Thẩm Tường hơi nổi giận, hắn nhưng là cứu tiểu nhữ nhi của gia chủ Tần gia, nhưng bây giờ những lão gia hỏa Tần gia này vậy mà đối đãi với hắn như thế, vậy mà muốn bắt hắn lại!
Hắn ở trong mắt những lão gia hỏa này chính là một khối bảo bối, trên người hắn có được Thái Cực Hàng Long công cùng với Tiên đao lợi hại kia, hơn nữa giao cho Phong gia hoặc là Bạch Hải thánh cảnh, có thể có được năm mươi viên Hoàn Mệnh đan, bọn họ sao có thể thả Thẩm Tường? Nói cái gì cũng phải giữ Thẩm Tường lại.
Nhưng Thẩm Tường nhất định phải đi, kế hoạch của hắn nhưng là muốn lừa đảo lấy đi Hoàn Mệnh đan của Phong gia, tuyệt không thể chậm trễ.
"Tỷ tỷ, tại sao không cho hắn đi a?" Tần Khả Nhu thấp giọng hỏi Tần Dao, nhưng tất cả mọi người có thể nghe được.
Lúc này coi như tiểu nữ hài cũng có thể nhìn ra được trên mặt những cường giả Tần gia vây quanh Thẩm Tường kia đều có địch ý.
Tần Dao không trả lời, Tần gia làm như vậy rất là không ổn, nếu như truyền đi thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới danh dự của bọn hắn.
"Mau thả hắn rời đi, là hắn đã cứu ta." Tần Khả Nhu lớn tiếng quát lên, nàng ta biết mấy tên lão gia hỏa kia có thực lực rất mạnh, nàng ta có chút lo lắng một lát nữa sẽ bộc phát xung đột.
"Các ngươi không thể vong ân phụ nghĩa như vậy!" Tần Khả Nhu có chút tức giận, đôi mi thanh tú nhíu lại quát lên, điều này làm cho những cường giả kia đỏ mặt một trận.
Trên mặt Thẩm Tường mang theo một nụ cười lạnh lùng, song quyền nắm chặt, làm tốt chuẩn bị lúc nào cũng có thể đại chiến: "Các ngươi nếu muốn động thủ thì tới đi, các ngươi những Thông Thiên thế gia này đều là cá mè một lứa, làm ra chuyện như vậy thì cũng là rất bình thường, không phải sao?"
"Hừ,ngươi đi đi!" Một tên trưởng lão hừ một tiếng, nhường ra.
"Tỷ tỷ, người ta mạo hiểm cứu ta, tại sao trưởng lão phải đối với hắn như vậy, gia gia không phải đã dạy qua chúng ta nói có ân tất báo sao? Không cho thù lao còn chưa tính, còn muốn bắt hắn đi đổi Hoàn Mệnh đan... Trưởng lão Tần gia chúng ta thiếu Hoàn Mệnh đan như vậy sao?" Tay nhỏ Tần Khả Nhu kéo lấy Tần Dao nhỏ giọng nói.
Năm mươi viên Hoàn Mệnh đan vẫn là rất có giá trị, tuy nhiên Thái Cực Hàng Long công của Thẩm Tường và cây đao kia mới là thứ mà để cho các lão gia hỏa này thèm nhỏ dãi nhất.
Thẩm Tường nghênh ngang đi, có điều hắn cũng không buông lòng cảnh giác, Tần Khả Nhu tuy rằng ngây thơ đơn thuần, nhưng những lão gia hỏa này thì không, sự vô sỉ của Bạch Hải thánh cảnh và Phong gia thì hắn đã sớm kiến thức qua, hắn cảm thấy Tần gia này và bọn hắn không thua kém bao nhiêu, Thiên tử và Thiên nữ của Tần gia trước đó đã muốn động thủ với hắn.
Sức hấp dẫn của Tiên đao trong suy nghĩ bọn hắn là quá lớn, có thể để cho rất nhiều người phải liều chết tới cướp đoạt.
Thẩm Tường đi vào trong khu rừng, một lão giả hơi liếc mắt ra hiệu cho hai lão giả khác, sau đó ra hiệu cho Tần Dao mang Tần Khả Nhu đi!
