Cơ Mỹ Tiên cũng không muốn chúng tay vào, nàng ta bây giờ có thể cảm nhận được thực lực của Thẩm Tường lại tăng lên rất nhiều, trước đó nàng ta đánh ngang tay với Thẩm Tường, tuy nói nàng ta bây giờ cũng có đề cao lên rất lớn, nhưng nàng vẫn không có lòng tin có thể đánh bại được Thẩm Tường.
Làm cho nàng ta cố kỵ còn có Ngô Thiên Thiên, nàng ta không hiểu rõ nhiều về Ngô Thiên Thiên, chỉ biết Ngô Thiên Thiên là mỹ nhân đệ nhất Thái Vũ môn, bên quan lâu dài ở bên trong Thái Đan vương viện, là đệ tử ưu tú ở Võ viện Vương Bài của Thái Vũ môn, là nữ đệ tử trẻ tuổi mạnh nhất của Thái Vũ môn, hơn nữa còn biết luyện đan.
Hiện tại Ngô Thiên Thiên thu phục một con Bạch Diễm Thiên Mã, thực lực càng tăng lên nhiều.
Tuy nói mấy ngưởi Vân Tiểu Đao, Chu Vinh bọn hắn tương đối lưu manh, nhưng thực lực tuyệt đối đều không yếu, liên thủ, muốn vò chết một tên Thiên tử hoặc là Thiên nữ cũng rất đơn giản, Cảnh Tinh Lượng trước đó chính là một cái ví dụ.
"Con lừa trọc đáng chết, hôm nay ta nhất định phải giết ngươi!" Cảnh Tinh Lượng đã nhịn thật lâu, lần này hắn vừa ra tay thì đã thi triển ra lực lượng mạnh nhất, vỗ một chưởng về phía đám người Thẩm Tường, chân khí cương nhu tinh tế kia nhấc một mảng lớn đất đai lên, cây cối xung quanh sụp đổ toàn bộ.
Tiêu Cừu vừa mới nhận được côn sắt mà Thẩm Tường đưa cho hắn, sớm đã tràn đầy chiến ý, hắn cung côn sắt lên, đánh về phía giữa cỗ lực lượng kia, thần lực của Đại Lực tộc hóa thành ánh sáng vàng, bao khỏa toàn bộ côn sát, quét nàng tới, quét tới nổi lên một cơn gió lốc có lực lượng cuồng bạo, cỗ lực lượng gió lốc này quấy đến chỗ mà những Thiên tử Thiên nữ đứng kia thành một mảnh vỡ nát.
"Sư phụ khỉ mặt trắng này giao cho ta!" Tiêu Cừu hô một tiếng, côn sắt vung lên, công về phía Cảnh Tinh Lượng.
Đại chiến giữa hai người kia trở nên hết sức căng thẳng, bắt đầu ở một bên đánh nhau.
"Lên!" Phong Ngọc hà quét khẽ nói, chỉ thấy nàng ta và Thiên tử mới của Phong gia kia lao vọt về phía Thẩm Tường.
Thẩm Tường chỉ cảm nhận có một cơn gió thổi tới, nhưng cơn gió nạy lại như là vô số lưỡi dao, dường như muốn cắt hắn thành thịt vụn vậy.
Nếu như là người bình thường thì lúc này đã biến thành một đống thịt nát, nhưng Thẩm Tường lại là một người có thân thể Tiên Ma đại thành, hắn cũng không làm gì cũng có thể dễ dàng ngăn cản được cơn gió hàm chứa vô số lưỡi dao này.
Trên mặt Phong Ngọc Hà tràn đầy sương lạnh, toàn thân tản mát ra sát khí sâm sâm, hình thành từng đợt âm phong rét lạnh, theo chiếc váy nàng ta phất phới ra ngoài, nữ tử toàn thân âm lãnh này, động thủ rất tàn nhẫn, đều là sát chiêu, thật giống như có thâm cừu đại hận với Thẩm Tường vậy.
Thiên tử của Phong gia mặc dù là mới tuyển ra, nhưng thực lực cũng không tệ, chưởng gió rất lăng lệ, có điều về sau hắn biết nếu như không dùng binh khí thì căn bản là không có cách nào có thể làm cho Thẩm Tường bị thương.
