"Thât sự sảng khoái, năng lượng vô cùng tinh khiết đang bùng nổ ở trong cơ thể của ta, quá sung sướng!" Long Tuyết Di nở ra nụ cười khanh khách nói: "Không biết lấy một con Long đến luyện đan thì sẽ như thế nào? Sau này ta nhất định sẽ bắt một lão Hoàng Long cho ngươi luyện Long đan! Ha ha..."
Tuy rằng Long Tuyết Di chém gió không biết ngượng, nhưng lúc này Thẩm Tường cũng rất hy vọng có thể lấy một con Hoàng Long tới luyện, cảm giác của hắn giống như Long Tuyết Di, năng lượng tinh khiết mãnh liệt như sóng cả kia trong cơ thể xuất hiện liên tục không ngừng, cọ rửa thân thể của hắn, để hắn có cảm giác thoải mái không nói ra được!
"Chỉ sợ chỉ có loại dị chủng thời thái cổ này mới có thể có loại cảm giác này đi!" Thẩm Tường vẫn là lần đầu tiên sau khi ăn đan dược có loại cảm giác nhẹ nhàng vui vẻ như thế này.
"Đáng tiếc U U tỷ và Mị Dao tỷ không thể ăn, tuy nhiên sau này có cơ hội!" Long Tuyết Di cười hì hì nói, lúc này nàng ta còn đang liếm láp bờ môi của mình, gợi nhớ lại hương vị đó, phương thức tu luyện của nàng và Thẩm Tường khác biệt, nàng ta chỉ cần đi ngủ là có thể tiêu hóa rất nhanh những năng lượng kia.
Thẩm Tường hiện tại phải vận công đi luyện hóa, lúc này mới có thể phát huy ra lực lượng của Hư Huyễn Quỷ Ưng đan!
"Tiểu Hắc, tiểu Hắc của ta có phải bị ngươi giết rồi hay không?" Một giọng nói tức giận truyền đến, kèm theo đó là một cơn gió lớn, tổi đến mảnh rừng cây ở đằng sau lưng Thẩm Tường kia bị bẻ gãy.
Một lão giả mặc áo bào đỏ từ bên trong bầu trời sao nhanh chóng hạ xuống, như là một tảng đá màu đỏ, lúc hai chân rơi xuống đất, đạp đến cả vùng đấ rung động mãnh liệt một trận, dưới chân hắn xung quanh đều xuất hiện đầy vết nứt.
Trông thấy hoa đào ở trên áo bảo đỏ kia, Thẩm Tường hơi kinh ngạc, đây chính là người của Đào Hoa thánh cảnh, hắn suy đoán qua không ít thế ực, nhưng lại không nghĩ tới là Đào Hoa thánh cảnh phái tới, Diêu Thục Mỹ và Mục Giai Lan trước đó vẫn luôn muốn kết giao với hắn, không có đạo lý sẽ phái người đi tới đánh lén hắn.
Thẩm Tường bây giờ tràn đầy lực lượng, căn bản không sợ có người đến tìm hắn gây rắc rối: "Ngươi nói chính là con Hư Huyễn Quỷ Ưng kia đúng không? Cái con này chính là tự mình đâm vào trên mũi đao của ta tự sát, lúc ấy ta đã cảm thấy rất đáng tiếc, cho nên ta ăn sạch nó rồi, cũng không uồng công một thân thịt kia của nó."
"Tiểu Hắc ... bị ngươi ăn?" Lão giả áo bào đỏ kia tức giận, đôi mắt già nua thiêu đốt lên hỏa diễm màu đỏ tươi.
"Hắc Hắc, là cái con này tự mình từ trên không trung đánh lén ta, khi đó ta chẳng qua là lấy đao của ta chỉ vào bầu trời, cái con ngu xuẩn này lại tự mình lao tới, đáng đời!" Thẩm Tường cười nói, mà lão giả áo bào đó kia lại đánh tới một quyền, lực quyền rất hung mãnh, xé rách không trung, chấn động đại địa, như là một tia chớp có thể xé trời vậy.
Một bước Súc Địa bộ của Thẩm Tường, trong nửa cái chớp mắt đã dịch chuyển ra khỏi, tránh đi một kích hủy diệt này.
Lão giả áo bào đỏ này không hổ là chủ nhân của Hư Huyễn Quỷ Ưng, thực lực rất mạnh, chỉ là một quyền, thả ra lực quyền cực nóng đã đánh mảnh rừng cây um tùm thành tro tàn!
"Lão đầu, chính là ngươi để con đại hắc điểu kia tới giết ta sao? Bị ta ăn cũng đáng đời! Đúng, Đào Hoa thánh cảnh ngươi có phải có rất nhiều loại vật này hay không, hương vị thật rất không tệ!" Thẩm Tường liếm môi một cái, trêu tức cười nói.
Lão giả áo bào đỏ này bị Thẩm Tường kích thích đến gâm thét liên tục, như là một con trâu nổi điên, điên cuồng tiến về phía Thẩm Tường, song quyền nện loạn lên, nắm đấm bạo chấn ra lực quyền cực nóng, mỗi một quyền đánh ra ngoài, nhiệt độ xung quanh đột nhiên lên cao.
"Vậy mà là một lão đầu hiểu được sử dụng liệt hỏa, cái tên này phái con Hư Huyễn Quỷ Ưng tới giết ta, không biết là ý tứ của chính hắn hay là toàn bộ Đào Hoa thánh cảnh?" Hỏa diễm của đối phương tuy rằng rất mạnh, nhưng với hắn mà nói thì chẳng qua chỉ là một vết ngứa nhỏ cho hắn ta, hắn ngay cả loại nơi như Địa Tâm kia cũng chịu đựng được thì làm sao lại sợ loại hỏa diễm cấp bậc này?
