Lam Lan nhỏ giọng hỏi: "Đại thúc, ngươi cũng là muốn gia nhập vào Hàng Long môn của chưởng môn sao?"
"Hàng Long môn? Cía tên này sẽ đắc tội với gia hỏa rất mạnh, các ngươi vậy mà cũng không sợ." Bạch Hổ không có trả lời, hắn đương nhiên sẽ không gia nhập Hàng Long môn, tuy nhiên hắn đã đáp ứng Thẩm Tường, trợ giúp hắn thma gia đàm phán Tam vực.
Long Tuyết Di ở trong U Dao giới chỉ hừ nhẹ nói: "Có cái gì mà phải sợ, đây là được Thiên Long đại đế ta đồng ý, chuyên môn dùng để áp chế đám lão Long kia."
"Tiểu gia hỏa, oán niệm không nhỏ a! Ngươi rốt cuộc biết chính mình tại sao lại xuất hiện ở Đế Thiên này?" Bạch Hổ cười nói, hắn vậy mà có thể nghe được chuyện ở bên trong U Dao giới chỉ.
Long Tuyết Di không còn lên tiếng, chỉ là có chút tức giận hừ một tiếng.
Lam Lan bây giờ không sợ như vậy, bởi vì Bạch Hổ không tiếp tục nhìn nàng, mà là nhìn về phía Đoạn Tam Thường.
Đoạn Tam Thường thầm nhủ trong lòng: Ta là một người bình thường, không có Lam Huyết mạch, cũng không phải yêu, có gì đáng nhìn? Chẳng lẽ bởi vì ta quá đẹp trai rồi?
Bạch Hổ chỉ cười cười, không nói thêm gì, nhìn vẻ mặt của hắn, giống như là từ trên người Đoạn Tam Thường nhìn ra một chút gì đó.
Bạch Hổ âm thầm truyền âm cho Thẩm Tường, đừng bại lộ thân phận Bạch Hổ của hắn, sau đó nói với Yến Yên Nhiên: "Ngươi bây giờ có thể lưu lại ở nơi này, chờ tới lúc không sai biệt lắm, ta sẽ để cho ngươi đi ra ngoài."
Yến Yên Nhiên gật đầu, sau đó nhìn Lam Lan một chút: "Tiền bối, nàng ta có thể ở lại cùng với ta không?"
"Đương nhiên có thể!" Bạch Hổ cười đáp.
Hai nàng tuy rằng tạm thời được giữ lại ở nơi này, nhưng đây chính là một cái chuyện rất tốt.
Sau đó, Thẩm Tường và Bạch Hổ nói đơn giản một chút về chuyện Thiên Lôi Luyện Ngục này, chỉ thấy Bạch Hổ khẽ cau mày, nói: "Nơi này mở ra quá sớm một chút, chẳng lẽ là phát hiện biến cố gì rồi? Nhưng là các ngươi không được đi, Cửu Mệnh Miêu tộc, Nhân Vương tộc và Đoạn gia đều đã từng giúp Tề Thí, các ngươi tốt nhất đừng đi!"
Bạch Hổ nhìn về phía Đoạn Tam Thường, Lam Lan và Yến Yên Nhiên.
"Tại sao?" Đoạn Tam Thường kinh hãi: "Gia gia của ta nói không chừng đang ở bên trong, thúc tổ ta bọn họ khả năng cũng tiến vào!"
Bạch Hổ hiển nhiên đã biết Đoạn Tam Thường là người của Đoạn gia, Thẩm Tường rất hiếu kỳ hắn làm sao có thể nhìn ra được.
"Thiên Lôi Luyện Ngục không phải Tề Thí làm ra, đó là một cái ... chiến trường." Bạch Hổ nói.
"Chẳng lẽ Thập Thiên đại đế ngã xuống ở nơi đó?" Đoạn Tam Thường nghẹn ngào hô: "Đây chính là một nơi rất nguy hiểm, Đoạn gia ta và Thiết Sư Thần Quân chính là ở bên trong đó mà bị nguyền rủa!"