Tần Dao khẽ nhíu mày, bản thân nàng ta là Thiên nữ của Tần gia, lại là nữ nhi của gia chủ Tần gia, sau này nói không chừng sẽ kế thừa vị trí kia, mà Thiên tử của Tần gia là đường huynh của nàng, những lão giả này đều là người của Thiên tử Tần gia.
"Các vị trưởng lão, làm như vậy không được ổn thỏa cho lắm!" Lúc trước Tần Dao trông thấy Thẩm Tường chém giết Thiên nữ của Phong gia một cách tàn ác thì đã hạ quyết tâm, sau này tuyệt không trêu chọc Thẩm Tường, nàng ta bây giờ đã hiểu rõ mục đích tại sao Thiên nữ của Đào Hoa thánh cảnh muốn cực lực kết giao với Thẩm Tường, có điều bây giờ coi như Mục Giai Lan không để lại ấn tượng tốt cho Thẩm Tường, bởi vì Thẩm Tường đều đã hận thấu những thế lực cổ xưa này.
"Chuyện này ngươi không cần để ý, ngươi mang nàng trở về là được rồi, mọi hậu quả đều sẽ do chúng ta tới phụ trách, Thẩm Tường nhất định phải bắt lấy!" Tần Mãnh lạnh lùng nói, bắt được Thẩm Tường, cướp đi Tiên đao trên người hắn thì có thể củng cố địa vị của hắn ở Tần gia, hắn hiểu rõ thực lực của Tần Dao không yếu hơn hắn, hơn nữa còn là nữ nhi của đương nhiệm gia chủ Tần gia, sau này khả năng trở thành gia chủ lớn hơn so với hắn.
"Vậy vừa rồi các ngươi cần gì phải để cho hắn chạy thoát?" Tần Dao cười lạnh.
Tần Khả Nhu tiểu nữ hài đáng yêu xinh đẹp này, lúc này đang dùng một loại ánh mắt chán ghét nhìn những người trước mắt này: "Các ngươi còn đáng ghét hơn cả so với Lang Vương Ngũ Tử, sau này ta sẽ không để ý tới các ngươi, các ngươi không xứng có được huyết mạch của Tần gia!"
Tần Dao kéo lấy tay nhỏ của Tần Khả Nhu, nhẹ nhàng thở dài: "Khả Nhu, chúng ta đi, trửo về nói cho cha để bọn họ biết mà nhanh tới ngăn cản."
Tần Mãnh không tiếp tục để ý tới hai người Tần Dao, đi theo mấy lão giả tiến vào khu rừng, sau khi theo đuôi Thẩm Tường, bọn họ biết chuyện này chắc chắn sẽ không truyền đi, bởi vì gia chủ Tần gia tuyệt sẽ không truyền đi loại chuyện có hại cho thể diện này của Tần gia.
"Đám khốn kiếp này quả nhiên đuổi tới, nữ tử Tần Dao này coi như phúc hậu, thật muốn thu nàng ta làm nữ nô của ta." Thẩm Tường trốn ở bên trong một cây đại thụ dùng Thần Du Cửu Thiên nhìn thấy nghe thấy những gì mà bọn họ vừa nói với nhau.
"Bên trong những thế lực cổ xưa này lục đục với nhau thật sự là nhiều lắm, tuy nhiên như vậy mới có thể ra loại người hung ác, bằng không sao có thể giữ được một cái thế lực lớn?" Tô Mị Dao khẽ cười nói: "Nữ nô không nên quá nhiều, có Cơ Mỹ Tiên là đủ rồi, tuy nhiên ngươi cái tên tiểu bại hoại này trên danh nghĩa là thu nữ nô nhưng lại có đầy bụng ý nghĩ xấu."
"Oan uổng a, nữ nô chân chính của ta thì chỉ có Cơ Mỹ Tiên mà thôi, tiểu Hoa yêu và Hinh Nguyệt đều là tự nguyện, hơn nữa ngươi nhìn dáng vẻ các nàng có giống là nữ nô không?" Thẩm Tường cười nói vừa lấy Đoạt Mạng ma nỏ ra.
