Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 839 - Chương 839 - Lý Nhân Thiện

Chương 839 - Lý Nhân Thiện
Chương 839 - Lý Nhân Thiện

"Quả nhiên hào sảng, ta tin được ngươi, nơi này là năm mươi ức tinh thạch, ta cũng tới đánh cược nhỏ một chút, khó có được ngày cửa hàng đan dược Đỉnh Thịnh lại náo nhiệt như vậy!" Đàm Thịnh cười sang sảng nói, phất tay ném ra một cái túi trữ vật, thần thức mọi người quét qua, phát hiện bên trong quả thật có năm mươi ức tinh thạch (5 tỷ), chồng chất giống như núi nhỏ ở không gian bên trong.

Năm mươi ức chỉ mà lại chỉ là đánh cược nhỏ một chút? Vậy nếu như là đánh cược lớn thì sao đây? Không hổ là Đan Vương, tùy tiện xuất thủ cũng có thể hù chết một mảng lớn dân cờ bạc.

Theo Thẩm Tường thì Đan Vương này vẫn là quá keo kiệt, mới năm mươi ức? Hắn cảm thấy nói thế nào cũng phải năm trăm ức đi!

Đan Vương Đàm Thịnh cũng đã đặt cược, hơn nữa còn đặt lớn như vậy, mọi người hiện tại đã nhận định Thẩm Tường chắc chắn sẽ thua, bọn họ coi như đập nồi bán sắt cũng phải đặt cược, lúc này mặt đất có thêm không ít pháp bảo vũ khí tốt, tổng cộng tính gộp lại đã đến 500 ức!

Trái tim của Đoạn Tam Thường vẫn luôn đập loạn lên, nếu như Thẩm Tường thắng mà nói, thế nhưng là hố chết không ít người, ngay cả Đan Vương cũng bị hắn gầm côn đen gõ cho một cái.

Đàm Thịnh tự nhiên không coi trọng Thẩm Tường, lúc này hắn trông thấy một mặt ngưng trọng của Thẩm Tường, hơn nữa lò luyện đan rung động không ngừng, có dấu hiệu nổ lô, xác suất thành công cực thấp, chứ đừng nói tới bản thân những dược liệu kia đã rất nát, hắn cũng không có nắm chắc có thể luyện chế thành công chứ đừng nói đây chỉ là một tên tiểu quỷ.

Trong lòng Thẩm Tường đang nở nụ cười âm hiểm, hắn cảm thấy bây giờ đã diễn gần đủ rồi, chỉ thấy lò luyện đan đang lung lay kia đột nhiên ổn định lại, như là một ngọn núi lớn đứng vững vàng ở nơi đó.

Những người kia vốn trong lòng đều đang rất cao hững, đang nghĩ tới số tiền sau khi thắng được này phải nên làm những gì, mà lúc này sắc mặt của bọn hắn đột nhiên trở nên hết sức khó coi, chỉ cần là kẻ không ngu thì cũng có thể đoán được Thẩm Tường đây là đang cố ý!

Cơ Mỹ Tiên luôn luôn nhìn ở trong mắt, nàng ta sớm đã biết Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường hai người phối hợp với nhau, trong nội tâm nàng âm thầm mắng lấy, một tên là trộm một phải bị sét đánh, một tên là tiểu hỗn đãn để nàng ta hận thấu xương, hai tên phối hợp với nhau, ngay cả Đan Vương cũng cười hì hì mà nhảy đi vào hố lửa mà bọn hắn đã đào xong.

Sắc mặt của Đan Vương cũng rất khó coi, hắn không nghĩ chính mình sống lâu như vậy,. vậy mà nhất thời hồ đồ, bị một tên tiểu quỷ ám toán, đương nhiên, hắn không thể nói cái gì, bởi vì Thẩm Tường cũng không vi phạm quy tắc.

Một số Luyện Đan sư thì lại bắt đầu bội phục Thẩm Tường, lại sắp luyện chế ra Thiết Cốt đan rồi!

Thẩm Tường đã luyện hơn một canh giờ, một mực đang sử dụng phương pháp diễn luyện hai tầng, lúc này đã ngưng đan, nếu như không phải bởi vì dược liệu quá kém cỏi thì hắn chắc chắn phải luyện ra được hai viên.

Tuy nhiên dược liệu đã sắp khô héo mà chết đi, dược khí biến mất đi cũng rất nhiều, hắn có thể luyện chế thành công ra một viên thì đây cũng đã coi như là không tệ, dù sao bản thân Thiết Cốt đan cũng chỉ là xuất đan ra một viên mà thôi.