Bạch Hổ gật nhẹ đầu, sau đó lại lắc đầu: "Cái chỗ đó là chỗ vui chơi của đám phản đồ kia, là một cái bẫy năm đó nhằm vào Tề Thí, Tề Thí không phải chết ở bên trong, chỉ là ở bên trong đó thất thế mà gặp phải trọng thương, bộ hạ hắn mang theo đến cũng giống hắn, hơn phân nửa chết ở bên trong, có thể trốn ra được chỉ có một số người."
"Tộc trưởng Đoạn gia các ngươi chắc chắn biết, nếu như bọn họ còn mạo hiểm đi vào, nói không chừng bọn họ đã có giác ngộ, tìm kiếm một vài thứ mà bọn họ nhất định phải tìm tới."
Yến Yên Nhiên và Lam Lan chẳng qua là cảm thấy rất tiếc nuối, sau đó theo Bạch Hổ đi vào sâu trong rừng núi, Thẩm Tường thì mang theo Đoạn Tam Thường rời khỏi Bạch Hổ huyền cảnh.
"Chưởng môn a, nếu như trông thấy người của Đoạn gia còn xin ngươi nhất định phải cứu bọn họ!" Đoạn Tam Thường rất lo lắng, hắn biết thực lực của mình, nếu như hắn đi vào với Thẩm Tường, nói không chừng chỉ làm cho Thẩm Tường thêm phiền.
Vốn là Thẩm Tường có ý định để Bạch Hổ và hắn cùng đi, tuy nhiên cũng là muốn bảo đảm sự an toàn cho Đoạn Tam Thường, cho nên bây giờ chỉ có chính một mình hắn đi, cho nên cũng không cần Bạch Hổ đi ra, hắn chỉ có thể chờ đợi đến lúc đàm phán Tam vực bắt đầu thì lại tới mời Bạch Hổ đi một chuyến.
Đoạn Tam Thường đi tìm Lý Bảo Tuấn, mà Thẩm Tường thì tiến về Thiên Lôi thành.
Thẩm Tường thông qua Vương Giả thành đi tới Thiên Lôi thành cỡ lớn theo như trong lời đồn ở Đông bộ xa xôi này!
Thiên Lôi thành là một tòa thành thị vừa mới được thành lập cách đây không lâu, là rất nhiều thế lực lớn ở Đông bộ cùng nhau xây dựng, thế lực bá chủ ở Đông bộ dự định lợi dụng đạo Thiên Lôi Luyện Ngục này, chế tạo Thiên Lôi thành này thành một tòa thành thị cỡ lớn phồn hoa.
Tòa thành thị này giống như những thành thị cỡ lớn khác, tuy rằng vừa mới thành lập cách đây không lâu, nhưng lại có rất nhiều người, rất nhiều kiến trúc mới tinh để cho người ta nhìn rất thoải mái.
Thẩm Tường xuất hiện ở trong quảng trường truyền tống, tuy nhiên hắn lập tức phát hiện, truyền tống trận ở nơi này trước mắt chỉ có thể truyền tống đến mà không thể truyền tống ra ngoài.
"Cả tòa thành đều bị phong tỏa, không thể đi ra ngoài!" Long Tuyết Di nói.
Thẩm Tường ngẩng đầu nhìn về phía không trung phía xa, trên vùng bầu trời xanh giống như một cái nón màu vàng kim nhạt rất lớn đang lơ lửng trên đó, đó chính là Thiên Lôi Luyện Ngục, chính là cái vòng xoáy khổng lồ kia, chỉ có điều khoảng cách Thiên Lôi thành tới vòng xoáy đó còn có khoảng cách rất xa, cho nên mới lộ ra nhỏ bé như vậy!