Đoạt Mạng ma nỏ này sau khi được Liễu Mộng Nhi liên thủ với Đông Phương Hinh Nguyệt luyện chế lại, theo thực lực của Thẩm Tường tăng lên, lại Ma Hủ Tử Khí để tam giới nghe tin đã sợ mất mật, đã biến thành đúng nghĩa với tên gọi Đoạt Mạng ma nỏ.
Hắn theo con quen thuộc đã thôi phát ra tên nỏ chứa Ma Hủ Tử Khí, Ma Hủ Tử Khí hắn áp súc trong cơ thể còn nhiều vô cùng, mỗi lần chỉ cần một sợi nhỏ như vậy là có thể giết chết người, đủ để hắn dùng rất lâu, hơn nữa hắn cũng có ý định một thời gian nữa lại tới hố Yêu Ma thiên để thu thập Ma Hủ Tử Khí nhiều thêm một chút nữa.
"Oắt con kia đâu? Khí tức ở chỗ này, người chạy đâu rồi?" Một lão giả nhìn dấu chân dưới mặt đất đột nhiên biến mất, đảo mắt nhìn khắp nơi, muốn tìm được dấu vết Thẩm Tường để lại.
Thẩm Tường chính là cố ý lưu lại khí tức ở nơi đó để làm mồi nhử, để năm lão giả và Tần Mãnh kia đuổi theo.
"Thẩm Tường thường xuyên chạy trốn, bị cường giả truy sát qua nhiều lần, nhưng mỗi lần đều có thể chạy trốn thành công, các vị trưởng lão vẫn là nên cẩn thận!" Tần Mãnh ngưng giọng nói.
Mấy tên trưởng lão này lúc này đã lĩnh giáo được thủ pháp chạy trốn cao siêu của Thẩm Tường.
"Đám gia hỏa này nếu như nghe lời tiểu nha đầu kia thì sẽ không phải chết, tự gây nghiệt thì không thể sống." Thẩm Tường hít sâu một hơi, khóa chặt sáu người ở trong khu rừng kia, điều khiển Đoạt Mạng ma nỏ.
"Hưu!"
Sáu cái tiễn khí màu đen mang theo Ma Hủ Tử Khí, như ánh sáng bay vụt ra ngoài, trong nửa cái chớp mắt đã đánh trúng vào trên thân thể của sáu người kia, tuy nhiên đều không có xuyên qua, bởi vì trên người bọn hắn đề có bảo giáp lợi hại hộ thể, nhưng sau khi Ma Hủ Tử Khí triển khai, hóa thành một cỗ gió nhẹ không màu từ da, lỗ mũi của bọn hắn tiến vào trong thân thể của bọn hắn!
Khi sáu người này phát giác được có người đánh lén thì lập tức vân chuyển chân khí trong cơ thể, chân khí khẽ động, Ma Hủ Tử Khí lập tức thôn phệ chân khí làm lớn mạnh độc tố, trong nháy mắ khuếch tán ra trong thân thể của những người này.
Người của Tần gia đều là cao thủ, chẳng mấy chốc đã phát hiện trong thân thể có gì đó khác thường, sau khi điều tra thì sắc mặt thi nhau thay đổi, bởi vì bọn hắn phát giác được chính mình trúng một loại độc rất lợi hại!
Lúc này bọn hắn cũng không quản được nhiều như vậy, lập tức vận chuyển lượng lớn chân khí trong cơ thể áp chế độc tố, đồng thời còn tránh để cho chân khí bị độc tố thôn phệ.
Bọn họ đều lấy Giải Độc đan cấp cao ra đến sử dụng, nhưng lại không có một chút tác dụng nào, ngược lại còn để những độc tố kia càng mạnh hơn.
"Là Ma Hủ Tử Khí, Thẩm Tường ngươi đây là muốn đấu với tam giới thiên địa, ngươi sớm muộn gì sẽ bị Cửu Thiên Thập Địa truy sát." Giọng nói của một lão giả mang theo sự run rẩy, toàn thân toát ra mồ hôi lạnh.
P/S: Ta thích nào...chương 1.