Thân pháp của Thẩm Tường rất quỷ dị, hai người Phong Ngọc Hà và Thiên tử Phong gia giáp công hắn, nhiều nhất cũng chỉ có thể chạm vào y phục của hắn, mỗi lần đều cảm nhận được ngay lập tức có thể đâm xuyên qua thân thể của Thẩm Tường, nhưng Thẩm Tường vẫn luốn có thể tránh thoát đi một cách thần kỳ.
Phải biết Thẩm Tường bây giờ đứng trước sự hợp kích của hai cường giả, trong mỗi cái nháy mắt ứng phó đều là sát chiêu, hắn hoặc là cản hoặc là né tránh, rất nguy hiểm.
Thiên tử và Thiên nữ của Tần gia không có động thủ, sau khi trông thấy được thực lực của Thẩm Tường thì sắc mặt của bọn hắn đều rất ngưng trọng, Cơ Mỹ Tiên và Mục Giai Lan từ đầu tới đuôi chính là không hề có ý tứ động thủ, tuy nhiên trông thấy thực lực Thẩm Tường có tăng lên nhiều như vậy, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
"Thiên tử và Thiên nữ của Phong gia cũng chỉ có chút bản lãnh này thôi sao?" Thẩm Tường khinh thường cười nói, nghênh kích đối với ngọc chưởng Phong Ngọc Hà đánh tới, vào lúc này, núi dao động, phong vân biến sắc, một cánh tay của Thẩm Tường đột nhiên phủ kín lân phiến màu vàng kim, toàn bộ cánh tay nhìn giống như long trảo vậy.
Lần này Thẩm Tường dùng tới lực lượng của Võ Hồn, cánh tay kia được Lôi Hỏa đan xen, long lực bừng bừng, bàn tay của hắn đã hóa thành một cái long trảo, khí tức long lực dâng trào từ khe hở của lân phiến mà tuôn ra ngoài, phát ra từng tiếng long khiếu yếu ớt.
"Đừng hòng mà đạt được!" Thiên tử Phong gia trông thấy Thẩm Tường muốn đối phó với Phong Ngọc hà thì đâm một kiếm tới phần lưng của Thẩm Tường, nhưng sau khi đâm xuyên qua quần áo, cuối cùng khó mà tiến vào thêm một chút.
Long trảo của Thẩm Tường và ngọc chưởng của Phong Ngọc va chạm vào nhau! Lập tức lấp lóe ánh sáng vàng, lôi điện cuồng vũ, tạo ra tiếng nổ vang rền, đại địa rạn nứt không ngừng!
Chân khí của Phong Ngọc Hà tuy rằng nhu hòa, nhưng uy lực lại không nhỏ, long lực của Thẩm Tường cương mãnh bạo ngược, hơn nữa còn hùng hậu, tăng thêm lực lượng kinh khủng của Hỏa Lôi Long Hồn kia, khiến cho cỗ long lực kia trở nên càng cuồng bạo hơn, lực áp Phong Ngọc Hà.
Cổ họng của Phong Ngọc Hà ngòn ngọt, phun ra một ngụm máu tươi, tay áo cánh tay của nàng ta bị lực lượng của Thẩm Tường chấn động tới vỡ nát, cánh tay trắng như ngọc nứt ra, máu me đầm đìa, cốt nhục có thể nhìn thấy, vô cùng thê thảm.
Nàng ta bị đánh bay ra ngoài, chỉ có nàng ta mới biết được một chưởng vừa rồi của Thẩm Tường là cường đại tới cỡ nào, nàng ta có thể cảm nhận được rõ ràng là có mấy cỗ lực lượng dung hợp lại với nhau, có lực lượng của thân thể, lực lượng của lôi hỏa, long lực kinh khủng, còn có một cỗ băng hàn không tên.
Phong Ngọc Hà chỉ là đối kích một chưởng đối với Thẩm Tường thì đã bị trọng thương, hơn nữa còn bị hàn khí không tên tiến công tập kích, lúc này toàn thân nàng ta đang run lẩy bẩy, xanh cả mặt, không chỉ cánh tay bị hủy diệt, trong cơ thể nàng còn chịu tới nội thương nghiêm trọng.
Vừa rồi Thẩm Tường sử dụng chính là Băng Phách ma cương, Phong Ngọc Hà này trong thời gian ngắn là không đứng lên nổi, hắn quay người nhìn về phía Thiên tử Phong gia vừa rồi cho hắn một kiếm kia, con hàng này vừa mới được tuyển chọn lên làm Thiên tử được có mấy ngày, trong Phong gia đã có rất nhiều người đố kỵ, hắn chỉ có giết chết Thẩm Tường thì mới có thể củng cố địa vị của hắn.