Một lát trôi qua, Thẩm Tường cười nói: "Để các vị thất vọng rồi!"

Sắc mặt của phần lớn người ở đây đều là giống nhau, âm trầm như nước, hận không thể xé Thẩm Tường thành mảnh nhỏ, vậy mà để bọn hắn liên tiếp nhảy vào trong bẫy.

Đoạn Tam Thường vì không muốn để cho người ta nghi ngờ, hừ nhẹ một tiếng: "Tiểu hỗn đản đáng chết, khoản nợ này ta nhất định ghi nhớ!"

Thẩm Tường mỉm cười, mở nắp lò luyện đan ra, chỉ thấy sương màu màu vàng kim và màu đen tràn ngập ra, một viên đan dược bóng loáng màu đên hiển hiện mà lên, bên ngoài lưu chuyển lên một chút sương mù màu vàng kim.

Sương mù màu vàng kim quấn quanh, vừa nhìn thì đã biết đây là Thiết Cốt đan, hơn nữa còn là phẩm chất thượng thừa!

Trông thấy viên Thiết Cốt đan có phẩm chất cao như vậy, Luyện Đan sư bao quát Đan Vương ở đây cũng không thể không động dung.

Đan Vương Đàm Thịnh bước tới một bước, vung tay lên, để Thiết Cốt đan lơ lửng ở trên lòng bàn tay của hắn, để hắn xem xét tỉ mỉ.

"Đúng là Thiết Cốt đan, phẩm chất thượng thừa!" Lúc này trong nội tâm Đàm Thịnh cũng không thể không tán thưởng thủ pháp luyện đan rất cao minh của Thẩm Tường, vậy mà có thể sử dụng dược tài sắp chết héo luyện ra được đan dược phẩm chất thượng thừa.

Những Luyện Đan sư khác cũng thi nhau vây quanh quan sát!

Thẩm Tường cười nói: "Như vậy những thứ này đều là của ta a!"

Cứ như vậy, Thẩm Tường ở dưới ánh mắt phun ra lửa của mọi người, cười híp mắt thu sạch những cái túi trữ vật chứa đầy tinh thạch và một số pháp bảo vào bên trong U Dao giới chỉ, để Tô Mị Dao các nàng ở bên trong kiểm kê.

Rất nhiều người trong lòng đều đang nhỏ máu, thậm chí có người sắp khóc, đây chính là tài phú mà bọn họ phải gop góp tích lũy thật lâu a, cho dù bọn họ xuất thân danh môn, nhưng cũng phải dùng không ít tâm huyết mới có thể tích cóp được nhiều tinh thạch như vậy, bây giờ toàn bộ lại thua bởi một tên tiểu quỷ!

Chỉ có những lão gia hỏa kia có cái nhìn coi như tương đối thoáng, mà những người tuổi trẻ kia, trên cơ bản đều thua ngay cả lông cũng không thừa, ngay cả pháp bảo mà môn phái gia tộc cho bọn họ và vũ khí đều thua mất!

Có không ít người đều âm thầm mắng lấy Đan Vương Đàm Thịnh kia, nếu như không phải Đàm Thịnh đi tới, tiện tay ném vào năm mươi ức tinh thạch thì bọn họ cũng sẽ không ném xuống toàn bộ tài sản của mình.

"Tiểu hỗn đản đáng chết, tinh thạch của ta, bảo kiếm của ta, bảo giáp của ta..."

"Những thứ này đi đời nhà ma, trở về chắc chắn sẽ bị lão cha mắng chết, cái gì cũng đều thua mất! Ta phải trở về như thế nào a? Hiện tại phí tổn truyền tống cao đến quá đáng!"

"Thật muốn làm thịt tên tiểu quỷ này!"

"Tiểu hỗn đản trời đánh, một người đã ăn hơn năm trăm ức tinh thạch, hắn không sợ không chống đỡ nổi sao?"

Bên trong cửa hàng đan dược Đỉnh Thịnh có thể nói là một mảnh uể oải, Cơ Mỹ Tiên và Mục Giai Lan là những người duy nhất may mắn thoát khỏi, trong lòng các nàng đều đang cười trên nỗi đau của người khác!

Thiên tử của Đào Hoa thánh cảnh tuy rằng mặt không biểu tình, nhưng trong lòng lại hận tiểu quỷ trước mắt này tới thấu xương!