"Quả nhiên rất lớn, khoảng cách xa như vậy đều co thể thấy được hình dáng, còn có thể mơ hồn nhìn thấy lôi điện ở phía trên!" Thẩm Tường đi ra truyền tống trận trên quảng trường, chẳng mấy chốc hắn đã biết được một số chuyện ở nơi này.
Tòa thành thị này có khoảng cách gần nhất với Thiên Lôi Luyện Ngục, thành thị gần trên cơ bản đều sát nhập tới, vì phòng ngừa chuyện Thiên Lôi Luyện Ngục rò rỉ ra ngoài, rất nhiều thế lực lớn quyết định phong thành, chỉ có những thế lực lớn tới tham gia đàm phán Tam vực mới có thể tùy ý ra vào, mà muốn đi vào Thiên Lôi Luyện Ngục, có thể giao nạp tinh thạch nhất định để một số cường giả hộ tống đi vào.
Kể từ đó, tin tức này rất khó có thể tiết lộ ra ngoài, những thế lực lớn kia làm như vậy cũng là vì cam đoan bọn họ có thể đạt được đồ tốt ở bên trong Thiên Lôi Luyện Ngục trước.
Thẩm Tường có chút hối hận không để lộ chuyện này ra ngoài, phá hỏng kế hoạch của những thế lực lớn này, hiện tại hắn đã không còn cơ hôi, đại trận của Thiên Lôi thành này rất cường hãn, muốn ra ngoài chỉ có thể thông qua thủ đoạn cứng rắn, tuy nhiên ngượ lại là nhất định sẽ bị ngăn cản lại, căn bản không có quá nhiều thời gian để phá vỡ đại trận này.
Chỉ cần mỗi người một trăm vạn tinh thạch thì có cường giả hộ tống đi vào Thiên Lôi Luyện Ngục này, làm như vậy một mặt là vì trấn an một số tán tu ở bên trong thành, mặt khác chính là kiếm tinh thạch, bởi vì phụ trách hộ tống đội ngũ đến từ nhiều cái thế lực, sức cạnh tranh cũng rất lớn, mà Thiên Lôi thành thì lại có rất nhiều người, cái này có thể để bọn hắn kiếm một món hời.
Những tán tu này trên cơ bản không có cái gì uy hiếp, coi như vào Thiên Lôi Luyện Ngục kia đạt được đồ tốt cũng không cầm đi được bao nhiêu, bọn họ những thế lực lớn này đều là đi từng đám một, nhiều thì ngàn người, ít thì hơn mười người, ở bên trong sớm đã chiếm lĩnh được khu vực có rất nhiều tài nguyên.
Thẩm Tường hiện tại chỉ muốn thuận lợi tiến vào Thiên Lôi Luyện Ngục, hắn cảm thấy ở bên trong nhất định sẽ gặp đươc rất nhiều lão bằng hữu, nhưng hắn dự định trước tiên dò xét một phen, nhìn xem bên trong có đồ tốt gì, lại nhìn tình huống có nên gặp mặt với bằng hữu lâu năm không gặp hay không.
Hắn tìm được một đội hộ tống, giao ra một trăm vạn tinh thạch, sau đó cùng hơn một trăm người chờ đợi xuất phát.
Sau một canh giờ, đội hộ tống bắt đầu xuất phát, là có năm tên Tiên nhân vượt qua Niết Bàn cửu kiếp hộ tống, cho nên rất nhiều người đều rất yên tâm, bởi vì bọn hắn nghe nói lúc tiến vào cái Thiên Lôi Luyện Ngục này, rất dễ bị sét đánh, nhưng được những cường giả này hộ tống thì có thể giúp bọn họ một tay chống lại những lôi điện kia.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất là không thể tự mình ra khỏi thành, bằng không rất nhiều người đều sẽ không giao nạp trăm vạn tinh thạch, trăm vạn tinh thạch này đối với rất nhiều tán tu mà nói, thế nhưng là một khoản có số lượng tương đối lớn.
P/S: Ta thích nào...chương 3