Ngạo Thế Đan Thần (Dịch)

Chương 938 - Chương 938 - Chui Vào Phi Tiên Môn

Chương 938 - Chui vào Phi Tiên môn
Chương 938 - Chui vào Phi Tiên môn

Đoạn Tam Thường mang theo Thẩm Tường đi tới chỗ hắn ở trọ, đó là một căn phòng có giá rất rẻ, Đoạn Tam Thường còn nói cho Thẩm Tường, hắn thường xuyên đên gần Phi Tiên môn dò xét, thăm dò tình huống mộ tổ của Phi Tiên môn để ra tay được thuận lợi.

"Tiểu tử ngươi tới đây là muốn làm gì? Chẳng lẽ là muốn phá hỏng? Ta khuyên ngươi vẫn là từ bỏ đi, Phi Tiên môn và Lam Huyết tộc phối hợp với nhau, còn có rất nhiều khách quý được mời tới đây, ngươi không có cơ hội, vẫn là cùng đi trộm mộ với ta đi, ta đã điều tra qua, bên chỗ mộ tổ của bọn họ buông lỏng cảnh giác đi rất nhiều, lão gia hỏa thủ mộ đều được sắp xếp đi bảo vệ hôn lễ." Đoạn Tam Thường nói, hắn sớm đã muốn kéo Thẩm Tường vào Đoạn gia, bồi dưỡng thành một tên trộm mộ kiệt xuất.

"Ta là đi cứu người! Đó là Lam Lan là một tên trưởng lão của Hàng Long môn ta, nàng ta là bị ép gả cho Phi Tiên môn, ta thân là chưởng môn, không thể ngồi xem mà không để ý tới." Giọng nói của Thẩm Tường rất nghiêm túc.

"Cái gì? Nói như vậy Cửu Mệnh Miêu yêu ở Vương Giả thành là ngươi cứu đi? Giết chết người thành chủ kia chính là ngươi?" Đoạn Tam Thường kinh ngạc mà hỏi.

"Cửu Mệnh Miêu yêu? Ngươi nói là Yến Yên Nhiên, nàng ta cũng là trưởng lão của Hàng Long môn ta, ngươi cứ nói đi?"

Đoạn Tam Thường không bình tĩnh, nói ra: "Cửu Mệnh Miêu yêu này có lai lịch không nhỏ, rất nhiều người đều đang có ý đồ với nàng, nghe nói được thưởng cho con trai của thành chủ, tuy nhiên bị vướng bở Lam Lan cho nên con trai của thành chủ cũng không dám quá cường ngạch."

"Cửu Mệnh Miêu yêu?" Thẩm Tường biết Yến Yên Nhiên chiến đấu giống như một con mèo, thân pháp mạnh mẽ, có vuốt mèo lợi hại, hơn nữa nhục thân kháng đánh rất tốt.

"Nàng ta thật ra là một con dị thú hóa thành, nghe nói có chín cái mạng, bản thể giống mèo, Thẩm huynh, ngươi nhặt được bảo! Đúng, ngươi là làm thế nào mà cua được Lam Lan và con méo yêu kia? Ta nói ngươi cũng đã là người có thê tử rồi, còn không thành thật như vậy." Đoạn Tam Thường rất là ghen ghét.

Thẩm Tường lườm hắn một cái: "Đừng nói lung tung, Yên Nhiên là bạn tốt của ta, Lam Lan thì tương đương với muội muội của ta! Sau khi các nàng gia nhập ta, ta mới nghĩ ra cái tên Hàng Long môn này."

"Còn có hai ngày nữa sẽ tổ chức đại hôn, ngươi có tính toán gì?" Đoạn Tam Thường hỏi.

"Cái gì, chỉ còn có hai ngày? Không phải nói còn có bảy tám ngày nữa sao?" Thẩm Tường kinh hãi.

"Bọn họ lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn cho nên làm trước thời hạn."

Thẩm Tường đứng dậy, nói ra: "Ta muốn đi vào bây giờ, ngươi thì sao?"

"Ta tự nhiên là đi đào mộ của bọn họ nha, nếu như có thể, ngươi tốt nhất giúp ta làm lớn chuyện này lên một chút, gia hỏa trấn giữ mộ đều sẽ bị dẫn ra ngoài, ta thì động thủ càng dễ dàng hơn." Đoạn Tam Thường cười cười: "Diêu Thục Mỹ và Mục Gia Lan của Đào Hoa thánh cảnh tới tìm ta, hai mẹ con này tìm ngươi thật lâu, các nàng thật giống như là muốn kết giao với ngươi... hắc hắc, đây chính là đôi mẹ con đều là mỹ nhân nha."

"Khụ khụ, đừng nghĩ ta tới tà ác như vậy có được hay không hả! Nếu như ngươi gặp được các nàng thì thông báo với các nàng, ta sẽ tìm thời gian đi nói chuyện với các nàng."

Sau khi Thẩm Tường và Đoạn Tam Thường nói chuyện với nhau xong thì bảo Long Tuyết Di thi triển Thần Du Cửu Thiên, đi tìm kiếm Lam Lan ở bên trong Phi Tiên môn, Đoạn Tam Thường và Thẩm Tường tách ra, hắn đi trộm mộ thì cần phải đi chuẩn bị một chút.

Đợi đến đêm tối, Thẩm Tường hóa thành một con bướm, bay vào bên trong khu rừng này.

Tuy rằng đã là đêm khuya, nhưng khu rừng này vẫn được bảo vệ rất nghiêm ngặt, Phi Tiên môn này thế nhưng là một cái thế lực lớn cổ xưa, đệ tử trong môn có rất nhiều, cả ngọn Phi Tiên sơn này đều có lượng lớn đệ tử Phi Tiên môn đang bảo vệ.

Linh khí ở mảnh rừng núi này rất nồng đậm, có một số chú chim non bay tới bay lui cũng là chuyện rất bình thường, Thẩm Tường bây giờ đã bay ở trên ngọn núi cao kia.

Phi Tiên môn được xây dựng ở đỉnh núi, từ xa nhìn lại giống như là một tòa Thiên Cung to lớn lơ lửng ở trong mây mù, nhìn qua rất có một phen tiên vị.

Ở bên trong cung điện khổng lồ này, có hàng ngàn lầu các và vô số đình viện, ở trong trời đêm, giống như lúc nào cũng có thể ngắt lấy ngôi sao (tinh thần) vậy, ánh trăng vẩy vào trên từng tòa lầu các, tiên vị (như kiểu giống cảnh tiên) càng nồng đậm hơn.

Lúc này cửa lớn của Phi Tiên môn được dải mảnh đổ, bên trong Phi Tiên môn có rất nhiều đệ tử đều đang làm việc rất khẩn trương, còn đang vội vàng bố trí đại hôn.

"Nàng ta ở trong một tòa lầu các cao năm tầng, tuy nhiên tòa lầu các này được một cái kết giới rất mạnh phong bế lại, khó mà đi vào, cũng khó có thể đi ra." Long Tuyết Di nói.

Lam Lan có một loại thiên phú có nưng lực có thể để cho mình ẩn thân, nếu như không có kết giới lợi hại, nàng ta muốn chạy trốn thì không khó một chút nào, mà lúc nàng ta ẩn thân thì người khác cũng khó mà có thể tìm được nàng ta.

Cho nên coi như sau khi đại hôn, nàng ta có lẽ sẽ vẫn bị cầm tù, cho nên Yến Yên Nhiên mới phải cầu Thẩm Tường tới cứu Lam Lan.

Lam Lan đứng ở trước cửa sổ, hơi chu cái miệng nhỏ ra, nàng ta vẫn là bộ dáng của một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi đáng yêu và xinh đẹp, trên người mặc một chiếc váy màu xanh lam, trong đôi mắt to long lanh lóe ra ánh sáng màu xanh lam, trông giống như một con tinh linh màu xanh lam vậy, làm người khác rất ưa thích, tâm tình của nàng bây giờ thật sự không tốt, dùng ngón tay nghịch lọn tóc, đầu ngước nhìn lên trăng tròn xinh đẹp kia, hận không thể bay ra ngoài, như vậy thì Phi Tiên môn và Lam gia cả một đời cũng không tìm được nàng ta.

Thẩm Tường bay vào bên trong Phi Tiên môn, biến thành bộ dáng của một con chim nhỏ, đậu ở trên một cây đại thụ bên ngoài tòa tháp này, quan sát tình huống ở tòa tháp này, trông thấy dáng vẻ của Lam Lan, hắn không thể không đau lòng.

Đến nơi này, Thẩm Tường đã có một cái kế hoạch, chính là tìm tới đứa con trai của chưởng môn Phi Tiên môn, Ngô Cảnh Thắng, sau đó biến thành dáng vẻ của Ngô Cảnh Thắng mang Lam Lan đi.

"Không gặp không gặp, xéo đi nhanh lên!" Lam Lan quay đầu quát lên với cửa phòng: "Chọc vào ta, ta sẽ chết cho các ngươi xem, nếu như gia gia ta xuất quan biết được chuyện xảy ra với ta, gia gia của ta liều mạng cũng sẽ tiêu diệt Phi Tiên môn các ngươi."

Lam Lan vẫn còn một con bài trong tay, gia gia của nàng ở Lam Huyết tộc có địa vị không thấp, thực lực cường đại, nếu như nàng ta tự sát, lão gia hỏa kia bế quan đi ra thì chắc chắn sẽ nổi điên.

"Hừ, qua hai ngày nữa sẽ phải bái đường, nếu như ngươi không thành thật một chút, ta sẽ giết con méo yêu kia, chính ngươi suy nghĩ cho rõ ràng một chút đi." Một giọng nói từ bên ngoài cửa phòng truyền đến, Thẩm Tường suy đoán đó chính là Ngô Cảnh Thắng.

Lam Lan cũng không biết Yến Yên Nhiên được Thẩm Tường cứu đi, nàng ta ở chỗ ngày gần như là bị ngăn cách, mà Phi Tiên môn đến bây giờ vẫn dùng chuyện này tới áp chế nàng ta, Lam Lan và Yến Yên Nhiên có quan hệ thật rất tốt, bằng không cũng sẽ không bị áp chế như vậy.

Tòa tháp này có năm tầng, Lam Lan ở tầng thứ ba, hai tầng dưới cùng với hai tầng ở trên đều có rất nhiều cường giả, cả tòa tháp này cũng được một cái kết giới cường đại bao bọc, ở cửa tháp còn có hai lão giả trông coi, rất nghiêm ngặt.

Ngô Cảnh Thắng đi ra, đây là một nam tử nhìn như tửu sắc quá độ, một mặt tái nhợt, làm con trai của chưởng môn Phi Tiên môn, khuôn mặt hay là dáng dấp đều không tệ, hắn chỉ là một mình một người đi tới mà thôi.

Thẩm Tường nhớ kỹ toàn bộ dung mạo và ngôn hành cử chỉ của Ngô Cảnh Thắng, sau khi trông thấy hắn đi tới nơi xa, hắn mới biến thành dáng vẻ của Ngô Cảnh Thắng, sau đó lại từ con đường kia đi vào tháp cao.

"Tiểu công tử, tại sao ngươi lại quay lại rồi? Có phải rất nóng vội muốn ăn sạch tiểu nha đầu kia rồi hay không?" Một lão giả trông thấy Ngô Cảnh Thắng quay lại thì cười hắc hắc nói, sau đó mở kết giới ra, để Thẩm Tường đi vào.

"Ta có ý định trong hai ngày này phải điều giáo nàng ta cho thật tốt, miễn cho lúc tổ chức đại hôn ta bị xấu mặt." Thẩm Tường nói xong đi vào, đi lên cầu thang, đi tới tầng thứ ba, sau lưng hắn còn có một lão giả đi theo.

P/S: Ta thích nào...chương 3.

Bình Luận (0)
Comment