Nhi tử của thành chủ và Minh chủ cũng là như thế, đây không chỉ là thua tinh thạch, còn làm mất đi thể diện, trước đó bọn họ còn chế giễu Thẩm Tường đủ kiểu.

"Cha, đây quả thật là Thiết Cốt đan sao?" Đàm Trung Sâm khó mà tiếp nhận được sự thật trước mắt này, hắn cũng thua mất một tỷ tinh thạch, với hắn mà nói cũng không phải là con số nhỏ, tuy nói phụ thân hắn là Đan Vương, nhưng lại sẽ không dễ dàng cho hắn tinh thạch.

"Thiết Cốt đan phẩm chất thượng thừa!" Đan Vương Đàm Thịnh nói ra rất nghiêm túc, để mọi người càng cảm thấy mất mát hơn.

"Ha ha ... các vị thật không có ý tứ a, cái này tất cả đều là vận khí, ta chỉ là vận khí tốt mới có thể luyện ra được, để các ngươi thua chút tinh thạch đúng là băn khoăn a, lần sau nếu có cơ hội thì chúng ta lại chơi thống khoái!" Giọng nói của Thẩm Tường trở nên chói tai khác thường, để mọi người hận không thể vây quanh hắn ẩu đả hắn.

"Vận khí? Vận khí con mẹ nó á!" Một đại hán nói ra: "Băn khoăn? Băn khoăn thì trả tinh thạch lại cho chúng ta!"

Thẩm Tường cười nói: "Các vị đều là hào kiệt, có chơi thì phải có chịu a, nếu như ta, nếu như ta trả tinh thạch lại cho mọi người, vậy thì chẳng khác nào ta vũ nhục nhân cách của mọi người a, chà đạp tôn nghiêm của mọi người, tiểu đệ tuyệt không thể làm ra loại chuyện bất nhân bất nghĩa như vậy được a!"

"Tôn nghiêm chó má, nhân cách chó má thì có giá trị được mấy viên tinh thạch a?" Trong lòng mọi người đều mắng lên.

Thẩm Tường cười híp mắt đi tới quầy hàng: "Ta luyện dược liệu trong Thiên Vận hộp thành Thiết Cốt đan, dựa theo quy tắc, các ngươi phải trả lại số tinh thạch mà ta mua Thiên Vận hộp cho ta, còn phải cho ta một phần dược liệu Thiết Cốt đan tốt, đây là trước đó đã nói xong!"

Đàm Thịnh gật nhẹ đầu đối với chưởng quỹ kia, sau đó đi tới, đưa Thiết Cốt đan cho Thẩm Tường.

"Anh bạn nhỏ, sư phụ của ngươi là ai? Có thể giáo dục ra đệ tử dạng như ngươi thì sư phụ ngươi có lẽ tuyệt không phải hạng người vô danh mới đúng!" Đàm Thịnh hỏi, ở đây có rất nhiều người cũng muốn biết đến đến cùng là lão vương bát đản nào dạy dỗ ra một tên tiểu quỷ âm người tới như vậy.

Thẩm Tường cười nói: "Sư phụ ta thật sự chính là hạng người vô danh, tuy nhiên tổ sư ta lại không phải, tổ sư ta tên là Lý Thiên Tuấn."

Đan Vương Lý Thiên Tuấn! Đây là người nổi danh từ rất nhiều năm về trước, nghe được ba chữ Lý Thiên Tuấn này, Luyện Đan sư ở đây đều trợn tròn mắt, khó trách lại có thể có một tiểu tử yêu nghiệt như vậy, lại là đạt được kế thừa của Lý Thiên Tuấn!

"Vậy danh tự của tiểu huynh đệ là ..." Trong lòng Đàm Thịnh trăm mối cảm xúc ngổn ngang, Lý Thiên Tuấn lại còn có truyền nhân!

"Lý Nhân Thiện, nhân là nhân từ nhân nghĩa, thiện là hiền lành thiện lương!" Thẩm Tường vừa mỉm cười vừa tiếp nhận dược tài Thiết Cốt đan và 950 triệu tinh thạch mà chưởng quỹ kia đưa tới.

Trong lòng mọi người thì âm thầm chửi một trận, thế này mà lại là Nhân Thiện? Bọn họ cảm thấy nên gọi là Lý tà ma mới đúng, mà ngay cả Đoạn Tam Thường cũng cảm thấy Thẩm Tường là đang làm xấu cái tên này.

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment