nên không bị Thẩm Tường dụ hoặc.

Lò luyện đan sáng lên càng ngày càng lợi hại, thật giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ bị nổ tung lên, mọi người cũng đều dần dần lùi lại ra đằng xa, lo lắng sẽ bị mảnh vỡ lò luyện đan văng trúng.

Cửa hàng đan dược của Đỉnh Thịnh rất lớn, tụ tập rất nhiều người, hơn nữa còn tương đối nổi danh, trong đoạn thời gian này chuyện về Thẩm Tường đã truyền khắp cả con đường, một số đệ tử danh môn thích cờ bạc đều thi nhau chạy tới, bao vây quanh đại sảnh rộng rãi.

Bọn họ hỏi thăm Thẩm Tường, biết được là còn có thể đặt cược thì đều không do dự chút nào mà vứt tinh thạch xuống.

Chẳng mấy chốc, tiền mà mọi người bỏ ra tham gia đánh cược lần này tổng cộng đã đến bốn mươi tỷ (400 ức) tinh thạch!

"Cửa hàng đan dược Đỉnh Thịnh khai trương lâu như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên náo nhiệt tới như thế, ta vốn còn tưởng rằng vị Đan Vương nào đến ủng hộ cửa hàng của ta, không nghĩ tới có người đánh cược ở đây." Một giọng nói già nua chậm rãi truyền đến.

"Cha!" Đàm Trung Sâm vội vàng đi tới, người tới chính là Đan Vương Đàm Thịnh.

Ngay cả Đan Vương cũng dẫn tới, mọi người đều âm thầm kinh ngạc, một số người không nghĩ tới có thể may mắn được trông thấy phong thái của Đan Vương.

Đan Vương Đàm Thịnh, đây là một lão giả để cho người ta nhìn thấy rất thuận mắt, tuy rằng đã là bộ dáng ông lão rồi, nhưng giọng nói lại mang theo một loại khí thế, quần áo mặc trên người hắn không xa hoa, nhưng lại rất nho nhã, phối hợp rất vừa vặn, rất có hương vị của một tiên nhân.

"Anh bạn nhỏ, ngươi vừa ra tay chính là mười hạt Bạch Ngọc Liên tử, hơn nữa mua Thiên Vận hộp quý giá như thế, chắc hẳn ngươi có nội tình nhất định, không biết lúc này ngươi có còn nhận đặt cược hay không?" Đàm Thịnh cao giọng nói.

Có thể để cho một tên Đan Vương rơi vào bẫy, trong lòng Thẩm Tường như bụng nở hoa, hắn cười nói: "Đương nhiên tiếp nhận, có Đan Vương nể mặt đến cổ động, coi như thua, ta cũng sẽ rất vui vẻ!"

P/S: Ta thích nào...chương 3.

Bình Luận (0)
Comment