Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 937 - Chương 937 - Lam Lan Nguy Cơ

Chương 937 - Lam Lan nguy cơ
Chương 937 - Lam Lan nguy cơ

Thẩm Tường và Yến Yên Nhiên còn đang ở bên trong Vương Giả thành, bọn họ trốn ở một nơi rất vắng vẻ.

Thành chủ bị người giết chết đã oanh động toàn thành, mà ngay cả rất nhiều thành thị ở gần đó cũng kinh ngạc không thôi, thực lực của thành chủ không tính là quá mạnh, nhưng thế lực sau lưng thành chủ thì lại rất mạnh, cái này tương đương với khiêu khích cái thế lực siêu cấp kia.

"Yên Nhiên, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra?" Thẩm Tường khẽ vuốt thoáng một cái gương mặt vũ mị thành thục kia của Yến Yên Nhiên.

Yến Nhiên Nhiên và Thẩm Tường trốn ở bên trong một ngôi nhà rất cũ kỹ, ngồi ở trên một chiếc bàn đá, nàng ta nhẹ nhàng thở dài: "Ta bị Thú Vũ môn trục xuất, không có Thú Vũ môn che chở, dựa vào thực lực bây giờ của ta cũng chỉ có thể nhẫn nhịn nuốt cục tức vào bụng."

"Không phải còn có Lam Lan sao? Dựa vào quan hệ giữa ngươi và nàng, nàng ta có thể để người của Lam Huyết tộc tới bảo vệ ngươi!" Thẩm Tường cau mày nói, trước đó Yến Yên Nhiên đã nói Lam Lan xảy ra chuyện, hắn mong Lam Lan tuyệt đối không xảy ra đại sự gì.

"Chuyện này xảy ra ở một năm trước, Ngô Cảnh Thắng con trai của chưởng môn Phi Tiên môn, lúc hắn đến Vương Giả thành, coi trọng Lam Lan, sau đó quấy rầy đủ kiểu đối với Lam Lan, cuối cùng còn vận dụng thủ đoạn rất hèn hạ, hạ dược Lam Lan, may mắn được Lam Lan phát hiện, lúc ấy Lam Lan rất tức giận, nói cho Lam Huyết tộc, để lão gia hỏa của Lam Huyết tộc ra mặt, tuy nhiên Lam Huyết tộc cũng không để ý tới, sau đó nàng ta tới tìm ta, liên thủ với ta đánh cho Ngô Cảnh Thắng tới tàn phế."

Thẩm Tường hơi cảm ứng khí tức của Yến Yên Nhiên một chút, phát hiện Yến Yên Nhiên đã là Niết Bàn cảnh, xem ra Yến Yến Nhiên mới vượt qua gần đây."

Yến Yên Nhiên tiếp tục nói ra: "Đánh cho Ngô Cảnh Thắng thành tàn phế về sau, ta và Lam Lan đều bị bắt lại, ta ngay tại khi đó thì bị Thú Vũ môn trục xuất, Thú Vũ môn không muốn chọc vào Phi Tiên môn, lão gia hỏa của Lam Huyết tộc ra mặt, đưa Lam Lan trở về, nhưng ta còn bị nhốt ở trong Phi Tiên môn."

"Chưởng môn Phi Tiên môn ép Lam Lan gả cho Ngô Cảnh Thắng, bằng không sẽ giết ta, Lam Lan cảm thấy chuyện này là bởi vì nàng ta mà lên, cho nên nàng đáp ứng, nàng ta một năm trước đã đi Phi Tiên môn, chờ thương thế của Ngô Cảnh Thắng tốt lên thì tổ chức địa hôn."

Thẩm Tường nhíu mày lên: "Gia gia của Lam Lan không phải rất thương yêu nàng sao? Tại sao không giúp nàng ta đưa ngươi trở về? Hơn nữa lúc ấy Lam Lan bị hạ dược, gia gia của nàng vì sao lại không xuất thủ?"

