Trấn Ma bảo kính chính là một cái kỳ bảo mà Trấn Ma Thiên Tôn luyện chế, Thẩm Tường nắm vào trong tay, bảo kính ngay lập tức hấp thu Trấn Ma thánh lực mà hắn ngưng tụ!
Trước đó lúc hắn sử dụng Trấn Ma nguyên khí, Trấn Ma bảo kính này đã rất lợi hại, bây giờ sử dụng Trấn Ma thánh lực, uy lực càng khủng bố hơn.
Trấn Ma thánh lực hùng hậu đột nhiên xung kích vào bên Trấn Ma bảo kính, mà Lang Vương Ngũ Tử đã ở phía xa bổ ra vô số đạo vòng tròn màu máu mang theo lực lượng tà dị về phía Thẩm Tường.
Thẩm Tường kêu rên một tiếng, Trấn Ma thánh lực tản mát ra một tầng ánh sáng vàng kim, bao phủ ở trên thân thể của hắn, lúc những vòng tròn màu máu kia đánh vào trên người hắn thì không có một chút tác dụng nào.
Điều này làm cho Lang Vương Ngũ Tử rất kinh ngạc, từ xưa tới nay chưa từng có ai bị loại lực lượng kinh khủng của Huyết Lang bọn họ đánh trúng mà một cọng lông cũng không rơi xuống, coi như là một số lão gia hỏa rất lợi hại, cũng không dám đứng im ở nơi đó để đón đỡ, mà Thẩm Tường chính là đứng im ở đó để cho bọn hắn đánh.
Lang Vương Ngũ Tử không tin tà, thi nhau bổ ra từng đạo vòng tròn màu máu, trong chốc lát, vòng tròn màu máu kia bao phủ đầy trời, giống như sóng to gió lớn đổ ập tới Thẩm Tường, bao phủ cả bầu trời trên đầu Thẩm Tường, để cho người ta cảm thấy chỗ đó là một cái địa ngục màu máu.
Thân thể Thẩm Tường bỗng nhiên nhấp nhoáng một vòng bảo hộ màu vàng kim, những vòng tròn kia lập tức bị Trấn Ma thánh lực thần thánh tiêu diệt sạch, toàn bộ biến mất không thấy gì nữa.
Trấn Ma bảo kính trong tay cảu hắn tỏa ra ánh sáng màu vàng kim, loại khí tức này để Lang Vương Ngũ Tử cảm thấy rất nóng, loại ánh sáng vàng kia chiếu vào trên người bọn hắn, càng làm cho bọn hắn cảm thấy thân thể mình giống như là đang bị thiêu đốt vậy, rất đau rát.
Chỉ là cái Trấn Ma bảo kính này vậy mà đã có lực sát thương đối với Lang Vương Ngũ Tử lớn như thế, nếu như hứn gọi Trấn Ma thánh ấn kia ra thì chẳng phải có thể tươi sống đè chết Lang Vương ngũ tử này sao?
Trấn Ma thánh ấn kia thế nhưng là đòn sát thủ để hắn đối phó với yêu ma, hắn bây giờ còn không muốn để cho người khác biết, huống hồ để đối phó với Lang Vương Ngũ Tử này, căn bản không cần phải dùng món chí bảo kia.
"Hắc hắc, không phải các ngươi vừa mới nói chính mình rất lợi hại sao?" Thẩm Tường cầm Trấn Ma bảo kính, đi về phía Lang Vương Ngũ Tử, ánh sáng vàng kim từ bảo kính trong tay bắn ra xung quanh, cả người được bao quanh ánh sáng vàng rực, như là một thiên thần hàng yêu phục ma vậy.
"Đây rốt cuộc là thứ gì? A ... Đi mau!"
"Muốn đi?" Thẩm Tường cười lạnh, thúc giục Trấn Ma bảo kính, bắn ra một vệt ánh sáng màu vàng kim, hóa thành một cái dây thừng màu vàng kim, trói chặt toàn bộ Lang Vương Ngũ Tử kia lại.
Sau đó hắn lại dùng Trấn Ma Khí Trận, đánh ra mấy cái trận quyền, phong ấn toàn bộ lực lượng trong cơ thể của Lang Vương Ngũ Tử lại.
"Vương bát đản... Vậy mà cầm võ công hàng ma lợi hại như vậy tới đối phó chúng ta!" Toàn bộ Lang Vương Ngũ Tử nằm ở trên mặt đất, bị một cái khí trận màu vàng kim đè lại.
Đừng nói Trấn Ma thánh lực, coi như Trấn Ma Nguyên Khí thả ra Trấn Ma Khí Trận thì cũng có lực sát thương rất mạnh đối với những yêu ma này.
Thẩm Tường cười to: "Chẳng lẽ các ngươi không biết ta sớm đã học được Hàng Ma kình tầng thứ mười rồi sao? Nếu như ta sử dụng trên người các ngươi, không biết sẽ như thế nào?"
Hắn vốn chỉ là nói một chút, nhưng bây giờ lại làm thật, một quyền đánh vào trên bờ vai tên gọi là "Đại ca" kia.
"Ba ba ba ba ba ba..." Mười tiếng nổ vang bạo phát đi ra, cánh tay kia của đại ca trong Lang Vương Ngũ Tử, theo loạt tiếng vang vừa rồi hóa thành phấn bụi màu vàng kim.
"Hắc hắc, ta còn tưởng rằng các ngươi có bao nhiêu lợi hại đây? Chẳng qua cũng chỉ như thế mà thôi!" Thẩm Tường cười khẩy nói, trông thấy mặt mũi hắn tràn đầy vẻ âm tàn, toàn thân của toàn bộ Lang Vương Ngũ Tử run lên.
Thẩm Tường lấy ra rất nhiều dụng cụ, sau đó bắt đầu lấy máu của các huynh đệ trong Lang Vương Ngũ Tử.
"Ta vốn là muốn ở chỗ này tìm một chút máu của yêu thú lợi hại tới luyện đan, tuy nhiên ta tìm rất lâu cũng không tìm được, nhưng các ngươi lại tự đưa tới cửa, vận khí của ta thật đúng là không tệ! Máu của Huyết Lang Yêu tộc có lẽ là rất không tệ đi." Thẩm Tường cười híp mắt nói.
"Vương của chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
"Vậy chính là chuyện sau này, ta có rất nhiều rất nhiều kẻ thù, cũng chỉ là thêm lão cha Lang Vương kia của các ngươi mà thôi." Thẩm Tường rút khô máu của một tên Lang yêu.
Sau đó tiếp tục rút máu của bốn tên còn lại, sau khi hút xong, hắn còn lấy đi yêu hạch của những tên ác yêu này, đây chính là tương đương với đan điền của nhân loại, năng lượng ở bên trong đều rất tinh thuần.
"Ngươi... Huyết Lang Yêu tộc chúng ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi phá hủy chúng ta!" Giọng nói của Lang Vương Ngũ Tử tràn đầy hận ý ngập trời, yêu hạch của bọn chúng bị lấy đi, muốn khôi phục lại thực lực thì chỉ có thể tu luyện lại một lần nữa.
"Này này, các ngươi đừng quên là chính các ngươi tới chọc ta trước, chỉ là các ngươi đánh giá thấp thực lực của ta cho nên mới có thể rơi vào kết quả như vậy, nếu như ta rơi vào trong tay các ngươi, kết quả khả năng còn thảm hại hơn so với các ngươi, đúng không!" Thẩm Tường cười nói, sau đó đi về phía tiểu nha đầu cách đó không xa kia.
Tiểu nha đầu này vốn là đang khóc, nhưng lúc này nàng đã bị thủ đoạn của Thẩm Tường dọa cho sợ, nàng ta trước đó tận mắt nhìn thấy Lang Vương Ngũ Tử này là cường đại tới cỡ nào, lực áp rất nhiều cao thủ của Tần gia nàng, sau đó bắt cóc nàng ta đi, muốn lấy nàng ta ra dùng để áp chế Tần gia.
"Tiểu nha đầu, ngươi tên là gì a?" Thẩm Tường thả tiểu nữ hài này ra.
