Hai bên rốt cuộc giao thủ, Thiên tử Thiên nữ bên này cũng đang lựa chọn thời cơ xuất thủ, bọn họ muốn cướp đoạt Bạch Diễm Thiên Mã kia.
Ngay vào lúc Phong Ngọc Hà Thiên nữ của Phong gia đang định động thủ cướp đoạt Thiên mã, một cái đầu người đột nhiên từ trên trời giáng xuống, trông thấy cái đầu người rơi xuống này, Phong Ngọc hà và Thiên tử mới của Phong gia kia lập tức bị dọa đến kinh hô lên một tiếng.
Đây là đầu người một tên Đan Vương của Phong gia bọn họ, Đan Vương này sau khi được phái đi ra bắt lấy Thẩm Tường thì chưa từng thấy trở về, bây giờ đầu người Đan Vương của Phong gia bọn họ xuất hiện ở đây, nói rõ người giết chết Đan Vương này đã tới.
Người giết chết Đan Vương này, rất có thể chính là Thẩm Tường!
Cơ Mỹ Tiên chỉ cần cảm ứng được Thẩm Tường ở gần, nàng ta sẽ không động thủ, trong những người này, người thống hận Thẩm Tường nhất chỉ sợ sẽ là nàng ta, nàng ta chẳng những bị Thẩm Tường sàm sỡ thân thể băng thanh ngọc khiết của nàng ta mà còn bị Thẩm Tường làm mất bộ phận quan trọng của Tiên Y hộ thể của nàng ta.
Nàng ta chỉ cần nhìn thấy Thẩm Tường thì đều hận không thể bóp chết Thẩm Tường, nhưng nàng không thể, hơn nữa thực lực cũng không đủ.
Một cái đầu người rồi lại một cái được Thẩm Tường ném ra, đây đều là đầu của năm tên cường giả bị Thẩm Tường giết chết ở bên trong hỏa vực màu trắng kia, trong đó có hai tên là Đan Vương.
"Thẩm Tường!" Ngọc Phong Hà hét lớn một tiếng, bên trong giọng nói mang theo sự sợ hãi, trong năm cái đầu người này đã có ba cái của cường giả Phong gia bọn họ, trong đó còn có một cái là của Đan Vương, nhưng toàn bộ bị một đao của Thẩm Tường chặt xuống.
Thiên tử mới của Bạch Hải thánh cảnh trong lòng cũng hoảng sợ, Đan Vương ở bên trong những thế lực cổ xưa này có được địa vị vô cùng quan trọng, nhưng bây giờ lại bị một đao của người ta chặt đầu xuống.
"Hắc hắc, gọi ta làm gì? Muốn làm nữ nô của ta sao?" Thẩm Tường nửo ra nụ cười tươi, từ trên không trung chậm rãi hạ xuống, vung tay lên, cất đi năm cái đầu người kia, hắn cảm thấy dũng những cái đầu người này đi đả kích Bạch Hải thánh cảnh và Phong gia là một chuyện rất thoải mái.
Trông thấy Thẩm Tường đi tới, có người vui vẻ có người sầu, đám người Vân Tiểu Đao, Chu Vinh đương nhiên là vẻ mặt tươi cười, đi cùng với Thẩm Tường, bọn họ luôn luôn có thể mò được không ít chỗ tốt.
Cảnh Tinh Lượng và Tiêu Cừu cũng dừng lại, Cảnh Tinh Lượng càng là hung tợn nhìn lấy Thẩm Tường, chỉ cần đạt được tiên đao của Thẩm Tường thì thực lực của hắn có thể tăng lên rất nhiều.
"Là ngươi giết chết Đan Vương của Phong gia chúng ta?" Phong Ngọc Hà mặt ngọc lãnh đạm, nắm chặt chuôi kiếm, dùng mũi kiếm chỉ vào Thẩm Tường.
"Là bọn họ tự mình đi tìm cái chết, bọn họ đều là một số nhân vật già cả, vậy mà muốn thừa dịp lúc ta độ kiếp hạ độc thủ đánh lén, các ngươi những gia hỏa thế lực cổ xưa chó má này chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi." Thẩm Tường cười nói.
Lúc người khác độ kiếp đi tới đánh lén, không chỉ là đang hại người khác, mà còn để cho mình gặp nạn, nhưng Thẩm Tường ở trước mắt không chết đi, mấy lão gia hỏa nhưng lại chết.
Ngày đó Thẩm Tường độ kiếp ở Ma giới, đã làm cho toàn bộ Cổ Hoang ma môn phỉa suy sụp, hiện tại lại dùng biện pháp như thế tới giết chết mấy đại nhân vật của Phong gia và Bạch Hải thánh cảnh!
"Thật là mất mặt a, năm lão gia hỏa đi ám sát một tên tiểu quỷ, không nghỉ tới cuối cùng bị chặt mất đầu, ha ha ... hả lòng hả dạ a." Chu Vinh cười to nói, để vẻ mặt của Thiên tử Thiên nữ của Phong gia và Bạch Hải thánh cảnh càng trở nên khó coi hơn, hận không thể mang cái tên mập mạp chết bầm trước mặt này đi ép lấy dầu.
"Các ngươi phái ra năm lão gia hỏa đi giết Thẩm đại ca, hiện tại năm cái lão gia hỏa chết rồi, có phải các ngươi muốn trách cứ Thẩm đại ca hay không? Chẳng lẽ chỉ cho phép các ngươi giết người, không cho phép người khác phản kháng sao? Đầu óc các ngươi là có bệnh đúng không." Vân Tiểu Đao cười lạnh nói.
"Loại nhân loại như thế này là đáng ghét nhất, hiện tại ta đã hiểu vì sao loại nhân loại giống như bọn họ lại phách lối tới như vậy, cường đại như vậy là bởi vì bọn hắn rất vô sỉ." Đằng Ưng nói.
Một mình Thẩm Tường chém hai tên Đan Vương, chuyện này truyền đi chắc chắn sẽ oanh động cả Đan thành, hơn nữa còn hung hăng đánh mặt Bạch Hải thánh cảnh và Phong gia.
"Không có việc gì thì chúng ta cáo từ trước." Thẩm Tưởng chắp tay đối với các Thiên tử Thiên nữ, sau đó thì muốn quay người rời đi.
"Để Bạch Diễm Thiên Mã lại!" Người nói chuyện là Tần Mãnh, Thiên tử của Tần gia.
Thẩm Tường nhìn hắn một cái, lắc đầu thở dài nói: "Ta không có đại thù gì với Tần gia các ngươi, nếu như ngươi nhắc lại câu nói vừa rồi một lần nữa thì Bạch Hải thánh cảnh và Phong gia chính là vết xe đổ của Tần gia các ngươi!"
"Để Bạch Diễm Thiên Mã lại!" Lần này người nói chuyện vậy mà là Cảnh Tinh Lượng, nhưng vừa mới nói xong lại bị Mục Giai Lan hung hăng trừng mắt một cái.
"Đào Hoa thánh cảnh các ngươi cũng muốn kết thù với ta hay sao?" Thẩm Tường nhíu mày nhìn lấy Cảnh Tinh Lượng.
"Đào Hoa thánh cảnh ta không sợ Thái Vũ môn ngươi!" Cảnh Tinh Lượng cười lạnh nói.
"Hắn không đại biểu được Đào Hoa thánh cảnh!" Mục Giai Lan cũng không dám trêu chọc Thẩm Tường, Bạch Hải thánh cảnh và Phong gia cũng bởi vì xảy ra một chút xung đột với Thẩm Tường, cuối cùng diễn hóa thành như vậy.
Từ đầu tới đuôi đều là tổn thất thảm trọng nhất đều là Bạch Hải thánh cảnh và Phong gia, mà Thẩm Tường không bị một chút việc gì, Thái Vũ môn càng là một cọng lông cũng không bị mất đi.
Trả thù người của Bạch Hải thánh cảnh và Phong gia cũng chỉ có một mình Thẩm Tường, Thẩm Tường cũng không có đưa Thái Vũ môn liên lụy đi vào, từ chỗ đó cũng có thể nhìn ra được thật đúng là không nên đi trêu chọc Thẩm Tường.