"Gia gia của nàng bế quan, những lão gia hỏa kia bình thường đều tương đối chán ghét Lam Lan, bọn họ ước gì Lam Lan sớm được gả đi một chút, Lam Lan còn nói, chuyện bức hôn là có quan hệ với những lão gia hỏa kia, lúc đầu ta muốn tìm ngươi, nhưng ngươi những ngày này đều liên tiếp xảy ra chuyện lớn..." Yến Yên Nhiên đột nhiên nắm lấy tay Thẩm Tường, trong đôi mắt đẹp mang theo nước mắt, nói ra: "Thẩm Tường, ngươi chắc chắn không được để cho Lam Lan gả cho tên kia, van ngươi..."

Thẩm Tường dùng ngón tay cái lau sạch nước mắt rơi xuống trên mặt nàng, gật đầu nói: "Các ngươi đều là người của Hàng Long môn, ta cái người chưởng môn này sao có thể ngồi yên mà không để ý tới? Ta nhất định sẽ cứu nàng, bây giờ liền động thủ!"

"Ta và Phi Tiên môn cũng có thù."

Yến Yên Nhiên lau khô nước mắt, nở ra nụ cười mê người đối với Thẩm Tường.

Vương Giả thành xảy ra chuyện lớn, cái này kinh động đến Phi Tiên môn, phái ra rất nhiều người đi tìm Yến Yên Nhiên, Yến Yên Nhiên cùng với Thẩm Tường vẫn rất an toàn.

"Yên Nhiên, một mình ta đi Phi Tiên môn, ta sẽ dẫn ngươi đi Hàng Long đan các ở Đan thành, ngươi ở nơi đó sẽ rất an toàn." Thẩm Tường nói.

Yến Yên Nhiên bây giờ toàn bộ đều nghe theo sự sắp xếp của Thẩm Tường, trước đó nàng ta rất lo lắng Thẩm Tường sẽ xảy ra chuyện gì ở trong Thập Thiên thánh sơn, hiện tại Thẩm Tường có thể trở về, còn để Hàng Long môn trở thành một đại môn phái khiến cho người ta nghĩ không thấu, trong nội tâm nàng rất vui vẻ.

Thẩm Tường đưa Yến Yên Nhiên tới Hàng Long đan các ở Đan thành, hơn nữa còn sắp xếp cho Yến Yên Nhiên một số việc để Yến Yên Nhiên đi làm, ví dụ như điều tra tình huống tiêu thụ và giá cả đan dược của một số cửa hàng đan dược cỡ lớn khác, hắn định đánh bại toàn bộ những cửa hàng đang làm ăn tốt ở Đan thành kia.

Lúc này, một cái tin tức xấu truyền đến, chính là Lam Lan của Lam Huyết tộc và Ngô Cảnh Thắng của Phi Tiên môn chuẩn bị tổ chưucs đại hôn ở Phi Tiên môn, mời rất nhiều danh môn quý tộc đến đây, nghe nói phần lớn thế lực cổ xưa ở Nam bộ đều được mời, coi như lão già không đến thì sau một đời cũng sẽ đến.

Phi Tiên môn vốn là ẩn giấu ở sâu trong một ngọn núi cổ xưa, tuy nhiên bây giờ ở gần cả tòa sơn môn đều có rất nhiều thành thị, Thẩm Tường đi theo một đám người, dùng truyền tống trận truyền tống đến Phi Tiên thành, đây là một tòa thành thị lớn nhất gần với Phi Tiên môn.

Thẩm Tường từ chỗ Yến Yên Nhiên mà biết được, quyền chưởng quản Vương Giả thành chính là Thần Võ điện kia bán cho Phi Tiên môn, Vũ gia và Lam Huyết tộc bình thường đều không để ý những việc này, cho nên đều không phản đối, điều này cũng làm cho thế lực của Phi Tiên môn càng lúc càng lớn.

Hắn bây giừo còn chưa có một cái kế hoạch rõ ràng, hắn trước tiên cần phải tìm được Lam Lan rồi lại nói, cái này với hắn mà nói không phải là chuyện gì khó, hắn chỉ là lo lắng đến lúc đó bị một đám cường giả ở Phi Tiên môn vây công, phải biết bây giờ có rất nhiều tới đi tới tham gia đại hôn của Phi Tiên môn, tiên nhân cũng có một số, mà bản thân Phi Tiên môn cũng quyết không cho phép loại chuyện đoạt hôn này xảy ra.

Chứ đừng nói hiện tại Yến Yên Nhiên được một cường giả cứu đi, bọn họ cũng đều biết quan hệ giữa Yến Yên Nhiên và Lam Lan, nếu như Yến Yên Nhiên nhờ gã cường giả kia tới Cứu Lam Lan, đây chính là chuyện rất bình thường.

Vì có thể để cho Lam Lan gả đi một cách thuận lợi, Lam Huyết tộc cũng có rất nhiều cường giả đi tới, hiện tại ngay cả Phi Tiên thành cũng rất nghiêm, trên đường thường xuyên có thể trông thấy đệ tử của Phi Tiên môn qua lại.

Đứng ở trên những tháp cao trong Phi Tiên thành, có thể trông thấy phương xa có một ngọn núi cao được mây mù che kín, Phi Tiên môn chính là được xây dựng ở trên đỉnh ngọn núi này, hơn nữa còn là mới xây được không lâu.

Mà ở trong khu rừng gần ngọn núi cao này, đều là đệ tử Phi Tiên môn, người không được mời thì không thể tiến vào khu rừng này, bằng không nhất định sẽ bị bắt lại.

Đi tới lối vào khu rừng này, lúc thành những người thông qua cổng đều là người có thân phận, bọn họ đạt được lời mời của Phi Tiên môn, đến tham gia đại hôn, Thẩm Tường đã phát hiện được mấy lão gia hỏa có thực lực rất mạnh.

Rất nhiều người đều đứng ở chỗ này, nhìn xem người khác đi tham gia hôn lễ, đồng thời cũng muốn nhìn xem phong thái của đệ tử danh môn, Thẩm Tường đột nhiên cảm ứng được một chút khí tức rất quen thuộc, nếu như không phải hắn đi cảm ứng một cách rất cẩn thận, nói không chừng cũng sẽ không phát hiện.

Thẩm Tường lập tức nhìn về phía một người đàn ông trung niên trong đám người, người trung niên này còn để lại hai chòm râu, vẻ mặt ngốc trệ, quần áo cũng rất cũ nát.

Thẩm Tường đi tới, vỗ vỗ vào bả vai của người đàn ông trung niên này, sau đó truyền âm nói: "Ây, ngươi tới nơi này làm gì?"

Người trung niên này chính là Đoạn Tam Thường dịch dung mà thành, hắn trông thấy Thẩm Tường biến thành một thư sinh nho nhã lịch sự thì trong lòng âm thầm mắng vài câu, biến trở về nói: "Thẩm Tường a, tại sao mỗi lần đều là ngươi phát hiện ra ta trước?"

Thẩm Tường cười nói: "Nếu như bị ngươi phát hiện, ta cũng không thể sống tới ngày hôm nay!"

"Lần trước ta từng nói muốn bới sạch mộ tổ của Phi Tiên môn, lần này bọn họ tổ chức đại hôn, ta cảm thấy đây là một cái cơ hội tốt." Đoạn Tam Thường truyền âm cho Thẩm Tường.

Khóe miệng Thẩm Tường giật giật một chút, đại hôn của người khác, cái tên này lại muốn thừa cơ đi đào một tổ của người ta, quả nhiên là một nhân tài.

Tuy nhiên đây chính là một chuyện tốt, nếu như ở cùng một ngày, đại hôn của Phi Tiên môn bị phá hỏng, mộ tổ bị người đào, Phi Tiên môn chắc chắn sẽ bị cười chết, đối với một cái thế lực cổ lão mà nói, đây là một chuyện vô cùng sỉ nhục.

P/S: Ta thích nào... chương 2.

Bình Luận (0)
Comment