Thực lực của tên Thiên tử Phong gia này không yếu một chút nào, vừa rồi nếu như không phải Thẩm Tường dùng Huyền Vũ Kim Cương giáp hộ thể thì coi như thân thể Tiên Ma của hắn đại thành, nói không chừng sẽ bị đam rách một chút da.
"Thẩm Tường, chịu chết đi!" Thiên tử Phong gia ngưng tụ lực lượng ở trên thanh kiếm, một kiếm này để thiên địa biến sắc, uy lực tuyệt luân, cỗ kiếm ý làm lòng người rét lạnh kia mang theo kiếm khí, quấy lá tụng dưới mặt đất thành phấn vụn, kiếm chỉ về phía mi tâm của Thẩm Tường, thân kiếm lập lóe sắc bén, sát khí kinh người, lúc này hắn giống như là nhân kiếm hợp nhất vậy, hóa thành một một vệt sáng đâm về phía Thẩm Tường!
"Thật mạnh, không hổ là thế lực cổ xưa, tuổi còn trẻ đã tu luyện kiếm pháp tới loại tình trạng này!" Thiên tử Phong gia mà Thẩm Tường đối mặt này có tu vi nhưng còn cao hơn hắn rất nhiều, ít nhất đã vượt qua Niết Bàn ngũ kiếp.
Một kiếm này rất nhanh, nhưng ở trong mắt Thẩm Tường thì lại rất chậm, lúc này mọi thứ trong ánh mắt xung quanh đều trở nên rất chậm chạp, năm giác quan của hắn mở ra, tiếng nhịp tim đập của mọi người xung quanh hắn cũng có thể nghe được, thậm chí là tiếng máu chảy trong mạch máu của người khác hắn cũng có thể cảm nhận đươc rõ ràng.
Hắn giống như dung nhập vào toàn bộ đại địa, tất cả động tĩnh trên đại địa này đều có thể được hắn nắm bắt lấy, xung quanh bất luận là gió thổi cỏ lay gì hắn đều có thể rõ ràng như lòng bàn tay, hắn thậm chí có thể cảm nhận được tiếng động trong cát bụi nhỏ xíu.
Thẩm Tường đột nhiên hiểu, nếu như hắn muốn lĩnh ngộ Địa Sát thuật thì phải tiến hành loại chiến đấu sinh tử này, chỉ có câu động đến Sát Phạt Chi Tâm của hắn thì mới có thể dung nhập vào trong tự nhiên, cảm ngộ được đạo sát phạt của tự nhiên (thiên nhiên).
Thân thể của hắn đột nhiên tuôn trào ra một cỗ chân khí nồng đậm, đây là càn khôn chân khí, càn khôn chân khí hào hùng tràn vào không trung, đằng sau Thẩm Tường đột nhiên dần dần hiện ra bóng mờ của vô số ngọn núi cao nguy nga.
Bóng mờ chợt lóe lên, sau đó dung nhập vào trong thân thể Thẩm Tường, một khí thế bàng bạc, từ thân thể của hắn phun ra ngoài.
"Ta sẽ cho ngươi thống khoái!" Trên nắm tay của Thẩm Tường xuất hiện thủ sáo màu trắng, Sát Thần Chi thủ cũng không có dâng trào khí sát phạt ra ngoài, bởi vì khí sát phạt đã hóa thành một cỗ khí thế, hình thành một loại lực lượng kinh khủng.
"Lực lượng vạn sơn!"
Nắm đấm của Thẩm Tường nghênh đón mũi kiếm, thế như sơn hà, để cho người ta cảm thấy đối mặt với nắm đấm của hắn, giống như là đang đối mặt với một ngọn núi cao nguy nga, cỗ lực lượng này, cỗ khí thế này căn bản là không có cách nào ngăn cản, phảng phất như là lực lượng của tự nhiên (thiên nhiên) vậy.
Ầm!
Nắm đấm của Thẩm Tường còn chưa chạm vào mũi kiếm của thanh kiếm kia thì thanh kiếm kia đã bị khí thế vô cùng hùng hậu soắn thành bụi phấn, Thiên tử Phong gia càng là toàn thân bạo liệt, sau đó thân thể dâng lên một đám lửa, sau đó thì bị đốt thành tro bụi!
P/S: Ta thích nào... chương 3