"Thẩm Tường, ta muốn uống máu của ngươi, ăn thịt của ngươi!" Lão giả áo bào đỏ nổi điên lên, quyền phong mạnh mẽ, không ngừng đánh về phía Thẩm Tường, nhưng đều được Thẩm Tường né tránh từng cái.
"Hừ, lão gia hỏa bại hoại, ta thế nhưng là ăn Hư Huyễn Quỷ Ưng của ngươi, ngươi ăn ta chính là ăn nó." Thẩm Tường cười khẩy nói: "Nếu như ngươi phối hợp súc sinh kia tới đối phó ta thì có lẽ có thể bắt được ta, nhưng ngươi lão gia hỏa sợ chết này, chỉ dám ở phía xa không dám tới gần ta!"
Lão giả áo bào đỏ kia gào thét một tiếng, thân thể bùng cháy, hỏa diễm hóa thành từng con ưng đang bốc cháy, hướng Thẩm Tường lao tới với tốc độ cực nhanh.
Thẩm Tường phất tay phóng xuất ra một bức tường nước, đồng thời còn dùng Huyền Vũ chân khí ngưng tụ ra hai chiếc roi nước, cầm vào trong tay, quật lấy những con hỏa ưng kia, một roi là có thể tiêu diệt một con.
"Dây leo nước!" Thẩm Tường phóng thích ra chiêu này, đối với người tu luyện hỏa diễm mà nói là có lực sát thương rất lớn, lão giả áo bào đỏ kia sau khi bị quấn chặt lấy, không chỉ chân khí thuộc tính hỏa trong cơ thể bị dập tắt, còn có một cỗ lực lượng băng hàn khiến hắn không cách nào chống lại được.
Đó chính là Băng Phách ma cương, Thẩm Tường để âm thầm không tiếng động thẩm thấu vào trong đó để đóng băng ý thức của lão giả này, chỉ trong mấy cái chớp mắt, lão giả này đã rùng mình một cái.
Thẩm Tường đang định rút đao chém tới, nhưng lão giả áo bào đỏ này lại đột nhiên khẽ quát một tiếng, chỉ thấy toàn thân hắn chảy máu, huyết dịch thiêu đốt lên một loại hỏa diễm màu đen, vậy mà có thể thiêu hủy đi dây leo nước của hắn, rất không thể tưởng tượng nổi!
"Tiểu súc sinh, ta nhất định sẽ giết chết ngươi!" Lão giả áo bào đỏ đột nhiên trở nên rất tỉnh táo, thân thể tuôn ra một đám sương mù màu đen, thiêu đốt lên liệt hỏa màu đen, sau đó hóa thành một đạo ánh sáng đỏ, hướng một cái phương hướng lóe lên một cái rồi biến mất.
"Ngươi trốn không thoát, ta nhất định phải giết ngươi!" Thẩm Tường đột nhiên nhảy lên, chân đạp không trung, vậy mà ở trên không trung bước vào Súc Địa bộ, ở trong mấy cái đạp bước đã biến mất không thấy, tốc độ cũng không chậm.
Lão giả áo bào đỏ kia bị hắn làm cho buộc phải vận dụng bí thuật để chạy trốn, loại bí thuật này thi triển ra thế nhưng là tự tổn hại tu vi hoặc là bốc lên nguy cơ bị tàn phế, Thẩm Tường quyết không thể để hắn chạy trốn thành công.
Tốc độ của Thẩm Tường đạt tới cực hạn, đây là lần đầu tiên hắn dùng toàn lực đi thi triển Súc Địa bộ, mà tốc độc của lão giả áo bào đỏ kia cũng tương đối kinh khủng, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đã chạy xa như vậy, nhưng loại thuật phải thiêu đốt sinh mệnh mình để bỏ chạy này không duy trì được bao lâu.
"Tiểu thí Long, có muốn ta luyện lão gia hỏa này cho ngươi ăn hay không?" Thẩm Tường cười nói.
"Không thèm, ngẫm lại cũng không đói bụng." Long Tuyết Di quệt cái miệng nhỏ nói.
Thẩm Tường cũng không muốn ăn, tuy nhiên hắn lại muốn thẻ luyện người thành đan là như thế nào, lão giả áo bào đỏ phía trước kia tốc độ đã giảm xuống rất nhiều, hắn cũng không phát hiện được rằng Thẩm Tường đang đuổi sát ở đằng sau.
"Cái phương hướng này là đi chỗ nào? Cảm giác như linh khí ở nơi này tương đối đặc thù, loại tình huống này giống như chỉ có những mỏ tinh thạch cỡ lớn kia mới có thể có được!" Thẩm Tường kinh ngạc nói.
Lão giả áo bào đỏ ở trướ mặt kia đột nhiên ngừng lại, Thẩm Tường ở xa xa đằng sau trông thấy có rất nhiều người từ bên trong một mảnh núi cao bay nhanh đi ra, mỗi người đều giống như khống chế lấy một vệt sáng bay tới, bay về phía lao giả áo bào đỏ kia.
"Là mẹ con Diêu Thục Mỹ, còn có tiểu mao đầu! Yêu Hậu cũng ở, bọn họ tại sao lại ở chỗ này?" Thẩm Tường rất giật mình, hắn cũng không thả chậm tốc độ.
"Chưởng môn ... cứu ta!" Lão giả áo bào đỏ này rất suy yếu, hắn biết mình đánh không lại Thẩm Tường, hắn cũng không biết thực lực của Thẩm Tường lại khủng bố như vậy, tuổi còn trẻ, đã có thể gắt gao khác chế hắn, nếu như hắn không sử dụng bí pháp để bỏ chạy thì chỉ sợ sớm đã chết rồi.
P/S: Ta thích nào...chương 2