Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 865 - Chương 865 - Thiên Mã Phong Ba

Chương 865 - Thiên mã phong ba
Chương 865 - Thiên mã phong ba

"Đây chính là lực lượng của đại địa sao? Rất cường đại!" Thẩm Tường quan sát cả một vùng đất, nhìn vào những sông núi được hình thành tự nhiên kia, cảnh tượng những ngọn núi và dòng sông này chuyển động xuất hiện trong đầu hắn.

Mảnh đại địa này đã từng sừng sững trên chín tầng trời, được xưng là tầng thứ mười, về sau bị chia cắt thành cô số tiểu thế giới, nhưng cuối cùng vẫn không bị hủy diệt mà còn dung hợp về với dáng vẻ lúc ban đầu, trở thành một cái đại thế giới mới tinh.

Thẩm Tương bây giờ đã có thể cảm nhận được lực lượng kinh khủng của mảnh đại địa này, cho dù đã từng suy sụp qua, nhưng không có người nào có thể chinh phục nó.

Hắn lơ lửng giữa không trung, cảm nhận được khí thế cả đại địa, song quyền nắm lại thật chặt, chỉ thấy đằng sau hắn đột nhiên hiện ra một mảnh bóng mờ sông núi quy nga, khí thế vô hình từ trên người hắn tràn ra, nhưng chỉ kéo dài trong khoảng thời gian rất ngắn ngủi thì bóng mờ sông núi hùng vĩ đằng sau hắn kia đã biến mất.

"Học rất khó a, Thiên Địa Sát Phạt thuật này cần thông qua 'Ngộ' mới có thể nắm giữ được tinh túy trong đó, không phải ngày một ngày hai là có thể học được." Thẩm Tường khẽ thở dài một hơi, hắn chỉ là đụng chạm tới biên giới mà thôi, nhưng cái này nhưng cũng để hắn có thể thi triển ra lực lượng rất mạnh.

Thẩm Tường chỉ cảm thấy cảnh giới của mình không đủ, chưa thể cảm ngộ được Địa Sát thuật này, dựa theo tự thuật ở trên Địa Sát thuật, hắn muốn hoàn toàn nắm giữ Địa Sát thuật này thì đầu tiên phải nhìn ra được linh văn trong đại địa tự nhiên, có thể từ sông lớn núi lớn cảm ngộ đường văn linh vận ở bên trong thì hắn mới có thể thi triển ra được lực lượng của đại địa.

Hắn hiện tại chỉ có thể mơ hồ cảm nhận được một số linh văn đang vận chuyển ở bên trên đại địa, còn chưa đạt tới tình trạng hoàn toàn nhìn thấy, về phần phải làm thế nào thì trên Địa Sát thuật cũng không có nói tới, chỉ là để hắn đi ngộ.

"Loại cảm giác này rất quen thuộc!" Thẩm Tường khẽ nhíu mày, nhìn về phía núi cao cây cối sum suê, ở bên kia có một khu rừng rất lớn.

"Là Cơ Mỹ Tiên nữ nhân đáng chết này!" Long Tuyết Di hừ nhẹ nói: "Ngươi chừng nào thì thu nàng ta vào rửa chân giúp chúng ta?"

Thẩm Tương phiêu lạc đến mặt đất, lầm bầm nói ra: "Sau khi linh hồn của Cơ Mỹ Tiên giác tỉnh, khôi phục ký ức năm đó nàng ta quát tháo thiên giới, thực lực khẳng định tăng lên rất nhanh! Nàng ta sinh ra thì đã có được linh giác rất mạnh, chắc hẳn là có thể cảm nhận được dễ dàng linh văn ẩn chứa trong đại địa tự nhiên đi!"

"Đây là đương nhiên, bằng không nàng ta ở Thiên giới cũng sẽ không mạnh như thế, lúc nàng ta chiến đấu sử dụng chiêu số quả thực đều rất tự nhiên, chắc là nàng ta dùng loại linh giác kia cảm ngộ lĩnh ngộ thiên địa đi, nữ nhân này thật rất cường đại! Rất tò mò đến cùng là ai có thể làm cho nữ nhân lợi hại này rơi xuống đây." Tô Mị Dao nói.