"Bạch Diễm Thiên Mã là bằng hữu của ta, để lại hay không thì không phải các ngươi có thể định đoạt!" Giọng nói của Ngô Thiên Thiên mang theo sự tức giận nhẹ nhàng truyền âm đến, nàng ta mặc một chiếc váy dài màu vàng đơn giản, bồng bềnh mà tới, cỗ khí chất thanh nhã tuyệt trần kia ép toàn bộ những Thiên nữ kia xuống.
Ngô Thiên Thiên trông thấy Bạch Diễm Thiên Mã bị một tấm lưới vàng bao phủ lại thì hung hăng trừng mắt nhìn đám người Vân Tiểu Đao, sau đó ngọc thủ vung lên, Bạch Diễm Thiên Mã hóa thành một vệt kim quang tiến vào trong túi Huyền thú bên hông của nàng.
"A... Thiên Thiên, con hàng này là của ngươi? Không nói sớm a, làm hại chúng ta vây bắt mấy tháng, lãng phí rất nhiều thời gian quý giá." Chu Vinh một mặt mếu máo, mấy người Vân Tiểu Đao thì toàn bộ ngây ngẩn cả người, sau đó thì mặt mũi tràn đầy vẻ bi thương, mấy ngàn ức tinh thạch sắp tới tay vậy mà cứ bay đi như vậy.
"Các ngươi còn nói, Bạch Tuyết theo ta thật lâu, các ngươi sau này không được phép lại có ý đồ với nàng." Ngô Thiên Thiên chống nạnh, hai má phồng lên, khiển trách mấy người Vân Tiểu Đao, giống như là đại tỷ đang quát mắng mấy tên tiểu đệ không nên thân vậy.
Bọn họ đều là thành viên của Vương Bài võ viện, Ngô Thiên Thiên ở bên trong đúng là một vị đại tỷ, mấy tên này thường xuyên giở trò lưu manh thường xuyên bị nàng ta dùng Lam Tinh chi hỏa đốt cho gào thét chạy đi.
Thẩm Tường cười đối với những Thiên tử Thiên nữ kia nói ra: "Hiện tại các ngươi lại muốn giữ Bạch Diễm Thiên Mã thì tương đương với cướp đoạt, tuy nhiên loại chuyện này các ngươi đã làm không ít rồi đi."
"Những thứ này trong tay đám gia hỏa các ngươi, căn bản chính là chà đạp!" Cảnh Tinh Lượng thua một bình Đào Hoa Tiên lộ, để hắn nghèo đến rách mép, hắn hiện tại cũng muốn kiếm nhiều một chút tinh thạch, bằng không sau này hắn sẽ bị người khác trêu chọc.
"Sư phụ, để cho ta tới làm thịt cái tên khỉ mặt trắng này." Tiêu Cừu có chút không nhịn được.
Thẩm Tường lấy ra một cấy côn sát dài mười thước có màu đen, đây là Đoạn Tam Thường móc ra được ở bên trong lăng mộ của Ma Thần chi tử, là một thứ tốt.
"Cầm lấy đi!" Cây gậy này chính là Thẩm Tường chọn riêng cho Tiêu Cừu.
Tiêu Cừu cầm ở trong tay, vung vẩy mấy cái thì cười to nói: "Trọng lượng vừa đủ, cái cây gậy này thì gọi là Đả Hầu côn đi, tới đi khỉ mặt trắng, mau tới đánh cho ta, ha ha...!"
Cả Tinh Lượng cả người đều bị tức đến bốc lên khói trắng!
"Hôm nay sẽ để cho người trẻ tuổi mạnh nhất Thái Vũ môn chúng ta luận bàn với các vị Thiên tử Thiên nữ một phen." Chu Vinh cười to một tiếng, hắn nói đến rất nhẹ nhàng, bởi vì đến lúc đánh nhau thì chắc chắn không phải hắn.
Những Thiên tử Thiên nữ của thế lực cổ xưa này, tu vi đều cao hơn nhiều so với một đời tuổi trẻ này của Thái Vũ môn, đây không phải rõ ràng là khi dễ người sao? Nhưng đám người Thẩm Tường lại không sợ một chút nào!
P/S: Ta thích nào... chương 2.