"Tần Khả Nhu!" Tiểu nữ hài sợ hãi nói ra, nàng ta rất sợ Thẩm Tường, tiếng xấu về Thẩm Tường nàng ta cũng không phải chưa từng nghe nói qua, một mình trảm Thiên tử giết Thiên nữ, là một tên gia hỏa hung ác, hơn nữa không sợ nhất chính là những thế lực cổ xưa này.
"Ta đưa ngươi trở về, lần sau thì phải cẩn thận một chút, đừng có chạy lung tung!" Thẩm Tường cười nói.
"Ừm, cám ơn đại ca ca!" Tần Khả Nhu chẳng qua chỉ mới mười một mười hai tuổi, lúc nàng ta bị bắt đi đã bị dọa sợ, hiện tại được cứu, nàng ta đương nhiên rất vui vẻ, tuy rằng người cứu nàng là một đại ác ma trong lời đồn, tuy nhiên lúc này sau khi nàng ta trông thấy chính bản thân Thẩm Tường thì cảm thấy không giống như trong lời đồn, nàng ta cảm thấy Thẩm Tường là một người tốt.
"Đừng sợ, ta là người tốt!" Thẩm Tường cười đến rất hòa nhã, thấy thế nào cũng không giống là người tốt, chứ đừng nói gia hỏa nói mình là người tốt thì thông thường đều không phỉa là kẻ tốt lành gì.
Hắn kéo theo tiểu nha đầu đáng yêu đơn thuần, đi ra khỏi cái nơi tràn ngập máu tanh này.
Lang Vương Ngũ Tử kia còn chưa chết, nhục thể của bọn hắn đều rất mạnh, hơn nữa năng lực khôi phục của bản thân cũng có một chút, qua một đoạn thời gian ngắn thì bọn chúng cũng có thể tự đứng lên đi trở về, chỉ có điều đám người bọn chúng không còn lực lượng.
Đi ra rừng núi, Thẩm Tường đã gặp được người của Tần gia, còn có Thiên tử và Thiên nữ của Tần gia kia, bọn họ trông thấy Thẩm Tường kéo Tần Khả Nhu đi theo thì sắc mặt thay đổi lớn!
Thẩm Tường buông tay nhỏ của Tần Khả Nhu ra, để nàng ta trở về bên cạnh tộc nhân của mình, nhưng là hắn lại bị người của Tần gia bao vây.
"Ta nhớ được ta và Tần gia không có khúc mắc gì, nếu như các ngươi cũng muốn đối đãi ta giống như Phong gia và Bạch Hải thánh cảnh thì ta tuyệt đối phụng bồi tới cùng!" Thẩm Tường lúc này rất bình tĩnh, tuy rằng trong số người vây quanh hắn có mấy lão giả, nhưng hắn lại không sợ một chút nào.
"Là hắn cứu ta từ trong tay của Lang Vương Ngũ Tử." Thẩn Khả Nhu vội vàng nói: "Các ngươi không được bắt hắn, hắn là người tốt!"
"Còn xin Thẩm công tử đi theo chúng ta một chuyến, ngươi đã cứu được Khả Nhu tiểu thư của chúng ta, chúng ta có lẽ là phải báo đáp cho thật tốt." Một người đàn ông trung niên hơi mập nói như vậy, nhưng thái độ cũng không phải là hảo hữu cho lắm.
Thẩm Tường cứu Tần Khả Nhu, đây là Tần Khả Nhu tự mình nói ra, chắc chắn không giả, chứ đừng nói Tần Khả Nhu trước đó đã bị Lang Vương Ngũ Tử bắt đi, Tần gia đều rất lo lắng, gia chủ Tần gia cũng đã chạy tới, còn điều động mấy lão bất tử ra, bây giờ còn có rất nhiều người của Tần gia đang đi tìm kiếm ở trong rừng núi.
"Thôi được rồi, đây chẳng qua là thuận tay mà thôi, Lang Vương Ngũ Tử kia trêu chọc ta trước a, ta phế bọn hắn đi rồi, sau đó thì thuận tiện cứu tiểu nha đầu này, không cần báo đáp ta." Thẩm Tường phất tay nói xong thì rời đi.
Nhưng người của Tần gia vẫn không tránh ra, vẫn vây quanh hắn như cũ.
P/S: Ta thích nào...chương 2.