Thẩm Tường trực tiếp thả ra một đôi Chu Tước Hỏa Dực cỡ nhỏ, bay về phía vị trí của Cơ Mỹ Tiên.

"Tiểu đồ đệ đầu trọc của ngươi và đám người tên mập mạp chết bầm kia đều ở bên kia, bọn họ giống như sắp đánh nhau." Long Tuyết Di thi triển Thần Du Cửu Thiên, thần thức lập tức bay tới bên kia.

Mấy người Chu Vinh đứng ở chỗ đó, Thẩm Tường thi triển Thần Du Cửu Thiên cũng nhìn thấy, để hắn không nghĩ tới chính là, bọn họ lại còn bắt được Bạch Diễm Thiên Mã!

Con Bạch Diễm Thiên Mã này có dị Hỏa Hồn màu trắng, quả thực rất trân quý, rất có giá trị, tuy nhiên Bạch Diễm Thiên Mã này là có chủ nhân, tuy rằng Ngô Thiên Thiên nói Bạch Diễm Thiên Mã là bằng hữu của nàng, nhưng đã đại biểu là nàng ta đã thu phục được Bạch Diễm Thiên Mã.

"Đám người kia, xem ra là nghèo đến điên rồi." Thẩm Tường lắc đầu cười một tiếng, đẩy nhanh tốc độ bay tới.

Mấy người Vân Tiểu Đao phí sức hết chín trâu hai hổ cuối cùng mới đuội kịp được con Bạch Diễm Thiên Mã có giá trị liên thành này, tuy nhiên những Thiên tử và Thiên nữ kia lại xuất hiện vào lúc này, muốn cướp đoạt Bạch Diễm Thiên Mã này.

Bạch Diễm Thiên Mã giá trí mấy ngàn ức tinh thạch, lấy ra bán thì ai cũng sẽ động tâm chứ đừng nói là những Thiên nữ và Thiên tử này đều tìm kiếm con ngựa này nhiều ngày như vậy, bây giờ nhìn thấy rơi vào trong tay mấy tên lưu manh kia thì trong lòng rất không cam tâm, nói cái gì cũng phải cướp đến tay.

Thiên tử của Đào Hoa thánh cảnh lúc này càng có lý do hơn, bởi vì trước đó hắn bị mấy tên lưu manh này cùng nhau đánh cho thay đổi hoàn toàn, toàn thân tê liệt, nếu không phải có Đan Vương của Đào Hoa thánh cảnh ở bên trong Đan minh cho hắn sử dụng một số đan dược thì hắn bây giờ còn nằm ở trên giường a.

"Các ngươi vây quanh chúng ta làm gì?" Vân Tiểu Đao quét mắt nhìn đám người vây quanh.

Thiên tử và Thiên nữ của Tần gia đều mặc trang phục màu đen, ăn mặc rất ngắn gọn, bọn họ đều nhìn chằm chằm vào con Bạch Diễm Thiên Mã bị lưới vàng bao vây kia.

Cơ Mỹ Tiên và Phong Ngọc Hà đứng cùng một chỗ, quan hệ giữa Bạch Hải thánh cảnh và Phong gia lúc này không tệ, bởi vì bọn hắn đều rất căm hận Thái Vũ môn, đã âm thầm ngấm ngầm với nhau, mà ở bên người các nàng còn có hai tên nam tử tuấn tiếu khí khái anh hùng hừng hực, bọn họ là Thiên tử vừa mới tuyển ra của mấy người Bạch Hải thánh cảnh và Phong gia, thực lực cũng không yếu hơn so với hai tên Thiên tử trước kia.

Hai tên Thiên tử mới tuyển ra này, chính là mục tiêu hàng đầu để Thẩm Tường giết chết tới lập uy, cái này có thể để cho hắn có được địa vị vững chắc hơn, uy vọng cao hơn.

Mục Giai Lan Thiên nữ của Đào Hoa thánh cảnh cũng chỉ là đến tham gia náo nhiệt, nàng ta không có ý định động thủ, nàng ta chưa từng cũng không muốn trêu chọc Thẩm Tường, đây chính là lúc nàng ta rời khỏi Đào Hoa thánh cảnh mẫu thân của nàng đã dặn dò với nàng, chỉ có điều nàng ta bây giờ nghĩ đến chuyện Thẩm Tường muốn để nàng ta trở thành nữ nô thì trong lòng cũng có chút tức giận.

"Tiểu Đao, chẳng lẽ ngươi còn không biết được phong cách hành sự của bọn gia hỏa ra vẻ đạo mạo này sao? Vạn vật trên thiên hạ cái gì tốt đều là của bọn họ, nhìn sắc mặt của bọn hắn thì biết bọn hắn muốn cướp đi con Bạch Diễm Thiên Mã này." Tiêu Cừu lạnh lùng nói, đã làm tốt chuẩn bị đại chiến, hôm nay nói cái gì hắn cũng không thể giao Bạch Diễm Thiên Mã ra, bọn họ cũng không muốn đi bộ trở về Thái Vũ môn.

Chu Vinh hô lớn: "Các ngươi đều là người có thân phận, là Thiên tử Thiên nữ cao quý, các ngươi không thể không biết xấu hổ như vậy, muốn đánh cũng phải đơn đấu, các ngươi chẳng lẽ muốn lấy nhiều lấn ít hay sao?"

Cảnh Tinh Lượng rất muốn nhổ nước bọt vào mặt Chu Vinh, lần trước chính là đám người Chu Vinh không muốn mặt kia, chào hỏi nói không đánh, thế mà một đám người đột nhiên lao lên vây hắn đánh một trận, đánh cho hắn không biết thiên nam địa bắc ở đâu xong thì chạy đi, bây giờ lại còn không biết xấu hổ nói người khác không muốn mặt? Còn không biết xấu hổ nói đơn đấu?

"Thư sinh, cha ngươi không phải là đảo chủ Liên Hoa đảo sao? Mau lấy danh hào của cha người ra a, đám người này nếu như vây công chúng ta, Bạch Diễm Thiên Mã sẽ bị cướp đi." Chu Vinh thấp giọng nói.

"Bọn chúng không ăn cái này! Mà không phải ngươi đã nói rồi sao, đi ra bên ngoài nói danh hào của cha mình ra thì đây chính là thứ hèn nhát." Liên Minh Đông hạ giọng nói.

"Nhưng tình huống bây giờ thì khác biệt a!" Chu Vinh nhìn lấy Cảnh Tinh Lượng mặt mũi tràn đầy tức giận kia thì trong lòng có chút thấp thỏm.

Song quyền Siêu Cừu ngưng tụ thần lực đáng sợ, bắn ra từng đợt ánh sáng vàng, giọng nói lãnh đạm: "Nơi này có thù với chúng ta chỉ có khỉ mặt trắng mà thôi, các ngươi vây quanh chúng ta là có ý gì?"

Cảnh Tinh Lượng lại một lần nữa nghe được ba chữ "Khỉ mặt trắng" này thì lửa giận trong lòng đã không còn cách nào có thể kiềm chế được nữa, quát lạnh một tiếng, một bước bước tới Tiêu Cừu, một chưởng hướng cái đầu bóng loáng kia của Tiêu Cừu vỗ xuống, lực lượng nhìn rất nhu hòa, nhưng trong nhu lại có cương, chưởng phong (ý chỉ tốc độ ra chưởng tạo ra gió đột ngột rất mạnh) làm mặt đất rung chuyển đến chia năm xẻ bảy

"Bảo vệ Thiên Mã!" Tiêu Cừu hét lớn, thân thể tràn ra một trận ánh sáng vàng, hình thành một cái chuông lớn màu vàng óng hơi mờ, trong nháy mắt bao bọc hắn lại.

Chưởng kia của Cảnh Tinh Lượng đánh vào trên chiếc chuông này, cỗ lực lượng kinh khủng kia vậy mà toàn bộ tiêu tán ở bên trong chiếc chuông này, hóa thành tiếng chuông du dương thanh thúy, vang vọng đại địa.

P/S: Ta thích nào...chương 1.

Bình Luận (0)
Comment